Sống ở đời phải biết hy vọng và chờ đợi. Không phải cái gì mình muốn, mình cũng phải đạt được ngay. Các cụ vẫn nói Dục tốc bất đạt, ý nó là vậy.
- Vậy là trình nó còn quá yếu ....... - Cái gì của mình là của mình , cái gì của người ta thì cũng là của mình nốt:'> .... Tui đã quen 4 em và rút ra kết luận đó ....... Vì khi họ không thương mình nữa, mình niếu kéo chỉ làm khổ cả 2 ....... P/s : hiện giờ cũng đang quen một em 16t mà cứ sợ bị giựt mất nè .....
Hay ngươi cứ tin tưởng giao em 16t lại cho ta, ta sẽ chăm sóc dạy dỗ em nó đến năm 18t , đủ tuổi kết hôn rồi ta trả lại cho ngươi. Ta mà chăm sóc đảm bảo không đứa nào giụt được :-*
Cái này còn tùy trường hợp. Bản thân đi học xa nhà, ng yêu ở nhà, 1 năm sau đã bị thằng khác chôm mất, nên rất ghét mấy thằng thích đánh đồn có địch!
- Kiểu này em nó chưa kịp đến 18t đã "thăng thiên" rồi ....... - Nghĩ xem, mình lùn-ốm-nghèo-không nghề nghiệp ...... Xung quanh em nó toàn cháu giám đốc, con trưởng phòng, em doanh nghiệp, anh bác sĩ ....... Toàn là thứ dữ hơn mình rất nhiều, sợ vãi ra ấy chứ :nailbit: .......
- Chuẩn bị từ đời nào rồi ..... Nhưng nghĩ đến cũng thấy oải quá :nailbit: ..... Bị mất em thì chỉ có thể trách mình quá kém cỏi, chứ không thể trách người khác hơn mình ....... Edit : phải nói là tuần nào em nó cũng có người gọi điện xin làm quen, gọi điện "hỏi thăm" hết đó .....
Đó, biết thân biết phận thế là tốt, vậy là cứ yên tâm giao em nó cho tớ chăm sóc nhá, đảm bảo đến năm 18t em nó dáng đẹp như tiên, 3 vòng như ng` mẫu, lúc đó chuyển nhượng lại cho cậu làm đám cưới luôn. Thế là khỏi sợ mất