-When the ship docks, I'm getting off with you -This is crazy ! -Ah ha I know, it doesn't make any sense ! That's why I trust it Trích "Titanic - 1:37:23" Hm.... Thật là một quyết định đúng đắn... Xem xong rồi... Không muốn khóc mà nước mắt cứ rơi... Giá mà... Giá mà cô ấy được như cô ấy...
[spoil]如果两个人的天堂 象是温馨的墙 囚禁你的梦想 幸福是否象是一扇铁窗 候鸟失去了南方 如果你对天空向往 渴望一双翅膀 放手让你飞翔 你的羽翼不该伴随玫瑰 听从凋谢的时光 浪漫如果变成了牵绊 我愿为你选择回到孤单 缠绵如果变成了锁链 抛开诺言 有一种爱叫做放手 为爱放弃天长地久 我们相守若让你付出所有 让真爱带我走 为爱结束天长地久 我的离去若让你拥有所有 让真爱带我走说分手 为了你失去你 狠心扮演伤害你 为了你离开你 永远不分的离去![/spoil] Em có người yêu. Đơn giản người đó mang cho em một niềm vui, cái mà em cho là tình yêu. Em không cần quan tâm ng đó ra sao, và người đó cũng không nhất thiết biết em như thế nào. Cuộc sống lúc đó chỉ có màu hồng. Và đó cũng là quá khứ em nuôi dưỡng... Em té ngã nhiều lần. Nhưng em lừa dối mình. Em mạnh mẽ và em ko đau. Em lừa dối mình đủ sức để đứng lên trong khi đôi chân em run rẩy. Em che đậy nỗi đau của mình qua nụ cười mà mắt thì buồn vô biên. Em làm vậy để làm gì?... Em học cách sống của bộ phận teen 9x hư hỏng. Em học cách rọc tay. Em học cách làm đau thể xác để che cái đau tinh thần. Từ bao giờ, em quên đi rằng, cuộc sống này em không thể chỉ sống cho riêng em? Làm tổn thương chính mình, tôi xem như là một sự hèn nhát. Em phí phạm đời mình để ôm những gánh nặng trong quá khứ? Em có thấy đáng vậy ko? Tôi ngạc nhiên vì em. Tôi cũng không ngờ chỉ để thỏa cho nỗi cô đơn của mình, em lại làm vậy để rồi ngụy biện rằng chỉ do muốn cả hai hạnh phúc. Tôi thất vọng về em kinh khủng. Em làm mà em ko tính đến giây phút cuối cùng, khi mà em đối diện sự thật để nói cho ngđó nghe là trong suốt thời gian qua, em không hề có tình cảm với ngta ngoài lòng thương hại? Em làm mà em ko nghĩ đến những nỗi đau mà những - lần - chia - tay em đã gây ra cho người ta, rồi giờ em bắt ngta trở lại một lần? Tôi không có lý do j để trách em, nhưng cái thằng trong tôi ko cho phép mình vì thế mà ko nói lên những điều này. Từ bao giờ, tình yêu đến với em quá dễ dàng rồi em cho phép mình đc cái quyền làm đau ng khác? Em dùng lý lẽ em bị tổn thương nhiều? Thật vô dụng! Lạm dụng sự tổn thương của mình mà đưa nó sang cho ng khác, em thật là ích kỉ! Thôi, dù sao em cũng lớn... Tôi hi vọng em hạnh phúc với cái lựa chọn đó. Em cũng là con ng, em cũng phải lớn. Nhưng chưa bao giờ tôi nghĩ em lại sống như vậy...
Thi xong hết rồi, nhẹ nhõm nhưng cũng tiếc nuối 1 thời sinh viên..thời gian sắp đến sẽ là thực tập và bon chen trên dòng đời này.. có ai ko ngoảnh mặt lại 1 lần để được thấy lại thời gian sv?... 1 chút nuối tiếc!
Sáng dậy sớm nhưng lại ngủ tiếp vì đang bệnh quá -_- Mới có điểm assign cũ Hú hồn -_- Từ nay phải học hành đàng hoàng hơn mới được... Đi học đây. FML
Lần thứ 3 khóc khi đang nt cho anh. Em cứ tưởng đc nt với anh như thế đã là hạnh phúc. Em đã quên rằng khoảng cách giữa chúng ta đang là rất xa, và sẽ còn xa hơn nữa. "Um. Qua đó thì điều kiện, mọi thứ sẽ tốt hơn bên này. ^^" Đừng có "um" 1 cách bình thường như vậy. Anh nghĩ em cần những thứ vớ vẩn ở bên đó sao? Những gì em cần đều chỉ có ở đây thôi. "Sang đấy dành tg để thích nghi với cuộc sống mới thì sẽ quên mấy thứ bên này sớm thôi mà." Có những thứ thật sự quan trọng em sẽ ko thể quên, càng ko muốn quên đi. "Nói trước bước ko qua. " Tất cả mọi người có thể nói thế với em nhưng anh thì ko. Nhất định em sẽ ko quên những gì quan trọng trong đời em và em chỉ cần anh tin em. Liệu anh có quên em? "Ko biết." Đó ko phải là câu trả lời em muốn nghe. Nt cho anh và khóc. Anh chỉ toàn làm em đau thôi. Tối nay lại tiếp tục. Đồ ngốc. Dù có ra sao, em vẫn sẽ ko hối hận. Em yêu anh. Nhiều lắm.
-Lâu lắm rồi mới vào box nhật ký toàn đi lướt wa, chẳng có j để mà viết, lười. -GVN dạo này cứ sao sao ấy, chán. Film thì down mấy film mới rồi, nhưng lười coi. -Mùa này học hành tệ, ngủ nhiều, toàn skip lớp :( -Con PSP 3k 5.51 mãi chưa hack đc, nản. -Tự nhiên có ng` set always offline với mình :( xong rồi gần đây lại online, chat chit như chưa từng có j xảy ra ko hiểu. Đúng là con gái khó hiểu >_< -Đi làm tiệm rượu nên rảnh mua vài loại về uống thử xem thế nào hôm nọ mua cái vodka Ciroc j` uống toàn mùi cồn +__+ vãi thật. Lần sau mua thử Grey Goose uống thử. -Thx giving nghèo ko có tiền kiếm đồ, tệ hại. -Đang lo làm kiếm tiền đóng mùa sau, sao mà thấy phiêu wa', làm 23h/week, muốn làm thêm giờ cũng ko đc :( -Trời bắt đầu lạnh :) hôm nay 22 độ, thường thì tầm 30~34. Sắp Noel rồi. Chưa có định hướng rõ ràng j hết, cứ lờ mờ. -Mùa này chắc tiêu 2 lớp rồi, mùa sau cố gắng, sắp xếp thời gian học lại kiếm A.
Ngồi nghĩ lại chuyện tình cảm ngày xưa lúc còn làm trên Ea H'leo thấy tiếc nuối quá, em nói chuyện có duyên, dễ thương... vậy mà mình không quan tâm, đến lúc đến công ty khác làm thì tình cảm lại nảy sinh, nhưng đâu dễ gì, đường miền núi thì biết rồi đó, dốc cao, đường hẹp, xe công nông, xe hoa sen đua nhau tung hoành, mỗi lần ghé thăm em mà cũng ngại, vì biết tính mình thích tốc độ, phóng toàn 100Km/h, đang chạy rủi có chướng ngại vật 1 cái là đi đời, nhưng dù sao mình cũng có 1 thời gian ngắn ngủi bên em, có lẽ mình sẽ không bao giờ quên. Còn em thì chắc đã quên rồi, giờ bên em đã có người khác, đến lúc tôi về Sài Gòn thì em nhắn tin rằng, người đó tỏ tình em, nhưng em đang phân vân, không biết nên đồng ý hay không, tôi đã khuyên em làm đúng như con tim em mách bảo, nếu em yêu người đó và người đó cũng thế, cũng yêu em thì em đồng ý đi... Thầm nghĩ, anh có là gì đâu mà em hỏi anh như thế? Em hỏi thế em có biết tâm trạng anh như thế nào không? Thôi, dù sao thì cũng chúc em hạnh phúc, đúng như lời mà anh đã nói đùa lúc đi uống cafe: "Mình có duyên nhưng không đến được với nhau đâu, em nhỉ" ... Dù đã xóa số điện thoại của em, nhưng anh vẫn còn nhớ số điện thoại của em, số của em và của anh có 3 con số cũng gần giống nhau, tình cảm cũng thế, nhưng sao mình lại đi 2 con đường khác nhau? Mà thôi, bây giờ anh chả quan tâm nữa, vì mình cách xa nhau đến 500 Km, gặp nhau để làm gì hả em? Lúc trước anh lên Daklak, qua thị trấn Ea Drăng là vì em, nhưng sắp tới, anh qua đó là vì bạn bè của anh, không vì em nữa... Chúc em tìm được 1 nửa của mình! Và đừng quan tâm đến anh làm gì.
Bù đầu vì hai bài luận . Tội phạm và tiền bạc . Tình yêu và nỗi đau . Có khi nào ta điên luôn không ? Đi lăng quăng qua những con phố lạ , bé tí nhưng đông đúc , chen chúc . Chuông gió ! Cà phê ! Lamode khác ngày xưa nhiều rồi . Em muốn say . K say đc . Hết ! Nắm ! Bắt ! Tuột ! Vỡ .... Hóa hư vô . " Trẻ con đi thành bầy Người lớn đi thành đôi Người già đi một mình... chơi vơi... "
Sự thật là Mild Seven chẳng thể nào thay được Jet Tâm trạng quá vậy anh, nhà anh gần em mà, khi vui khi buồn, anh hú một tiếng anh em mình đi uống cafe, tâm sự cho đỡ buồn. Cũng lâu rồi em không gặp anh. :hug: ------------------------------------------------------------------ Liên tiếp có nhiều chuyện phải lo nghĩ và tính toán, liên tiếp cảm thấy hụt hẫng và bực bội, bệnh và không thể đi thi kì thi mà mình mong chờ. Đời ai biết được chữ ngờ!
Anh cảm thấy nhớ e vô cùng. Không gặp mặt e đã lâu rồi mà sao a vẫn chưa quên được e. A biết mình ko là gì cả trong cái thế giới mênh mông này. Và e, e thì khác. E có cuộc sống, có công việc, có người yêu... Và dường như e có mọi thứ, trong khi a chẳng có gì. Tại sao định mệnh bắt a phải gặp e và bắt a phải thương e. Trong khi điều ngược lại ko xảy ra?
Nếu ko quá yêu thì chẳng có chuyện gì xảy ra để phải khóc cả. 1 ngày chỉ có 24 tiếng, làm sao san sẻ cho tất cả? Cho gia đình, cho người yêu? Đã chẳng có thời gian mà lại còn hờn.