Hãy bắt đầu từ một lời nói dối vĩ đại nhất:"Học, học nữa, học mãi". Ta đã học bao lâu rồi - 16 năm. Với mình, với vậy là đủ hoặc thừa ở một số môn nào đó. Tổng kết những điều còn lại trong ta, thừa quá nhiều mà thiếu không biết bao giờ mới lấp đầy...... Thôi kệ, dù sao thì ta cũng sắp kết thúc cái nghiệp học rồi. Đã đến lúc định nghĩa lại cuộc đời một lần nữa. Định nghĩa lại cuộc đời với bao ước mong đã đổ vỡ, với bao mối tình đã tan, về tương lại, về gia đình, về người sẽ đi bên ta suốt cuộc đời..... Đâu là những mong ước viển vông? Đâu là những mong ước thật sự cho cuộc sống này. Ta không chắc điều gì. Nhìn thấy mẹ già đau ốm thường xuyên Ta đã ước mơ làm bác sĩ và rồi ta đã học hết sức mình, ta đã từng đạt giải nhì Tỉnh môn sinh học. Chỉ còn 1 kì thi vào lớp 10 chuyên nữa thôi là ta đã đi được 1 bước nữa. Nhưng số phận khéo đùa ta, năm đó trường không mở lớp sinh nữa. Ta cũng đã từng ước được chu du khắp thế giới, thế là ta thi tiếng Anh, năm lớp 8 ta cũng đạt giải 3 tỉnh. Ta bước vào cấp 3 với một lớp cận chuyên học Toán Lý Hóa. Ta nhận thấy cuộc sống sắp đặt bất công với mình, tại sao ta lại bj rớt xuống cận chuyên trong khi đó.... :( Và ta bắt đầu chấp nhận để phấn đấu. Ta thi ĐH vào khối A trường Ngân Hàng và trượt nguyện vọng để rồi vô học 1 trường CNTT hạng gần bét. 4 năm cày cuốc - chyuên về lập trình app cho desktop và website. Giờ đây, khi sắp ra trường, giữa cái xã hội đảo điên này làm lệch ngành là nhan nhản, ta biết làm sao được sẽ có ngã rẽ nào khác. Liệu rằng ta đã được sống với ước mơ thật sự chưa? Hay chỉ là thích nghi với hoàn cảnh. Ta sẽ đi theo nghiệp coder chứ? Ngồi dí mắt vào lap 18h/ngày. Lương 3 cọc 3 đồng. 5 năm sau liệu ta có lấy được vợ, có được nhà cửa để vợ con chui vào chui ra. Không cần nghĩ đâu xa, những ngày mùa hè ở HN liệu ta có đủ tiền để mua vé vào bể bơi vài lần trong tuần. Trong 5 năm đó, người ta yêu có đợi được ta? Sau 5 năm đó, liệu ta có còn lấy được vợ khi sức khỏe đã xa sút đi rất nhiều? Trong 5 năm đó, cha ta sẽ nghĩ gì? Phải chăng ông sẽ xỉa xói vào những lựa chọn ngu xuẩn của ta. "Dù gì thì mày chỉ là một thằng làm thuê"- Cha ta đã chửi ta như vậy. Không có tiền để tự khởi nghiệp. Ta sẽ đi làm để tích lũy. Tuy nhiên tích lũy đủ chắc ta sẽ trả 1 cái giá rất đắt - người con gái ta yêu sẽ bỏ ta. Ta nhìn càng xa chỉ càng thấy ngõ tối và thất vọng. Vậy thì ta bỏ nghiệp coder đi. Ta sẽ về tỉnh, kiếm được 1 công việc lương khá mà thời gian rảnh cũng có (gia đình ta cơ cũng to lắm), với máu con buôn 1 chút, vài 3 năm sau ta dành được chút vốn, ta sẽ kêu anh em lại hùm vốn mở 1 công ty nho nhỏ để tiếp nối ước mơ. Lúc đó, ta sẽ trang trải được tài chính, ta có đủ tiền cưới vợ. Nhưng.... vợ ở đâu? Ta về tỉnh ta, nàng cũng về tỉnh nàng. Liệu nàng có theo ta làm vợ? Đã rất nhiều lần, "vợ chồng" đã bàn tính sau khi học xong sẽ vào SG mưu sinh lập nghiệp. Ta lúc đó cũng hào hứng lắm. Nhưng, cái nghiệp coder này có đủ làm nàng hạnh phúc? 2 bàn tay trắng liệu có đủ dìu nhau trong bao khó khăn. Nếu về tỉnh ta sẽ sống cùng "ông già", lối sống 2 cha con ta quá khác nhau - như nước với lửa. Mọi cố gắng trong hơn 10 năm qua của ta chỉ để chạy xa khỏi cái bóng của ông, nay ta thực sự đã thất bại rồi ư. Ta muốn sống được là chính mình. Ta không biết mình viết có đủ? Mà thế nào là đủ? Ta viết xong trống rỗng.... Liệu rằng có ai đang cùng ta trăn trở?
hè hè coder nghe coi rẻ quá thực ra phải gọi là developer chứ lập trình cũng 5-7 loại mình ko rõ tương lại nghề lập trình có đổi đời được ko nhưng bạn mình biết người giỏi lg hơn chục triệu là có đấy
cũng đang học coder ở genetic nhưng ra trg` cũng chả đủ trình để mà...sống no đủ...với cái thực tế giáo dục vn này ấy vậy cho đến nay cũng chả có mống nào thèm ngó ngàng ,đời mình xem như vứt...ấy thế mà mấy thằng bói toán nó cũng bói mình sau này làm quan..chẳng nhẽ cho nó cục gạch vào sọ cho nó nhận ra thế nào là nói quàng nói xiên ...haizzzzzzz p/;s hôm qua vào cái IQtest của vn lại còn bị lừa mất 15k...tiền xin kết quả...IQ --> càng củng cố hơn cái thực trạng bây giờ vn
xời,chuyện bình thường mà,học ở VN ra trg thì ít biết làm gì lắm,trừ 1 số trường chuyên về kĩ t huật.Như mình h cầm cái bằng cử nhân vật lý mà ai hỏi mình sẽ làm gì mình cũng âm u luôn,hiện h ngoài đi dạy ra thì chẳng biết làm gì cả,nên thôi cứ học anh văn,làm 1 số việc tạm thời rồi chuyển sang Bách Khoa học VB2 cho an tâm hơn.
tài cao ,đức cao vọng trọng thế mà con ko có việc thì nói chi đến mình :( nói chung giờ mà mun' xin việc lại phải có đầu vào và familier ppl ...
hồi đó mình cũng mê CNTT lắm. cũng như bao đứa biết chơi game, thích sau này đi làm cái gì đó dính líu tới game, từng mơ ước dc làm 1 vị trí đề xuất ý tưởng của game. Mong muốn game gì to to lớn lớn ấy, Final fantasy chẳng hạn, ảo quá phải ko các bạn. ................... tiếc là ở VN, những thứ như vậy xa xôi quá. giờ thì đã đi theo ngành khác rồi, cũng vẫn còn máu đam mê CNTT nhưng cũng chỉ dừng lại ở mức vọc phá, thưởng lãm thôi.