Hồi xưa xem Final Destination không sợ, nhưng cũng bị ám ảnh mãi, ra đường thấy cái xe tải chở gỗ lại nghĩ nhỡ nó đứt dây rơi xuống đường thì nát bét, đi qua mấy nhà cao tầng đang lắp kính cũng ghê, đến nhìn bọn nó chơi roller coaster cũng sợ, Giờ chả nghĩ đến nữa, sống chết có số cả mà bạn kia xem Zombieland mà cũng sợ thì chịu rồi
Hồi trước bị bóng đè thường xuyên, chăm tập thể thao tự nhiên hết bị. Chắc thấy mình tập thể thao người khỏe hơn, ma nó sợ nó ko đè nữa
Hồi nhỏ còn chưa biết gì nên coi xong là mất ngủ vì sợ, nhưng càng lớn càng thấy nhiều nên không có bộ phim nào làm mình sợ nữa
xem phim ma của Á mới kinh nhất, hồi xưa còn coi băng mình nhớ nhất cái phim inh dị Tu Viện Ma, loại hạng B diễn viên bán bưởi nhưng coi vẫn sợ phim ma Mỹ toàn hù rồi đú, chả sợ
chắc hồi nhỏ đầu óc lơ tơ vừa coi vừa mút ngón tay nên chả sợ, còn giờ lớn chăm chú xem + trí tưởng tượng 3D sau khi xem xong nên sợ chăng, mình nghĩ vậy
Lúc xem thì không sao, xem xong mà nó cứ ám ảnh mới sợ. Bây giờ rất sợ nhìn vào cửa sổ hay gương lúc buổi đêm :
Phim ma tởm nhất mình từng coi là Dead Alive, xem từ hồi... mẫu giáo được cô giáo cho xem (và mới biết tên phim từ mấy ngày trước, lolz ). Phim ám ảnh ko phải vì ghê (trước đó xem phim ma nhiều rồi) mà là vì ko xem được hết phim + tối mẹ đón muộn. Đến phim Ringu thì sau khi đã đọc truyện (phần 1 Ringu và phần 2 Ringsen thì phải?) mình thấy ko khác gì phim hài .