Nói thật là giờ đang đau hết cả đầu. Uất đến phọt máu mà éo làm gì được, lên đây gào thét . Mình là s/v năm nhất, nhưng nói thật mình éo ra cái gì. Hồi lên tìm nhà trọ, chỉ duy nhất bố mẹ mình lên, còn mình bị sốt nằm nhà. bố mẹ mình tìm được cái nhà ở chỗ Bạch Mai, chỉ cho 1 mình mình ở, tiền nhà triệu mốt, điện 4k/số, nước 600k tháng. Nghe đã đắt lòi kèn ra. Công nhận mình ngu và hèn, chui vào ở luôn, éo có cân nhắc :(. ở 1 thời gian phát hiện ra lí do vì sao mà nhà trông khang trang mà mọi người vẫn chuyển đi liên tục. Con mụ chủ nhà quá ư nanh nọc. Cách nói năng lúc nào cũng như băm bổ vào mặt người ta. Tiên sư, mình thề là dù mình ăn ở có bừa bộn, nhưng éo có đứa nào lễ phép như mình. Hồi đầu ra vào gặp là chào, thưa gửi rất ân cần đàng hoàng. Nhưng bà ấy cứ gặp là quát, nào là mày ở bẩn quá, nào là mày vứt xe bừa bãi (mà éo phải mình, do bọn trọ cùng), 2 lần bà ấy bắt mình gửi xe bên ngoài, trong khi cái sân vẫn thừa chỗ để. Mà chỉ có 1 mình mình bị như thế. Mình làm theo (ngu và hèn lần 2). Có lần bà ấy bắt mình... vác xe lên phòng (phòng mình tầng 5, đệch ). Mình bảo ko làm được, bà ấy tịch thu luôn chìa khóa xe. Làm mình phải dùng chìa khóa dự phòng mới có xe đi học, mãi mới đòi được. Vụ tọc mạch thì éo ai bằng. Tự tiện cho thợ vào phòng mình sửa rèm trong khi mình ko có mặt (từ quê lên thấy cái ghế phủ 1 lớp bụi dày), ko biết có ăn gian cái đồng hồ điện ko mà cứ khi nào về quê lên lại thấy điện tăng lên 1-2 số (đỉnh cao là hồi tết, tăng 9 số điện dù về quê 3 tuần ). Có lần mình đang ngồi trong phòng, bà ấy lao vào, nhìn quanh quất, kêu bẩn rồi sắp xếp lại toàn bộ đồ đạc, kệ mie mình á khẩu éo nói lên lời đứng bên cạnh. Chỉ khi nào đến đợt trả tiền nhà mới thấy bà ấy nói năng nhẹ nhàng, mềm mỏng, rồi hôm sau lại tiếp tục băm bổ cho vào mặt. Mình cũng nhịn nhục ở chổ này mấy tháng rồi, chứng kiến phòng bên cạnh đổi chủ đến 3 lần (mà ai ra đi cũng khuyên mình phải mau chuyển ). Dạo này uất ức nhiều chuyện nên điên cuồng tìm nhà. Sáng nay tìm được cái là kí hợp đồng rồi về thông báo chuyển luôn. Tiên sư, con mụ đang dẫn khách mới lên xem phòng, vừa nghe mình bảo chuyển là lao vào gào thét, cái đcm, nó bảo mình chuyển đi ko báo trước 7 ngày là phá vỡ hợp đồng, mình bảo mình ko biết có yêu cầu như thế (bố mẹ mình kí hợp đông), đang định nói là nếu cần mình sẵn sàng trả thêm tiền ở 7 ngày thì nó đã gào ầm lên tới mức bọn thuê nhà phải ngó vào phòng xem có chuyện gì... Đcm, máu nóng xông lên, mình trút hết bao nhiêu uất ức từ trước đến giờ ra. Mới nói đến câu "sao bác chanh chua thế" con mụ ấy đã lao vào chặn họng, bảo là "tao chanh chua bao giờ", "mày câm mẹ cái mồm vào", "sinh viên bây giờ giỏi lắm đi nói xấu chủ nhà", bla bla... Mình tức đến nghẹn họng. Quyết định cuối cùng là quăng con mẹ nó tiền ra, nó đòi 50k 1 ngày, cả tuần 350k, mình trả tuốt (dù hết bà nó tiền). Đúng ra đứa khôn nó ko chịu, nhưng lúc ấy mắt mình ngu vãi lọ ra, éo thèm đôi co. Vừa nhận tiền cái mặt nó giãn ra ngay, ăn nói nhỏ nhẹ hẳn. Nó xuống nhà rồi mình ngồi uất nghẹn họng, vừa tiếc tiền vừa thấy mình ngu và hèn, qua bao lâu rồi vẫn éo bớt ngu với hèn đi được . Mà mấy hôm nữa bố mình đòi lên xem nhà mới, gặp nó thể nào nó cũng thêm mắm thêm muối vào, rồi mình cũng ăn chửi. Đau đớn quá lên đây tâm sự . Cảnh báo các bác, nhà bà này ở phố Hồng Mai, bà chủ nhà tên Liên bán vải, sau này có thuê nhà tránh xa ra, ko lâm vào tình trạng như mình thì có mà xì trét nặng .
sơ lược vài câu cũng đủ thấy chủ topic "lễ phép VKL". Bạch mai là ở hanoi hay HCM? ra đi nhẹ nhàng như thế tớ thấy hơi tiếc. phải chi là tớ thì tớ cho mụ 1 bài học nhớ đời rồi mới đi. nếu ở HCM tớ thề sẽ lên đấy cho mụ 1 trận
Ý mình là lễ phép khi đối xử với mọi người xung quanh, đặc biết người hơn tuổi, còn bài này là do uất quá nên chởi bậy hơi nhiều. Mong mọi người thông cảm . Sẽ sửa chữa. Đến giờ nghĩ lại vẫn thấy mình ngu kinh khủng
Ngó xem gần gần khu ấy có nhà trọ nào thì vào ở luôn. Lâu lâu gặp thì cứ hếch hếch mặt lên trời mà đi, làm mặt mất dạy vào. Cái loại người lớn mà ko nên nết thế này mình ko chửi người khác cũng chửi, khác gì...
chia tay đi bạn với bà chủ trọ như thế thì bạn ko còn gì phải hối tiếc nữa. Nghĩ về kỉ niệm mà hai người đã từng có với nhau mấy tháng qua chỉ làm con tim bạn thêm đau khổ thôi. Hãy coi như những gì mình đã dại dột gửi trao cho bà ấy là học phí giúp ta tỉnh ngộ trên con đường đời sau này. H cứ tập trung vào học, đừng nghĩ lung tung nữa, sau này có khi bạn lại thấy những gì bạn mất mát hôm nay ko là gì so với 1 tháng lương mà bạn kiếm đc ấy chứ :) Chúc bạn hạnh phúc bên người chủ trọ mới mà sớm quên đi bà chủ trọ bội bạc kia Phố Hồng Mai ah? :-O Nhà ny mình ở đấy đấy, chỗ bạn trọ có gần trường Ngô Quyền ko? Có khi bà kia có họ hàng với ny mình cũng nên, vì họ hàng nhà ẻm tập trung ở phố đó khá nhiều
Năm đầu thằng nào cũng thế thôi, chủ top đừng quá bận tâm, dần dần qua năm 2,3 sẽ khôn ra và già đời và bớt lễ phép , mà chủ top sướng nhể, thời bão giá mà 1 mình 1 phòng ,vkl
^ kool Mình ở Phuơng Mai, tính ra cũng hơi gần chỗ chủ topic. Thôi thoát đi cho nhẹ nợ, trước khi trả phòng ị 1 bãi vào phòng cho nó thoải mái
Thực ra sau 1 buổi chiều suy nghĩ kĩ mình cũng thấy nguôi nguôi rồi :). Coi như sự việc đáng tiếc lần này là 1 bài học đắt giá cho thói cả tin và ko thạo đời của mềnh. Thình thoảng cũng cần đời đánh cho 1 cái mới khôn ra được . Cám ơn sự quan tâm và tận tình giúp đỡ của anh em trong box :-*. Mà sao ta nghe thoang thoảng hơi hướm box 50 quanh đấy?
Mình ở trọ 3 năm rồi mà chưa chuyển đi.......chủ nhà cũng hơi keo.....nhớ dai bọn nó bảo khó ăn được tiền của bà lắm, có đợt mìnnh ăn được 400k tiền phòng. ...chắc bà quên
sao phải xoắn nhỉ cảm thấy ko thích thú thì đi ở chỗ khác mà ta khuyên chủ topic nên làm 1 phát bẫy tình bảo đảm được ở free đến hết đời sinh viên ... Mấy con mụ chanh chua thường thích nghe lời đường mật và rất có nhu cầu về tình cảm đấy