Hội những người thích tìm hiểu những chuyện thần bí

Thảo luận trong 'Thư giãn' bắt đầu bởi Orpheus, 4/5/11.

  1. Rytubon87

    Rytubon87 Sonic the Hedgehog Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/6/03
    Bài viết:
    4,659
    Nơi ở:
    Việt Nam
    Mình cũng tin vào luật nhân quả , tuy nhiên quả chưa hẳn đã gieo vào đời đầu mà có thể chỉ gặt được ở đời sau hoặc sau nữa.
    Cái này mình thấy rất rất nhiều dồi và các bạn thử coi chung quanh mình đi thì biết!
     
  2. Namikaze Minato

    Namikaze Minato Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/6/08
    Bài viết:
    4,219
    Nơi ở:
    Metropolis
    một điều bí ẩn đã xuất hiện ở box50...;))..2pic trym mê trai hàn xẻng đã biến mất :-??...
     
  3. 1s1k_d2006

    1s1k_d2006 The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    20/8/05
    Bài viết:
    2,023
    Nơi ở:
    SG
    Mình không học pure math hay linh tinh gì về math cả, chỉ là sinh viên bt, có vài điều đơn giả muốn hỏi bạn.

    Cho mình hỏi là bạn có đủ công lực hiểu được paper của Perelman không ? Theo như hiểu biết hạn hẹp của mình thì công trình này có liên quan đến hình học Riemann với cả topology ? Bạn có lập luận nào chứng minh được cái khái niệm trống rõng này tương tự đạo Phật trong khi có thể chỉ là ngẫu nhiên trùng tên dịch ra tiếng Việt. 2 cái có thể được defined trong 2 bối cảnh khác nhau , mình không thấy có gì đáng tin chỉ ra mối quan hê giữa 2 thứ này ?

    Về câu nói của Perelman, mình cũng thấy có gì ám chỉ là ông ấy có liên quan đến dạo Phật cả. Có thể vì bạn hiểu lầm luận điểm trên nếu nghĩ rằng ông ấy giác ngộ.

    Mình cũng có chung 1 vài quan điểm về sự tương đồng của đạo Phật với lối suy luận logic trong science. Nhưng đừng nên dùng những thứ mình nghĩ là sai logic như vậy để chứng minh cho quan điểm của mình, bias và khiến người khác hiểu lầm. Mình nghĩ bản chât của tôn giáo bị lệch lạc nhiều khi nhiều người lạm dụng 1 số thứ như này để lợi dụng truyền đạo, tăng niềm tin nơi tín đồ, lâu ngày hình thành hẳn nhiều quan niệm lệch lạc :-)
     
  4. unholy fire

    unholy fire Mega Man

    Tham gia ngày:
    4/2/03
    Bài viết:
    3,028
    Nếu như mình có khả năng chứng minh được giống như ông Perelman thì mình sẽ không ngồi ở đây tán dóc với mấy bạn đâu, mình sẽ đi ra ngoài thế giới chứng minh điều đó và nhận 1 triệu USD trước đã... Rồi dồn thời gian vào nghiên cứu những dự án khác giúp cải thiện đời sống của dân VietNam mình trước. :P

    #2 Đúng như bạn nói là Perelman không hề ám chỉ rằng ông ấy có liên quan đến đạo phật, nhưng nếu như bạn có tìm hiểu wa phật giáo thì bạn sẽ hiểu rằng cái "Sự trống rỗng" hay là "Sự trống không" đó đã được nói rất nhiều ở trong kinh phật từ rất lâu rồi... Bạn có thể tự nghiên cứu và tìm hiểu thêm về phật học nếu như bạn thắc mắc. Mình sẽ không post ở đây vì có nhiều lí do tế nhị khác nhau, một trong lí do đó là như bạn nói ở trên là mọi người sẽ hiểu lầm là mình đang lợi dụng nó để tăng niềm tin nơi tín đồ và lâu ngày hình thành hẳn nhiều quan niệm lệch lạc, xin phép cho mình sẽ không tranh luận về chuyện tôn giáo nhé.

    #3 Bản thân mình cho rằng ông ấy đã giác ngộ thì có gì là không đúng sao ? Bạn hãy chỉ ra cái sai ở câu nói của mình đi rồi chúng ta sẽ thảo luận típ nha. :D
     
  5. Warlock

    Warlock Everything's gonna be all righ

    Tham gia ngày:
    8/5/03
    Bài viết:
    1,232
    Nơi ở:
    Once upon a time
    Thất Sơn Thần Quyền

    [spoil]
    Vào đầu những năm 80 của thế kỷ trước, làng võ Việt xôn xao bởi sự xuất hiện của một phái võ kỳ lạ, gọi là "võ bùa" hay "thần quyền". Người theo môn võ ấy không cần luyện tập quyền cước mà chỉ cần thổi hương, uống bùa, gọi thần chú là có sức mạnh muôn người khôn địch...

    Bởi cách thức có phần thần bí đó mà nhiều môn phái khác đã tìm các lò dạy võ bùa để tìm hiểu thực hư, phân tài cao thấp. Sự "truy sát" ấy, cùng nhiều lý do khác nữa nên chỉ ít thời gian sau, võ bùa phải lui vào ẩn dật.

    Gần đây, trước sự nở rộ trở lại của phong trào học võ, lại có lời đồn võ bùa đang "tái xuất giang hồ". Chúng tôi đã đi tìm hiểu thực hư xung quanh môn võ này.

    Cao nhân ẩn tích

    Sau màn ra mắt vào những năm 80 của thế kỷ trước, võ bùa bỗng dưng mất hút một cách khó hiểu trên "chốn giang hồ". Không ai biết đệ tử của võ bùa ở đâu, hiện đang sống như thế nào, còn lao tâm khổ tứ tập luyện hay không?

    Gần đây, một lần lang thang trên mạng, tôi tình cờ đọc được thông tin của một môn sinh "chánh phái" nói rằng, trước đây có hai cao thủ phái Thất Sơn đem võ bùa về dạy ở Hà Nội và chính họ là những sư phụ đầu tiên của môn phái ở đất Kinh kỳ. Thông tin trên mơ hồ, chỉ nói người thứ nhất tên Thành, làng võ vẫn gọi là Thành "vuông", người thứ hai tên là Chín, giang hồ gọi là Chín "cụt".

    Liên hệ với một số cao thủ võ lâm ngoài Bắc thì được biết, Thành "vuông" tên đầy đủ là Nguyễn Văn Thành, từng sống ở khu vực Ô Chợ Dừa (Hà Nội), giờ đã qua Nga lập nghiệp. Người thứ hai là Chín "cụt", tên đầy đủ là Ngô Xuân Chín, là thương binh, hiện không biết phiêu dạt phương nào.

    Thông tin trên làm tôi nhớ lại lần trò chuyện với võ sư Chu Há, Chủ nhiệm võ đường Hồng Gia. Võ sư Há cho biết, thủa trước, Chín "cụt" có tham gia một số phong trào thể thao của người khuyết tật và ngay từ buổi đầu tiên ấy, Chín cùng đệ tử đã từng dùng võ bùa để giành huy chương vàng một hội khỏe năm 1986.

    Nhờ manh mối này, tôi vội tìm đến ông Vũ Thế Phiệt, Tổng Thư ký Hiệp hội Thể thao người khuyết tật Việt Nam. Từ số điện thoại ông Phiệt cho, tôi đã tìm được "cao nhân" ẩn tích bấy lâu nay - ông Chín.

    Phận duyên tiền định

    Vợ chồng ông Xuân Chín hiện đang sống ở một khu đô thị yên ả trên đường Lạc Long Quân (Hà Nội). Trò chuyện, Xuân Chín bảo, Thất Sơn thần quyền với ông như có duyên trời định.

    Thời trai trẻ, Chín là lính trinh sát đóng quân ở tỉnh biên giới Cao Bằng. Khi còn ở quê nhà, bởi hiếu động nên Chín từng theo đám trai làng lăn lộn học quyền cước của mấy võ sư vườn, cũng lận lưng dăm ba miếng phòng thân. Bởi thế, khi hay tin trong trung đoàn có một đồng đội thường diễu quyền, phóng cước sau khi xong xuôi việc nhà binh, Chín muốn tìm đến xem "mặt mũi" thế nào và nhân thể thử tài luôn để phân cao thấp.

    Sau nhiều lần hò hẹn, "thằng cha" đó cũng nhận lời thách đấu. Thế nhưng sau 2 lần "tỉ thí", Chín đều thua không kịp vuốt mặt. Chín đấm, đá cật lực mà cứ như đánh vào bị bông, đối thủ chẳng hề đổi thay sắc mặt. Đánh nhiều đuối sức, chùn tay, nên đành phải xin thua.

    Từ sau trận quyết đấu đó, hai người trở thành bạn. Lúc này Chín mới biết người kia theo học Thần quyền của phái Thất Sơn, từ một sư phụ ở quê nhà, xã Văn Khúc, huyện Sông Thao, tỉnh Phú Thọ. Những câu chuyện mà người bạn kể về môn phái lạ lùng đã khiến Chín mê mệt. Anh ước ao có ngày được về quê bạn bái vị sư phụ ấy làm thầy.

    Và rồi cái ngày anh mong mỏi ấy cũng đến. Được sự giới thiệu, ngay đêm hôm ấy, anh đã được diện kiến kỳ nhân. Người ấy là danh sư Nguyễn Văn Lộc, một nông dân chân chất, cũng chỉ hơn anh cỡ trên chục tuổi.

    Thế nhưng hôm ấy, ý nguyện, mơ ước của anh đã không thành. Dù đã cố nài nỉ hết nước hết cái nhưng vị danh sư ấy vẫn không chịu thu nạp Chín làm đệ tử. Tuy mưu sự không thành nhưng anh vẫn không thôi hi vọng của mình.

    Chừng tháng sau, anh lại tay nải từ Cao Bằng tìm về Phú Thọ. Lần này, thứ mà anh nhận được vẫn chỉ là những cái lắc đầu. Thế rồi, một lần (năm 1981), lúc đi làm nhiệm vụ, anh bị thương phải cắt bỏ hoàn toàn chân phải. Khi vết thương liền da, nhớ miền quê Văn Khúc và ông thầy võ... khó tính, anh lại lóc cóc tìm về.

    Đi cùng anh lần này có cả Thành "vuông", một chàng trai Hà Nội, nghe tiếng vị sư phụ kỳ lạ mà háo hức muốn được tỏ tường. Gặp mặt, vị danh sư nói thẳng thừng: "Anh lành lặn tôi còn không nhận, huống chi nay đã là người tàn phế! Anh không học võ được đâu!". Câu nói đó đã làm ruột gan Chín quặn thắt. "Đau" hơn khi bạn đồng hành với anh, Thành "vuông", lại được sư phụ thu nạp.

    Uất ức, trước khi ra về anh... thề: "Sư phụ nhận tôi thì 6 tháng tôi xuống một lần! Không nhận thì tháng nào tôi cũng xuống!". Tháng sau, một mình, anh xuống thật. Lần này, thấy anh lóc cóc chống nạng vượt quãng đường hơn 15 cây số, vị danh sư đã động lòng trắc ẩn. Ông đã đồng ý truyền võ cho anh nhưng với điều kiện chờ ngày tốt, về Bắc Giang ông mới dạy.

    Võ phái kỳ lạ

    "Ngày tốt" ấy là ngày 9/10/1984. Đã hẹn trước, anh Chín có mặt tại nhà một người quen của sư phụ ở làng Mỹ Độ, sát thị xã Bắc Giang. Đến được ít phút thì sư phụ anh cũng xuất hiện. Ngay chiều hôm ấy, anh đã thành người của phái Thất Sơn. Cũng ngay ngày hôm ấy, anh mới tường tận về môn phái của mình.

    Theo lời thầy Lộc thì "thủ phủ" của Thất Sơn thần quyền nằm ở Huế, do tông sư Nguyễn Văn Cảo nắm quyền chưởng môn. Sáng tổ Nguyễn Văn Cảo học thần quyền từ một vị cao tăng người Ấn Độ. Cao tăng lưu lạc sang Việt Nam từ khi nào thì đến giờ vẫn không ai biết rõ. Tới Việt Nam, ông chọn vùng Bảy Núi (An Giang) làm chốn tu hành. (Có lẽ bởi bậc thánh nhân tu luyện nơi non thiêng này nên thầy Cảo đã đặt tên môn phái của mình là Thất Sơn).

    Dựa trên những căn bản mà vị tu sĩ lạ lùng ấy truyền dạy, thầy Cảo đã truyền dạy thần quyền cho nhiều người khác. Thần quyền học nhanh, do vậy chỉ trong thời gian ngắn, ở Huế đã có rất nhiều người trở thành môn đồ của võ phái này.

    Khi nhập môn, môn đồ của môn phái phải đứng trước ban thờ thề đủ 9 điều (Càng học cao thì số lời thề càng tăng thêm và cao nhất là 16 điều). Sau đó, mỗi người sẽ được sư phụ mình phát cho hai lá bùa hộ thân, một vuông, một dài. Trên những lá bùa ấy có vẽ hình đạo sĩ ngồi thiền và những "thông số", "mật mã" riêng của môn phái.

    Trước khi truyền thụ những câu thần chú, bí kíp võ công của môn phái thì hai lá bùa ấy được đem đốt, lấy tro hoà vào nước cho người mới nhập môn... uống cạn. Thần chú của môn phái thì có rất nhiều, gồm chú gồng, chú xin quyền, chú chữa thương... Đã được truyền thần chú thì môn sinh cứ tự mình gọi chú mà xin sức mạnh, mà tập quyền cước.

    Tuy thế, trước khi tập, người luyện thần quyền phải được sư phụ mình khai thông tất cả các huyệt đạo trên cơ thể. Việc ấy, các sư phụ của Thất Sơn thường làm bằng cách dùng nắm nhang đang nghi ngút khói thổi vào huyệt đạo của đệ tử. Với môn sinh là nam giới thì dùng 7 nén nhang thổi 7 lần vào mỗi huyệt đạo. Môn sinh là nữ thì dùng 9 nén, thổi đúng 9 lần.

    Thần chú vào... võ công ra

    Anh Chín kể, hôm ấy, xong nghi thức nhập môn, sư phụ Lộc đã kéo anh ra sân và chỉ trong vòng 1 giờ đồng hồ, ông đã truyền thụ xong xuôi cho anh lời chú xin quyền.

    Theo lời của sư phụ Lộc, lời chú ấy anh không được phép tiết lộ cho bất kỳ ai nếu chưa được phép của những người đứng đầu môn phái. Truyền chú xong, sư phụ anh bảo, cứ nhẩm theo câu chú ấy mà luyện. Chú "nhập" đến đâu thì công phu tự khắc... ra đến đó.

    Thấy thầy dạy mình quá nhanh, anh hết sức ngạc nhiên. Cứ nghĩ, có lẽ bởi gượng ép khi thu nạp nên thầy Lộc mới dạy anh một cách sơ sài đến vậy. Sau này, khi trình độ bản thân được nâng cao, anh mới biết, với anh cuộc truyền thụ kỹ năng cơ bản của môn phái như vậy là quá lâu.

    Thường thì khi truyền chú cho đệ tử khác, thầy Lộc chỉ làm trong thời gian vỏn vẹn 15 phút là xong. Anh cũng vậy, khi được phép dạy đệ tử, anh cũng chỉ mất ngần ấy thời gian là đã... hết bài. Còn học như thế nào, luyện như thế nào, trình độ đạt đến đâu là cơ duyên của mỗi người chứ thày không chỉ bảo được.

    Ngay chiều hôm ấy, thầy Lộc đã kéo anh ra khoảng sân rộng, bắt đầu luyện tập quyền pháp. Trước khi tập, thầy lấy nắm nhang nghi ngút khói thổi vào tất cả những huyệt đạo trên cơ thể anh. Làm xong, thầy bảo anh nhẩm đọc chú để... gọi võ về. Thật ngạc nhiên, khi vừa đọc chú xong, anh bỗng thấy mình lâng lâng như người say rượu. Lúc thì thấy tay mình nhẹ bẫng, lúc thì thấy nặng như đang khuân cả khối sắt trăm cân.

    Chín kể, khi đã "nhập đồng", cứ thấy nhẹ bên tay nào là "chưởng" đánh ra tay ấy. Trạng thái không kiểm soát ấy đã khiến anh lúc thì lăn lộn trên đất, lúc thì nhảy tưng tưng trên không, lao đầu vào tường, vào bụi gai cũng không hề hay biết.
    Tỉ thí tranh tài

    Hết nghỉ phép, Xuân Chín về nơi an dưỡng. Vì đang chờ chế độ nên anh có nhiều cơ hội để luyện tập môn võ mà mình vừa được học. Cứ đêm đến, anh lại một mình chống nạng lên quả đồi ở gần đó luyện tập. Sáu tháng sau, anh quay lại Văn Khúc để thầy Lộc kiểm tra "trình độ".

    Sau bữa cơm chiều, thầy Lộc bảo ông sẽ không trực tiếp kiểm tra mà nhờ thầy "cao tay" hơn thẩm định. Vị ấy tên Cư, ở bến phà Tình Cương, cách nhà thầy Lộc chừng 25 cây số. Thần quyền ở Văn Khúc chính là do ông Cư mang từ trong Huế ra truyền dạy.

    Tối hôm đó, hai thầy trò đã đèo nhau đến nhà ông Cư. Biết Chín muốn thử trình độ của mình, ông Cư đã gọi hai đệ tử to như hộ pháp đến. Trước khi đánh, ông Cư giới thiệu, hai đệ tử của ông được gọi là những “cây đấu” của Thất Sơn. Những ai muốn "khẳng định thương hiệu" của riêng mình thì đều phải đánh với hai "cây đấu" ấy.

    Ngay phút khởi động, một “cây đấu” đã táng thẳng vào mặt Chín cú "thôi sơn" khiến anh nổ đom đóm mắt. Nhưng ngay sau cú đánh ấy, anh thấy mình tự dưng lùi ra, quay hẳn lưng vào đối thủ. Chẳng cần để mắt động tác khó hiểu của anh, người tấn công lại ngay lập tức lao vào. Thế nhưng, vừa vào gần đến nơi thì bỗng nhiên tay phải Chín vung ra một cú đòn cực mạnh. Một tiếng “bốp” chát chúa vang lên, “cây đấu” ấy bị đánh văng ra góc sân và nằm bất động.

    Thấy đệ tử mình bị hạ nhanh một cách khó hiểu, ông Cư vội vàng chạy đến xem thực hư thế nào. Cậu học trò cưng nằm im, mồm miệng be bét máu. Phần thắng đã thuộc về Chín.

    Sắp xếp công việc, ít lâu sau, anh Chín lại theo thầy Lộc vào Huế để nhờ tông sư môn phái kiểm tra trình độ thật sự của mình. Chưởng môn phái Nguyễn Văn Cảo (phường Phú Cát) đã đón hai thầy trò anh rất thân tình.

    Hôm ấy, nhà thầy Cảo có một đệ tử học Thần quyền được 10 năm, từ Quảng Bình vào thăm. Thầy Cảo bảo Chín đấu với người này. Kịch bản của trận đấu ở Phú Thọ đã được lặp lại. Vào trận, ngay màn dạo đầu, Chín dính đòn tới tấp. Thế nhưng, trong lúc nguy nan, tự nhiên anh thấy chân mình mềm oặt. Xoay lưng lại đối thủ, anh quỳ xuống như người bị trúng đòn chí mạng. Đối thủ thấy vậy thừa thắng lao lên...

    Nhưng, như có phép tiên, dù chỉ còn mỗi chân trái mà anh vẫn bật vút lên, lộn trên không một vòng rồi tung cú "thiết cước" vào thẳng bụng đối thủ. Cú đá ấy đã làm vị kia văng ra, thầy Cảo ngay lập tức cho dừng trận đấu. Sau trận đấu đó, bởi quá khâm phục sự tiến bộ kỳ lạ của anh, thầy Cảo đã cân nhắc để anh được thăng đai vượt cấp.

    Thế nhưng, điều đó chưa từng có tiền lệ trong môn phái nên thầy đành để anh ở đai đỏ xuất sư. Người đeo đai đó thì đã có thể làm thầy, truyền thụ võ công cho những môn sinh khác. Sáu tháng sau, vào lại Huế, lần này chưởng môn Nguyễn Văn Cảo đích thân ra chợ mua chỉ về se đai tím cho anh.

    Dựng nghiệp bất thành

    Rời quân ngũ, anh Chín về quê sinh sống, thỉnh thoảng ra Hà Nội gặp gỡ bạn bè. Những năm ấy, phong trào chấn hưng võ thuật cổ truyền ở thủ đô đang ở cao trào, thấy Thất Sơn thần quyền của mình chưa có một tên tuổi trong làng võ Việt, anh và một số người bạn đã quyết tâm gây dựng môn phái.

    Để khẳng định sức mạnh của Thần quyền, Hội khoẻ Phù Đổng năm 1986 được tổ chức ở Hà Nội, các bạn anh đã tiến cử anh tham gia. Chuẩn bị cho sự kiện này Chín đã lặn lội lên Cao Bằng, tìm cậu bé mà trước đây anh đã ngẫu hứng truyền thụ võ công, đưa về Hà Nội cùng mình biểu diễn. Cậu bé ấy tên Điệp, khi ấy vừa tròn 6 tuổi.

    Tại sân vận động Hàng Đẫy, với tiết mục thần quyền của mình, hai thầy trò một tàn phế, một tóc còn để chỏm đã dinh về hai tấm huy chương vàng trước sự trầm trồ, thán phục của mọi người.

    Sau màn ra mắt, được sự "chỉ đường mách lối" của cố võ sư Đỗ Hoá, anh cùng các bạn đã tìm đến một chức sắc ở Hội Võ thuật cổ truyền Hà Nội nhằm đưa môn phái "phát dương quang đại". Thế nhưng, nhiều người cho rằng Thất Sơn thần quyền là tà thuật, mê tín dị đoan nên mong ước của anh đã không thể thành hiện thực.

    Dựng phái không thành, anh em tan rã mỗi người một nơi, Xuân Chín đâm nản. Tuy thế, sau này, tham gia phong trào thể thao người khuyết tật, anh vẫn đem thần quyền đi biểu diễn ở khắp nơi.

    Năm 2004, tại một cuộc liên hoan võ thuật tại Hàn Quốc, anh đã được ban tổ chức trao tặng huy chương vàng cho tiết mục thần quyền độc đáo của mình. Càng hạnh phúc hơn khi ngay sau đó, hình ảnh của anh, một người cụt chân đang thăng hoa cùng quyền thuật đã được ban tổ chức in lên lịch lưu niệm tặng các vận động viên tham gia.

    Cũng từ dạo ấy, bởi cuộc mưu sinh anh đã thôi không tham gia phong trào thể thao nữa. Thần quyền anh cũng ít tập hơn và cũng không truyền dạy bí kíp võ công này cho bất kỳ ai...[/spoil]

    [spoil]Huyền thoại võ phái Thất Sơn Thần Quyền

    Năm1859, Pháp chiếm Nam Kỳ lục tỉnh. Nhiều chí sĩ, nghĩa sĩ đã tụ quân kháng chiến cứu nước ở vùng Bảy Núi, tức Thất Sơn (nay thuộc tỉnh An Giang). Trước sức mạnh vũ khí hiện đại của quân Pháp, lực lượng nghĩa quân chỉ có binh khí thô sơ và lòng quả cảm. Những người chỉ huy phải sử dụng đến "vũ khí tâm linh" để tiếp thêm sức mạnh cho binh sĩ. Võ phái Thất Sơn Thần Quyền ra đời từ đó.

    [​IMG]
    Ông Đạo Ba ẩn cư ở Học Lãnh Sơn - Nhân chứng cuối cùng của Thất Sơn Thần Quyền.

    Dấu vết truyền thuyết

    Hiện nay, truyền nhân duy nhất và cuối cùng của Thất Sơn Thần Quyền là võ sư Hoàng Bá, cư ngụ tại cầu Tầm Bót, TP Long Xuyên, tỉnh An Giang. Đã 75 tuổi, gần 20 năm nay, võ sư Hoàng Bá đóng cửa võ đường, không thu nhận đệ tử nữa. Ông cho biết, bản thân ông chỉ lĩnh hội được một số tuyệt kỹ thuộc về phần "dương công” chứ không nắm được nhiều những bí quyết "âm công".

    Theo ông thì: "Thất Sơn Thần Quyền là một môn phái cận chiến thực dụng, chỉ hữu ích trong chiến đấu thuở gươm đao xưa. Người võ sinh có những phương pháp luyện tập dị biệt. Vì bài quyền không có lời thiệu nên bị tam sao thất bản. Ngoài quyền cước, võ sinh còn được trang bị thêm niềm tin huyền bí để tạo sự tự tin, bình tĩnh. Trong chiến đấu, sự tự tin, bình tĩnh chiếm 50% thắng lợi".

    Thất Sơn Thần Quyền chính tông gồm 2 phần: Quyền và thuật. Quyền là phần "dương công" gồm những thế võ cận chiến tay không và giáp chiến binh khí. Thuật là phần "âm công" huyền bí, dùng năng lượng siêu nhiên trợ lực. Chỉ đệ tử duy nhất được chọn kế thừa chưởng môn mới được sư phụ truyền dạy phần "âm công".

    Vào năm 1957, người dân sinh sống dưới chân núi Sam (Châu Đốc, An Giang) vẫn còn thấy một đạo sĩ gầy, râu tóc bạc phơ, tu luyện trong rừng sâu trên đỉnh núi. Không ai biết thân thế, tên tuổi thật của ông. Chỉ thỉnh thoảng gặp và thấy ông không bao giờ rời lưng ngựa. Ông trông rất ốm yếu nhưng lại cưỡi ngựa không yên cương. Dốc núi gập ghềnh đá, ông phải có sức mạnh phi thường mới có thể cưỡi ngựa lên đỉnh xuống vồ. Vì thế, người dân địa phương gọi đùa là ông Đạo Ngựa.

    Một lần dong ngựa xuống núi đổi rau củ lấy gạo, bắt gặp một toán cướp dùng súng uy hiếp người dân, ông xuống ngựa can thiệp, bị toán cướp xông vào vây đánh. Chỉ bằng một ngón tay, ông đã khiến một tên cướp trợn dọc mắt, ngã lăn bất tỉnh. Tên cướp khác toan nổ súng. Ông rùng mình một cái “bay” đến cạnh tên cướp tước súng rồi vung chân múa tay đánh gục hết những tên còn lại. Xong, ông ung dung lên ngựa trở về núi. Biết chuyện, nhiều thanh niên thán phục, rủ nhau lên núi tìm ông xin học võ. Không ai tìm được nơi trú ẩn của ông.

    Tuy nhiên, có một người thanh niên quyết tâm tìm ông cho được. Người thanh niên này bò lên đỉnh núi Sam tìm nơi ngồi thiền lâm râm khấn: Khi nào gặp được sư phụ mới chịu xuống núi. Sau hai ngày chịu nắng mưa, đói khát giữa rừng sâu núi thẳm, người thanh niên ấy ngất xỉu. Khi tỉnh lại thì thấy mình nằm trong một hang động. Kể từ ngày đó, người thanh niên ấy trở thành đệ tử chân truyền của Đại sư Đạo Ngựa. Ngoài anh ra còn có một tiểu đồng tên Ba giúp ông Đạo Ngựa nhang khói.

    Trong những ngày thọ đạo, người thanh niên ấy mới biết sư phụ mình là đệ tử kế thừa chưởng môn Thất Sơn Thần Quyền của Nam Cực Đường do Đại sư Bảy Do lập từ đầu thế kỷ XX, đào tạo nghĩa sĩ kháng Pháp. Năm 1917, quân Pháp bao vây bắt Đại sư Bảy Do đày ra Côn Đảo. Năm 1926, tại nhà lao Côn Đảo, Đại sư Bảy Do cắn lưỡi cho máu chảy đến chết.

    Học được gần 1 năm, đã hết phần "dương công" chuẩn bị bước sang phần "âm công", người thanh niên ấy xin về nhà giỗ cha. Khi trở lại núi Sam, người thanh niên không tài nào tìm được hang động cũ. Nghĩ rằng, sư phụ muốn lẩn tránh mình, người thanh niên ấy đành lạy tạ hư không rồi xuống núi. Từ ngày đó cũng không ai còn thấy bóng dáng ông Đạo Ngựa đâu nữa.

    Người thanh niên ấy chính là lão võ sư Hoàng Sơn.

    Năm 1960, trong một trận thi đấu tranh giải võ thuật khu vực Đông Nam Á, võ sĩ Hoàng Sơn đại diện đoàn Việt Nam đấu với võ sĩ Kh'mer tên Nosar. Vào hiệp 1, chỉ sau vài chiêu giao đãi, võ sĩ Sonar xin dừng trận đấu vì nhận ra đồng môn. Hóa ra, Nosar cũng là đệ tử của Thất Sơn Thần Quyền. Năm 1970, ông Nosar trở thành Phó chủ tịch Hội đồng Võ thuật Campuchia đã đào tạo ra những võ sĩ "thần quyền" nổi tiếng Campuchia như Nosar Long, Nosar Lieng.

    Phát hiện võ sĩ Hoàng Sơn là truyền nhân của Thất Sơn Thần Quyền. Năm 1968, đại lão võ sư Đoàn Tâm Ảnh tìm đến tận nhà Hoàng Sơn đề nghị quy tựu những người hiểu biết về Thất Sơn Thần Quyền để sưu tầm một môn phái đã bế truyền. Do chỉ biết phần "dương công" tức phần "quyền" nên Hoàng Sơn chỉ dám trương cờ Thất Sơn Võ Đạo tại Long Xuyên. Lá cờ nền đỏ có thêu hình 7 ngọn núi màu đen. Đại lão võ sư Đoàn Tâm Ảnh đứng chân tại đó làm cố vấn cho Thất Sơn Võ Đạo.

    Chỉ trong một thời gian ngắn, 10 võ sư từ các nơi nghe tin đã quy tụ về góp sức phục hồi Thất Sơn Võ Đạo, gồm: Nguyễn Thành Diệp, Phùng Vũ Châu (Tư Tiếp), Nguyễn Giầu, Nguyễn Thọ, Nguyễn Thôi, Lê Đình Tây, Trần Văn Tủy, Lê Minh Nho, Sáu Rẩm, Hoàng Bá (trẻ tuổi nhất).

    [​IMG]
    Võ sư Hoàng Bá - Đệ tử cuối cùng của Thất Sơn Thần Quyền.

    Trong số này, chỉ có đại lão võ sư Nguyễn Thành Diệp là người may mắn nắm giữ được nhiều bí quyết phần "âm công" nhất. Tiếc rằng, chưa kịp hệ thống lại ông đã qua đời năm 1970. Những bí ẩn của Thất Sơn Thần Quyền xem như chìm vĩnh viễn vào hư vô.

    Tuy không còn lưu giữ được các bí thuật huyền diệu nhưng Thất Sơn Võ Đạo cũng đào tạo được rất nhiều võ sĩ nổi tiếng. Nhiều trận thư hùng khu vực giữa các võ đường danh tiếng Trung Quốc, Lào, Campuchia, Thái Lan, Malaysia, Indonesia, Philippines đều có mặt võ sĩ Thất Sơn Võ Đạo.

    Trận giao đấu tốn nhiều giấy mực của các ký giả thể thao miền Nam lúc ấy là trận Hoàng Thọ, đệ tử của võ sư Hoàng Sơn (môn phái Thất Sơn Võ Đạo) đấu với võ sĩ Tinor (môn phái Trà Kha) vào năm 1973 trong Đại hội Võ thuật tại Sài Gòn. Tinor là võ sĩ Lào được báo chí đặt cho biệt danh "Cọp bay" bởi chiêu song cước. Nhiều võ sĩ đã phải đo ván bởi cú đá bay nhanh như chớp và chính xác như công thức của võ sĩ này.

    Trận trước, "Cọp bay" Tinor thi đấu với võ sĩ Dương Văn Me (sau này là võ sư Huỳnh Tiền). Khi mới vào kẻng, võ sĩ Dương Văn Me chưa kịp chuẩn bị, "Cọp bay" Tinor đã bay người tung cú đá từ phía sau. Dương Văn Me bị gãy xương sườn, trọng tài xử thua. Dưới khán đài, một cuộc ẩu đả xảy ra giữa hai phe cổ động viên. Bất phục, võ sĩ Hoàng Thọ nhảy lên võ đài thách đấu, các đại lão võ sư cả hai phía chấp nhận để vãn hồi trật tự dưới khán đài. Do đó là trận thách đấu nên được ban tổ chức thu xếp vào ngày cuối cùng và nằm ngoài giải đấu.

    Khi võ sĩ Hoàng Thọ và "Cọp bay" Tinor thượng đài, ai cũng ái ngại cho Hoàng Thọ vì anh chỉ là một võ sĩ chưa tên tuổi lại thấp hơn "Cọp bay" Tinor một cái đầu. Vào hiệp 1, "cọp bay" Tinor xông lên áp đảo Hoàng Thọ vào góc đài. Chờ Hoàng Thọ lúng túng trong góc chết, "Cọp bay" Tinor tung một cú đá thốc từ dưới bụng lên. Hoàng Thọ dính đòn bật ngửa. Ai cũng tưởng Hoàng Thọ nằm vĩnh viễn trước cú đá bạt sơn của võ sĩ phái Trà Kha. Không ngờ Hoàng Thọ tung mình đứng lên, mặt đỏ au, mắt trợn ngược, tóc tai dựng đứng, tay chân vung đánh loạn xạ không theo một bài bản nào.

    "Cọp bay" Tinor vừa chống đỡ vừa lùi ngược. Hoàng Thọ thét một tiếng rồi vung chân đá thẳng. Cú đá bay thẳng vào hàm Tinor. Tiếng xương hàm vỡ phát ra cùng lúc với tiếng kẻng kết thúc hiệp 1. Tinor đầu hàng, được đưa về võ quán ở Lào để điều trị rồi chết sau đó vài tháng. Hoàng Thọ trở nên nổi tiếng với bài "Thần quyền giáp chiến" của Thất Sơn Võ Đạo. Đó là 1 trong số 3 bài quyền còn nguyên vẹn phần quyền (võ) lẫn thuật (phép).

    Theo hướng dẫn của võ sư Hoàng Bá, chúng tôi tìm đến Học Lãnh Sơn để gặp một đạo sĩ chỉ có cái tên duy nhất là ông Ba. Ông Ba cất một cái am u tịch giữa lưng chừng ngọn Học Lãnh Sơn để luyện đạo. Ông Ba đã 99 tuổi. Thuở thiếu niên, ông Ba làm tiểu đồng cho ông Đạo Ngựa để học đạo.

    Ông Ba cho biết, ông không học võ thuật mà chỉ học đạo, nhưng cũng được sư phụ kể cho nghe về xuất xứ môn võ này.

    Do có xuất xứ từ vùng Bảy Núi linh thiêng nên người đời gọi là Thất Sơn Thần Quyền. Môn võ này có 4 phần luyện là tam đạo nhất thần: Tu tâm dưỡng tính gọi là tâm đạo, định thần dưỡng khí gọi là thể đạo, luyện thân tráng kiện gọi là quyền đạo. Phần luyện thứ tư gọi là luyện thần. Tổ sư của môn phái võ này chính là… Chàng Lía - Một thủ lĩnh nông dân ở Bình Định. Chàng Lía chỉ huấn luyện cho nghĩa binh phần tam đạo chứ chưa có phần nhất thần.

    Khi phong trào kháng chiến của Chàng Lía bị triều đình đàn áp, giải tán, một đại đệ tử là Hải Đề Long dẫn một số đệ tử chạy trốn từ miền Trung vào Nam trú ở vùng núi Tô Châu lánh trần tu tịnh. Trong số đệ tử có một người tên Nguyễn Văn Đa rất giỏi. Thời Thiệu Trị, Nguyễn Văn Đa thi đậu võ cử nhân nên được gọi là Cử Đa.

    [​IMG]
    Võ sư Nosar (Campuchia), nguyên Phó Chủ tịch Hội đồng Võ thuật Campuchia năm 1974, cũng là một đệ tử của Thất Sơn Thần Quyền.

    Pháp chiếm lục tỉnh, triều đình nhu nhược trước quân Pháp, ông Cử Đa thất vọng từ quan về vùng Thất Sơn đứng dưới cờ kháng chiến của nghĩa quân Trần Văn Thành (quản cơ Trần Văn Thành) vào năm 1862, nghĩa quân Trần Văn Thành trú đóng dưới chân núi Liên Hoa Sơn (căn cứ Láng Linh, Bãi Thưa).

    Láng Linh - Bãi Thưa là hai cánh đồng rộng nằm liền kề, có nhiều đầm lầy, lau sậy và vô số cây thưa um tùm, tăm tối. Căn cứ chính của Trần Văn Thành có tên là Hưng Trung doanh, đặt tại trung tâm rừng Bãi Thưa (nay thuộc xã Đào Hữu Cảnh, huyện Châu Phú, An Giang). Ông Cử Đa trở thành người huấn luyện võ thuật cho quân kháng chiến. Thua kém về vũ khí, để trấn an tinh thần nghĩa quân, thủ lĩnh nghĩa quân Trần Văn Thành giao cho Ngô Lợi huấn luyện quân.

    Trần Văn Thành sinh năm 1820 ở ấp Bình Phú, làng Bình Thạnh Đông, tổng An Lương, quận Châu Phú Hạ, tỉnh Châu Đốc (nay thuộc xã Phú Bình, huyện Phú Tân, tỉnh An Giang). Năm 1840, ông được cử làm suất đội trong chiến dịch giải giáp Nặc Ông Độn (em vua Cao Miên, khởi quân chống lại nước Nam). Năm 1845, ông được thăng làm Chánh quản cơ, coi 500 quân, đóng quân ở Châu Đốc để giữ gìn biên giới phía Tây Nam.

    Vùng Thất Sơn, An Giang địa hình hiểm trở, có nhiều cọp beo, rắn rết cùng những loại cây ăn thịt (dân gian gọi là ngãi) khiến nhiều người bỏ mạng mất xác khi thâm nhập. Nghĩa sĩ kháng chiến tận dụng ưu thế bí hiểm của núi rừng thêu dệt nên những câu chuyện linh thiêng nhằm hạn chế sự đột nhập của mật thám Pháp.

    Sau một thời gian dài chuẩn bị, năm 1872, Trần Văn Thành chính thức phất cờ chống Pháp, lấy hiệu là Binh Gia Nghị. Năm 1873, Tổng đốc Trần Bá Lộc dẫn quân Pháp đánh vào Bảy Thưa. Ông Trần Văn Thành tử trận. Cuộc khởi nghĩa thất bại. Quân Pháp tàn sát nghĩa quân. Ông Ngô Lợi thoát nạn, sau này quay trở về Láng Linh tiếp tục chiêu mộ nghĩa quân dưới danh nghĩa tôn giáo chờ thời cơ.

    Riêng ông Cử Đa cải trang thành một vị sư lấy tên là Sư Bảy, giả điên khùng, lưu lạc nhiều nơi để tránh sự truy lùng của quân Pháp. Có lúc ông phải lánh sang Campot, Campongtrach, đến núi Tà Lơn tức Bokor (Campuchia). Đến năm 1896, ông Cử Đa mới trở về vùng núi Cấm lập am ẩn danh.

    Khi nhập môn, võ sinh của Thất Sơn Thần Quyền học bài vỡ lòng là bài khấn tổ: “Nam mô tổ sư tam giáo đầu sư Dương Gia, Chàng Lía, cha Hồ, chúa Nhẫn, tổ sư Hải Đề Long núi Tô về cảm ứng nhậm lễ chứng miên cho đệ tử...". Sau đó, người võ sĩ được học những bài chú kêu gọi các đấng siêu nhiên nhập xác (như lên đồng) ứng chiến. Về quyền thế, Thất Sơn Thần Quyền có nhiều bài hay như: Linh miêu đoạt thạch, Tam sơn trấn ải, Mãnh hổ tọa sơn...

    Ngày nay, Thất Sơn Thần Quyền chỉ còn là ký ức của những võ sư miệt đồng bằng sông Cửu Long. Dù không ai chứng minh được sự mầu nhiệm của môn phái này nhưng xuất xứ của Thất Sơn Thần Quyền gắn liền với một trang sử hào hùng, bất khuất của dân tộc Việt. Đó là điều cần ghi nhận [/spoil]

    ---------- Post added at 15:41 ---------- Previous post was at 15:33 ----------

    Huyền thoại cuối cùng trên đỉnh Cấm Sơn

    [spoil][​IMG]
    Đạo sĩ Ba Lưới. ảnh: T.D

    Núi Cấm (xã An Hảo, huyện Tịnh Biên, An Giang) là ngọn núi cao nhất trong dãy núi Thất Sơn. Qua bao đời, núi Cấm vẫn còn lưu truyền những chuyện kỳ bí, và cái thời thú dữ như hùm beo, mãng xà, rắn độc... còn ngự trị trên ngọn núi cao vời vợi này thì đây cũng là nơi các đạo sĩ, chí sĩ ẩn danh giúp đời.


    Huyền thoại đạo sĩ Cấm Sơn
    Dựa vào bộ sưu khảo "Nửa tháng trong miền Thất Sơn" và "Thất Sơn mầu nhiệm" do cụ Nguyễn Văn Hầu biên chép, chúng ta có thể biết thêm vô vàn chuyện kỳ bí về vùng đất bán sơn địa này. Cụ Hầu có đề cập đến các đạo sĩ tài danh ẩn thân thâm sơn cùng cốc như Cử Đa, Bảy Do và Đơn Hùng Tín... Được biết, từ năm 1919 tại sườn núi hoang vắng này xuất hiện một thảo am với một đạo sĩ quê Bến Tre khoác áo tràng đen, đi chân đất, đầu búi tóc, ngày hai buổi ngồi thiền, đến đêm lại luyện võ dưới bóng trăng. Đạo sĩ đó là Bảy Do tức Nguyễn Văn Do - cháu của người anh hùng dân tộc Thủ Khoa Huân. Chán cảnh nước mất, giặc Pháp bạo tàn nên ông Bảy Do lên núi Cấm tu đạo cứu đời. Ông xây chùa đặt tên Nam Cực Đường và thu nhận môn đồ, chí sĩ yêu nước. Cụ Cử Đa chán cảnh ngoại bang ngang ngược nên bỏ chức lộc gia nhập theo nghĩa quân Thủ Khoa Huân chống Pháp. Khởi nghĩa thất bại cụ Cử Đa đã tới non cao hiểm trở này ẩn danh tu đạo lấy hiệu Ngọc Thanh.

    Người dân còn truyền tụng về đạo sĩ Lê Văn Tín, vốn ở rạch Cái Sao, làng Nhị Mỹ, quận Cao Lãnh cũ. Tín là tá điền thấy địa chủ và thực dân bóc lột đàn áp dân nghèo nên căm phẫn lên non cao tầm danh sư. Sau đó, Tín xuống núi đi cướp của bọn giàu có bất nhân chia cho người nghèo. Tín rất thích biệt danh Đơn Hùng Tín - tên một vị tướng trung dũng Trung Quốc, riêng dân bạn Biển Hồ (Campuchia) tâm phục nên thành kính gọi Tín là Luôn Tín. Với tài nghệ xuất quỷ nhập thần, Tín đã gây kinh hoàng cho bọn ác bá và nhà cầm quyền Pháp. Nhà văn quá cố Nguyên Hùng khi đề cập đến các nhân vật "giang hồ lục tỉnh" đã thương cảm rằng Tín sanh bất phùng thời.

    Sau thời của ông Bảy Do, Cử Đa, Đơn Hùng Tín, chúng tôi còn nghe có các đạo sĩ mai danh trên núi Cấm như ông Trương Minh Thành, Mười Hột, Sáu Phu. Ông Thành hiền lương, sống xa thế tục, chọn chốn non cao ngồi thiền, luyện võ thuật. Giỏi võ nhưng ông dùng sức mạnh đó để diệt trừ các loài mãng xà, ác thú hại người. Có truyền thuyết rằng có con mãng xà vương tên là Phi lân xà hại dân lành. Hay tin, ông Thành đã hạ sơn trừ hại rắn dữ.

    Đạo sĩ cuối cùng trên đỉnh Cấm Sơn
    Háo hức với huyền thoại về các đạo sĩ một thời tạo nên truyền kỳ Thất Sơn, chúng tôi quyết định vượt dốc ngàn lên núi Cấm với hy vọng có chút cơ duyên gặp lại các truyền nhân mai danh ẩn tích. Anh xe ôm tên Lành quả quyết rằng trên núi này còn nhiều đạo sĩ lắm, đạo sĩ Tư Cao, đạo sĩ Năm, Ba Lưới. Vị đạo sĩ thâm niên nhất là Ba Lưới, có mặt trên núi Cấm thời trai trẻ và từng đánh chết mãng xà. Ba Lưới được dân núi kính trọng bởi ông sống một đời hiền lương. Ông cũng là người thông thạo các loại thuốc quý hiếm trên đỉnh Thất Sơn và hết lòng bốc thuốc cứu người.

    Trước mắt chúng tôi là một đạo sĩ đạo mạo với gương mặt đẹp lão. Năm nay đã 88 tuổi nhưng ông Ba Lưới vẫn còn minh mẫn, tinh anh. Theo ông Lưới thì sau thời ông Trương Minh Thành, ở Vồ chư thần có hai anh em là Sáu Hột, Mười Phu tu luyện cùng thiên nhiên, mây ngàn. Hai ông rất giỏi võ và dùng võ học đánh thú dữ, trừng phạt kẻ bạo ngược. Những vị này đã tạ thế nhưng đạo hạnh và tấm lòng vì dân vẫn được truyền tụng.

    Ba Lưới kể, ông tên thật là Nguyễn Văn Y, quê gốc ở Chợ Mới, An Giang. Năm 20 tuổi, mến cảnh rừng thiêng nên một mình can đảm vượt non xanh tầm sư. Lúc đó, núi Cấm đường dốc trơn tuột chưa có lối mòn sẵn như bây giờ, cây to che phủ tứ bề, sơn lam chướng khí trùng trùng, 3 - 4 giờ chiều là nắng hết rọi tới. Mỗi khi trèo non vượt núi phải gánh gạo, mắm thóc theo nên đi đứng khó khăn lắm. Giữa chốn u tịch hoang vắng rợn người này ai chân yếu, tâm linh xằng bậy, một tiếng hổ gầm, rắn độc ngáng lối cũng có thể khiến bủn rủn té nhào. Những năm 1945 - 1947, cọp beo, rắn rít, heo rừng tràn đầy, có lúc gặp cả thú hiếm như bạch hổ và hắc hổ. Còn rắn mãng xà to cỡ như rắn hổ mây thì lềnh khênh!

    Ông Ba Lưới còn nhớ, nếu không có võ công và đảm lược mình đã làm mồi cho hổ mây đen. Trưa đó đang lên dốc núi, đột ngột thấy một khúc đen thui nằm vắt ngang cây, ông lạnh mình khi thấy đó là con rắn hổ mây trên 140 kg. Nghe động, nó ngóc đầu dậy nhìn ông bằng cặp mắt đỏ ngầu. Biết không tránh khỏi cuộc ác đấu nên ông lùi lại cầm cây đòn gánh xuống tấn thủ bộ. Từ trên cây, rắn rít lên và vung đuôi lao tới như gió lốc. Ông Ba Lưới bình tĩnh nhìn rõ cái chóp đuôi di chuyển rồi lấy sức quét cây đòn gánh vào cổ rắn. Chỉ nghe một tiếng rốp khô khan con rắn bất tỉnh và cây đòn gánh gãy làm đôi. Lần thứ hai, ông Ba Lưới lại đụng đầu con rắn hổ mây đen khoảng 60 kg và cũng đánh chết nó. Ông Ba Lưới nói, 15 năm trước ông cũng mở cửa nhận môn đồ dạy võ công nhưng phần đông học để khoe mã, cậy thế làm xằng nên chán nản ông đóng cửa bế môn.

    Nhưng núi Cấm đâu chỉ có hùm beo, mãng xà, nó còn là kho thuốc với các loại dược liệu quý hiếm. Trầm hương, một loại cây quý cũng từng mọc ở nơi này. Mỗi vị thuốc công năng công dụng khác nhau được ông Ba Lưới hết lòng vun dưỡng, nuôi trồng phòng ngừa giúp người gặp nạn. Người dân đánh nhau u đầu bể trán hoặc bệnh thổ tả, sốt rét hay đau khớp, gai sống, viêm thần kinh, động phong, đau đầu, đều tìm đạo sĩ Ba Lưới cầu cứu. Trên đỉnh núi xa lắc xa lơ này nếu không có những bài thuốc quý và tấm lòng như Ba Lưới dân núi khi lâm bệnh hiểm nghèo khó mà xoay xở được. Ông Ba Lưới chỉ buồn một nỗi: "Các cây thuốc hiếm hồi xưa mọc nhiều nay mười phần tiêu hết tám. Mấy thứ dược liệu như dây điển điển núi, sâm đất, ngải móng trâu, đỗ trọng, hồng khấu, sa nhơn, kỳ nam, ngải tượng, cam thảo... khó tìm lắm, có khi phải mò khắp mấy triền núi vắng mới mong có mà bốc thuốc cho bệnh nhân. Ngày xưa, tao tầm được thuốc quý phải khấn vái chư thần, coi cây nào nhổ được cây nào dưỡng, không phải nhổ ráo trọi, bứng gốc bẻ cành láng lềnh như mấy "ông thầy bà" bây giờ đâu!".

    [/spoil]
     
  6. 1s1k_d2006

    1s1k_d2006 The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    20/8/05
    Bài viết:
    2,023
    Nơi ở:
    SG
    MÌnh chỉ không hiểu là bạn dựa vào đâu để nói cái khái niệm the void trong paper của Perelman với Buddhism là 1 thôi :-) Nếu bạn đã không hiểu được paper của Perelman --> không đọc nó --> không biết chĩnh xác the void của Perelman ntn. Cái bạn biết chỉ là the void của Buddhism thôi. Vd ntn : người miền Nam nói cái nón là cái mũ bt (lưỡi chai etc ), ở Bắc thì gọi cái nón là cái nón mà nông dân VN hay đội, còn mũ thì gọi là mũ thôi. Nếu bây h 1 người chỉ ở Nam nghe 1 người Bắc nói về cái nón, họ sẽ nghĩ gì ? Tóm lại đây là lỗi logic cơ bản.

    Còn về nhận định của bạn, cái này là ý kiến cá nhân, không bàn nữa.
     
  7. unholy fire

    unholy fire Mega Man

    Tham gia ngày:
    4/2/03
    Bài viết:
    3,028
    ^ Bạn chắc là không hiểu được ý mình nói rồi, mình không hề đánh đồng 2 khái niệm của "Sự trống không" của Perelman và Buddhism là 1. Mình chỉ ý nói là giữa KH và ĐP có sự liên kết với nhau thôi, bạn đừng nên hiểu 2 cái đều là 1 giống như những gì bạn ghi ở trên nhé.

    Bạn có thể xem bài trên của mình trích những phát ngôn nổi tiếng của nhà khoa học nổi tiếng Albert Einstein nói lên sự liên kết giữa Phật giáo và Khoa học để hiểu rõ hơn nhé.

    Chuyện cái mũ và cái nón thì bạn đưa ra một ví dụ cũng vui, nhưng đó chỉ mang tính tương đối ở khía cạnh nào đó thôi, ở đây mình hiểu thì nó khác nhau ở khía cạnh ngôn từ đưa ra do sự khác biệt trong ngôn từ. Cũng giống như VN mình gọi đó là cái nón hay cái mũ còn người Mỹ người ta gọi đó là hat hoặc cap. <---- Ở khía cạnh ngôn từ thì khác nhau nhưng nếu so sánh ở khía cạnh khác thì các từ đó cũng đều là diễn tả cùng 1 thứ giống nhau <---- Vậy thì khía cạnh này là lỗi logic cơ bản hay là không phải ?

    Mình nghĩ về vấn đề này chúng ta không nên tiếp tục tranh luận nữa vì nếu đi wa' xa thì sẽ lạc đề topic và cả 2 chúng ta sẽ có cơ may được "Mốt" cho ăn vài sẹo để đời. :P Nên trở lại đúng với yêu cầu của topic thôi.
     
    Chỉnh sửa cuối: 20/5/11
  8. coichungmatacc

    coichungmatacc Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/6/07
    Bài viết:
    118
    mình ngồi thiền ( 2 bàn chân ở trên bắp đùi) đc khoảng 10 -> 15' thì trên đỉnh đầu có cảm giác như co 1 sợi dây vô hình nâng cả ng` mình lên ( nói nâng thì hơi quá, thật ra thì chỉ cảm thấy như nó kéo ng` mình lên và hơi ngả ra sau thôi), đồng thời đầu cũng cảm thấy lâng lâng, cảm giác rất lạ, duy trì 1 lúc cảm giác nao nao như say xe ấy, ko biết lúc đấy não mình có thiếu máu lên ko mà lại như vậy, ai có kinh nghiệm giải thích mình với. cảm ơn
     
  9. ngoc1510

    ngoc1510 Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    28/2/08
    Bài viết:
    1,032
    tui cứ nhắm mắt lại là lâng lâng thấy buồn ngủ rồi =))
     
  10. aragon0510

    aragon0510 SPARTAN John-117

    Tham gia ngày:
    27/1/06
    Bài viết:
    11,322
    Nơi ở:
    Kuopio, Finland,
    bác Chim cò cho em hỏi sao mấy ông sư ở Tây Tạng họ bay là là dc ạ :-?
     
  11. [b]aby

    [b]aby C O N T R A

    Tham gia ngày:
    8/7/06
    Bài viết:
    1,718
    Nơi ở:
    Demacia
    cái chuyện thất sơn kể mấy ông thầy xuất thần nhập quỉ vậy mà rồi lại bị bắt tự tử trong tù thế nà sao :-w

    ít ra phải chưởng rồng . thanh lý môn hộ báo thù rồi bay lên trời chứ
     
  12. Hoang_HP_LL

    Hoang_HP_LL C O N T R A Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/5/05
    Bài viết:
    1,628
    Nơi ở:
    Công dziên
    Giải thích theo kiểu trường sinh học dưỡng sinh thì khi đó là khi mà năng lượng tốt tràn vào, có trạng thái đó là rất tốt, bạn nên cố gắng duy trì trạng thái đó :)
    Còn nói đơn giản, mục đích của việc bạn ngồi kiết già hoặc bán kiết già là để giảm lưu lượng máu tuần hoàn xuống nửa thân dưới cơ thể, chỉ tập trung ở nửa thân trên <đặc biệt là não bộ> thôi :) đó là lý do tại sao khi ngồi thiền xong luôn phải thực hiện động tác xả thiền <vuốt mặt, cổ, tay, chân, etc...> để máu lưu thông lại bình thường :)
     
    Chỉnh sửa cuối: 20/5/11
  13. nhoxcuibap

    nhoxcuibap The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    5/10/08
    Bài viết:
    2,000
    Nơi ở:
    nhà thổ
    hồi đó, nhiều tôn giáo cho rằng vũ trụ này chỉ có mình loài người và chúng ta đơn độc trong vũ trụ, các bác có tin điều đó không?

    Mình tin là có sự sống ngoài hành tinh - giả sử nếu có những lòai trí tuệ với nền văn minh tiên tiến - thì việc các nền văn minh đó có thể định kỳ xuất hiện và sụp đổ trong khắp thiên hà của chúng ta,có thể từng có những nền văn minh thông minh trong thiên hà trước khi sự sống thông minh trên Trái đất xuất hiện, và có thể sẽ có những nền văn minh xuất hiện sau khi sự sống trên Trái đất đã điệt vong, nói theo Fermi thì việc 2 nền văn mình tiên tiến ( hay nhiều ) cùng tồn tại là rất thấp , có thể con người là nền văn minh tiên tiến duy nhất tồn tại hiện nay :|

    Ai thích thì bàn với mình nhé ( post xong thấy lạc đề topic quá :( )
     
  14. Warlock

    Warlock Everything's gonna be all righ

    Tham gia ngày:
    8/5/03
    Bài viết:
    1,232
    Nơi ở:
    Once upon a time
    Trái đất có hơn 4 tỷ năm tuổi, loài người ngày nay chỉ mới xuất hiện khoảng hơn 10 ngàn năm, trong ngần ấy thời gian những việc xảy ra trước đó khó mà biết được. Việc tồn tại một nền văn minh tiến bộ sau đó biến mất trước khi loài người xuất hiện có thể lắm
     
  15. nhoxcuibap

    nhoxcuibap The Warrior of Light

    Tham gia ngày:
    5/10/08
    Bài viết:
    2,000
    Nơi ở:
    nhà thổ
    Theo lý thuyết thì các nền văn minh kỹ thuật có thể thường -hay- không thể tránh được việc tự diệt vong - không hẳn là hủy diệt hoàn toàn nhưng chỉ một lần nữa trở về "thời kỳ đồ đá" hoặc từ sự diệt vong này là nguyên nhân của sự hủy diệt các sự sống thông minh khác ( do thiếu tài nguyên, mất nơi ở... )

    Nền văn minh loài người phần lớn dựa vào các nguồn tài nguyên ---> các động cơ lớn nhất dẫn tới sự phát triển xã hội kỹ thuật. Có thể sự sống thông minh ngoài TĐ sẽ phát triển tương tự như 1 chu kỳ và vì thế đối mặt với khả năng tự diệt vong

    Cón 1 điều mình thắc mắc nữa là tiến hóa của sự sống thông minh, sự tiến hoá của sự sống (một khi đã đạt tới một mức độ phức tạp tối thiểu) sẽ phát triển nhảy vọt để tạo ra các sinh vật thông minh ( missing link ?) là đúng hay sai? Sự tiến hóa có mục đích hay nó chỉ là xảy ra ?

     
  16. coichungmatacc

    coichungmatacc Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/6/07
    Bài viết:
    118
    thế cảm giác đó là tốt à, mình cứ thấy nó lạ lạ nên ko dám duy trì lâu, chỉ dám duy trì 1 lát thôi, sợ ảnh hưởng tới não bộ.Cảm ơn bạn nhé.
     
  17. Mufasa

    Mufasa Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    27/4/11
    Bài viết:
    1,269
    Nơi ở:
    vô định
    trên đỉnh đầu của bạn là huyệt bách hội, 1 trong 14 luân xa mà cũng là luân xa lớn nhất, điều khiển mọi vùng cơ thể, bạn có đc năng lượng vào đây là tốt cứ duy trì
    mình tập dưỡng sinh đã mở 6 luân xa, khi ngồi đều thấy năng lượng đi vào cả 6, sau đấy sức khỏe cũng tốt hơn chứ ko có yếu đi đâu
    btw, thầy mình bảo là năng lượng đi vào theo xoáy, nếu xoáy theo chiều kim đồng hồ (nhìn từ hướng năng lượng vào, vd như từ đằng trước thì mình nhìn sẽ thằng ngược chiều kim đh) thì là năng lượng đi vào, cứ ngồi tiếp; còn xoáy ngược chiều kim đồng hồ thì năng lượng đi ra, phải rời
    ps: đỉnh đầu thì hướng năng lượng thẳng từ trên xuống nhé, chỉ có luân xa đằng trước mới là năng lượng đi từ đằng trước thôi
     
  18. unholy fire

    unholy fire Mega Man

    Tham gia ngày:
    4/2/03
    Bài viết:
    3,028
    Bạn đừng lo chúng ta không hề đơn độc đâu, nói ra chắc mọi người không tin chứ sự sống rất đa dạng và nó có nhiều thể lắm chứ không đơn thuần vài loại đâu...

    Con người chúng ta đang tồn tại ở dạng vật lý và sống trong thế giới có tần số rung động là 3, có nhiều thế giới khác tồn tại xung quanh chúng ta trên hành tinh này, họ tồn tại ở nhiều thể khác nhau chứ không đơn thuần là vật lý đâu, họ là những sinh vật có tần số rung động cao hơn chúng ta nhiều có thể là 4 hoặc 5 hoặc cao hơn... Mắt của con người bình thường trong trạng thái tỉnh táo hiện giờ chỉ có thể thấy được các sinh vật có tần số rung động 3 trở xuống thôi, trừ những người tu hành lâu năm hoặc những người có khả năng đặc biệt lúc sinh ra, những người này đã nâng mức độ rung động của họ lên 4 hoặc 5 rồi cho nên họ có thể nghe và thấy những thứ mà người thường không thấy được.

    Còn về một ví dụ cơ bản về người ngoài hành tinh "level 3" thì họ có nhiều loại lắm và họ đã ở trên trái đất này lâu rồi, một số loài đang tồn tại giữa con người chúng ta hằng này, một số loài khác do không thích hợp về hình dạng, không khí, từ trường trên hành tinh này nên đã ẩn vào những nơi con người ít để ý tới.

    1 Ví dụ dễ thấy nhất 1 trong số bọn họ là người thuộc chòm sao Zeta Reticuli có biệt danh là Greys , những người này thuộc nhóm người phát triển rất lớn về trí thông minh nên họ thường có những cái đầu to quá khổ, tuy thế bù lại họ lại chai sạn về mặt cảm xúc, tình cảm ----> Điều này dẫn tới cơ thể của họ phát triển không đồng đều, các bộ phận cơ quan sinh dục của họ bị teo lại và họ đang đối đầu với nạn diệt chủng.

    Nên lí do họ đến trái đất bằng thiết bị tàu vũ trụ của bọn họ là thứ mà ta hay gọi là đĩa bay và thỉnh thoảng thực hiện vài vụ bắt cóc con người chúng ta để họ tìm cách phối ngẫu để di trì giống nòi của họ hơn là làm hại chúng ta.

    Tạm thời tới đây thôi, có dịp sẽ nói tiếp để tránh cho bài viết dài dòng.

    Một số video về chủng tộc "Greys" thuộc chòm sao "Zeta Reticuli" được leak trong tập hồ sơ tuyệt mật của FBI, sự kiện này xảy ra vào năm 1969

    [video]CClXiOBGaRI[/video]

    [video]ZB788PtqQvg[/video]

    ------------------------------

    P.s : Tin hay không là do các bạn thôi. :D
     
  19. Namikaze Minato

    Namikaze Minato Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/6/08
    Bài viết:
    4,219
    Nơi ở:
    Metropolis
    em thì em tin có người ngoài hành tinh, mà soa bác ở trên nói nghe ảo ảo thể nhỉ :-"
     
  20. ness_sco

    ness_sco C O N T R A

    Tham gia ngày:
    31/12/07
    Bài viết:
    1,793
    Nơi ở:
    Huế <--> Đà
    lượn lờ thấy cái này
    [video]6thsSGZhtig&feature=related[/video]

    đọc thấy cũng có lý :-?
     

Chia sẻ trang này