E ở Thành phố, bạn gái e ở Bà Rịa, xa thì không xa, mà gần thì cũng chẳng gần. Trước đây quen nhau trên TP, bạn e ở trọ đi học đi làm, cũng thuận tiện cho e tới lui, cũng có chút thân mật, nhưng chưa có gì quá (thời gian quen chưa lâu nên cũng không dám làm gì) Giờ bạn e về lại nhà, ở với gia đình, nói chung đi lại cũng cực, mà tới nhà cũng nói chuyện hỏi thăm khách sáo như bạn bè bình thường thôi ko có thân mật đc như trước. Nói thẳng ra là e cũng chưa có ý về việc sống cùng nhau ngay bây giờ, vì e làm không ổn định, lương thấp, nhà cửa chật hẹp, tồi tàn (sự thật, ko nói quá tự ti gì). Lúc quên nhau e xác định là quan hệ nghiêm túc, lâu dài, nhưng cần có thời gian để e ổn định, bạn gái e cũng có ý như vậy. Bây giờ cứ đi đi về về gặp mặt gia đình bạn gái e hoài, người ta thế nào cũng đánh tiếng hỏi mình về tương lai ah? Chứ mình bám theo hoài mà không có ý tiến tới gia đình họ cũng không vừa ý, nhiều khi ngăn cản nữa. Còn nếu thư thư thả ra, ít quan tâm, ít thăm bạn gái e, thì thể nào cũng có mối khác trám vào, e không cam tâm. E thì có hai lựa chọn, một là buông hết, chịu đau khổ, dằn vặt để bạn gái e tìm mối khác sáng sủa, hai là cứ mặt dày theo đuổi, ám con gái nhà người ta ế chồng. Mong các bác cho e lời khuyên hoặc tư vấn về trường hợp e.
Bác này ngược với em, em ở bà rịa bạn gái tp. Nhưng tình hình em cũng ko đến nỗi nào, công việc thì chưa có nhưng chả ai hối thúc, khi nào ổn định cưới, cứ xác định là thế. cố thôi, lo cũng ko tới đc.
Quan trọng nhất là 2 đứa bn tuổi thì k nói ... ( để biết còn mấy năm mà phấn đấu ) chú mày đg làm j @_@ cụ thể - có phương hướng phát triển ntn. Suy nghĩ cho mình 1 cái hướng phát triển và đầu tư nhiều quyết tâm để thực hiện đi chứ. Yêu cái kiểu đi ăn đi chơi đi v.v... thì tỉ thằng làm đc cần j phải lấy chú mày ? Gái chờ đến già à ?
Ah bác Mio, hồi trước e có lập topic chán đời đòi chết, may có bác vào mắng vài câu mà e có động lực phấn đấu đấy. E 26, bạn e 22, e làm dịch vụ giám định hàng hoá XNK, một nhánh nhỏ trong các dịch vụ XNK, gặp thời công ty làm ăn tốt thu nhập cũng non 10, nên cũng mạnh dạn làm quen này nọ, rồi cũng quen được bạn gái, giờ thì thu nhập còn phân nửa, có tháng chỉ đúng 3 củ cơ bản ăn bánh mì sống qua ngày. e làm bên bộ phận hiện trường, tức là ra ngoài bãi hàng, kho, cảng biển nên thu nhập có được là nhờ phụ cấp, chứ lương thì chết cứng rồi. E học Cử nhân Anh, suy nghĩ thiển cận nên học ít chơi nhiều, ra xã hội lao đao mấy bận, chán đời thất vọng muốn chết, may mà có các bác trên box này mắng mỏ, e cố gắng ôn tập thi vào văn bằng 2 ngoại thương. Mọi sự ngỡ rằng tốt đẹp rồi, cuộc sống cũng vui hơn rồi, ngờ đâu, cty khó khăn, bạn gái bỏ về nhà luôn (lý do phức tạp lắm, có thể là do e?). lúc tốt đẹp e dự tính là học cho xong rồi ráng phấn đấu mở rộng thêm các mảng cty, bây giờ học chưa tới đâu (năm 1), cty thì co lại như con tép rang (tiết giảm chi phí), ra đi thì cũng nấn ná, lúc tốt thì mình theo, lúc khó thì bỏ, giống ăn cháo đá bát quá. Nói vậy thôi chứ phần nhiều cũng chẳng tốt đẹp gì, e chẳng có kinh nghiệm cụ thể, nghề chuyên môn về thứ gì đề xin đi đâu hết. Đấy các bác ạ, đời e nó chán thế đấy, muốn buông xuôi bỏ hết trở lại thời gian tự kỷ xưa, xin làm công nhân tự lo bản thân chờ chết cho xong. Nhưng bao nhiêu động lực, e nhận được từ box Tâm sự này hoá ra vô nghĩa hết sao. Hiện tại thì e rất cố để giữ tâm mình mạnh mẽ lên và tiếp tục học, tiếp tục duy trì mối tình, nhưng không biết giữ được bao lâu?và rồi khi sụp đổ, có thể sẽ mang lại sự hụt hẫng đau đớn không kiềm được bản thân lại nghĩ quẫn. dai dòng lan man, too long, didn't read, tóm lại là e cần tư vấn tiếp tục tình yêu hay thôi! e mà quyết định được e cũng chẳng lập topic làm gi
E quyết định chứ hỏi ý kiến em nó làm gì, mình buông, không qua lại, từ từ rồi nói thẳng luôn thì người ta cũng hiểu mà. Còn cứ cố bám theo, cứ quan tâm thì người ta cũng hy vọng, cũng ráng chờ đợi thử chứ, có tình cảm nghiêm túc mà, đâu phải quan hệ chơi bời gì
tôi cũng yêu 1 cô (hà nội-thái nguyên) các đây khoảng 4 năm , h vẫn yêu nhau bình thường. Nhưng tôi muốn khuyên bạn 1 điều duy nhất là :"Nếu 2 người mà không ở được với nhau, sống cạnh nhau thì sẽ ko thể biết được người mình yêu như thế naò chứ chưa nói đến việc hiểu được người đó như thế nào -> hãy xác định sau này cả 2 có thể sống ở gần nhau không" ps: Nếu cô người yêu của tôi mà không xuống hà nội học thì chắc chắn không có tình yêu 4 năm ở trên. mà bạn nên tập trung vào công việc, kiếm cô gân2 mà yêu, đừng yêu xa , tốn kém, mất công lại chẳng được gì.
Yêu xa khổ lắm ông ạh. Yêu xa thì bất cứ lúc nào ông cũng có thể bị bỏ rơi, hoặc là ông có người khác bỏ rơi cô ấy. Tình yêu của tui cũng không đến nỗi là xa quá. chỉ 100km. Nhưng cũng tan vỡ vì có thằng khác thay mình bên cạnh chắm sóc cô ấy. Nên yêu xa quả là khó khăn vô cùng. Nhưng quan trọng là ông có yêu cô ấy thật lòng không??? Mà thớt này, mình nghĩ bạn nên chia tay cô ấy đi. PS: Nếu ông thật sự muốn cùng cô ấy đi đến cuối cùng của hạnh phúc thì ông đã không bao giờ nghĩ đến việc buông tay.
Lo cái gì, còn chí ít cũng 4-6 năm nữa cho em gái chờ. Thế bây h học hành chú mày ntn @_@ Cử nhân Anh mà có ra cái gì ko , ngoại thương văn bằng 2 đang học năm đầu ? Nếu AV giỏi có thể xin đi dạy ở mấy trung tâm kiếm thêm. "e chẳng có kinh nghiệm cụ thể, nghề chuyên môn về thứ gì đề xin đi đâu hết. " Ôi cái này thì nguy kịch đấy, biết ít thôi nhưng giỏi thì nó vẫn hơn. Tôi còn đang nợ môn chưa có cái bằng nào đây nhưng vẫn đi làm ầm ầm Đi làm thì xác định lấy kn $ sao cũng đc rồi có kn rồi tha hồ cành cao. Cái thân chú mày ra cái gì đi rồi tự khắc còn lại nó sẽ xuôi, sẽ tốt đẹp theo ... còn giờ vd mún thăm ng yêu mà lại vấn đề đầu tiên = tiền đâu thì cũng thế. Mà ng yêu lại vào diện 1 tuần k thăm ty phai đi 1 tý thì cũng chết. Nói chung khi ng ta thực sự yêu nhau sẽ tìm ra 100 cách, 1000 cách để giữ cho nó k phai nhạt ... mà tc khắc ghi ở trái tim chứ có phải là cứ đi chơi nhiều/gặp nhiều là yêu ? Nếu mình yêu ng đó theo cách A mà ng ta lại muốn cách B ( bất khả thi ) thì thôi ... đừng nuối tiếc vì m k đu theo đc B mà chỉ là đó k phải ng dành cho mình, phù hợp vs mình mà thôi. Loanh quanh thì chỉ hại não tốn thời gian chả giải quyết đc vấn đề. Hơi đâu ngồi xoắn não cho cái việc mà bản thân mình k khống chế đc : tc của người khác. Mà tc con người thì khó mà nói cho đúng lắm ... coi như cũng là duyên kiếp và nỗ lực của mỗi con ng thôi. Đc thì đến vs nhau k đc thì ct chứ k thể cưỡng cầu đc đâu. Suy nghĩ quá về đc hay mất chả giải quyết đc gì đâu. Cái gì cũng phải nhìn xa trông rộng 1 chút, có sự nghiệp r sẽ có tất cả chứ có đc ng yêu mà sự nghiệp chả ra gì rồi nhỡ ra mai này lấy nhau lại làm khổ nhau.
^ Bác Mio nói thì chỉ có đúng, đáng tham khảo. Ah mấy bác trên cũng có ý kiến đáng để e suy ngẫm. Thớt e chỉ có vài ý kiến mà ý nào cũng chất hết, e xin cám ơn các bác. Em gái cũng đã chủ động nhắn tin tạm biệt rùi. E cũng chẳng hiểu nổi, còn năm hơn ra trường tự nhiên nghỉ học bỏ về nhà.
Chắc buồn chuyện ty, đi thì sợ k tới dừng thì sợ đau Bỏ thì thương vương thì tội tiến thoái lưỡng nan tẩu hỏa nhập ma cmnr Mới 22t mà có đk lấy ngay cũng chưa nên lấy chồng - trừ phi học hành làm việc chả ra j hoặc gia đình có ng đau ốm sắp ... Thời buổi gì mà ba mẹ đặt đâu con ngồi đó, ai nói j nghe vậy. Phải có suy nghĩ & quyết định cho riêng mình. Chọn rồi mới có nỗ lực mà làm, đặt tiền mới có máu ăn thua ... chứ ngồi ngoài lượn lượn xem , ké , ăn non thì cũng chán. Thôi cứ gặp nhau ngửa bài nói thẳng rồi 2 ng quyết vs nhau cho 2 năm rõ 10. Mỗi đứa ôm 1 cục trong lòng ung thư ruột cả đôi. Nói chung cứ coi như ván bài, k liều + nỗ lực + may mắn thì làm sao có Cơ Hội thắng. Có gan thì 2 đứa cùng chơi, còn sợ khó sợ khổ thì làm con rùa rúc đầu tiếp vậy. Nhắm rúc đc hết đời thì cứ mái thoải thôi 5 năm trc tôi cũng chơi 1 ván bài như vậy từ 0 h thắng hơi đậm r Ăn nhau đường dài chứ đâu phải trong khoảnh khắc.
^ hay cho câu mỗi đứa ôm 1 cục! Mấy ngày rồi tối nào nằm ngủ cũng suy nghĩ, nay có thêm lời bác tiếp sức. Quyết cmn định, phi vào hỏi thẳng lun, không yêu chả dép bố về. Tình hình ra sau e sẽ update tiếp.
CHớ sao, h đang ôm 1 cục biết đâu đứa kia nó cũng ôm 1 cục y như thế. Cứ nói hết 2 lòng rồi bàn tính vs nhau, tội j. Có bao nhiu nói hết cmn đi có chia tay cũng cam tâm hơn ôm cục ung thư vào bụng. Cái cục nợ ấy mà k giải quyết ngay đi thì lâu lâu nó lại phát bệnh ra khổ ng. Giá như ngày ấy, ước gì ngày xưa v.v... sốt ruột lắm. Nói chung h chia tay cũng đc, nhưng mà nói sao để em nó cũng phải bình tâm mà đi học lại chớ ... gì mà lỡ dở đủ đg thế này.
e cố gắng lặn lội gặp mặt nhưng gặp rồi ko thể nói hết ra điều mình nghĩ trong lòng, cũng như không thể hỏi trực tiếp vào vấn đề yêu nữa hay thôi. Tự nhiên khi thấy bóng hình người mình thương thì bao nhiêu ý niệm trong đầu chợt tan biến, đầu óc trống rỗng. Dường như e cảm nhận thấy tình cảm của e ta đã nhạt dần, thôi thì cứ để thời gian làm mức đo lòng, thuốc thử cả đối với e lẫn với e ấy.
Mình cũng đang quen gái teen. và ngày mốt em nó phải về quê...học lớp 12. cách nhau 400km. cũng chẳng biết phải thế nào. mà bây giờ đã thấy hờ hững rồi
Xong, đã chia tay, sau nhiều tháng lùng nhùng lằng nhằng chạy tới chạy lui. Đêm nghủ lại mơ thấy thằng nào đó đang hì hục với e ấy, giật mình tỉnh dậy tim đập nhanh, mà lệ tuôn trào. Trân trọng giữ gìn chân thành bao nhiêu thì kết cục e ấy bảo mình hờ hững, tính toán, ích kỷ. Giờ thì nhìn thằng khác vào vùi hoa dập nguyệt. Đời hở như mông lại về phận loser như xưa.
ko hiểu đc thì thôi, next ... đời còn dài gái còn nhiều can chi phải xoắn mãi vào 1 em. Càng giới hạn khả năng m tìm đc ng thay thế thì càng làm m bi luỵ. Càng bi luỵ càng dễ bị quay ...
Bác nói câu nào đúng câu ấy, e thấy bác nói ý nghĩa nhất đấy, anh hùng bán phím chính xác phải là những người như bác, đúng nghĩa hero cứu người. Sẵn đây bác tư vấn hộ e cái, bi giờ nhất thời e rất bi lụy, muốn quên hẵng người lun nhưng mà ko đc, vừa mới chia tay mà làm sao quên ngay đc, e cứ thấy nhói trong lòng sao ấy mỗi khi nhìn thấy những thứ liên quan đến chuyện xưa. Mấy lần e định xóa bỏ hết tất cả hình ảnh, tin nhắn, thư từ, sách vở để ko phải nhớ nhưng ko thể xuống tay, bác thấy e có nên bỏ tất cả ko, để khỏi phải gợi lại h.ảnh quá khứ.