là do trẫm bị tiêm nhiễm từ mấy tên bệnh bọn mi chứ đâu sắp đi vào con đường tội lỗi btw, thật ra thích cái anh này ở body 1 phần thôi, chủ yếu là đôi mắt buồn thật đẹp
trẫm là trẫm thích cái đàng hoàn à nha - - - Updated - - - em tập chi, cưa chân ra nối bù lon vào là cao ngay
Cái này là tự khai, ý ry là biết đâu vì gương mặt đẹp trai mà thích chứ ko phải vì mắt buồn H hóa ra thích cái "không đàng hoàng" à
ta cạp đầu 2 đứa mi, xúm vô bắt nạt ta - - - Updated - - - buồn nào rồi cũng qua, chỉ có buồn ngủ là không tha ngày nào
bệnh nhân như mi không thể đem so sánh người bình thường đc mi dám đặt biệt danh đó cho trẫm hả tên gay kia
Cày đồ án TN, ông thầy cho làm trong 2 tháng, 1 tháng đầu toàn ăn với ngủ, tháng sau bị thầy ép làm, mỗi tuần đem cho thầy xem tiến độ, lần nào cũng bị chửi vì chưa có cái gì ra hồn, trong khi đám bạn nó đã làm gần xong hết rồi, có đứa nộp luôn cả video, mà anh chỉ mới nộp cái storyline vẽ sơ xài. Gần đến ngày thuyết trình anh mới tăng tiến độ lên làm liên tục, làm 3D trong 5 ngày, 2 ngày AE, 1 ngày viết báo cáo trên PP. Tụi bạn nó nói anh liều, nhưng mà hên là qua một cách ngọt ngào.
Chung quy cũng do lười mà ra Giống mấy đứa bạn chung nhóm ta hồi đi làm đề tài TN ở viện khoa học tpHCM, kho dữ liệu nghiên cứu nhiều làm nhiều đứa cứ ỷ y, làm cà rề cà rà tới lúc còn có 3 tháng phải nộp đề tài nghiên cứu mới tá hỏa vì chưa đứa nào tách dc chất gì ra để công bố, hên ta lúc nào cũng lo xa, cày như trâu lúc đầu, nhiếu đứa còn bĩu môi làm chi làm dữ vậy còn cả năm cơ mà, cuối cùng lúc ta ngồi ở nhà o bế cuốn luận văn thì tụi nó đang bục mặt trên viện, chạy tới chạy lui do thiếu hóa chất, làm sai quy trình, chất bị dơ ... , tụi nó ca thán quá nên rãnh cũng phải lên phụ tụi nó, khúc cuối ta còn phải chia cho thằng kia 2 chất để nó có cái công bố do ta với nó nghiên cứu cùng cây, ta tách dc tới 6 chất trong khi yêu cầu luận văn chỉ cần 2-4 chất là đủ, nhiều hơn cũng dc nhưng mệt ( ông trưởng phòng, người hướng dẫn nhóm nói ta mới cho, ko ta cũng mặc xác, tuần 6 ngày lên viện cha nội đó lên có 4-5 ngày, sáng 8h phải có mặt có khi chả 10 mới ló đầu tới, chiếu 6h về thì 4h đã xin về do "bận", dụng cụ thí nghiệm ta rửa sạch sẽ để trong lò sấy để khô cũng bị cha nội đó hốt hết lấy về xài xong quăng 1 đống ko chịu rửa, lúc xuống cột tách chất quan trọng thì cầm điện thoại ra ngoài tám với gái rồi để cột nó tụt hết chất thì vô la lối sao ko ai coi cột giùm tui, làm như ai cũng rảnh, ta còn phải canh 1 lúc 3 cây cột )
ức chế lâu vãi, tuy đọc ko hiểu lắm nhưng khanh có vẻ rất siêng năng à nha. - - - Updated - - - có lẽ do em tà tà vừa đủ sài còn chuỵ thả phanh luôn, làm luận văn mà còn ra đc comic nữa mà
Thật ra còn 1 ẩn khuất nữa là cái storyline ban đầu ta nộp với cái ta thực hiện chả giống nhau, vì ban đầu nghĩ ra mấy thứ "cao siêu" quá nên k thể làm được. Cái story ta bỏ nội dung như này: 1 chiếc xe ngựa thời xưa chở hàng chạy qua, làm rớt 1 chiếc đồng hồ cát xuống, theo thời gian chiếc đồng hồ bị vùi dập xuống cát rồi băng tuyết, sau hàng ngàn năm thì cũng tại nơi đó những người đi lấy băng đá vô tình đào lên được nhưng đó k phải là cái đồng hồ cát mà trở thành cái đồng hồ hiện đại, vẫn hoạt động (bá đạo chưa ), là cái đồng hồ mà đề bài thầy cho làm ấy. Vẽ storyline thì được nhưng mà thực hiện thế nào thì bó cmn tay, cuối cùng rút "cực" gọn lại thành duy nhất 1 cảnh đồng hồ chìm dưới đáy biển nhưng vẫn chạy được. Ông thầy chửi cho 1 trận kiểu như bày binh bố trận cho đã rồi k làm đc ấy.