Trịnh Sơn quảng cáo là chính thì phải. Thấy trên diễn đàn Vietdesigner cũng có topic truyền lửa với hướng dẫn mà chả thấy hướng dẫn gì chỉ thấy link với hình quảng cáo bản thân: https://www.facebook.com/beryaourtart?fref=ts
vẽ mặt bị già và vẽ gái nhìn nam tính là bệnh chung mà đâu có gì phải lạ, mê tả khối nữa thì nhìn lại càng nam tính ầm ầm
Khổ nỗi vẽ theo xu hướng manga, tối giản khối mũi nhọn cằm nhọn mà vẽ gái vẫn nhìn ra chuyển giới bị lỗi mới chết
Vẽ theo ref thì ko nói,phải bám theo mẫu.Còn vẽ tự do thì cứ mắt to,mũi nhỏ,môi mọng,má bầu,cổ bé,vai tròn thì nữ tính ầm ầm
Đù , mình cũng thế , vẽ phải có khuyết điểm mới chịu , còn đẹp lung linh như mấy em mainsteam thì chịu không nổi :P
Đây... thành quả của trưa nay Phỏng theo 1 truyện tranh Việt khá đình đám trên fb :P Biết là xấu nhưng cứ giả mù đem khoe vậy Spoiler
thật sự là mình không thích bức portrait này, không có tính thẩm mỹ, còn kỹ năng thể hiện trong đó thì mình công nhận tiện đây cho mình hỏi bạn nào biết có trang nào tổng hợp ảnh chụp đường phố, ngóc ngách, nhà ở ở Nhật Bản không cho mình tham khảo với :3
Tớ hỏi tý, mấy ông học nghề truyền thần thì học vẽ ntn nhỉ, hay cũng học như học sinh cấp 3 luyện vẽ đầu tượng, thế thì lâu mà cũng có vẻ hàn lâm quá nhỉ, hay là có mánh nào trong nghề để đào tạo nhanh, giống mấy ông theo nghề đồng, mộc toàn chân lấm tay bùn xong theo nghề một thơi gian gắn là chơi được luôn. Mà nhìn vẽ truyền thần nhìn cũng ra gì phết của nó.
Hồi đầu ta học (ko chính quy) là vẽ mấy cái ảnh đen trắng có độ tương phản cao (giúp nhìn qua mảng sáng/tối nhưng chỉ là tiểu xảo, ko có nhiều giá trị trong việc nhìn nhận mảng khối) rồi tương qua các tỉ lệ về mặt mũi nữa là đc.
truyền thần đầu tiên sẽ học phác ảnh, tất nhiên là ông phải biết vẽ rồi phác ảnh ban đầu sẽ chia cái hình đó thành các ô tỉ lệ 1:1, tờ giấy trắng cũng chia đúng tỉ lệ thế ví dụ ảnh gốc ô 1x5 có nét gì, ở vị trí nào, thì chép đúng vào bên kia, các ô càng nhiều thì càng giống đối với lên màu cũng như vậy dần dần nó luyện thành 1 kỹ năng nhìn, lúc này lược bớt các ô đi, bao r quen thì ko cần ô nữa, đấy là sơ sơ để đi vẽ ngoài chợ cao hơn thì truyền thần và biếm họa là nhấn vào đặc điểm nổi bật trên mặt hoặc cơ thể để làm nổi nó lên, những chi tiết còn lại giống nháng nháng ko sao ngoài ra còn 1 nghề chép tranh nữa
mũi ta vẽ mỗi bức mỗi khác, vẽ dựa trên thói quen, chứ ta nhìn tranh hoạ sĩ vẽ theo thì khác ngay, cơ mà đối với ta mà nói thì mặt người dễ nhất là vẽ mũi, khó nhất là vẽ miệng, còn toàn thân thì khó nhất là bàn tay chân -))
Học truyền thần may thì có người chỉ cơ bản về chân dung , xui thì gặp mấy ông chỉ vẽ thủ công, chả khác thằng thợ là mấy . Lên mạng thì bọn nó chủ yếu chơi kẻ ô , còn hồi mình học là tìm tỷ lệ dài rộng của mặt , xong rồi tìm vị trí vẽ con mắt , vẽ được con mắt cho đúng thì lấy nó làm đơn vị đo tìm ra mấy bộ phận khác . Cách đó có 1 cái là vẽ mặt nghiêng hay ở góc không quen là lệch rây liền Còn mấy ông vẽ truyền thần trên cái group FB mình thấy toàn dân tô bóng cho mịn , da sáng lóa :3 10 tấm như 1 , đụng những mẫu có contrast mạnh là run tay liền, lên bóng không tới :P Nhờ hồi mình học ông thầy dạy : ánh sáng từ hướng nào thì phần nhận as sáng nhất , xong rồi nhạt dần về phần tối . Giờ nghĩ lại thấy vl Dạy vậy bay mẹ 2 năm trời con người ta . Rồi thêm 1 năm nữa lò mò học sơn dầu , ông thầy phán : " phần da con cứ lấy cam cộng trắng , xong rồi lấy màu nền chả vào " , vẫn ra đấy , nhưng 10 thằng 1 làn da bởi vậy đi học thì cũng coi thấy 1 chút , tại giờ cũng nhiều thánh lắm Cấp 2 mình cũng render ra được mấy tấm ntn , nhưng mà có gì đọng lại trong đầu không thì ....