Tiền làm ra được thì tự đi được. Làm ra ngần ấy tiền mà bác thiếu quyết đoán quá. Vả lại, 30 tuổi bác phải tự quyết cuộc đời mình chứ sao phải dựa vào ba mẹ hay phụ nữ. Còn nếu ý thích chưa đủ lớn để gạt bỏ các phần trên, mình khuyên thực là bác nên làm những việc bác đang làm và nghiên cứu theo một kiểu khác. Ví dụ như học văn bằng ở VN, rồi mở công ty, thuê chuyên gia, mở phòng lab ... nên biết không có tuổi nào quá giá để học nhưng nghiên cứu mà 30 tuổi chưa có gì trong tay thì khó mà làm được gì to tát trong ngành nghiên cứu lắm.
Bác đọc kỹ bài dùm, mình trước h ko dựa vào ai, nhưng đây đang hỏi ý kiến vụ học hành khi tuổi tới 30, mình cũng đã nói rõ nếu mà 4-5 năm trước thì cũng chẳng suy nghĩ gì rồi. Các bác phải đặt thử hoàn cảnh của mình, ko phải trẻ trâu thích làm gì thì làm ko màng cha mẹ, vợ con. Bạn gái quen người ta cũng hết thì rồi thì đàn ông cũng phải đàng hoàng chút, với lại đây là yêu chứ ko phải quen qua đường. Chứ cái gì cũng "kệ mịa, thích làm thì làm, éo cần biết suy nghĩ người khác" thì đã ko lên đây hỏi các bác làm gì. Các bác nghĩ dùm mình, cái thằng éo thích làm cho nhà, éo quan tâm tài sản gia đình có thuộc về mình hay ko mà nhà cho cầm tiền tự quyết BDS này nọ thì có phải thằng thiếu quyết đoán hay loser éo có khả năng ko? Lớn gần 30 tới nơi, suy nghĩ cũng rộng ra và tính xa hơn. Nói thật nếu học hành thất bại, ko có việc làm thì mình vẫn về làm ngành kinh doanh vẫn được. Nhưng mỗi khi làm thứ này thì cảm thấy ức chế, cũng như bất lực khi ko phải thứ mình thích. Ai từng có cảm giác này đều biết chỉ muốn phát điên. Ps: bác nào biết link pdf mấy cuốn sách nghiên cứu tập quán động vật hoặc ứng dụng động thực vật vào đời sống thì cho mình xin link với.
Hồi trước lúc còn ở Nz, có vào thư viện đọc được cuốn ứng dụng khoa học từ động vật hay vãi. Như tơ nhện dệt áo hoặc làm áo chống đạn. Mà lâu quá ko nhớ nổi. Thường mấy cái ứng dụng phải kết hợp thêm 1 nhánh nữa như hoá sinh, tế bào phân tử, hoá lý hoặc cộng tác chung với người ngành khác.
Tuổi này mình rất ngại gặp bạn bè, giờ chắc chưa tới 8 đứa để nhậu và nc hợp ý. Gặp thì hay nc gia đình vợ con của chúng nó, nói nhiều đâm ra nhàm. Còn ko thì lại hay hỏi mày kiếm tiền thế nào, tao kiếm được bao nhiêu blah blah, nghe phát ngán. Đặc biệt vụ tiền bạc gặp đa phần đều đề cập. Thằng nào kiếm khá chút thì mặt mũi hếch lên trời (cũng ko trách được) Mình gặp tụi nó nói chuyện tao mới ghép cây, trồng chanh ko hạt, bầu bí rau cải trên sân thượng hoặc nuôi cá tôm là tụi nó nhìn như người ngoài hành tinh. Còn khuyên phải kiếm nhiều tiền để người ta nể, nghe mệt kinh. Còn lười hay ko mình nghĩ phụ thuộc do hứng thú. Tuổi tác trẻ hay già nếu như ko hứng thú thì có ép cỡ nào cũng lười.
Miạ, mình lại thích tám với đám bạn mới làm hay tìm tòi ra cái gì hay hay, ghép thành công dc cây này, trồng dc cây kia. (bạn mình làm nông khá nhiều)
Và có vẻ như cũng méo còn đứa nào nói chuyện về phim hay game nữa , toàn thấy nói chuyện đi chơi gái , mệt vãi
Ta cũng có mấy đứa bạn cứ khoe cua dc nhỏ này, chịch dc nhỏ kia, hay đi cướp bồ thằng nọ chịch xong rồi đá... Nhưng giờ giao du với mấy ng tốt hơn thì chỉ có tám chuyện game, chuyện kinh Phật, làm từ thiện, vẽ vời, tarot...
Bác sói trong đây cũng lâu rồi, em chân tình khuyên thật là bác muốn học tới mức đó, chán đời vậy thì đi đi bác, sống cho cha mẹ bao nhiêu năm cũng tới lúc sống cho mình. Thời đại giờ ko như xưa, chả có nghề nào làm cả đời dc, kiểu gì cũng phải học lại. Bác tưởng tượng 10 năm nữa vẫn muốn học thì phải làm sao. Bạn gái, chung thủy là tốt, suy nghĩ cho nhau là tốt, nhưng nói thật, yêu 10 mấy năm cũng bỏ nhau ngay trước đám cưới dc, lấy nhau 20 năm cũng ly dị đc, cuối cùng chỉ có bản thân mình là phải Sống với mình cả đời thôi bác. Em cũng như bác, trc giờ sống vì người khác nhiều, làm chó gì cũng nghĩ coi có ai bị ảnh hưởng ko, mệt mỏi, rồi tới lúc mọi thứ đổ bể, bản thân suy sụp thì cũng chỉ có bản thân hốt hết, bản thân tự vực mình dậy thôi bác. Bác thấy vui, hạnh phuc, thì mới pàm những người xung quanh vui vẻ dc, chứ tới một lúc bác trầm cảm, ai cũng sợ, cũng lo hay tránh như hủi thi dc gì
Thấy bạn làm bên mảng xây dựng chắc thể loại này hợp Architecture Follows Nature-Biomimetic Principles for Innovative Design Cuốn này đọc thử xem Biomimetic Design Method for Innovation and Sustainability
Chào bác, đọc topic này mấy ngày rồi giờ mới góp ý thử (tánh em ít reply). Tình cảnh của bác thì ở trên có mod Thép với 1 ông gì đó cũng nói rõ ràng: khi bác lập topic thì vốn đã có quyết định trong đầu, nhưng lại do dự vì sợ gây ảnh hưởng đến các mối quan hệ xung quanh (gia đình, bạn gái...). Tuy nhiên, ở trên bác cũng nhiều lần đề cập thế này "mình trước h ko dựa vào ai", "sợ học xong ko kiếm được việc sau này bị phụ thuộc nhiều vào gia đình"...Vậy chẳng phải là quá mâu thuẫn hay sao? Rõ ràng hiện tại bác đã bị phụ thuộc, bị ràng buộc quá nhiều vào những mối quan hệ đó rồi, chính vì vậy mà bác mới phân vân đắn đo như vậy. Xin chia sẻ bác bài thơ sau của Bukowski: Cái gì cũng phải đánh đổi cả, cảm thấy đáng thì làm thôi bác.
Tôi h cũng rất là ít gặp đám bạn... đơn giản ngồi nói chuyện h hoàn toàn ko cùng hệ, nói có vẻ chảnh chó nhưng thật sự ko đủ..tầm. Mấy năm trước còn ngồi giỡn giỡn nói chuyện tào lao vớ vẩn.. chứ h thì riết thấy xàm. Tụi nó công việc đa phần chui vào nhà nước, làm việc 3 cọc 3 đồng... học toàn tính xấu đám công chức, tầm nhìn thì tầm thường nông cạn. Tuy nhiên cũng bốc dc 1 thằng từ cấp 2 vào làm nhân viên dc hơn 1 năm.. thỉnh thoảng cũng đi uống vài ly.. nhưng vào làm thì thành mối quan hệ sếp - nhân viên nên h cũng thay đổi hoàn toàn.
Mình năm nay cũng 30. Mình học xong thạc sĩ trong nước rồi và giờ đang theo học thêm 1 bằng 2 nữa theo sở thích. Theo mình giờ bỏ tất cả đi học thì hơi bị YOLO đó bạn. Thích là 1 chuyện, học chưa chắc hợp. Như mình, hồi xưa thích cực ngành thiết kế đồ họa nhưng ba mẹ khuyên không học, cũng đi học kinh doanh, làm cũng chẳng hợp lắm, nhưng mình biết chắc hồi xưa mà mình học đồ họa là giờ mình thọt rồi. Theo mình nên có thời gian, nếu đùng 1 cái bạn YOLO bỏ đi học sẽ rất khó cho cả bạn và ba mẹ. Bạn đi du học không có sự trợ giúp từ gia đình sẽ phải làm thêm rất nhiều để trang trải chi tiêu, bớt thời gian học đi, rồi khổ quá tự dưng cũng thấy mất hứng bớt. Ba mẹ ở nhà giận 1 thời gian rồi cũng sẽ hỗ trợ bạn nhưng thân làm đàn ông, đã lỡ nói rồi giờ lại chìa tay xin tiền cũng kỳ. Theo mình, ý kiến của mình thôi, để vẹn cả đôi đường, hiện bạn làm cty nhà cũng không đến nỗi khó khăn về giờ giấc thì bạn có thể học ngành mình thích ở các trường nước ngoài tại Việt Nam thử để 1 là coi bạn có hợp không (như mình đã nói, thích chưa chắc hợp), 2 là vẫn có thể vừa đi làm vừa đi học để ba mẹ yên tâm hơn. Chỉ là ý kiến của mình thôi. Chứ giờ mình kiếm tiền quen rồi, không có tiền tiêu mua sắm, du lịch, game gủm... mình khó chịu lắm nên không dám YOLO đâu.
Co khi tụi nó nghĩ bạn hông hiểu những thứ cao siu nên toàn nói tầm xàm cho dễ 8. Thế giới này giả vờ ngu nh lắm
Làm phép so sánh (việc làm hài lòng ông bà + tình cảm với con bồ) vs (ước muốn của bản thân) Cái nào quan trọng hơn (tự trả lời, không ai trả lời dùm được đâu, vì giá trị của mỗi người nó khác nhau) Tính toán rủi ro: Tiền bạc hiện tại có thiếu? Nếu lỡ thất bại thì tiền bạc sau này có thiếu? Tương lai nhà có khả năng thua lỗ phá sản gì đó không. Nếu có bác khi đó tự xoay sở lo cho mình được không? Chuyện với con bồ lỡ mà sml thì có chịu đựng được không? Nói thiệt không phải ai cũng may mắn không lo tới tiền bạc như bác, con người ta hầu như ai cũng từng mơ mộng làm một điều gì đó nhưng rồi đụng tới gánh nàng cơm áo gạo tiền thì ước muốn cũng dần phai nhạc. Vậy mà bác để tới 30t mới quyết định làm điều mình muốn làm thì quả thật có phần quá... uổng phí cho cái khoản thời gian bác làm điều mình không muốn.