cái người ta nói là cảm xúc, thế ông chui vào đây làm cái gì? vâng nó đây Feel Bar - Cocktail for your Heart vậy ông có hiểu cái nội dung của nó ko? xin lỗi đây là nơi ng ta bày tỏ tâm sự, cảm xúc ông ạ. bất cứ cái gì họ đang nghĩ, đang cảm nhận chứ ko phải nơi để ông phán xét bất cứ ai ở đây cả OK?
Nó xin lỗi là đúng, vì đã xen vào cuộc sống của 1 đôi vợ chồng. Còn chuyện nó bảo thích thì có gì mà phải day dứt? Cứ quen ai mà nó thích thì lại day dứt sao? Theo mình thì nếu đã có gia đình riêng, đã đăng ký kết hôn và ko làm gì trái lương tâm thì ko việc gì phải xoắn. Nếu có day dứt thì về mà day dứt với vợ ấy
hôm nào cũng nc nghiêm túc thẳng thắn cơ mà đều nhận đc là :" Bay biết gì mà nói, không có nói gì cả, không có ý kiến gì cả "
2 tuần trước đến nhà bạn bay, có thằng da đen đưa cho mình 2 viên thuốc, một xanh, một đỏ. Nó bảo mỗi viên hay một kiểu , viên nào cũng trip đến tận cùng thế giới, nó dặn đi dặn lại mình nặng 60 kg thì chỉ cần nửa viên thôi. Mình nghĩ thằng lềnh này tiếc thuốc, đừng hòng lừa bố, mình nốc cả 2 viên rồi ngồi trên sofa đợi điều kì diệu xảy ra. Mình thấy con người colombia ngồi bên cạnh tự nhiên rơi cái điện thoại xuống đất, mà nó nhìn thấy cứ mặc kệ cứ nửa nằm nửa ngồi trên ghế mắt thao láo nhìn mình. Mình đóan nó phê thuốc nên cúi xuống định nhặt lên hộ nó thì nhận ra mình cũng éo cử động được hay là do mình chậm quá, chỉ di chuyển đc mỗi 2 con mắt. Khoảng cách từ mình đến cái điện thoại cứ thế kéo dài ra. Nhìn lên con kia với ánh mắt hiểu ý, tao biết cảm giác của mày rồi. Mình với nó ngồi gần trong gang tấc mà cảm giác thiên lí chi ngoại. Nó với mình cứ thế nhìn nhau rồi cảm giác khoảng cách ở giữa cứ kéo dài ra mãi, thấy ở đó hình thành vũ trụ, rồi sự sống phát sinh, thấy có một trái đất trong đó, trên trái đất lại có một căn nhà trong đó có mấy đứa đang phê thuốc, trong mấy đứa đó có 1 "mình" khác và 1 "nó" khác, có thằng bạn thì nằm lăn trên nhà nghe nhạc, có thằng da đen vừa ăn đậu chấm mắm tôm vừa khóc lóc thì ngon quá, nước mắt nước mũi nó rơi cả xuống bát mà nó vẫn ăn ngon lành .... Tầm nửa tiếng sau con kia nó đứng dậy được, chắc thuốc ngấm chuyển sang giai đoạn 2, nó nhặt điện thoại lên rồi sang ngồi sát mình, đeo 1 bên tai nghe cho mình. Nhạc hay vkl. Mình quan sát vũ trụ mấy triệu năm xong mới cử động được
Đăng tin tuyển dụng,ghi rõ cả email vào rồi mà dkm mấy đứa cứ chat vào inbõ mình hỏi anh ơi email của anh là gì ==' Méo hiểu bọn sv h nghĩ gì nữa
tay nhanh hơn não: nghĩ lại ông để cái mail của ông chữ cmn màu đỏ lại bôi đậm thêm 1-2 side ezy đéo hỏi nữa. nhiều khi đọc đk tuyển dụng lòi cmn mắt mới thấy cái mail đấy
đúng rồi có tuổi nó khác, nhớ hồi 20 tuổi nằm đẩy 1 tạ, gánh 1 tạ 2. Giờ phế rồi, hồi chiều vác có 2 bao gạo 40kg đi từ dưới tầng hầm lên tầng 1, đi có 3 tầng mà thở hồng hộc.
Đôi lời tâm sự. Ko biết quăng chỗ nào nên quăng đại vô đây. Mình năm nay 25t rồi, độ tuổi cũng k phải quá trẻ, nhưng cũng đủ lớn để thấy hối hận về một quyết định đã làm, và tiếc vì những điều chưa làmvà thấy càng lúc càng lo lắng cho tương lai Mình chắc chắn 1 điều là về khả năng học hỏi thì mình ko có ngu. Nhưng mà thiếu kinh nghiệm cuộc sống nhiều quá. Năm nay là năm thứ 3 kể từ khi ra trường mà hầu như mọi thứ vẫn dậm chân tại chỗ. Bây giờ nhìn lại, thấy mỗi lần mình ra quyết định thì toàn chọn sai Ngày xưa đi học thì k chịu tìm hiểu, nên chọn cái ngành chả có chuyên môn mọe gì, mặc dù nó hot Công việc thứ nhất, lúc ra trường thì làm trái ngành 1 vài tháng. Cty VN, quan liêu. Công việc đơn giản, thấy k có tương lai, mà thực sự là chả có tương lai, cuối cùng chuyển việc, chuyển luôn cty Qua công ty thứ 2, cty top 10 thế giới, lương khá hơn nhưng vẫn chưa hẳn là cao, phúc lợi có vẻ OK, công việc có chút thú vị, có thể coi là đúng ngành học. Nhưng được tầm hơn nửa năm, thì mới thấy bộ mặt thật của nóLàm việc với tụi Hàn, thấy tụi nó khốn nạn vl. Thực ra hồi đó cũng k có gì bức xúc lắm, vì mọi người trong team khá là thân, nên có gì cũng dễ chia sẻ, mọi ng hiểu nhau, dễ hòa đồng hơn. Vậy mà qua năm 2016, sếp thay đổi, ngu mà thích la to đã vậy chính sách cty ko trọng dụng người có năng lực nên lương đã ko cao, tăng cũng ko bao nhiêu Nhiều ng lúc đó nghỉ việc, và mình cũng k ngoại lệ Sau đó ở nhà 5 tháng, để làm một số việc của mình và kiếm việc mới. Sau đó vô được một công ty dưới VSIP I, lương tốt, nhưng công việc như cũ, ko thay đổi. Mình lúc đó bị ác cảm về nghề này nên kiếm công việc khác, và giờ đang ngồi ở cty hiện tại Đến cty thứ 4, khoảng gần cuối 2016, lương thấp hơn 1/2 cty dưới VSIP, ngang mức hồi mình mới ra trường, đã vậy cuối năm 2016, nó k có tăng lương. Lý do mà mình chọn công việc này vì nó có khả năng phát triển về lâu dài, và cũng bị ảnh hưởng bởi PR của tụi nhân sự bên cty, nào là training, thời gian đi làm thoải mái các kiểu. Và khi đó, mình cũng hy vọng là công ty này trẻ, mới thành lập, mặc dù cty mẹ của nó hơn 100 năm rồi, nhưng mà nó đang mở rộng nên khả năng nó sẽ quan tâm đến nhân viên hơn. Lúc đó nó bắt làm hợp đồng ở lại làm việc cho nó hơn 2 năm mới đc đi, k là đền hợp đồng nhưng mình vẫn chấp nhận . Sau hơn 8 tháng thì mới thấy, mọi cái k như mình nghĩ:(. Training nội bộ, chỉ có một số cái là chất lượng thôi, còn lại toàn kiểu công nghiệp. Chưa kể, làm việc với tụi Ấn, nó toàn nói mà ko làm. Vô được tầm 1 năm rồi mới thấy, quan liêu éo khác gì cty VN. Mọi cái, từ dự án, cơ hội, lương bổng đều phụ thuộc vào quan hệ. Hồi mình vô, có vô chung với vài ng, training chung, lúc nào trong nhóm đó mình cũng đứng top. Nhưng cuối cùng, hầu như ai cũng vô dự án ngon, có ng chưa training xong đã được làm dự án và có mấy cái nó chờ sẵn. Mình thì bây giờ vẫn chỉ mang thân phận đi support mấy ng khácĐã vậy, tụi trong cty có vẻ k ưa mình. Mặc dù ai nhờ gì mình cũng vui vẻ giúp đỡ. Sau khi nghỉ việc ở cty thứ 2 được tầm 1 năm, nghe tin bên đó thay đổi cơ cấu, đẻ ra đủ thứ team, cho đi Hàn training các kiểu, nghe mà muốn lộn ruột. Thật sự, khi mình quyết tâm ra đi, cũng gặp nhiều áp lực. Chủ yếu là gia đình. Nhưng mình cứ nghĩ là mình lựa chọn đúng, và mỗi quyết định làm việc của mình, quyết định sau sẽ tốt hơn quyết định trước, nên vẫn quyết tâm theo đuổi. Vậy mà giờ lại ngồi ở 1 cái cty ntn. Cái mà mình nghĩ là tốt nhất, hóa ra lại là khốn nạn nhất. Cảm thấy đời như trò hề Bây giờ muốn cũng muốn chuyển, nhưng sợ 2 điều, thứ nhất là liệu nghề mới có như mình nghĩ, mong đợi Thứ 2 là liệu cty mới có thực sự tốt. Vì mình đi cũng một cơ số cty, với những ngành nghề khác và hầu hết đều thất vọng, nên bây giờ khá là mất niềm tin
toàn 3 năm, 4 cty..... thường ng ta nói đi làm phải 2 năm mới thấy rõ dc cty đấy có hợp với mình hay không, chứ năm đầu thì mất 4-6 tháng là làm quen rồi, thời gian còn lại chủ yếu phụ việc với ba cái task nhỏ nên không đáng kể. Sau 2 năm ngồi nhìn lại, cảm thấy mình học dc gì, làm dc gì, thu nhập thay đổi ra sao, kiến thức dư lào..bla bla....mới quyết định dc còn sâu hơn như quan hệ, dự án này kia thì...bỏ qua vì mình với bạn khác ngành nên mình ko dám bàn
Công việc hiện tại thì k nói. Còn 3 cty trước thì vô làm tầm 4-6 tháng là biết hết rồi, chả còn gì để học nữa. Cty thứ 3 thì mình làm thời gian rất ngắn, nên k bàn. Còn 2 cty đầu tiên thì hồi mình làm, ko có tốt đẹp cho sự phát triển sự nghiệp. Chưa kể thăng tiến trong cty hầu như k có, vì nó ko có đánh giá trên năng lực làm việc. Chính điều này làm mình rất ức chế, vì mình thuộc loại làm việc vô cùng hiệu quả, hầu như ai cũng đánh giá như vậy chứ k phải chủ quan của mình. Cái mình muốn nói ở đây là cty hiện tại, mình lúc đầu nghĩ nó tốt, nhưng cuối cùng thì hoá ra, nó còn tệ hơn; có chăng chỉ hơn cty đầu tiên. Mặc dù quyết định là của mình, nhưng thực sự cảm thấy như bị lừa . Công việc hiện tại có thể nói là thú vị nhất từ hồi ra trươngf tới giờ, nhưng nó chỉ hay khi mình đc làm. Còn bh, cơ hội làm việc rất thấp, mà nó dành cho mấy người có quan hệ rộng khác. Theo mình thấy thì 2 năm để thấy 1 cty thì quá lâu. K phải tự nhiên ng ta đưa ra thời gian thử việc 2-3 tháng. Trong thời gian thử việc, nên tìm hiểu về cty, và định hướng cho mình xem có phù hợp ko, ko chỉ về chuyên môn, mà còn về cách cty làm việc, chính sách, etc. 2 năm k phải thời gian ngắn, nếu lúc đầu thấy k thể gắn bó lâu dài đc, thì trong lúc đi làm việc, kiếm chỗ khác sau đó biến, vì thời gian thử việc công việc k có nhiều Thời gian thử việc, theo mình nó mang tính hoạch định về lâu dài là chủ yếu. Còn sau khi đã vô làm việc thì hầu như chỉ tập trung chuyên môn, k nghĩ về cái khác để nhằm đạt hiệu quả làm việc cho tốt. Chứ như mình hiện tại, mặc dù các task giao cho đều dư sức làm, công việc 1 tháng, mình dư sức làm trong 1 tuần. Nhưng mà vì thấy nản cái chế độ cty nên ko muốn làm tí nào.
Luận bàn về công ty Nhật - Hàn, trong mảng kỹ thuật thì thời gian làm việc thật sự phải trên 36 tháng mới hiểu hết đc về việc mình đang làm. Năm đầu làm quen với công việc 6 tháng, sau đó làm những việc support, assist lặt vặt cả 18 tháng nữa. Sau đó thì mới thực sự bắt đầu chịu 1 phần trách nhiệm trong 1 dự án của công ty. Như bác thì hiện h có thể nói là có trình độ, nhưng thực sự thì quan hệ trong cty ko đc tốt lắm. Tình trạng này ko hẳn là tốt, nếu ko muốn nói là quá tệ. Thật sự khi đi làm thì giỏi quá cũng ko hay lắm, mà đôi khi thằng dở tệ mà lại có quan hệ tốt thì nó lại đc đánh giá hơn hẳn mình. Đối sách cho tình hình hiện tại theo mình nghĩ là bạn nên cải thiện EQ của mình, để có mối quan hệ tốt đẹp hơn trong công việc. Còn nếu ko thì cty tiếp theo nên kiếm những công ty Châu Âu, né tụi Nhật - Trung - Hàn ra, tui nghĩ tụi Châu Âu nó biết trọng người có tài hơn. Nhưng bù lại, áp lực công việc cũng sẽ lớn hơn rất nhiều
dạo này bị kiểu lần đầu gặp người ta thì vui hết biết mà lần 2 gặp thấy bản thân nhạt hơn nước lã, k kiếm dc gì để nói. Ae phân tích giùm và đề xuất phương án :(