Sắp tới có lẽ sẽ vô SG làm lại từ đầu, bỏ việc ngoài kia về nhà r tìm cái để làm nhưng k có chỗ nào để làm công việc mình thích, vác cái bằng đh đi xin việc thì có lẽ cũng kiếm đc việc nhưng k phải việc mình muốn làm, giờ chỉ còn nước vô SG. Sau 2 mối tình không thành và chìm trong sự tuyệt vọng khi hẹn hò đứa nào cũng chê thì mình cũng k còn hy vọng vào chuyện gái gú nữa, giờ chỉ mòn kiếm đc công việc đúng sở thích và thu nhập khá 1 tí, dư giả 1 tí thì có lẽ đi học chụp ảnh hoặc học chơi piano, mình luôn có 1 ước mơ là có thể chơi đc những bản nhạc mình thích ở bất kỳ chỗ nào cho chơi piano
Chổ bạn bè chill với nhau, từ chối nó vác ke ra cho hít thì bm, ko có tiền đá lao động đường phố xả hàng :( Thiếu cả tiền, tình, time :( chỉ có đợt đầu tiên bị trầm cảm là 3 năm trước vì thiếu thời gian giải trí làm bù đầu bù cổ thôi, được cái là có kỹ năng thuần thục nên không có gì đáng tiếc, mừng là biết có người luôn ở cạnh động viên, lắng nghe giúp mình vượt qua đc khủng hoảng đó Ráng đi làm dồn tiền thiệt nhiều tý để mà nuôi đam mê em trai 4 vú ơi
Rơi vào lúc ko ai yêu mình, không tiền bạc, nghề ngỗng ổn định nữa thì bế tắc,khủng hoảng thật. Từng bị lúc trước rồi. Ra trường đi làm rồi ko ưa nổi việc mình làm nghỉ việc thì ko có tiền. Học lại cái mới thì cũng ko có tiền mà học :(
Ừa, dạo này đang về quê, các cụ cứ bảo 26-27 tuổi rồi cưới con nào luôn đi, nhưng các cụ làm gì biết được rằng gái nó sản xuất vào yêu 1 thằng k nghề ngỗng ổn định, k tiền bạc, k đc cái vẻ ngoài lẫn sự hài hước
Ta cũng tính vậy, mà tự nhiên click vào nguyên cái hình đám cưới tổ bố, đm chán duo buồn nói Hồi còn quen nhau mình cũng hết mình thế mà
Thì thế mới xem bà mẹ nói gì Xem gia đình nó thế nào cho vui. Biết đâu lại thấy may mắn thoát 1 cái gia đình hãm.
Số đt để trưng thế thôi chứ có gọi đâu. Chủ yếu lên mạng kiếm chuyện để giao du chứ bên ngoài chẳng ai muốn gặp cũng ko muốn gặp ai
Tự nhiên đọc hết cái topic này cũng thấy trầm cảm luôn. Cũng xuýt xoát 30 r, suốt ngày bị giục cưới. Từng có 3 mối tình thật sự (gọi là thật sự vì vs 3 đứa đấy mình có ý nghĩ là cưới đc), mỗi đứa 1 vẻ 1 tính cách khác nhau nhưng tất cả đều có chung 1 kết thúc là cuối cùng nó yêu ng khác. Công việc hiện tại thì ổn định đủ chi tiêu nhưng chưa đủ tích luỹ. Công ty là chỗ ng quen của ông già nên thấy ko thoải mái và ko thích vì thời gian gò bó. Chuẩn bị sắp tới cơ cấu lại khả năng lương tăng nhưng cũng nửa muốn nửa không. Vì h chỉ mong có khoản tiết kiệm để nghỉ việc đi học nghề và về làm đúng việc mình thích. Sợ cơ cấu lại thu nhập tăng thì trách nhiệm tăng khó nghỉ. Mà k thì chả biết bao h mới tích luỹ đủ. Trc còn có việc làm thêm tích luỹ đc kha khá thì chỉ mải tiêu pha ltinh h mới biết mình thích cái gì thì chả còn gì nữa :(
Tôi bỏ ngang kế toán ra học cái mới rồi đi làm lại nè bác và giờ tương lai của tôi nó mông lung như một trò đùa ấy, không biết bước tiếp theo trong cái nghề này nó sẽ phải đi về đâu, đi theo kế toán thì ít ra con đường nó còn có sẵn, chẳng qua tôi thấy mình không hợp, cũng k thích làm kế toán
Công nhận hơn tháng nay vô lại gvn đi xl, chửi thề tình trạng cũng bớt bớt. Lúc trước bỏ ko vô nhiều ở ngoài đường chán ko tả được.
Nói gì thì nói, chứ mấy ông có công việc ổn định rồi thì cứ theo. Nghề mình thích thì vẫn cần thời gian để học và tích luỹ kinh nghiệm. Cách tối ưu nhất nếu biết chịu khó thì vừa làm công việc chính vừa làm part-time công việc mình thích. Sau đủ cứng rồi mới tính chuyện nhảy. Chưa lành nghề mà tư nhiên nghỉ ngang. Nhảy đi xin việc thì thế nào cũng bị đánh giá thấp vì kinh nghiệm ít mà lại lớn tuổi khó đào tạo, đặc biệt là mấy ngành cần cập nhật kiến thức liên tục. Vài hôm trước có phỏng vấn một cậu làm sale 3 năm, xong nghỉ ngang ở nhà học lập trình 2 năm. Đi làm kinh nghiệm chưa được bao nhiêu rồi apply qua. Tuy thấy cũng thành thật, nhưng mà cũng gần 30 rồi, khó mà tuyển vào làm junior được