Giữa tao và m chỉ còn con số 22 triệu . Ngoài ra ko còn gì khác. Những chuyện tao đã làm tao ko hối hận. Bọn mày đối xử với tao cũng ra gì đâu. Giờ tao sống như xác sống, có lụi cũng ko phải việc của mày .
Lại bài cả thế giới chống lại tôi. Đọc hoài ignore mãi khó chịu lắm. Từ ae, bạn bè, gia đình chưa ai đối xử tệ gì với m. Nếu có xin mời kể. Đéo khác gì cbxl với chị nau. Giúp nó xong quay ngược lại bảo đéo có ơn nghĩa gì xất. P/S: Các bác hóng thì xin tự phân tích từ góc nhìn khác. Thích thì xuống box tâm sự đọc bài nó viết. Mình xin dừng ở đây.
đọc thấy giống mình vl càng ngày càng tuyệt vọng vụ tìm đc ai hiểu mình cũng như đồng ý ở lại bên cạnh mình
Đọc bài trong đây mà trầm cảm hẳn, toàn người có tiền có tình cảm, thậm chí có tất cả nhưng vẫn thấy cuộc sống trống rỗng thiếu thốn Trong khi đó 1 thằng gần 30 sống vật vờ nhờ lương chế độ, độc thân lâu năm, tiền tiết kiệm không có, sản nghiệp cũng chả có mẹ gì, tương lai mờ mịt... như mình thì biết sống sao cho vừa đây.