Hỏi chủ thớt mấy câu phỏng vấn: - Trong tù có chia phe phái theo vùng miền ko? Có tù Tây ko? - Có giao lưu với tù nữ không? Các dịp lễ tết văn nghệ ra sao? - Các trường hợp đại ca lão đại vào tù như thế nào? Quan hệ với nhân viên trong trại ra sao? - Các quản tù và lính có thay đổi không? Đối đãi với anh em như nào?
Hay vl bác ơi, đúng là trải nghiệm quý giá. Có khi vào tù lại hay, chứ người bình thường trên đời có bao nhiêu tiền cũng không thể biết được. Chỉ tốn chưa đầy 2 năm tuổi xuân mà cũng lành mạnh ko độc hại (theo như những gì nghe bác kể đến giờ). 2 năm đấy cũng đâu lãng phí, tu dưỡng bản thân nhiều đấy chứ. Không vào tù thì chắc giờ vẫn đang trên mây, mắt đỏ lòm.
Móa phóng viên đâu? Vô đặt câu hỏi phỏng vấn đàng hoàng đi chứ để thớt tự kể kinh vl. Vừa đọc vừa xoa khoái lạc song châu vì thốn
1. Vốn tù ở HP đúng tuyến thì sẽ đi vào các trại Thanh Hóa hay Ninh Bình, đúng tuyến trại này sẽ là Lạng Sơn, Bắc Giang, tuy nhiên đa phần người HP đều lo tiền để về trại Xuân Nguyên này. Trung bình 1 chuyến/tháng sẽ có tầm 40~50 số từ tạm giam Trần Phú của HP về trại XN , thường thì K1 ~10 số, K2(mình) ~15~20 số, còn lại là K3 là đông nhất. Tù HP chiếm đến 80% trại, hình thành các quẫy lớn theo huyện của HP Thủy Nguyên, An Dương,Cát Bà... ngoài ra các quẫy nhỏ ko đáng kể. Các tỉnh còn lại thì nhỏ lẻ không thành quẫy. Ngoài ra cũng có người Trung, Nam phạm tội ngoài này hoặc vi phạm chuyển trại ra đây, hay có trường hợp tù lâu quá (2 án chung thân) đi đổi gió các trại cho thay đổi không khí @@. Trong này chẳng thằng nào sợ thằng nào nên chung quy lại đa phần sinh hoạt kiểu bằng mặt ko bằng lòng cả. Còn vụ vùng miền thì ko có, vì trong quẫy lớn nhiều khi ae sinh hoạt quý nhau gọi nhau về quẫy ăn cơm thế nên trong quẫy chính vẫn có những người tỉnh khác vùng khác. Tây thì K mình ko có K khác thì ko biết. 2.Nữ thì ở bên K1 thôi mình K2 không có. Đợt học K1 học tập thì có gặp thôi, nghe chuyện tù nữ cũng nhiều cái hay lắm , để mình nhớ viết dần. Văn nghệ thì mọi năm tết đều có, cơ mà số mình đen đi đúng năm Covid nên bị cancel hết. Thường thì sẽ có vài sốbiết hát hò mỗi ca được chọn sang K1 tầm 1 tháng để tập văn nghệ, tết sẽ biểu diễn cùng vũ đoàn từ bên ngoài. Nghe nói vũ đoàn này năm nào cũng biểu diễn ở trại, có em ca sĩ trans nuột lắm, mua may nhảy nhót,loa thùng đập căng cực, các ông ở dưới có tí đồ bay tới nóc, rồi màn giao lưu với ca sĩ nữa, mình hơi tiếc vì ko được xem. 3.Đại ca lão đại gì giờ phải có tiền làm đội, làm buồng, gấu cả con thì mới được, đủ lực nuôi quẫy 30 40 ae. Tù giờ là tù tiền, có tiền thì có quan hệ, bình thường em chào thầy, cháu chào ban, tiền to lo tới nóc thì thầy chào chú, ban chào anh. Có tiền thì có tiếng nói , ko có tiền thì vẫn có tiếng nói nhưng ko ai nghe thôi. Cứng rồi thì làm tẩy(lô đề, bóng, bạc, ma túy,...), cứng nhất mình từng biết là ông chú tổng của các tổng ma túy, giá ma túy ở cái TP này do ông ấy quyết (nghe kể thế cũng có tin tin), thời điểm mà cả cái trại làm căng ma túy ông ấy vẫn cứ chơi đều đều như thuốc lào , ngồi giữa buồng chơi như chỗ không người, cán bộ nhìn kiểu như vô hình. Tháng bỏ 40 50tr nuôi nhà 6x người(bỏ thế vì trong nhà cũng có cả tiền lưu ký ae hàng tháng nhà gửi, chứ thiếu thì gọi cái lại có ting ting ngay), Nhà thăm gặp thì chỉ chơi đô hải sản thôi, mua thùng carton một, thời đấy quẫy to nhất trại ko ai dám động vào. 4. Quản thì tùy có thể 3 4 năm đổi 1 lần, trừ trường hợp phốt thì đi về làm lính bồng súng, gác rào hay chuyển trại. Lính trong này gọi là chuếch, thường là học viên, hạ sĩ,thượng sĩ, cũng có cấp úy "chưa lo cải tạo" nên vẫn làm chuếch. Để quản đội thì các thầy cũng phải "lo cải tạo" như tù thôi. Án ngắn phải là trung úy đổ lên , án dài thì thượng úy trở lên. Các thầy "lo cải tạo" rồi thì cũng tìm cách kiếm lại thôi có tiền thì đối đãi ông nào cũng ok , còn lại trong tù có quy tắc mà áp dụng với cả tù cả thầy là :"Nắn được thằng nào thì nó cứ nắn" thế nên cứ theo thế mà ứng xử. Thế nên cứng được từ đầu thì nên cứng. Với đội chuếch thì toàn cáo non thôi nên cũng có tí sợ tù, sau dần cáo già rồi thì cũng nói chuyện ra dáng "cán bộ" anh tôi. 2 năm có lãng phí ko thì như bác nói mình thấy đáng để mình tu dưỡng nhìn nhận lại mọi vấn đề. Cái gì xảy ra là điều nên xảy ra, câu này bao nhiêu việc đến với mình mình thấy vẫn đúng. Tuy nhiên vẫn có điều khiến mình hối tiếc là mất đi tình yêu đời mình. Vẫn yêu mình, gia đình cô ấy ko ghét bỏ mình, nhưng đối diện việc con gái có thì, bản thân mình thì không dám đảm bảo cuộc sống lo được cho cô ấy, gia đình mình thì lại ko đồng ý, gia đình cô ấy bắt cưới người khác để đảm bảo tương lai con gái mình. Gọi điện cho mình khóc rồi hỏi mình "liệu em có hạnh phúc ko khi cưới", mình câm lặng ko biết nói gì, chồng sắp cưới e ấy là bác sĩ mọi mặt đều tốt hơn mình rất nhiều, mình tin em ấy sẽ hạnh phúc, muốn em ấy sẽ hạnh phúc. Thực sự bản thân h có cứng rắn thế nào mình cũng cảm thấy trở nên hèn yếu khi ko giữ nổi, ko đủ can đảm để giữ nổi người mình yêu. Buồn mấy nhưng có lẽ phải là như thế. Tự nhiên yếu đuối tí các bác thông cảm, không biết phải chia sẻ ở đâu.