Search gg thì kinh lắm mình trc cũng seo tụi thuốc y dược ghê cmnl, nghe thì nghe pgs ts khám cho mình chứ nghe gg ăn đb ăn đặc sản. Tối gái gọi điện giờ đâm khoẻ re haiz hai đứa sg hn xa nhau quá
Cái này nằm ngoài chuyên môn của mình bác ạ, cơ mà google kiểu gì cũng ra ung thư hoặc tâm thần phân liệt thôi =]]]] , vì một chẩn đoán của google bao gồm nhiều triệu chứng, mà mình đang có triệu chứng ấy thì ra ung thư =]]] Như mình có nói, nếu bác cần sự trợ giúp khẩn cấp ( sơ cứu tâm lý) thì mình có thể làm giúp bác vài buổi miễn phí, còn lại là bác đã tìm đến các liệu pháp chính thống như thuốc men, trị liệu... Vấn đề này có thể liên hệ @lastsamurai nhé.
Thày tôi ngoài sự ảo thanh ra, có cái gì làm thày lo lắng không thôi không? Cố gắng lên thày nhé. Cái tâm lý này nhận thức ở Việt Nam quá kém. Còn tôi và mấy ông trong đây rất thông cảm cho thày !
Sợ riết k dám tra google hay fb luôn, toàn kêu vài tháng tới mấy năm k chữa đc lắm bụng nghĩ ng kêu chắc tèo cả rồi. Mình thấy mình may mắn khi đươc ng nhà khám cho nên cũng đc cái tâm an hơn họ. Đúng nhờ gái mà giờ những lúc đi ngủ mình k còn lo lắng hay sợ hãi nữa hoàn toàn có thể sống chung với nó, 3 năm trước mình buồn vì thất tình thì gái cũng là ng bên mình hỗ trợ qua vài năm k liên lạc nay duyên sao mình vừa bị bệnh thì gái vừa ctay liên lạc lại với mình. Thời gian k còn nhiều gái cũng k thể ở bên mình mãi được bản thân bị vầ y cũng k muốn làm gánh nặng cho ai cả, rủi nghĩ mình gặp stress hay chuyện gì kinh khủng hơn táng vk táng con thì khổ ( mấy g điếc mình quen đều vậy). Thôi im lặng mà cố gắng tiếp thôi thời gian k còn nhiều nữa.
Sao mà thời gian không còn nhiều, thày đừng làm gì tào lao nha. Với có người con gái vậy đừng bỏ qua. DỞm lắm.
cái đậu má bác nói chuẩn vãi , có triệu chứng gì là hay google , mà đậu má nó cứ gg là kiểu mẹ gì cũng bệnh ung thư , bệnh nan y bệnh đóe cứu chữa được @@ Đậu má thề cái kiểu bệnh mà gg nó làm suy sụp tinh thần vl !
Có bệnh thì điều đầu tiên: đi thăm khám bác sĩ, chứ ông cảm cúm mà google nó cũng ra ung thư vòm họng.
Theo như những gì mình biết là HOÀN TOÀN CÓ THỂ ĐƯỢC, mình không phải bên điều trị tâm lý nhưng thường sẽ mất nhiều thời gian + ý chí của người bệnh, quan trọng vẫn là bác sĩ giỏi, chứ có mấy người mình từng support phàn nàn kiểu, đến đó khám tâm lý chỉ hỏi đôi ba câu, không có thời gian lắng nghe bệnh nhân thì có cái quần mà ổn hơn. Đây không phải là vấn đề của y học Việt Nam, mà toàn thế giới luôn đó bác. Điều này được nhà tâm lý học lâm sàng Daniel Goleman viết trong cuốn trí tuệ xúc cảm, show bác vài trang Spoiler Lý do mà các bệnh nhân thêm lo lắng mỗi khi đi khám Spoiler Đây là lý do vì sao mà trong trị liệu tâm lý, nhiều lúc chỉ cần chia sẻ thôi đã có thể khiến sức khỏe tâm lý tốt hơn nhiều, bên cạnh các biện pháp chính thống khác Spoiler Và đó cũng là lý do vì sao, tôi không muốn bị cuốn vào những tranh cãi toxic khác. FB thì có like các fanpage bựa bựa, chủ yếu cười cho vui, chứ không mấy fanpage so-deep nghe hại não lắm, rồi thì có bạn gái vui tính là thấy yêu đời rồi. Spoiler
Chẩn đoán : bác đang bị trầm cảm nội sinh. Mình ko biết bác sỹ kê toa gì, nhưng lời khuyên của mình là bỏ ngay trà, cafe, thuốc lá. Ăn nhiều trái cây ngọt như nho, nhãn, .... Uống nhiều nước và tập thể dục nhé bác. Mình chuyên ngành tâm lý. Cần gì cứ hỏi/
tôi ko bị bệnh tâm lý ảnh hưởng cụ thể như thầy, nhưng kn từng bị trầm cảm kéo dài nhiều năm thì cách của tôi là đơn giản chấp nhận nó thôi, để nó kế bên và hằng ngày đánh nhau với nó, và phải thắng, dùng công việc và tập gym để đánh thôi thầy, ko biết cuộc sống thầy thế nào
Ngoại trừ việc nghe thấy những điều không thật. Tinh thần thày chính xác là như thế nào? Lo lắng về cái gì, nghĩ quẩn về cái gì? Thày đừng ngại, nói toẹt hết ra trong đây có 1 vài ông đã từng bị tâm lý rất nặng. Thày cứ chia sẻ.
Ko bik mình thuộc dạng như nào... Hiện tại thì vừa có việc làm nên cũng đỡ nghĩ ngơi vẩn vơ phần nào Đang yên đang lành thì crush có ny, thật ra cũng bik là éo tới đâu nhưng kiểu cố làm gì thì nó cũng sẽ bùn tí, thật ra là bùn vl Tâm lý nó cứ sao sao, ráng ko nghĩ tới, cắm mặt đi làm, đăng ký tăng full ca, về nhà ko dám mở pc, cứ thế mà ngủ, dc đâu tuần thì té xe cái rầm sml, thế là cũng phải gọi đám bạn chơi chung với crush + mình cầu cứu, r cũng tương tác, r lại bùn, luẩn quẩn chả đi dc tới đâu Chuyện nó chả có gì mà nó cứ vậy hoài, chả thoát ra dc, chỉ có lúc cắm mặt vào làm hoặc chơi game thì mới ko nghĩ tới, nằm xuống ngủ quằn quại mấy tiếng mới ngủ dc, chán thiệt chứ Nhiều khi chỉ mún quên hết, trốn thật xa... Văn dưới 4. Nên thông cảm :( chả bik xả ở đâu