Đùa chứ đợt kia là không biết người yêu dỗi vì hay nói chuyện với mấy em bạn khác. Đợt đó cũng hơi vô tâm. Giờ thì hạn chế tối đa, trừ khi có chuyện cần hỏi hoặc các em bạn nhắn tin hỏi thì mới trả lời.
Còn ốm, thức mấy đêm liền. Mệt thì ít, tủi thân thì nhiều. Giá đình ngày xưa giờ còn hai người đàn ông.....
Duma tuần rồi bị phát ngộ độc làm vật vờ mấy gần nguyên tuần, giờ chắc phải tập thể dục nghiêm túc x2 trước đó thôi.
I learned it the hard way, that everything is equal when stands in front of the death, so you should use that as your navigator to decide things in life.
To dream the impossible dream To fight the unbeatable foe To bear with unbearable sorrow To run where the brave dare not go To right the unrightable wrong To love pure and chaste from afar To try when your arms are too weary To reach the unreachable star This is my quest to follow that star No matter how hopeless, no matter how far To fight for the right without question or pause To be willing to march into hell for a heavenly cause And I know if I'll only be true to this glorious quest That my heart will lie peaceful and calm When I'm laid to my rest And the world will be better for this That one man, scorned and covered with scars Still strove with his last ounce of courage To fight the unbeatable foe To reach the unreachable star To fight the invincible foes To reach the far away stars
Back to 4 months ago, when someone was asking you which one should you choose, career or love life. You have that job at the moment but want to have freedom life and the girl you liked. So you leave the job, choose to live the life you want to be. And until now, you just realize that, you should always choose career first, because if you don't have that career, no one will be by your side. And that's the lesson I learned today.
Hôm bữa ra ngồi cà phê gặp một thanh niên mặc đồ đá banh, chắc tuổi cấp 3 mà miệng hút thuốc nhả khói phì phèo, tay cầm điện thoại chơi game, cứ như chìm đắm trong thế giới của riêng mình, không màng thế sự Chợt nghĩ tuổi đó chắc là tuổi đẹp nhất đời người, nghĩ rằng bản thân sẽ sống mãi, có thể làm được mọi chuyện, sẽ mãi khỏe mạnh và xinh đẹp
Người vô năng, oán trách trời đất là bản năng. Đừng như vậy. Chỉ là ai cũng có lúc thể chất và mental đi xuống thôi, không sao. Get back stronger, ca thán hay không thì cũng đừng rời mắt khỏi mục tiêu chứ.
I should write something down, but could not put it into words, so yeah, another song then. OST from the movie I just watched today.
Lâu rồi không xuất khẩu thành thơ Cuộc sống đơn côi mãi vật vờ Gạo tiền cơm áo tình chẳng có Đâu thể suốt ngày mãi trong… mơ? Mong ngày xoãi cánh tựa chim ngàn Vùng vẫy dọc ngang sắp thế gian Thỏa sức phiêu du quên ngày tháng Đêm vàng nhắm cạn ánh trăng tan... Ta muốn làm mây giữa không trung, Đưa gió dạo chơi khắp tận cùng Lướt biển, vờn mưa thành sóng lớn Hiên ngang giữa vực thẳm lưng chừng. Mong ước tượng trưng, dẫu rằng mơ Thấp thỏm buồn hiu mãi đợi chờ Mong trời lại sáng, đường rộng mở Đón rước ta về cưới nàng thơ.
Mười mấy năm mới mò vào đây lại. Hoài niệm thật. 2006 là thằng trẻ trâu giờ 2024 là ông chú già vợ con đùm đề cmnr.