Trốn tránh cuộc đời, một người cô độc mất dần cảm xúc

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi Free Creator, 7/11/09.

  1. unicore

    unicore Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    4/10/09
    Bài viết:
    2
    Sở thích của bác hay đấy,cười trên sự đau khổ của người khác:-w
     
  2. cruelshade

    cruelshade Garena VN

    Tham gia ngày:
    10/2/06
    Bài viết:
    14,299
    Nơi ở:
    Ngày hôm qua
    Tôi không nghĩ như thế là cứng rắn đâu, mà là ngược lại đấy :)
     
  3. Leens

    Leens Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    30/10/09
    Bài viết:
    469
    :-ss ấy ấy bạn này tình trạng còn kinh hơn chủ thớt cơ ^:)^ (chuyển sang ôm máy thay vì ôm gái,trung thành với bộ môn quay tay thần học... )
     
  4. Thor's Hammer

    Thor's Hammer Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    14/9/09
    Bài viết:
    133
    Chuyện của mình thì chả biết bắt đầu từ đâu nhưng hiện giờ mình đang ở trong tình trạng giống chủ topic.Đã lâu lắm rồi ngày nào mình cũng chỉ biết ăn ngủ và lên mạng đọc tin tức cho hết ngày,ở trong nhà 24/24 hầu như ko bao giờ ra ngoài.Lúc nào cũng thấy sống thế này quá tẻ nhạt,thà chết quách đi cho nhẹ nợ.Nhiều khi muốn ra ngoài cho thay đổi không khí nhưng cũng ko thể đc vì nói thật 1 điều là mình ko có bạn.Bạn bè hồi cấp 3 từ lúc ra trường là coi như ko biết mặt nhau,chỉ còn đúng 1 thằng bạn thân nhưng nó đi uống nước với mình ko ngồi nt cho ny thì cũng ngồi im như thóc chả thèm nói gì,thà ko đi còn hơn.Bạn hồi đh thì cũng y như hồi cấp 3,mấy đứa chơi thân với nhau hồi đh bây giờ lên mạng chat với nhau còn chả nổi 3 câu,thỉnh thoảng lắm mới gặp nhau 1 lần.Ko biết từ bao giờ mình có cảm giác sợ làm mọi việc,thậm chí đến việc đi mua cái bánh mì ăn sáng cũng thấy ngài ngại ko muốn đi vì phải tiếp xúc với bên ngoài.Hiện tai mình đang cố gắng thay đổi bằng cách kiếm việc để đi làm nhưng nộp nhiều hs rồi mà chưa thấy nơi nào hồi âm cả.Ko biết khi nào mới thay đổi đc cái cuộc sống vô vị này đây.
     
  5. mioNguyen

    mioNguyen Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    6,138
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Sợ tiếp xúc với tg bên ngoài vì ko có bạn ... đúng thế ko hay là có lý do khác ?
    Trc tiên phải cố gắng thay đổi cách suy nghĩ đi, tự lập lên 1 chút.
    Ko có bạn thì mình vẫn phải good ... chứ ko có bạn mình rơi tự do luôn thì bất ổn quá. Giống như phụ thuộc vậy.

    Bản thân mình interesting thì ng ta mới muốn làm bạn với mình , chứ đến nhìn nhau rồi về thì đâu ai thích đúng ko ? Bạn bè phải có sự quan tâm đến nhau nữa chứ ?
    Bạn ko biết bơi, bạn bè có thể sẽ giúp bạn < và cũng có thể ko > để bạn có thể tự mình bơi đc , nhưng bạn đừng bắt họ làm phao cứu sinh cho một người chẳng thiết sống thì tội họ lắm.

    Giờ chẳng thể nào biến ra nhiều bạn đến với mình nếu mình cứ là công chúa sống trong tháp ngà chẳng biết, chẳng tiếp xúc, chẳng quan tâm đến ai.
     
  6. Beyeumylove

    Beyeumylove Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    13/2/04
    Bài viết:
    85
    Vào đây mới thấy có nhiều người giống mình quá.
    Tính mình cởi mở hòa đồng, cấp 2 cấp 3 có nhiều bạn ai cũng thích chơi với mình cả. Nhưng không hiểu sao lên đại học mình rất ít tiếp xúc với ai ,nhất là năm 2 năm 3, vì năm đại cương có chơi 1 nhóm mà tụi nó cứ sao sao ấy không nhiệt tình, chơi thì cứ nhùn, mà có phải ăn chơi gì quá đâu, chỉ là mang trái banh lên rủ đá được 1 trận rồi thôi, lần sau rủ hoài không đá toàn đánh bài suốt ngày, hụt hẫng vô cùng ( trong khi tụi nó toàn 1m8 70kg mà không chơi thể thao gì hết mình riết rồi chán luôn ). Từ đó mình khép mình, đi học rồi về chả nói chuyện với ai. Chuyện tình cảm thì đừng nói :( (mình định quen 1 đứa trong lớp, thằng bạn thân mình biết, nó cũng biết, nó thích luôn, sau này mới biết nó đâm sau lưng mình đau vô cùng, nó là bạn thân mình từ cấp 3 đi đâu cũng có nhau, mình rất tốt với nó mà chẳng hiểu sao nó làm vậy chỉ vì 1 đứa con gái .
    Cảm giác của mình y như chủ topic vậy cách đây 2 tháng, có điều đôi lúc mình stress đến nỗi như ngưởi mất hồn, không biết mình là ai luôn, chạy xe thì tâm trí để đâu, có mấy lần xém đi.
    Nhưng mà mình vẫn cố gắng từng ngày và hy vọng sẽ thay đổi được gì đó và gần đây không hiểu vì sao nhiều chuyện xảy ra và mình đang dần cảm thấy vui vẻ , yêu đời và mình biết mình phải cố gắng nhiều hơn nữa.
    PS: các bạn thử mở lòng mình và quan tâm mọi người xem :)
     
  7. zZzDarkNesszZz

    zZzDarkNesszZz Alone in the darkness...

    Tham gia ngày:
    26/6/06
    Bài viết:
    8,788
    Nơi ở:
    Catacomb
    Từ trong vòng 2 năm trở lại có lẽ là mất luôn 1 vài cảm xúc.
    Trừ chuyện cố gắng vui cười với mọi người chắc do có nhiều bạn nên quen lại dần.
     
  8. Uno Lee Shin

    Uno Lee Shin Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    4/3/07
    Bài viết:
    253
    Đồng cảnh ngộ với chủ topic nên hiểu cảm giác của chủ topic lúc này .
    Tớ cảm thấy mình bất lực , yếu ớt . Mặc cảm khi ra đường , cái chính là thiếu tự tin về chính bản thân của tớ .

    Sống trong thế giới của chính bản thân tớ , Cô lập và quạnh hiu .

    Ra đường xã giao với người khác cũng ráng gượng cười nhẹ một cái , rồi lại quên ngay nụ cười đấy .

    Chán nản cái xã hội ô trọc đầy u mê cám dỗ này lắm rồi .
     
  9. lovelyjet

    lovelyjet T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    22/2/09
    Bài viết:
    548
    Nơi ở:
    Empty place
    Đôi lúc cũng cảm thấy muốn trốn tránh cuộc đời (như lúc này đây). Nhưng tớ biết mọi thứ rồi cũng khá hơn, hoặc chí ít cũng ngừng than vãn và tìm một niềm vui, một chỗ đứng, cái nhìn mới để tiếp tục hưởng thụ cuộc sống :x
     
  10. cruelshade

    cruelshade Garena VN

    Tham gia ngày:
    10/2/06
    Bài viết:
    14,299
    Nơi ở:
    Ngày hôm qua
    Topic sặc mùi emo :|
    Bạn nào đã vào đây post một bài dài dài kể về mình rồi thì cứ phải biết mà thay đổi đi nhé. Có nhiều người cùng sở thích trở thành bạn bè, có nhiều người đồng cảnh ngộ trở thành bạn bè. Nhưng giống nhau về cái tình trạng này thì tuyệt đối chẳng có gì là hay ho cả.
    À ừ thì công cuộc giải thoát đầu tiên của tôi là đi offline gặp gỡ giao lưu, có thể quen nhau hoặc thân nhau trên mạng trước (nếu không có bạn bè ngoài đời) rồi gặp nhau, cứ có gì tâm sự cho nhau hết. Trước thì trên mạng, sau thì ngoài đời. Đến bao giờ chuyện gì buồn đều nói "trực tiếp" cho nhau nghe được không ngại thì thôi. Từ từ sẽ thân, có một nhóm bạn nhỏ là đủ, chẳng cần phải lập thành ban hội cô đơn, emo này nọ gì cả. Chỉ cần thay đổi được cách nghĩ (ngại, lười đi ra ngoài) thì sẽ ổn thôi. Tôi giờ đang khác lúc trước rất nhiều nhờ việc này ấy, nhưng vẫn còn chút dư âm thôi. Chúc mọi người sớm thành công :)
     
  11. mioNguyen

    mioNguyen Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    6,138
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Topic càng ngày càng đi xuống, càng ngày càng nhiều ng cùng cảnh ngộ ... giờ thì giúp nhau vượt qua đi chứ đừng mà lôi nhau xuống lập " Hội trùm mền" ~_~ Có khó khăn gì thì nói ... sợ ng ta biết thì làm 1 cái blog/nhật ký đấy viết hết vào đó ... lúc nào qua rồi thì tự xem lại rút ra kn sửa đổi ... chứ cứ dằn vặt mẵi khó sống lắm. Quá khứ có thay đổi đc đâu mà Y_Y

    Cố gắng là ta vượt qua chính mình, vượt qua những khó khăn trở ngại để làm đc điều mà ta nghĩ rằng mình ko thể làm đc chứ ko phải là nghĩ là ko đc/thử rồi thất bại rồi buông tay đâu nhé.
     
  12. toi5

    toi5 Try Hard Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/5/03
    Bài viết:
    6,866
    đời còn dài lắm các bạn trẻ, cứ mang trong mình cái cảm xúc ấy thì chỉ khổ đến hết đời thôi chứ có gì vui sướng đâu
     
  13. AN_angle

    AN_angle Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    27/11/06
    Bài viết:
    446
    Nơi ở:
    XXX city
    Mình cũng đã từng gần 2 năm như thế nhưng cuối cùng
    cũng nhận ra bản thân của mình
    Và giờ đang thất tình tiếp nhưng hõng có như ngày xưa:)
     
  14. B Boy HP

    B Boy HP Legend of Zelda GameOver

    Tham gia ngày:
    29/8/07
    Bài viết:
    984
    Nơi ở:
    Hải Phòng
    Cách tốt nhất bây h là bác tham ja ngay 1 hoạt động xã hội nào đó sôi động và dc xã hội yêu thích ( HipHop chẳng hạn ) , dù bác có thích hay ko , có thấy hãi hay ko thì cũng cứ tham ja , tham ja rùi sẽ thấy nhìu đìu thú vị và yêu đời + hỉu bít hưn đó
    Bảo đảm bác sẽ thay đổi sau 1 - 2 tháng :|
    Còn hiện tượng bác như bj h là vì bác lun nghĩ rằng bóng tối và góc phòng là bạn của bác , hãy đi tìm những người bạn khác giúp bác thay đổi theo hướng tích cực

    !
     
  15. xinemtrovevoitoi

    xinemtrovevoitoi Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    23/3/08
    Bài viết:
    309
    Tình hình là bạn cứ tiếp tục nộp hồ sơ xin việc làm. Trong lúc chờ thì bạn kiếm việc gì đó để làm. Mà sao bạn ở trong nhà hoài thế, bạn phải đi ra tiếp xúc với mọi người chứ. Thử liên lạc với mấy thằng bạn thân xem. Chắc bạn cũng chưa có người yêu đúng ko?
     
  16. mioNguyen

    mioNguyen Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    6,138
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh
    Chung chung có ai thích thế đâu nhưng ng ta ko biết làm gì để vượt qua thôi.

    Giờ phòng tối quá thì tự mình phải mở cửa ra cho hết tối chứ cứ ngồi trong đó rồi hỏi trời ơi sao mà tối thế này, Bụt ơi sao phòng con lại tối thì ~_~ .

    Giờ ráng tìm 1 cái mục tiêu nào tốt đẹp 1 tí. vd có tiền đưa bố mẹ đi du lịch, kưa đc em gái học rất "tanh" ở lớp bên, tháng này đc vài chục con 10, cuối năm đạt loại giỏi, thi đậu ĐH, 1 anh IT thành đạt đc nhiều chân dài theo đuổi, 40t có nhà riêng ... vd vậy ~_~ Rồi suy nghĩ làm sao để làm đc cái đó ~_~ Trong quá trình cố gắng đó ta sẽ bớt suy nghĩ tiêu cực và dần dần sẽ quên mất hẳn cái suy nghĩ tiêu cực kia mà nhận ra cuộc đời này còn nhiều điều đáng để sống, đáng để cố gắng.

    Còn mà ko tìm đc nữa thì kiếm cái môn thể thao hay năng khiếu gì đó mà chơi ... vừa bổ sức khỏe, tăng cường thể lực, vừa bớt phải nghĩ, lại có cơ hội giao lưu với những ng cùng sở thích.
     
  17. I am Gooner

    I am Gooner Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    7/11/09
    Bài viết:
    12
    Chả dám khuyên nhiều, chỉ khuyên chủ topic nên đọc cuốn sách "Làm chủ tư duy, thay đổi vận mệnh" - Tác giả : Adam Koo. Hãy đọc nó như thể nó là thứ duy nhất bạn tin tưởng.

    Mà sách nào thì sách, tất cả cũng chỉ tựu trung lại ở Ý chí. Giống như nhiều bài trên đã khuyên, hãy tự đặt mục tiêu cho mình, cố gắng hoàn thành nó, và đặt ra những mục tiêu cao hơn. Vấn đề là có đủ ý chí để hoàn thành mục tiêu hay không thôi.

    Để kể cho bạn nghe một người bạn đồng tính của tôi, bị gia đình hắt hủi, cha mẹ đuổi ra khỏi nhà, cô người yêu tự tử bất thành khi biết sự thật, gia đình cô người yêu tìm được, đập cho một trận nhừ tử. Đó theo tôi đã là đáy vực của một đời người. Nhưng anh vẫn sống. Anh lao đầu vào làm việc để người ta phải nể, anh tâp luyện thể thao, anh lập kế hoạch rõ ràng cho cuộc sống của mình, giờ nào anh đi chơi, giờ nào anh làm việc, giờ nào anh đi xem kịch...Cuộc sống của anh là một thời khóa biểu vô cùng phong phú với đủ các loại hoạt động, khiến anh lúc nào cũng vui vẻ, yêu đời. Rồi anh có bạn trai, bạn anh ở Nhật, thời khóa biểu của anh lại thêm một mục học tiếng Nhật để trò chuyện với người yêu, chưa thấy anh bỏ một buổi nào.

    Nói dễ, làm khó. Cuộc đời cần nhiều ý chí lắm bạn ạ. Mà nếu không đủ ý chí, hãy tự đặt mình vào chân tường. Thời còn đi học, có phải ta luôn học điên cuồng vào sát ngày thi? Đi làm, có phải chúng ta luôn tập trung cao độ vào những lúc cận kề deadline công việc? Tại sao khi rơi xuống nước mà không biết bơi, ta cố gắng vùng vẫy, bám trụ vào bất cứ thứ gì có thể bằng một sức mạnh kinh hoàng? Là vì ta sợ sẽ bị điểm xấu, bị sếp mắng, và chết đuối, nếu ta không làm như vậy. Hãy tự đặt ra cho mình những con đường không có đường lui, để tự tạo thêm động lực, ý chí cho mình. Bạn muốn học giỏi? Hãy tuyên bố với cả lớp "Tôi sẽ vào top 3 của trường". Bạn muốn mình nổi bật? Hãy tuyên bố "Tôi sẽ đi thi Vietnam Idol". Việc tuyên bố như vậy sẽ khiến bạn không còn đường lui, vì nếu bạn không làm được, bạn sẽ mang cái lốt khoác lác trong suốt phần đời còn lại (nếu bạn vẫn không sợ nhục, thì bạn cần nhiều hơn một cuốn sách và vài lời khuyên :) ). Để không phải mang nhục, bạn buộc phải bắt tay vào làm những gì bạn đã tuyên bố, phải học như trâu, phải tham gia khóa học luyện thanh....Dần dần, bạn sẽ không tự cần tạo áp lực cho mình nữa, mà tự bản thân bạn sẽ cảm thấy cơn "cực khoái" khi hoàn thành một mục tiêu mình đề ra. Cảm giác đó, thực sự, rất sướng.

    Đừng để cuộc đời mình trôi tuột đi.
     
  18. unicore

    unicore Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    4/10/09
    Bài viết:
    2
    Bác có ở Hà Nội thì pm nhé,có việc cho bác làm đấy;)
     
  19. Thor's Hammer

    Thor's Hammer Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    14/9/09
    Bài viết:
    133
    ^Cho mình nick yahoo đi bạn,ko thì bạn add nick mình nhé:magic_gladiator_88
    Hôm nay vừa nộp thêm 2 bộ hs mà thấy nản lòng quá,cứ rải hs thế này ko biết đến bao giờ mới đến lượt đi pv.
     
  20. mauthankinh

    mauthankinh Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    23/7/06
    Bài viết:
    1,429
    Mình đồng cảm với bạn chủ topic, từ ngày mình thi trượt ĐH, mình bị sock, mọi thứ trở nên vô cùng tồi tệ ko biết diễn tả thế nào nữa... từ lúc là 1 chàng trai vui vẻ yêu đời giờ mình đã mất dần những cảm xúc ấy :( , có lẽ do mình quá nhu nhược. Điều bây giờ mình cố gắng vượt qua là kiếm 1 công việc để làm, dù lương có thấp, có phù hợp hay ko đồng thời học nốt chương trình học nghề. Khi đi làm bạn tự khắc sẽ có khả năng thích nghi với mọi thứ, con người mà! Bạn chủ topic áp dụng thử xem, chúc thành công và vui vẻ :)
     

Chia sẻ trang này