-Tớ cũng chẳng biết phải nói làm sao tớ là thằng con trai năm nay đã 21 tuổi tớ sống với mother , Father tớ mất cách đây 3 năm rồi lúc father tớ mất thì tớ đang học giữa trừng lớp 11 trường của tớ cách nhà 6-7 cây số lên đi phải đi xe bus sáng từ 6h-10h30 chiều học tiếp từ 1h30-4h30 với thời gian học như vậy + với nhà xa lên trong khoảng thời gian vào cấp 3 đấy mình rất là chán lản bạn bè thì chỉ có vài đứa cũng học cùng trường nhưng khắc lớp được cái là gần phố lên hay rủ nhau đi học cùng cái khoảng thời gian kiên nhẫn của mình dừng lại ở giữa học kì II lớp 11 chủ nhiện của mình là giáo viên trẻ lên cực kì là oái oăn mùa đông ko cho mặt quần bò bắt mặc quần đồng phục mà trong khi các lớp khắc đều được mặc thì các bạn biết rồi đâycòn nhiều cái oái khắc nữa nhưng thôi quay lại vấn đề chính vào thời gian đấy có nhiều điều đen đủi đã đến với mình bố mất + với hoàn cảnh đi hoc lúc bấy h + với nhiều vấn để ở cái tuổi 16-17 đấy lên mình đã thôi học sau khi thôi học xong khoảng thời gian 2 năm trời sau nó cứ trôi qua một cách tẻ nhạt và đến khoảng thời gian tiếp theo mình được một người bạn của bố nhận sang trông coi của hàng giầy dép được 6 tháng ông bạn bố mình thì thương mình như con vì mình là thằng ngoan ngoãn làm được việc nhưng chỉ vì bà vợ của ông đồng bóng mà mình lại là thằng tính cực kì thẳng tính ko bít nịnh bợ lên bị bà ấy ghét xuốt ngày săm soi lên mình quyết định nghỉ ko làm nữa khoảng thời gian kế tiếp mình được người bác ruột là chị của bố mình nhận vào trông non xưởng của nhà bà và mình làm được hơn 1 năm thì cũng lại nghị vì lí do chồng của bà tức là bác rể mình là một con ngươi sống theo kiểu gia trưởng rất chi là độc đoán và phong kiến đồng bóng ổng xuốt ngày quát tháo mình săm soi xẩy ra cái gì ko vừa ý là ổng mắng chửi mìnhlên vì thế mình đã xin nghỉ và đến khoảng thời gian bây h là hiện tại mình đang ở nhà xuốt ngày chỉ chơi game và lên mạng đọc thông tin đi chơi thì ít lắm vì mình cũng it bạn bè nói đúng ra thì ko có thì đúng hơnbây h mình rất muốn đi làm để giao lưu bạn bè cho khuây khỏa đầu óc nhưng với cái bằng cấp 3 mình còn chưa có lên rất khó xin việc chỉ trông vào người quen hoặc người nhà ai có công việc thì người ta xin cho các bác các anh chị họ mình đều giàu có có mỗi nhà mình là mẹ mình còn lo được đủ 2 bữa cơm ngày nói là đợi các bác các anh các chị giúp đỡ xin công việc cho nhưng nói thật là họ hàng nhà mình giàu nhưng ko có cái tình cảm họ chỉ nói mồn nhưng thật ra chả giúp đỡ quan tâm gì mình cả :( mình biết thế lên cũng chả trông chờ gì vào họ cả bây h còn mỗi mẹ mình bà thì suốt ngày mải kiến tiền tuy là có 2 mẹ con nhưng cả ngày có mỗi mình ở nhà còn mẹ đi suốt cả ngày gặp nhau cũng chỉ nói vài câu lên mình cả mẹ cũng ko hiểu nhau cho lắm nếu giữa 2 mẹ con có vấn đề gì đấy ko cùng quan điểm y rằng là cãi nhau ai cũng cho cái lí của mình là đúng lên mình có tâm sự gì buồn thì cũng chỉ biết để trong lòng mà khóc nói đến đây thì chắc các bác cũng hiểu hoàn cảnh của em là một thằng đàn ông nhưng bất lực nó khổ lắm các bác ah thấy nhiều đứa nó cùng trang lứa với mình có bố có mẹ quan tâm từ nhỏ ngẫm mình thấy sao số phận của mình nó hẩm hiu quá chết quách đi cho rồi bây h em chả biết làm thế nào bây h sống cứ nhìn cái đồng hồ 24/24 trôi đi muốn cố gắng phấn đấu lắm nhưng có cố đến mấy cũng chỉ là con số 0. em lên đây tâm sự với các bác cho nó hết cái ấm ức trong lòng các bác khuyên em bây h phải làm sao để lấy lại cái phương hướng cho mình bây h !
- Không phẩy, không chấm rõ ràng :whew: ...... Không câu , không hàng rõ nét ....... Không đọc, không hiểu gì hết ..........
Công việc của mình đang làm không yêu cầu bằng cấp,mình ở Hà Nội,nếu bạn muốn tìm hiểu thì pm mình nhé
Chắc pa này đang học phổ túc trung cấp, nên không chấm không phẩy . Nên học cách viết đã rồi mới đến chuyện khác bạn à. Bạn viết như mèo đuổi chó làm sao đọc được đây Đừng nói thế, chúng ta được sống bởi chúng ta có quyền sống. Hãy nhớ rằng, con người chỉ có một sinh mạng, nếu muốn chết thì phải làm gì đó khi chết họ khóc vì bạn. Đừng chết để họ nhìn bạn mà khinh bỉ. Tôi cũng như bạn tôi củng rất khó khăn trong học tập. Nên nhớ rằng ta sống không phải vì mình mà vì gia đình. Hãy nhớ lấy...
bác add nick chat của em vào để tiện việc liên lạc:for3v3r_and_one_1991 or phone:0904770330 Nếu bác muốn có 1 cuộc sống ổn định và giàu có thì đây đúng là công việc bác đang tìm:),rất vui nếu được hợp tác với bác:)
Sống theo kiểu ông này thì ko chết vì vô dụng cũng chết vì thiếu hiểu biết! Ai bảo ngồi nhà họ qua Internet là đủ, cứ bò ra đường thử 1 hôm xem con người đã bị "ngu hóa" đến mức nào rồi!
Mình khuyên bạn nên đi học nốt cấp 3, để lấy cái bằng THPT đã. Có cái bằng cấp 3 này thì làm gì cũng dễ dàng hơn. Chúc bạn may mắn
Cậu không biết vượt qua chính mình thôi. Mình cũng không may mắn khi lên 7 đã không còn cha, nhà 2 mẹ con (2 chị gái 1 lấy chồng 1 đi lao động ở Đức). Lúc bố mất mẹ mình đã 50 tuổi, nghỉ hưu sớm nên cũng chỉ trông vào đồng lương còi cọc nuôi mình, rất may mình có 2 người chị rất ngoan, thương mẹ thương em nên cũng trợ giúp 2 mẹ con nhiều. Nói mình khổ thì cũng không đúng, bảo sướng thì chắc chắn là không. Thế nhưng mình nghĩ ở đời phải biết chấp nhận và cố gắng, hoàn cảnh nó thế rồi thì làm đc gì? Người khác có cha có mẹ đầy đủ, họ cố gắng 1 thì mình phải gấp đôi hoặc hơn thế nữa. Cậu phải quyết tâm :) Bây giờ mình 25 tuổi, đã lập gia đình, đi làm với mức lương 6tr. Mình nghĩ nếu bạn quyết tâm thì không có gì không thể Ngày trước mình quen 1 anh kia, học xong 12 thì nghỉ, đi buôn, rồi thậm trí bán thịt lợn, sau cực khổ quá quyết trí đi học DH, ôn luyện 1 năm và thi đỗ Sư phạm toán, bây giờ là giáo viên 1 trường cấp 3, sống đàng hoàng. Bây giờ vẫn chưa muộn đâu.
Bố mất lúc 16 , nhà xa...học hành căng thẳng... bạn bè ko có ..con đường học hành không đc phẳng...nản ...nghỉ học...Việc làm thì không đc ổn định vì bị mắng chửi..bla..bla..Giờ 21t , biết đi đâu , làm gì ? @Đi học , trí óc con người đến 30t là dừng , đến 30t mà ko học xong ĐH thì cuộc sống ngày càng khó khăn hơn đấy :)
Chắc tớ là người duy nhất đọc hết #1 nhỉ giờ việc đầu tiên là bạn phải đi học bổ túc thôi kiếm cái bằng 12 đã(tớ cũng đang học đây) bỏ 1 năm là cùng,xong rồi có quyết định học ĐH kg,21 tuổi thì còn 10 năm nữa để phấn đấu mà cố lên :)
Mình cũng thế các bạn ạ. Bạn chủ topic vào edit lại anh em còn đọc ... thêm vài cái chấm câu ngắt ý xuống hàng thôi là phước lắm rồi ~_~ Tóm tắt lại còn 10 câu thôi thì mình biết ơn lắm lắm. Chugn chung bây giờ phải học hết lớp 12 ... học bổ túc buổi tối cho nhanh. Sau đó mún học nữa thì cố ... nếu mà ko thì tìm nghề gì học. Còn đi làm .... ngồi nhìn đồng hồ kiểu thế thì chết vì chán mất.