"Thà yêu em trong đau khổ còn hơn một đời ta không biết đến em." Anh cũng ko chắc có bao h em sẽ đọc được những gì anh viết ở đây ko nhưng những gì anh viết ở đây đều là tâm sự từ tận sâu trong trái tim anh dành cho em. Anh vẫn hy vọng có 1 lúc nào đó em sẽ đọc đc những dòng tâm sự này. Anh ko phải là người cao thượng vì vậy anh sẽ ko bao h chúc em hạnh phúc cả, chỉ đơn giản đối với anh hạnh phúc của em chính là khi em hạnh phúc ở bên cạnh anh. Em đi đến cuộc đời anh như một cơn gió thoảng và h em ra đi cũng như 1 con gió thoảng. Từ lần đầu tiên anh quen em cũng đã hơn 1 năm rồi nhỉ, chính xác là 1 năm và 27 ngày. Đó ko phải là một khoảng thời gian ngắn nhưng cũng ko phải khoảng thời gian quá dài nhưng đối với anh thời gian đó như là 10 năm vậy. Khoảng thời gian ở bên cạnh em thực sự là một trong những khoảng thời gian đẹp nhất trong cuộc đời của anh và có lẽ anh sẽ ko bao h quên đc. Tất cả như một giấc mơ vậy, một giấc mơ đẹp mà anh ko bao h muốn tỉnh lại. Anh cám ơn em vì em đã khiến anh có 1 khoảng tg tươi đẹp trong cuộc đời này. Ngày đầu tiên anh quen em là mùng 5 tết năm ngoái, anh quen em qua 1 người bạn. Qua lời giới thiệu của người bạn anh thấy dường như em rất xinh trong mắt cậu ta. Và anh đã có cơ hội để làm quen với em. Khi nói chuyện với em anh có cảm giác em là 1 cô bé khá xì tin nhưng rất cá tính và đáng yêu, và cũng lâu lắm rồi anh mới gặp được 1 người con gái mà nói chuyện hợp như thế với anh. Và từ hôm đấy, những cuộc nói chuyện với em dường như kéo dài vô tận qua những tin nhắn và dòng chat chit. Khi chỉ nc như thế anh ko chắc biết bao h sẽ gặp được em nếu như ko có ngày 15/2, 1 ngày sau Valentine. Anh biết được em đã có 1 ngày Valentine cô đơn và anh cũng vậy. Và tình cờ khi em nhắn tin nhầm cho anh, anh đã có cơ hội được gặp em. Lúc đó trong ý niệm của anh chỉ là có lẽ sẽ gặp em cho vơi bớt nỗi buồn, vì lúc đó anh đang thích đơn phương 1 người con gái. Và khi anh gặp em thực sự mọi suy nghĩ của anh hoàn toàn thay đổi. Lúc anh gặp em anh có cảm giác như bị sét đánh vậy, em là người con gái xinh và đáng yêu nhất mà anh từng được gặp. Có lẽ anh đã yêu em thật sự ngay sau lần đầu tiên gặp gỡ đó. Em bước vào cuộc đời anh như những tia nắng ấm áp của buổi bình mình chiếu vào cuộc sống xám xịt đầy đơn điệu của anh vậy. Cuộc sống của anh lúc đó như cầu vồng sau cơn mưa được những ánh nắng ấm áp của em chiếu vào. Có lẽ em ko biết lúc đó anh đã hạnh phúc đến nhường nào. Anh đã ngỡ như tìm được tình yêu của cuộc đời mình, và sẽ dành cả cuộc đời của mình cho em. Khoảng thời gian đầu tiên khi ở bên cạnh em anh biết em rất thật lòng với em, em đã ko muốn anh yêu anh chỉ vì em sẽ sợ anh khổ. Nhưng anh ko sợ điều đó vì tình yêu của anh dành cho em quá lớn. Nhưng khoảng thời gian sau đó, khi em tỏ ra vô tâm với anh, anh đã cảm nhận được có điều gì ko ổn. Sau đó khi em ko còn nói chuyện với anh nữa, anh tưởng mọi chuyện giữa anh và em đã chấm dứt. Lúc đó cuộc sống của anh như địa ngục vậy, lúc nào cũng chỉ có hình bóng của em trong đầu, và sợ rằng sẽ phải xa em mãi mãi. Lúc đó anh rất sợ quay lại cuộc sống khi mà chưa có em trong đời, một cuộc sống đầy đơn điệu và nhạt nhẽo. Lúc anh tưởng như đã mất em thì em đã quay lại với anh, lúc đó anh vô cùng hạnh phúc, và càng trân trọng thời gian khi em ở bên cạnh anh. Nhưng thời gian này anh có cảm giác như tình cảm của em dành cho anh ko còn như lúc trước nữa, nhưng anh vẫn mong đó chỉ là sự lo sợ vô căn cứ của mình, tiếp tục yêu em bằng tất cả tình cảm của mình. Và rồi đến một ngày anh lờ mờ phát hiện em đã có một người khác, em ko biết lúc đó anh đã đau khổ như thế nào. Nhưng khi anh hỏi em em vẫn giấu anh vì điều đó, anh vẫn tin em và tự lừa dối bản thân mình là em chẳng có ai khác cả, anh tiếp tục tình yêu mù quáng của mình dành cho em. Có lẽ tình yêu của anh dành cho em sẽ ko bao h chấm dứt cho đến một ngày, tình cờ anh phát hiện em ở trong vòng tay của người khác, còn tình cảm mà em dành cho anh có lẽ chỉ là sự thương hại. Lúc đó, cả thế giới dường như đã sụp đổ trước mắt anh. Anh lao đầu vào rượu, thuốc lá chỉ để cho quên được điều đó nhưng tất cả chỉ là vô ích. Nỗi buồn dường như là vô tận bao quanh anh. Anh thực sự sợ phải mất em, nhưng đó là sự thật mà anh phải đối mặt, em ko bao h là dành cho anh nữa rồi. Anh đã dằn vặt rất nhiều, nhưng rồi cũng quyết định sẽ phải chấm dứt tất cả với em mặc dù điều đó là một trong những quyết định khó khăn nhất của anh. Anh sẽ phải đứng lên và sống tiếp một cuộc đời ko có em bên cạnh dù điều đó vô cùng khó khăn. Anh sẽ phải sống tốt hơn trước nhiều để về sau sẽ ko bao h phải đau khổ vì ai nữa. Anh sẽ không bao h hối hận vì tình yêu anh dành cho em và có lẽ cũng sẽ ko bao h quên được em. Có chăng thì anh sẽ giấu em vào 1 góc trong trái tim anh về 1 người con gái anh đã yêu hết lòng để đôi lúc anh được nhớ về em. Tạm biệt em, tạm biệt tình yêu của tôi. Đây chỉ là chút tâm sự của bản thân để có thể trải ra với mọi người cho nhẹ lòng. Nếu có quá dài thì cũng mong mọi người đừng chém.
Cha này viết văn hay quá, từng câu từng chữ vừa rất thật mà cũng rất là ảo. Dùng hình ảnh ví von thật là hay, dường như chỉ có trong thơ, văn mà ông này có thể một lúc viết vào trong bài tâm sự ngắn này :-* Cái này nếu có đem bình chọn thì là bài tâm sự chất nhất box rồi . ............. Dù sao cũng chia buồn với chủ topic. Sự thật thì vẫn là sự thật, cái gì không phải của mình thì đành chịu thôi. Câu này thật là hay. Gió vô sắc, chúng ta chỉ cảm nhận thấy gió tồn tại khi hoa cỏ lung lay. Tình yêu cũng vậy, chúng ta cũng không thấy nó hình dạng thế nào, tình yêu chỉ cảm nhận được qua trái tim. Yêu được nhau và ở bên nhau cũng còn ở cơ duyên nữa.
Câu chuyện của bạn làm mình nhớ đến 1 người bạn của mình. Nó cũng yêu da diết 1 người con gái hôm đó nó nói với mình rằng: Điều tao muốn không phải là hằng sẽ yêu tao; mà điều tao muốn là 1 ngày tao sẽ quên được Hằng Mong những kỷ niệm đẹp của bạn và người con gái ấy sẽ mãi mãi tồn tại
Giữ lại những kỉ niệm đẹp khi bên cô ấy và luôn nghĩ rằng cô ấy sẽ hạnh phúc và mình cũng vui vì điều đó, bác sẽ vơi đi được phần nào. Có nhiều lúc ta tưởng như không quên được, tưởng chừng cuộc đời mình sẽ không là gì nếu thiếu cô ấy, nhưng thời gian sẽ xóa đi quá khứ, ta hãy rẽ sang con đường khác, con đường mới hơn, con đường không có... em. Nhưng ta sẽ học được nhiều điều khi ta đi hết con đường đó. Mỗi con đường trong cuộc đời chúng ta, có tốt, có xấu, miễn là chúng ta biết trân trọng, rút ra được vài bài học nào đó. ... Có lẽ bác may mắn hơn em là đã ra trường rồi, em thì chưa, em và cô ấy yêu nhau được 2 năm 6 tháng và em đã chia tay cô ấy được 2-3 tháng rồi. Thực sự thì khi ở bên cô ấy em mới được vui vẻ, hạnh phúc, là chính mình, được công nhận...Nhưng có lẽ chúng em không hợp nhau, dường như em phải từ bỏ mọi sở thích, bạn bè của 1 thằng con trai nghịch ngợm, sức học ở mức trung để có thể sánh với cô ấy. xinh đẹp, thông minh, học thì bao giờ cũng đứng top 3. Có lẽ 1 phần nào đó cô ấy đã làm em thay đổi, biết chăm sóc bản thân, nghĩ cho gia đình nhiều hơn, bớt vô tâm hơn. Nhưng 1 con người luôn muốn bạn bè bên cạnh, ai cũng quí và được quí với 1 con người của gia đình, lúc nào cũng muốn mình và người yêu mình có lẽ không hợp nhau. Tưởng chứng khi chia tay vài tháng sẽ quên được cô ấy, nhưng.... không hiểu sao cuộc sống của em càng ngày càng nhạt nhẽo, mặc dù bạn bè luôn bên cạnh, luôn cười, cảm nhận những ngày cuối cùng của đời học sinh.... nhưng khi 1 mình thì lại đắm chìm trong nỗi cô đơn.... Cô ấy ngồi bàn trên, em ngòi bàn dưới, em đã cố không nhìn cô ấy, mài tóc ấy, cài gáy luôn làm em xiêu lòng nhưng không hiểu sao không thể nào được. Gần đây, có nghe loáng tháng cô ấy có người yêu, ừ thì mình cũng không quan tâm, người ta yêu ai là việc của người ta. Nhưng em không thể chịu nổi mỗi lần cô ấy quay sang nói chuyện với bạn là" Chồng tao thế này, chống tao thế kia,...v...v.." mà tự nhiên thấy quặn lên...... ... Nhàm quá đúng không, sorry các bác, chỉ là 1 chút cảm xúc dội về muốn lôi ra chia sẻ thôi^^ các bác đừn chê em, tại cảm xúc đang.... nên viết hơi bị lủng củng:)
chuyện vui thì rất ít ai mang lên đây vì ngta còn đag vi vu ngoài phố với niềm vui của mình.. thời gian đâu mà lên đây chia sẻ :P
Cũng đang cùng tâm trạng với bạn, chia tay vì k hợp nhau thật là buồn, cảm giác hụt hẫng như dâng lên:(:(:(:(
Mấy hôm nay sống như 1 người mất hồn vậy. Trong giấc mơ vẫn luôn mơ thấy em nhưng rồi khi tỉnh lại thì nhận ra rằng h đây em ko còn bên cạnh mình nữa. Nhiều lúc rất muốn khóc cho nhẹ lòng nhưng ko thể nào khóc được.
cái gì thì nó cũng phai mờ theo thời gian thôi nếu chủ topic được như những gì mình nói thì mình nghĩ từ từ rồi sẽ nguôi ngoai do lòng đã muốn dứt khoát lòng đã muốn quên thì thời gian sẽ làm nốt phần còn lại
Vo van, toi thay chu topic da tu lua doi minh suot thoi gian qua. Toi tin cau va em ay chua tung la 1 cap. Tat ca la do cau tu suy ra thoi. Toi cung nhu cau, luon nghi minh la nguoi duy nhat co the mang lai hanh phuc cho nguoi ay nhung nguoi ta ko nghi the thi cung hay chap nhan di va mong e se tim dc nguoi tot hon minh. Sr onl = dt