Tôi phải làm gì để cảm thấy mình thật sự thoải mái...

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi D4rK_cL0uD_2903, 29/3/10.

  1. D4rK_cL0uD_2903

    D4rK_cL0uD_2903 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    10/8/08
    Bài viết:
    642
    Tối nay vừa đi chơi về, càm cái DT nhắn mấy dòng tn iu thương cho bx rùi giở tập ra học bài. Đang ngồi vừa học vừa nghe nhạc thì mẹ bỗng lên cơn đau đầu, anh 2 phải chở mẹ vào bệnh viện điều trị. Cả nhà sốt sắng cả lên vì lo cho mẹ, mình thì lúc đó cứ như thật sự bị shock khi hay tin mẹ nhập viện, mình thật sự đã làm đc gì cho mẹ, cho gia đình... học hành thì ko đến đâu, yêu đương nhăng nhít suốt ngày.. mình vừa suy nghĩ như thế mà vừa khóc thầm một mình, cầm cái DT lên dò tìm danh bạ để tìm 1 người lắng nghe mình. Gọi 4 5 cuộc cho họ đều ko bắt máy... kể cả nhỏ gf... mình tự nhủ là giờ này họ đã ngủ rồi, mình nên tự giải quyết vấn đề của mình... nhưng sao mình yếu đuối thế.. mình muốn đc ai lắng nghe mình lúc này.. nhưng họ ko trả lời.. mình chán nãn, tắt nguồn DT rồi chỉ muốn ngủ 1 giấc... nhưng hôm nay tự nhiên chỉ muốn thức trắng.. thương mẹ, thương gia đình nhiều lắm, nhưng những người mà mình từng cho là quan trọng nhất trong cuộc đời mình thì lại ko thể ở bên cạnh mình ngay lúc mình buồn và tuyệt vọng thế này.. mình bắt đầu khóc
    Ngày mai khi ngủ dậy ko biết mình sẽ làm gì đây, cầm cái DT lên mà gọi cho họ cầu xin sự an ủi ?? hay don't care tất cả, bắt đầu sống vì chính mình và vì gia đình...đúng là lúc mình buồn nhất thì mới biết ai là người quan tâm đến mình... chỉ có chính tôi quan tâm mình tôi thôi...
     
  2. Shiva_vuive

    Shiva_vuive Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    1/7/03
    Bài viết:
    4,945
    Nơi ở:
    Cần Thơ
    Đó là cuộc sống!... Và bạn trường thành từ những lúc như vậy đấy...

    Cứ nói ra cho nhẹ lòng, và tiếp tục cuộc sống ngày mai ...
    Như bạn đã từng làm bao lâu nay, cảm xúc chỉ bất chợt, ví như vô tình gặp chuyện gì đó...

    Rồi sẽ có cách giải quyết... Tùy vào bạn thôi... Mạnh mẽ lên...
     
  3. halocompac

    halocompac Mr & Ms Pac-Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/2/05
    Bài viết:
    216
    Nơi ở:
    Hà Nội
    be a man :)
     
  4. binhtaquang

    binhtaquang »

    Tham gia ngày:
    27/9/03
    Bài viết:
    2,080
    Nơi ở:
    » Stuttgart GER
    Làm cái gì á ? Ngủ !
    Ngồi suy nghĩ cái kiểu dont care, sống ích kỉ chỉ vì chính mình thì thà đi ngủ cho sướng còn hơn :-w
    Không có ai bên cạnh thì tự mình vượt qua thôi, có thế mới chín chắn đc . Bạn cần người lắng nghe , tâm sự nhưng đâu phải lúc nào người ta cũng túc trực để có mặt ngay khi bạn cần đến , người ta cũng có cuộc sống , có nỗi buồn , có tâm sự của họ .. bạn coi trọng người ta thì nên suy nghĩ cho họ mới phải , sao lại trách ko có ai quan tâm hỏi han đến mình , tự nhiên mình nhớ đến câu này :
    " Đừng hỏi tổ Quốc đã làm gì cho ta, hãy hỏi ta đã làm gì cho tổ Quốc hôm nay :-" "
    Mà kể cả bạn sống theo cái dự định đó chưa chắc bạn đã thấy vui vẻ thoải mái hơn đâu, thật đấy , khuyên bạn chân thành ;)
    Mai ngủ dậy bạn muốn nhận lại cái gì thì cho đi cái đó trước đi ,làm cho những người quan trọng với bạn vui vẻ hạnh phúc cũng là niềm vui đó ^^
    Chào bạn.
     
  5. robinhood1989

    robinhood1989 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    1/9/05
    Bài viết:
    563
    Nơi ở:
    Sao Hỏa
    đừng chán nản thế chứ. mình thường dùng câu này mỗi khi gặp hoàn cảnh như bạn để chấn an "mình có tay chân là đã có tất cả" "hãy yêu những gì mình đang có dù nó như thế nào" ;))
     
  6. Tui_la_ai?

    Tui_la_ai? Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    25/1/05
    Bài viết:
    4,619
    Nơi ở:
    Vũ trụ ...........
    - Con nít [-x .........

    - Thứ nhất : khuya rồi, gọi điện lúc người ta đang ngủ say thì ai bắt máy :| ....... Hay người ta còn thức nhưng không thể nghe điện được thì ai bắt máy :| ......

    - Thứ hai : ngồi ở nhà khóc :| ....... Sao không chạy vào thăm mẹ, sao không làm việc thiết thực hơn là lo đầy đủ những thứ cần thiết để mẹ cần là có người đem ngay vào :-w ........

    - Cái chú cần làm là gọi điện cho người thân, báo cho họ biết bệnh tình của mẹ mình, chứ không phải gọi điện cho bạn bè để tám đến sáng b-( ........ Khi bạn bè biết chuyện, họ sẽ làm được gì :-/ ......... Trong khi người thân biết chuyện, họ sẽ tức tốc chạy vào bênh viện mà thăm bệnh :| ....... Thời gian gọi điện, ngồi khóc đó thì ta có thể làm được khối việc cần thiết khác :-w ........ Cái cần thiết nhất là một giấc ngủ để sáng hôm sau có đủ tỉnh táo, vào thế chỗ của anh cậu thì cậu lại không làm :-w .....
     
  7. D4rK_cL0uD_2903

    D4rK_cL0uD_2903 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    10/8/08
    Bài viết:
    642
    Uhm mình biết thế, sáng mở DT lên thì mấy ng` hum wa nhắn tin mình hỏi mình gặp chiện gì... mình buồn cũng ko muốn nói, với lại làm đc những điều cậu Toi_la_ai nói thì mình đã làm lâu rồi. Tại ba và anh cùng nhau thay phiên trực, chị thì gọi điện cho bên nội và bên ngoại thông báo, còn mình thì chỉ biết đứng ngó mọi chuyện thôi
    Bây giờ mình đang ở nhà 1 mình, anh chị thì đi làm hết, bố thì vào bệnh viện. Trước khi họ đi họ dặn mình " nhà xảy ra nhiều chuyện lắm rồi, con ráng cố gắng mà tự lo cho mình trong khoảng thời gian này nhé ". Họ chỉ cần mình làm nhiu đó thôi, mình nghe mà buồn... vì mình bé nhất nhà nên mình ko phụ giúp đc việc gì ?? Học ?? Uhm mình chỉ nghĩ đc như thế, đem mấy bài kiểm tra điểm cao về cho mẹ còn hơn là mấy món quà handmade hay thư từ của mấy nhỏ trong lớp tặng, chỉ khiến mẹ buồn vì mình xao lãng việc học thôi. ĐIểm trung bình giữa kỳ 2 của mình chỉ có 5,9... mình hơi thất vọng vì kết quả đó, ngay cả thầy gia sư dạy kèm cũng bảo " đừng để sau này mình phải để ông bà già cao tuổi làm việc nặng nhọc, còn thanh niên sức dài vai rộng thì ở nhà vô công rồi nghề "... mình cảm thấy mình cần suy nghĩ nhiều về cuộc sống cho mình hơn
     
  8. duonghiep1

    duonghiep1 C O N T R A

    Tham gia ngày:
    19/11/09
    Bài viết:
    1,659
    Nơi ở:
    Hà nội
    chủ pic bn tuổi........nếu chưa DH thì h chỉ có mỗi việc học thôi lo nghĩ nhiều làm gì
    đêm tui ngủ.....ng ta nt lúc nào lúc đó y như rằng tỉnh chả hiểu sao tỉnh đúng lúc thế :|
    nhiều khi đêm ko ngủ đc muốn nt hay gọi điện nc với ng ta mà ngại làm ng ta mất ngủ thế là thôi :D......lạ thế đây
     
  9. diudiu

    diudiu Guest

    Tham gia ngày:
    4/3/07
    Bài viết:
    3,366
    Nơi ở:
    under ground
    chủ top đừng suy nghĩ bi quan quá . Mỗi người đều có lúc thăng lúc trầm mà...cứ cố gắn hết mình làm việc và học tập thôi ( sau này sẽ rất có ích cho gia đình và cha mẹ bạn) . đời còn dài ^_^ hãy vững tin mà sống thôi

    lúc đầu đọc Tit tưởng " cái gì làm mình thật sự thoải mái " .. thì mình nghĩ ngay đến tuốt lươn :-o
     
  10. TokyoAkazukin

    TokyoAkazukin Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    6/7/09
    Bài viết:
    394
    Nơi ở:
    ...
    Real man don't cry :| (Real man wear pink but they don't cry :)))
    Khi mình đang buồn, đang xuống dốc thì ấy cứ yên tâm là ko có chuyện lúc nào có ai ở bên cạnh "thông cảm, vỗ về, an ủi, là bờ vai nương tựa" đâu. Ấy sẽ lớn và ấy sẽ hiểu là mình sẽ luôn chỉ dựa được vào mình thôi, đừng sống tình cảm, lí trí quá. Khóc cũng tốt, để rửa bụi+phủ bề mặt thôi
    Bạn bè, hay là Gf-bà xã, có thể sẽ có lúc trôi hết đi thôi. Còn bố mẹ, gia đình, cái đó mới là quan trọng, quý giá lắm, bạn không nắm giữ lấy nó, lại muốn nó phải tự đi theo mình? Lại đi tìm chia sẻ ở những người khác? :|
     
  11. DOANUYCHINH

    DOANUYCHINH T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    2/5/06
    Bài viết:
    591
    Cùng quan điểm
    Chủ thớt sớm tìm lại dc nìm vui .....!
     
  12. haru_iosha

    haru_iosha Dragon Quest

    Tham gia ngày:
    12/8/09
    Bài viết:
    1,259
    Nơi ở:
    - ∞
    bạn đam mê bóng đá ko ?
    Vs mình, mình là chính mình khi đá bóng. =))
     
  13. maxpayne new

    maxpayne new The Warrior of Light Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    21/2/04
    Bài viết:
    2,153
    Nơi ở:
    Nowhere
    Bạn không biết là mình sống hạnh phúc cũng là điều an ủi của người nào đó hả :|.Mẹ bạn đang ở viện nên mọi người ko thể quan tâm đến bạn nhiều như trước."Tự lo" bạn có biết là mọi người đang để bạn được tự lập ko?Chuyện mới xảy ra,bạn đã mất phương hướng,điều bạn làm đầu tiên là tìm đến người nào đó để tâm sự và để họ nói cho bạn biết mình cần phải làm gì.Bạn hoàn toàn không biết mình phải làm điều gì cả.Bạn có câu trả lời rồi đấy:"tự lo cho bản thân".Bạn ko thể giúp người khác khi mà đến chính bản thân mình bạn cũng không lo được :)
     
  14. bupbenoiloan

    bupbenoiloan Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    45
    có đêm tớ thức dậy cầm điện thoại nhắn vào 1 số lạ ,vô tình vừa nghĩ ra kể ra tất cả sự chán nản mà mình gặp phải trong ngày hôm ấy ,trong cuộc đời này người ta đáp lại hoặc không .rồi tự hỏi bản thân? sao lại thế ? cậu biết vì sao không?

    vì họ không biết tớ là ai ,còn với những quen thân người tớ lại không dám tâm sự vì 1 trong số họ làm cho tớ đau , 1 trong số ấy phải khóc vì tớ ,và tớ không muốn bố mẹ thấy những sự không ổn và yếu đuối ấy ...
    nhưng giờ thì khác tớ làm ngược lại tớ sẽ nói thẳng với người làm tớ đau ,tớ sẽ xem xét lại bản thân mình sao lại làm người ta khóc ?

    cách tốt nhất để vượt qua điều sợ hãi là nhìn thẳng vào nó và đi qua nó

    như cậu hãy refresh bản thân mình .quan tâm đến cha mẹ ,chấm dứt những trò yêu đương nhăng nhít ,học cách yêu thương và tin tưởng người khác trước khi muốn họ quan tâm mình

    1 cách để trưởng thành và tâm trạng của cậu hầu như ai cũng phải trải qua
     
  15. calvados1108

    calvados1108 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    7/9/07
    Bài viết:
    529
    Nơi ở:
    -‘๑’-SunSh
    Cuộc sống và vấp ngã làm bạn trưởng thành hơn..
    Mới gặp chừng đấy chuyện mà bạn đã khóc lóc r thì nói thật bạn hơi...yếu đuối quá :)
    Tâm sự,đồng ý ai cũng cần ng để mà ts,nhưng k phải ai cũng rảnh,ai cũng sẵn sàng để lắng nghe bạn đâu..vì thế,dũng cảm lên nào :D
     
  16. baby_boy21c

    baby_boy21c Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    12/7/05
    Bài viết:
    702
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Chủ Thread ở đây có 1 sai lầm nghiêm trọng đó là quá bi quan ko tự mình lo cho bản thân đc, cứ nghĩ sai về chính mình. Mình nói thật nhá, bạn chưa trải qua thời kỳ khó khăn như mình đâu.

    Hồi đó mình luyện thi ĐH mình phải học thêm ở trung tâm từ 8h->9h30 sau đó mình về nhà nội mình ở nhờ. Xui là năm ấy bà mình bị bệnh nặng hôn mê ở bệnh viện ấy (cỡ đc mấy tháng rồi). Hãy tưởng là mình vừa ôn thi ĐH vừa ôn TN, tối còn vào bệnh viện thăm bà. Tối cỡ 11h mới ngủ,rồi sáng 4h phải dậy đạp xe từ Q8 lên Q. Bình Tân, tối còn phải tự nấu cơm mà ăn.

    Nhưng rồi mình vẫn qua đc thời kỳ khó khăn đó bởi vì mình luôn sống có mục đích, phải cố gắng để đừng phải phụ lòng ai hết. Cuộc sống ko dễ dàng vì vậy bạn nên tìm ra cách sống phù hợp cho bản thân mình và người khác. Cứ sống vô tư lự, bất cần thì cũng có ngày à :)) :))
     

Chia sẻ trang này