Tâm sự của người đã bỏ lỡ

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi baby_boy21c, 16/5/10.

  1. baby_boy21c

    baby_boy21c Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    12/7/05
    Bài viết:
    702
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Mọi việc diễn ra thật nhanh. Mình ko nghĩ là bây giờ là mình còn hối tiếc việc nào hơn việc này nữa. Mình xin tường thuật như sau

    Thứ sáu ngày 14 tháng 05 năm 2010

    Đây có lẽ là ngày mình ko ngờ tới nhất. Đúng 7h sáng có 1 cuộc gọi bảo rằng bà mình bệnh và đang hôn mê. Có gì thì về gấp. Thế nhưng mình lại xem nhẹ việc này, mặc dầu vậy mình vẫn ko tập trung học đc. Hết tiết 3 mình trốn về.

    Khi về nhà, mình tiện thể ghé qua bệnh viện thăm bà. Ở đấy bác sỹ đang làm gì gì đó mà mình ko biết. Mình ở đó đợi đc 2h đồng hồ sau đó xin về vì thực ra mình ỷ y cho rằng bà sẽ ko sao (vì thực tế bà mình đã bị hôn mê 1 lần rồi).

    Cả ngày hôm ấy mình về lướt web, ăn cơm rồi đi ngủ. Nguyên ngày ấy mình ko có tâm trạng đi đâu chơi. Lòng vòng xóm rùi đi chơi game và trong bụng vẫn tức thầm (kêu về làm gì cho mất tiết....). Cứ đảo đảo thế đến tối, về vẫn lên mạng chat nhãm với mấy đứa bạn.

    Thế rồi đúng 11h đêm có 1 cuộc điện bảo rằng gia đình mình phải vào bệnh viện gấp. Mình lúc đầu cũng ko định đi thế nhưng lại linh cảm có việc gì đó ko hay bèn đi theo gia đình.

    Đến khi vào bệnh viện mình vào phòng cấp cứu thì nghe là "Má mất rồi". Đến lúc này mình giật bắn người, hoang mang. Đến khi người ta chở xác đem ra để đưa về nhà. Mình nhìn thấy khuôn mặt bà mình khi mất, đến lúc này bỗng dưng bụng mình thắt lại, đầu đau như búa bổ. Mình lạng quạng ko biết đi như thế nào, cho dù mình đã chuẩn bị rất kỹ cho những điều tệ nhất. Nhưng điều này thật sự mình chịu ko nổi.

    Mình đã bỏ lỡ giây phút gặp bà mình ít nhất là khi bà con hơi thở cuối cùng. Việc bà chết ko liên quan nhiều đến mình, nhưng mình cảm thấy tất cả việc này là do mình. Do mình quá lười ko chịu đi thăm bà, đến lúc này đây mình vẫn còn thấy buồn lắm. Đã gần 20 năm trời mình sống chung với bà vậy mà bà đã ra đi, tôi vẫn ko nghe đc lời nói cuối cùng của bà.

    Tôi nhớ những lúc tôi gọi bà tôi bằng "má" tuy rằng đã gây ko ít sự hiểu lầm nhưng bà vẫn muốn tôi gọi bà là như vậy. Thế mà tôi cũng gọi như thế suốt 20 năm rồi, bây giờ bà đã đi tôi muốn gọi bà 1 tiếng như vậy chắc cũng ko đc nữa.

    Khi mất 1 cái gì đó con người ta mới bắt đầu quý nó. Nhưng với mình, mình lại mong bà ra đi thanh thản. Bởi vì giữ lại bà chắc cũng khó với lại mình mong bà mình muốn vậy.

    Đến hôm nay đã hoàn tất việc đóng hòm lại. Vài ngày nữa là đi hỏa táng, an nghĩ nhé bà....
     
  2. kakashi88

    kakashi88 Youtube Master Race GameOver

    Tham gia ngày:
    7/4/07
    Bài viết:
    78
    giống mình cách đây 8 tháng

    Mình đang học ở nước ngoài, nghe tin bà ngoại lâm bệnh nặng (nhồi máu cơ tim), mình bỏ học bay thẳng về VN thăm bà. Cũng may mắn là mình được đích thân chăm sóc bà 3 ngày 3 đêm, trước khi bà mất :) Quả là chẳng thấm vào đâu so với 20 năm trời bà chăm sóc, chiều chuộng mình từ khi sinh ra đến lúc lớn... nhưng ít ra mình không phải hối tiếc vì không được găp bà lần cuối...

    Đôi khi trong cuộc sống không nên do dự bạn ạ... Nhất là đối với những người có ý nghĩa nhất trong cuộc đời mình :)
     
  3. Bi Kun

    Bi Kun Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    5/5/10
    Bài viết:
    223
    Nơi ở:
    HCM
    thành kính phân ưu :( . hi vọng bạn sẽ sớm vượt qua nỗi đau này :)
     
  4. sasuke1212

    sasuke1212 Samus Aran the Bounty Hunter

    Tham gia ngày:
    13/5/08
    Bài viết:
    6,372
    Nơi ở:
    Bãi rác phố
    Cuộc sống không nói trước được điều gì cả, do đó hãy còn cơ hội được gặp mặt lần cuối, thì đừng từ bỏ nhé :)

    Đôi khi vô tâm cũng làm cho mọi chuyện thay đổi đấy ... Chia buồn, ông bà cha mẹ đâu ai có thể sống đời được, những phút giây cuối cùng thì làm cho nó ý nghĩa để người thân ra đi nhẹ nhành hơn :)
     
  5. longthancangio

    longthancangio Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    28/3/08
    Bài viết:
    174
    Chia buồn cùng Bác và gia đình . !
     
  6. su1987

    su1987 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/04
    Bài viết:
    522
    Nơi ở:
    Middle of nowhere
    -Chia buồn cùng pác, pác còn may mắn là đc nhìn thấy lần cuối. Ông tui mất mà tui ko về đc, còn chưa viếng mộ đc đây :(
     
  7. baby_boy21c

    baby_boy21c Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    12/7/05
    Bài viết:
    702
    Nơi ở:
    Ho Chi Minh City
    Đến đây mình xin cảm ơn tất cả mọi người vì đã giành thời gian đọc tâm sự của mình. Đối với mình sau khi bà ra đi đó là một ân hận, đó cũng là 1 bài học về sự vô tâm của mình mà cái giá phải trả thật quá đắt

    @all: Hãy quý trọng phút giây khi ở bên người thân nhé. Vì đó là điều tốt nhất mà có lẽ sau này bạn muốn mà sẽ ko có lại được
     
  8. sucu147

    sucu147 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    13/10/08
    Bài viết:
    105
    Bạn còn may mắn thấy được ông của bạn còn mình vừa sinh ra thì ông ngoại chết chả thấy được mặt mũi của ngừời ra sao :((
     
  9. khonghoitiec

    khonghoitiec Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    20/11/04
    Bài viết:
    482
    Nơi ở:
    Celeste
    Mọi việc đáng tiếc đã qua nên rút được một số bài học để hoàn thiện bản thân. Chia buồn cùng bạn.
     

Chia sẻ trang này