lâu rồi mới ghé vào gvn,tự nhiên hnay sao nhiều cảm xúc quá... nói gần nói xa chi bằng nói thẳng cho nhanh...cũng là vì gái thôi mình và người ấy...quen nhau hơn 1 năm,yêu nhau cũng 1 năm rồi.Hạnh phúc với nhau cũng có,cãi nhau,giận hờn,khó chịu với nhau cũng có...nhiều là đằng khác... nhưng rồi vẫn cứ yêu,vẫn cứ bên nhau,như là 1 điều tất yéu trong cuộc sống của nhau vậy,nhưng mà...cuộc sống thì nó vẫn thế,càng ngày cãi nhau,khó chịu với nhau càng nhiều hơn... thời gian đầu lúc quen nhau,cả hai rất yêu,tôn trọng nhau nhưng ko hiểu sao càng yêu,càng thân thiết,thân thiết đến nỗi ko thể thân thiết hơn được...thì người ta lại càng ko tôn trọng nhau,tôn trọng thứ tình cảm đang có,haizz đời là vậy mà có những lúc mình tự giận bản thân mình,đi cãi nhau,đôi co với cô ấy về những việc ko đâu,hay nói chung là trẻ con,ko đáng,cô ấy cũng vậy.Mà sao sau những lần ấy,mọi việc cứ vẫn diễn ra đâu lại vào đấy,lại chia tay,rồi cả 2 lại níu kéo,rồi lại tồi tệ hơn trước ... nói thật tình cảm của nhau còn rất rất rất nhiều,nhưng khi gặp nhau sao lại ko thể làm cho nhau vui đc,buốn chán,cãi vã,rồi chia tay...nhưng cũng ko thể ngừng nhớ đến nhau,lại níu kéo,nhiều khi ko hiểu cả 2 đang làm gì nữa... mình sống ở tp cùng cha mẹ,còn cô ấy xa nhà,đi học xa,tự lập.Ngoài tg đi học và đi với mình thì cô ấy cũng chỉ ở nhà,nên thường hay quan tâm,kiểm soát mình,phải chăng điều đó làm tc cả 2 trở nên ntn,thật khó hiểu mà nhiều lúc cảm thấy thật ích kỷ,cô ấy muốn đi làm thêm,mình khó chịu,nhưng mình chẳng thể hiểu cho cô ấy khoảng tg mình đàn đúm,cà phê,nhậu nhẹt với bạn bè cô ấy lại phải ở trong căn phòng trọ 1 mình...chờ mình. mình quá ích kỷ chăng,khi mà mình còn đang sống với bố mẹ,với gia đình thì cô ấy phải xa nhà tự lập,thứ duy nhất làm cho em vui là mình,mình lại ko quan tâm,cứ khó chịu,ghen tuông vớ vẫn:) đang khó hiểu với bản thân chính mình,cả 2 đều đã chấp nhận chia tay vì vượt quá sự chịu đựng của mỗi người ko muốn làm nhau đau khổ mà sao vẫn cứ muốn níu kéo,níu kéo để rồi lại khó chịu lại buồn lại chia tay...... hôm nay đi nhạu về với mấy thằng bạn,khi rượu ngấm vào,lại buồn,lại cảm thấy hối hận,thấy nhớ người đó.nhấc máy lên gọi thì cô ấy nói ko muốn gặp nhau nữa,đừng làm phiền nữa ok.anh sẽ ko làm phiền em nữa,anh xin lỗi.cảm ơn em vì thời gian vừa qua,cảm ơn em vì đã chịu đựng anh,cảm ơn,và anh xin lỗi...vì tất cả :)
"nhiều lúc cảm thấy thật ích kỷ,cô ấy muốn đi làm thêm,mình khó chịu,nhưng mình chẳng thể hiểu cho cô ấy khoảng tg mình đàn đúm,cà phê,nhậu nhẹt với bạn bè cô ấy lại phải ở trong căn phòng trọ 1 mình...chờ mình. mình quá ích kỷ chăng,khi mà mình còn đang sống với bố mẹ,với gia đình thì cô ấy phải xa nhà tự lập,thứ duy nhất làm cho em vui là mình,mình lại ko quan tâm,cứ khó chịu,ghen tuông vớ vẫn" Thôi chả ai mún tình yêu giống vậy đâu, bạn để dành cho cô nào giàu sức chịu đựng và có điều kiện hơn vậy.
lao động hăng say , tình yêu sẽ đến tiếp thôi bạn ơi \đừng buồn nữa , nếu buồn thì đóng cửa trùm chăn khóc thầm đi