Ráng ngồi suy nghĩ đi, mình thích gì mà mình cũng ko biết thì chịu rồi ai mà nghĩ hộ cho đc. Chí ít thì cũng ăn ngon mặc đẹp, kim cương hột xoàn v.v... gì đó chứ.
có thể bạn thấy lạ nhưng ngay như tôi và 1 số thằng bạn tôi quen, cũng nhiều thằng chẳng biết mình thích cái gì, ước mơ cụ thể của mình là gì, tôi cũng thế... :(
mình cũng không biết(hay không có) một ước mơ cụ thể nào,bây giờ mình 19 tuổi,đang học đh và tất cả những gì mình muốn là ra trường,có công ăn việc làm ổn định,cưới vợ sinh con,nhà cửa,... mình thấy nó không cụ thể bởi vì hầu như nhiều người quanh mình ai cũng sống cuộc sống như vậy,chỉ là mức sống,điều kiện sống khác nhau thôi.nói tóm lại thì không còn những kiểu như "em ước mơ sau này làm phi công hay bác sĩ..." <= ko bao giờ T_T ^: wtf
Bạn ăn cái gì thấy ngon. Bạn nghe nhạc gì thấy thích. Bạn thích người bạn đời có tính cách thế nào. Bạn thích học môn nào. Bạn thích làm công việc như thế nào. Bạn coi trọng điêu gì trong đời. ... Tiếp tục trả lời các câu hỏi tương tự cho đến khi tìm ra điều bạn cần tìm ...
Nhiều lúc mình cũng ước như vậy đó bạn. Buồn vãi, 19t, đi học đh nhưng nhìn lại thì đek biết mình có thích cái ngành mình học nữa. Từ bé đến giờ, bị bố mẹ đét vào đít và cứ thế là cắm đầu học vô tội vạ, ráng vào 1 trường đh, đi đại 1 ngành nào đó. Ruốt cuộc... p.s: Hồi trước còn chơi game thì muốn sau này thành nhà lập trình. Xem thời sự thấy kinh tế vn khó khăn thì lại muốn thành nhà kinh tế. Lên mạng thấy tụi nokia hay apple tung ra sp mới thì ước gì mình giống như steve jobs,... mình có bị bệnh ko mấy bạn???
Bạn muốn làm gì ? Bạn sống để làm gì ? Trả lời được 2 câu đó sẽ tìm được ước mơ thôi. Demo nhé: Tôi muốn học giỏi, thành đạt, có vợ đẹp, con ngoan, nhà rộng cửa cao, tiền nhiều, sức khỏe tốt, gia đình hạnh phúc, bạn bè thân thiện,... (mình 20 tuổi mà già như 30 ấy nhỉ ) Tôi sống cho những người mà tôi yêu thương, những gì mà tôi yêu quý. Đừng bao giờ hỏi ước mơ, vì mơ thường không thành hiện thực. Hãy hỏi muốn làm gì thì tốt hơn, và tự hỏi xem mình muốn có nó đến bao nhiêu, chỉ cần đến độ không thể sống thiếu nó thì có thể gọi đó là ước mơ. Và cuối cùng đừng bao giờ nhìn vào sự thành công của người khác mà hạ thấp bản thân mình.
Thà có 1 cái bình thường mà vươn tới + đạt được còn hơn có chục cái vĩ mô rồi thất vọng quay qua tự kỉ và n cái ăn theo khác.
Trước mềnh muốn làm phi hành gia vì coi phim siêu nhơn nhiều quá bây giờ ước mơ là 1 vợ 2 con nha cao cửa rộng thôi
từ bé mình đã thích vẽ, vẽ mọi thứ, và ước mơ cháy bỏng là sau này làm kiến trúc sư tuy nhiên vào đại học mình học quản trị kinh doanh cuộc sống vốn là như thế đó ước mơ có lẽ chỉ dành cho hồi còn thơ bé hoặc những người có niềm tin sắt đá
ước mơ của e là giống mấy ông anh trên , ra trường công việc ổn định , mai mốt sắm em pkl , nhà to , đủ nuôi sống gia đình , đặc biệt là cưới dc người em đang yêu ^^ ước mơ cao xa quá >.<
Đọc mấy cuốn sách về cách làm người hay đi nghe mấy cái talk show, mình cũng biết là nên mơ mấy cái bt thôi, nhưng ko hiểu nổi tại sao mình lại ko có hứng thú với mấy cái đó. Sắp năm 2 rồi, kinh tế đối ngoại, nhưng sao thấy ớn quá. Đang nghỉ hè, ở nhà thấy ba mẹ kì vọng vào mình bao nhiêu lại thấy mình kém cỏi đến bấy nhiêu. đi vào ngành này chủ yếu là cũng vì nhiều người trong gia đình nói, chứ thực ra hồi học 12 ko quan tâm lắm đến kinh tế. vô đây thấy phí quá.