Trên thế giới có muôn ngàn tôn giáo nhưng như trăm sông đổ về biển lớn, tất cả đều khuyên con người ta làm điều thiện, tránh xa điều ác và nhất là tôn thờ sự vị tha. Đi trong đêm Thánh vô cùng, nơi tình yêu, niềm tin và sự tha thứ hội tụ trong dáng hình của Chúa, Minh nghe như văng vẳng đâu đây lời bài hát của Tony Orlando trong bài Tie a yellow ribbon round the old oak tree : “Tôi là một tội nhân và chỉ có tình yêu của em mới đem đến sự tha thứ, em hãy buộc dảy ruy băng màu vàng lên cây sồi già…” Một bản tình ca thật đẹp xuất phát từ một giai thoại đậm chất nhân văn mà Minh đã được đọc trong quãng thời gian tuổi đôi mươi của mình. Chuyện kể rằng ở một thị trấn vô danh trên đất Mỹ vào năm 1972, có một chàng trai phạm tội và bị kết án 3 năm tù, trước đó khi vào trại giam anh viết thư nhắn gửi người vợ sắp cưới: Nếu còn yêu và còn tha thứ dành cho anh thì hãy buộc một dải ruy băng màu vàng lên cây sồi già duy nhất ở quảng trường của thị trấn vào ngày anh mãn hạn tù. Nếu không nhìn thấy dải ruy băng ấy, anh sẽ ra đi mãi mãi, không bao giờ quấy rầy cô nữa. Thế rồi trong suốt ba năm ngồi tù, anh bặt tin người vợ chưa cưới. Niềm tin về sự tha thứ trong hình ảnh dảy ruy băng vàng trên cây sồi già cũng vì thế mà nhạt nhòa theo thời gian. Ra tù, anh định bắt xe đi thẳng ra thành phố chứ không ngang qua quảng trường thị trấn như lời ước hẹn. Nhưng rồi một chuyến xe, hai chuyến xe, chàng trai vẫn cứ ở lại. Lý trí bảo anh hãy chạy trốn khỏi miền kí ức, nhưng tiếng nói của con tim bắt anh phải tới quảng trường. Và tình yêu đã chiến thắng. Trên quảng trường thị trấn hôm ấy, người ta đã chứng kiến một chàng trai đứng khóc dưới tán cây sồi vàng rực bởi hàng trăm dải ruy băng. Câu chuyện đó là một giai thoại, nhưng sẽ là sự thật. Hôm nay, Minh vừa được hết hạn treo nick và nếu còn tha thứ cho Minh thì Pooh chỉ cần viết một câu “Dải ruy băng màu vàng”, Nếu không có dòng chữ đó, Minh sẽ ra đi mãi mãi, không bao giờ quấy rầy Pooh, quấy rầy box tâm sự nữa. Nếu bạn đọc xong hãy nhắn cô ấy giùm Minh nhé!
câu chuyện của bạn hay thật. nhưng mà điều mình ko hiểu cô gái đã treo hàng trăm dảy ruy băng, tại sô mà lại ko 1 lần thăm viếng để gieo niềm tin cho người yêu? trong hoàn cảnh ấy dù người sắt đá nhất cũng gục ngã vì đinh ninh rằng cô gái ấy đã quên mình. và có phải là minh lốc xoáy ko? bạn đã từ chốn địa ngục nào trở về để tắm máu rửa thù chăng?
Theo mình nghĩ thì truyện này là troll 1/ Nếu đã tha thứ thì sao 3 năm tù chả thăm lấy 1 lần ? 2/ Nếu đã tha thứ thì sao ở quảng trường chỉ có ruybang mà k có bóng dáng của người tha thứ ? 3/ Nếu cột nhiều ruybang trên 1 cây sồi già ở quảng trường nhiều thế k bị chính quyền phạt à ? @@ ( cái này có thể luật tùy nơi, chỉ nêu thui ) 4/ Có thể mấy dải ruybang là mấy con diều bị mắc trên cây nhưng do quá mừng bị hoa mắt thành ruybang P.s: Nhưng mà nói j` thì nói 1 vote kêu gọi pooh vào. Mặc dù k còn thấy pooh xuất hiện trên 4r từ năm ngoái @@
Hic, chính hắn đấy. Nhưng bài này nghiêm túc nên mình không ném đá. Chị Pool lâu lắm rồi không vào 4rom, hồi cách đây 2 năm kêu làm cái banner Noel cònkêu bận cv quá, chắc chẳng còn vào đây nữa đâu.
Chuyện về tên tù là dân gian truyền miệng, còn sự thật là về 1 ông cựu binh VN trên chuyến bus về nhà cầm 1 cái khăn tay vàng. Sau đó Russel Brown chế lại dựa trên câu chuyện truyền miệng kia để thành bài hát. Sau đó bài này thành hit và là 1 cơn sốt của phong trào phản chiến VN, ai cũng buộc dây vàng để chào mừng mấy chú marine về nước Btw vụ tên minh soáy với Pooh là sao nhỉ, lâu quá quên r
Hồi đấy tên Minh vòi rồng này lập cái topic gì đấy bảo là yêu mod nào trong box tâm sự rồi (chả nhớ là Pooh hay Daki nữa). Sau đó thì ăn dao vào nick, và tiếp theo là sự xuất hiện của series Tiểu Nhị Lang và đồng bọn... Giờ thì ra tù xin dây ruy băng nữa ah?