Hôm nay khi xem xong H2 tập 22, xem tới đoạn những diễn biến tâm lý và tình cảm của các nhân vật chính , tôi lại cảm thấy có một cái gì đó đang len lỏi trong tim mình , nó ko rõ ràng , ko định nghĩa được . Nó thoang thoảng như gió , nhói lên như gai đâm , nhưng đôi khi lại nhè nhàng và êm ái . Các bạn đừng cười tôi vì tôi còn thích xem truyện tranh . Đối với tôi , ko có thể loại truyện nào dành riêng cho lứa tuổi nào , chỉ cần là truyện hay thì tôi sẽ xem , bất kể là truyện ngắn , truyện dài , tiểu thuyết , thiên truyện , truyện nước ngoài hay trong nước . Và thật sự , tôi rất hâm mộ Adachi , ông ấy có thể viết được những truyện tình tiết nhẹ nhàng nhưng nội dung sâu sắc , hành động đơn giản nhưng chứa đựng những hàm ý sâu xa ... nhưng tôi ko quảng cáo cho Adachi nữa , vì ông ấy ko trả cho tôi đồng nào ::) Trước đây tôi có một nhỏ bạn thân (đúng hơn là có tới 4 nhỏ bạn thân , nhưng con nhỏ này thân nhất , tôi có thể nói với nó bất cứ chuyện gì , ko cần giấu giếm ) Nói vậy đủ biết là thân đến mức nào , đến bây giờ vẫn thân , mặc dù không còn nhiều thời gian gặp nhau như trước . Tôi với nó không được như Hiro và Hikari , ko thân với nhau từ nhỏ , ko được lúc nào cũng ở bên nhau , cùng lớn lên bên nhau nhưng giữa chúng tôi cũng đã có những kỉ niệm đẹp , những chia sẻ và giúp đỡ lẫn nhau . Lúc còn học phổ thông , có một thời gian chúng tôi bị cả lớp ghép đôi nhưng thuở học trò , tình cảm trong sáng , thích nhau thì vẫn thích nhưng bạn thân vẫn mãi là bạn thân . Có lẽ sai lầm duy nhất trong đời của Hiro là giới thiệu Hikari cho Hideo , để rồi tới bây giờ , Hiro thật sự khó xử với tình cảm của chính mình . Adachi đã khéo léo cho Koga vào thay thế Hikari . Một cô gái thông minh , cá tính , ân cần , xinh xắn không kém Hikari , những tưởng mọi sự sẽ êm đẹp , cả 2 sẽ hạnh phúc . Nhưng ko , thật tội nghiệp cho Koga khi Hiro mãi vẫn ko thể quên Hikari , và tình cảm đó càng ngày càng lớn , bộc lộ ra như một tình yêu , và chính Hiro đã thú nhận đó chính là tình yêu . Đột nhiên nhưng không bất ngờ , Hikari cũng yêu Hiro , một tình yêu tận sâu thẳm trong lòng . Tôi không giới thiệu nhỏ bạn thân của mình cho ai , nhưng cái ngày mà nó nói với tôi rằng nó có người yêu , nó nói nó sẽ giới thiệu người yêu của nó cho tôi biêt , tôi cảm thấy đất dưới chân mình như sụp xuống , mặt vẫn tươi cười nhưng tôi buồn biết bao , cảm giác như mất đi một cái gì đó cực kì quan trọng , mãi sẽ không bao giờ lấy lại được .Cái ngày mà gặp người yêu nó , tôi dò xét xem thằng này đối với bạn mình như thế nào , có yêu thật lòng ko . Tôi luôn sẵn sàng trong tư thế , nếu thằng này có chút gì phản bội , tôi sẽ cho nó một trận . Thằng đó là một người tốt , nó cũng vẫn có những lỗi lầm , nhưng xét cho cùng thì vẫn chấp nhận và bỏ qua cho nó được , nghĩ kĩ thì nó vẫn còn tốt hơn tôi .Cuối năm nay nhỏ bạn làm đám cưới , mặc dù chỉ luôn chúc nó hạnh phúc , có một gia đình ấm êm , hai vợ chồng lo lắng cho nhau ,có vài đứa con xinh xắn ...nhưng đôi khi cái cảm giác mất mát đó lại bất chợt hiện về . Tôi là một người tình cảm ,trong công việc tôi quyết đoán và suy nghĩ cẩn thận nhưng tôi vẫn là một người tình cảm . Một vài bà chị khuyên tôi đừng nên tình cảm quá để rồi nhận lấy cái khổ , nhưng tôi không đổi được . Tôi không hiểu rồi kết thúc sẽ như thế nào cho Hiro,Hikari,Hideo và Koga ?Làm sao để tất cả đều được hạnh phúc ? Tôi không biết trong các bạn có ai như tôi không ? Cảm giác của các bạn thế nào ? Nếu các bạn có một người bạn gái thân thì các bạn có tìm cho cô ấy một người bạn trai thật xứng đáng để giới thiệu ko ? PS : có thể các bạn ko đọc hết vì tôi viết cũng khá dài nhưng tôi cám ơn nếu bạn có ghé qua :hug:
Chuyện H2 có thể nói là có 1 kết thúc làm độc giả ko thích T_T ( đối với 1 số ) ... bản thân mình thì vẫn muốn Hiro yêu Hikari cơ TT_TT Sr chủ topic em hơi lạc đề ^^. Câu chuyện của em cũng na ná như của anh ^^ .. em và nó mãi mãi chỉ là bạn thân ^^.
H2 có thể kết thúc như Miyuki, ng' yêu nhau đc ở với nhau. Nhưng lão Adachi muốn 1 cái kết lửng cho nó khác biệt với các bộ khác. Nếu tớ là ổng thì tớ cũng làm thế Còn nếu mình yêu ng' bạn thân mà giời thiệu thì hơi hâm. Vấn đề là biết mình yêu thì đã muộn rồi.
Bạn mình toàn những thằng quái vật, giới thiệu cho bạn gái thân chả chóng thì chày lòi đuôi cả hội hết!
trước tôi và nhỏ bạn thân cũng thích nhau lắm , nếu ko vì bức tường bạn thân cao quá như thế có khi đã yêu nhau cũng nên . Nghĩ lại , thà mất người yêu còn hơn mất bạn thân , nên tới giờ vẫn là bạn thân thôi . Có lần ngồi nói chuyện , 2 đứa kể về chuyện xưa , nói hồi đó thích nhau nhưng cũng chỉ cười thôi Bây giờ thì đâu đã vào đấy rồi
Cái ngày đầu đọc Manga Ichigo tôi cũng thế , cũng có những cảm xúc khó tả , những đêm thao thức , suy tư , vui cùng em , buồn cùng em , ban đầu ko hiểu cảm giác đó là gì để rồi 1 ngày nhận ra đó là tình yêu , dù người con gái ấy ko có thật , dù chỉ là 1 nhân vật truyện tranh nhưng điều đó ko quan trọng , tôi cảm giác như mình là nhân vật nam chính , đc trải qua những giờ phút đẹp nhất bên em , đc nhìn em cười , đc nghe em nói , đc cùng em làm 1 cái gì đó . Tôi yêu em vì những đức tình của em , vì nụ cười dễ thương của em , vì tính cách mạnh mẽ của em ................ Tôi muốn nói nhiều lắm nhưng nói ra cũng chả giải quyết đc gì , dù em vẫn chỉ là nhân vật truyện tranh nhưng trái tim tôi sẽ luôn nhớ hình bóng em , dù thời gian có trôi bao xa nữa nhưng ở sâu thẳm trong 1 góc trái tim ấm áp của tôi vẫn luôn có em
Thế còn truyện Bảy Bò tôi thì sao ?? Mình thích truyện manga nhưng lại không thèm coi nó, vì sợ... ganh tỵ với các nhân vật trong đó
Giữa bạn thân và người yêu , thường nên chọn bạn hơn . Vì nếu để đi xa hơn , mọi chuyện sẽ ko còn như cũ nữa . Adachi luôn để truyện có 1 kết thúc mở :)