Resident Evil – Cơn ác Mộng 10 Năm

Thảo luận trong 'Resident Evil Fans Club' bắt đầu bởi Eternal Infinity, 14/12/08.

  1. Eternal Infinity

    Eternal Infinity Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    16/8/04
    Bài viết:
    309
    RESIDENT EVIL – CƠN ÁC MỘNG 10 NĂM

    Lời đầu tiên tôi muốn nói với các bạn: đây hoàn toàn là một bài viết không có chủ đề rõ rệt. Bản thân tôi chỉ muốn chuyển tải đến các bạn tất cả những cảm xúc của mình về loạt game đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong ký ức của tôi và hy vọng những lời tôi nói ra cũng là những lời muốn nói của nhiều nhiều fan RE khác.



    Tôi vừa được xem qua bộ phim 3D RE Degeneration. Và, tôi muốn nói rằng, chúng ta hãy bỏ qua tất cả những nhận xét lý tính về đồ họa, về nhân vật, về cốt truyện… để nhìn nhận bộ phim theo cách rất riêng của một fan RE. Đối với tôi, cảm giác đầu tiên về bộ phim này, đó là sự háo hức, một chút tò mò và một chút kỳ vọng. Nhưng trên hết, cũng là cuối cùng, bộ phim này đã khiến tôi cảm thấy, thật sự cảm thấy, hoài mong. Khi nhìn lại những nhân vật trong phim, khi cái tên “Raccoon” đập vào mắt, tôi chợt tự hỏi: “Đã 10 năm rồi ư?”. Quả thật đã 10 năm trôi qua và tôi ngạc nhiên vì chúng ta vẫn còn nhắc đến cái tên Resident Evil. Vậy là cơn ác mộng suốt 10 năm qua vẫn chưa chấm dứt.



    10 năm trước… Tôi vẫn nhớ, lần đầu tiên tôi nhìn thấy game RE, đó là lúc tôi mới 10 tuổi, năm 1998. Nhà ngoại của tôi nằm ở Q3, và tôi vẫn thường ghé chơi vào mỗi Chủ Nhật. Đó là một buổi sáng, tôi bước vào tiệm game và bắt gặp một đám đông những đứa nhóc trạc tuổi tôi vây quanh một anh bạn sinh viên. Tôi cũng tò mò. Tôi cố chen vào và theo dõi trò chơi. Đó chính là RE2.

    Người ta nói rằng, tình bạn thân thiết cũng như tình yêu, phải có duyên mới có thể trở thành bạn của mhau được. Khi gặp được một người bạn tâm giao, bạn sẽ có cảm giác rất thân quen với người ấy ngay từ lần gặp đầu tiên. Khi tôi xem đoạn phim 3D cảnh William Birkin biến hình thành quái thú và truy sát những thành viên trong đội đặc nhiệm của Umbrella, cũng như khi tôi xem đoạn đối thoại giữa Claire và Leon trong phòng của biệt đội S.T.A.R.S, có một cảm giác tương tự mà tôi không thể giải thích rõ hơn đã nảy sinh trong lòng tôi. Và thực sự cho đến bây giờ, tôi vẫn gắn chặt những ký ức của đời mình với dòng game RE.

    Nhưng vào thời điểm đó thì tôi còn quá nhỏ để có thể chơi thành thạo RE. Tôi vẫn còn nhớ, lúc tôi nhìn thấy cái biểu đồ nhịp tim trên menu và cái máy đánh chữ trong game, tôi đã quay sang hỏi thằng nhóc bên cạnh: “Cái game này sao mà khó vậy? Phải biết đo nhịp tim với biết cách sử dụng máy đánh chữ thì mới chơi được.”. Ngoài ra thì tôi thật sự rất hồi hộp khi theo dõi game RE.

    Tôi chỉ thực sự bắt đầu chơi RE kể từ năm lớp 8, tức là năm tôi 13 tuổi. Ban đầu tôi chơi RE3 trên PC, sau đó chuyển sang chơi RE3 trên PS, tiếp theo là RE2, rồi RE1. Cảm giác khi tôi chơi các phiên bản RE năm tôi 13 tuổi cũng chẳng khác gì cảm giác khi tôi lần đầu tiên nhìn thấy game RE năm tôi 10 tuổi. Và nó kéo dài cho đến tận bây giờ.

    Nếu người ta cho rằng điện ảnh là nghệ thuật thứ 7 thì với tôi, game chính là nghệ thuật thứ 8. Cũng theo tôi, “nghệ thuật” có nghĩa là biến những thứ không hồn thành có hồn. Game RE, theo như mục đích ban đầu của nó, là một trò giải trí thu lợi nhuận và yếu tố kinh dị được đặt lên hàng đầu. Nhưng sau bao nhiêu năm tháng, 10 năm trôi qua, tình cảm mà hàng ngàn fan hâm mộ dành cho game RE đã thật sự thổi hồn cho trò chơi, biến nó thành một câu chuyện đầy cảm hứng. Tôi cho rằng có một cái gì đó rất chân thực nhưng cũng rất khó diễn tả khi nói đến RE.

    Có phải một lúc nào đó, khi nhắc đến “Raccoon”, bạn cảm thấy bồi hồi như nhớ lại một nơi mà mình đã từng ghé qua? Và bạn sẽ dừng chân hồi lâu để ngắm nghía một ngôi nhà ngoài phố có dáng dấp khiến bạn hồi tưởng đến Raccoon? Có phải khi ai đó nhắc đến những cái tên “Rebecca”, “Chris”, “Jill”, “Leon”, “Claire”… thì khiến bạn như nhớ đến những người bạn thân thiết đã cùng mình chia sẽ từng phút giây sinh tử? Bạn có tự hỏi: tại sao chúng ta lại háo hức đón chờ RE5? Tại sao chúng ta lại đau lòng khi nghĩ rằng Jill đã chết? Bạn có cảm thấy như mình đã gặp lại những người bạn thâm niên khi ngồi xem Degeneration với Claire và Leon? Tất cả dường như đã từng hiện hữu, không phải trong game, mà trong đời thực. Cái cảm xúc hoài mong trào dâng trong lòng mỗi chúng ta đã quá thực đến mức đôi khi chúng ta cũng không hiểu nó phát sinh từ đâu và từ bao giờ. Với tôi, mỗi khi những cảm xúc đó ùa về, nó như phá tan cái ranh giới mỏng manh ngăn cách giữa hiện thực và ảo tưởng, giữa game và đời thường.

    Tôi muốn gọi RE bằng một danh từ khác, không phải một trò chơi, mà là một hoài niệm. Nhiều năm nữa, có lẽ sẽ còn nhiều người nhắc đến RE, nhưng sẽ không còn bao nhiêu người biết được câu chuyện đã bắt đầu như thế nào, đã diễn biến như thế nào. Và sẽ đến một lúc nào đó, cái tên Resident Evil chỉ còn là một ký ức trong lòng mỗi chúng ta. Nhưng tôi tin rằng, nó sẽ là một câu chuyện được kể mãi, kể mãi, mà mỗi chúng ta đã may mắn được trở thành một phần của câu chuyện.



    Điều cuối cùng mà tôi muốn nói cũng là điều mà tôi muốn nói từ rất lâu rồi, từ 7 năm trước, khi lần đầu tiên tôi chơi RE2.

    Đó là Claire Redfield. Có quá điều nhiều về cô nàng để tôi có thể nói hết. Nhưng ngay lúc này, tôi chỉ có thể nói rằng: Claire thật sự rất xinh đẹp, hơn bất kỳ một người con gái nào mà tôi từng được thấy, và có lẽ, mãi mãi là như vậy.

    Bạn có thực sự hiểu điều tôi muốn nói không?



    Lời cuối cùng với các bạn, tôi thực sự muốn tổ chức một buổi họp mặt kỷ niệm 10 năm kể từ ngày ra đời Resident Evil nhưng có lẽ sẽ khó thực hiện bởi vì không có nhiều mem trong box đang ở TPHCM và các bạn cũng không thực sự thích họp offline. Tuy nhiên, nếu các bạn cảm thấy có hứng thú, chúng ta có thể thảo luận trong topic Họp Mặt.

    Dù thế nào đi nữa, 10 năm, 20 năm sau, mong rằng mỗi khi nhắc đến cái tên Resident Evil thì mỗi chúng ta lại nhớ về Raccoon, và nhớ về nhau.
     
    MAGNUM44 thích bài này.
  2. nuocmatchienbinh

    nuocmatchienbinh Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    8/9/08
    Bài viết:
    383
    Nơi ở:
    Đồng Nai
    Em nghĩ bác nên xuất bản 1 cuốn hồi ý hay tự truyện .......:D
     
  3. KILLADA

    KILLADA Samus Aran the Bounty Hunter ⚜ Duel Master ⚜ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    2/9/08
    Bài viết:
    6,348
    Nơi ở:
    vườn thượng uyển
    Tui thì biết Re lần đầu tiên là Re 2 như bác đó nhưng lúc đó tui chưa chơi được vì còn nhỏ,chỉ dám xem người khác chơi thui.Sau này lên lớp 7 tui mới bắt đầu chơi nhưng lại là RE 3 chứ không phải Re 2.Sau này khi đã quen rồi tui mới quay trở lại Re 2.Nhưng ấn tượng của tui về Re là Re 2 chứ không phải Re 3 vì đó là lần đầu tiên được thấy 1 game hay và thật như vậy.Sau đó là ấn tượng về em Jill xinh đẹp và mạnh mẽ,em Claire nhân hậu và dũng cảm,1 Leon đẹp trai và giàu cảm xúc,1 đội trưởng Chris nóng tính nhưng đầy trách nhiệm.Một Wesker đầy tham vọng nhưng vô cùng ấn tượng.Và con nhiều,nhiều nữa không thể kể hết...
     
  4. Brother_Crush

    Brother_Crush ✣✣✣ Xiaolonista✣✣✣ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/8/05
    Bài viết:
    6,694
    Để liên hệ anh Lu nhờ ảnh lập dùm cái 2pic họp mặt trước tết xem nào. Lập xớm hi vọng anh em tranh thủ có thể đi được :D
     
  5. RockLeeXXX

    RockLeeXXX Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    21/8/08
    Bài viết:
    710
    Nơi ở:
    Wind Country
    bai viet hay wa....:D mình chơi re từ bản 3 của jill thì phải nên ko rõ cốt truyện lắm....ai làm 1 cái cốt truyện hoàn chỉnh đi
     
  6. jiancheng

    jiancheng Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    6/9/06
    Bài viết:
    788
    Nơi ở:
    HCM
    muốn biết cốt truyện thì xem nguyên bộ tiểu thuyết là hiểu hết ngay, ai mà viết ra hết được chứ :-s
     
  7. M8pisces

    M8pisces Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    26/10/08
    Bài viết:
    494
    Nơi ở:
    Vampire's Stronghold
    Woa, 1 fan hâm mộ nhân vật Claire nồng nhiệt quá,mình cũng thích Claire nữa đó:x
     
  8. bigakute

    bigakute Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    20/8/08
    Bài viết:
    5
    Bài viết của bạn hay quá....Rất giàu cảm xúc...Bạn nói rất đúng, mỗi lần chơi RE là tôi như nhập tâm vào nhân vật vậy, hòa vào sự sợ hãi Zom hay cố gắng hết sức tiêu diệt Boss :) Dù sao cũng cám ơn bài viết của bạn
     
  9. summerheart

    summerheart Donkey Kong Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    28/12/04
    Bài viết:
    381
    ::) đọc bài của pác thấy xúc động thật đấy, có cảm giác bác chơi để trải mình ra và hòa vào các nhân vật, một điều nhiều người ngộ nhận họ làm được nhưng thực chất số người làm được điều này rất ít.
    Về RE thì bản đầu tiên tui chơi là RE3, :'> tối chơi xong ko dám đi đái (hồi ấy mới mười mấy tuổi). Coi RE5 biết tin Jill thì có một cảm giác buồn khó tả. Nhân vật đầu tiên giúp mình gắn bó với RE đã ra đi.
    ps: :p hồi xưa chơi FF X cũng có cảm giác như pác, kết thúc game rồi mà vẫn cảm thấy bứt rứt và không ngừng suy nghĩ về nó trong một thời gian dài. X( Phải chi cái FF X-2 đừng bao giờ tồn tại, làm mất hình ảnh quá.
     
  10. RockLeeXXX

    RockLeeXXX Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    21/8/08
    Bài viết:
    710
    Nơi ở:
    Wind Country
    FF X-2 **** ass.............................................
     
  11. Eternal Infinity

    Eternal Infinity Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    16/8/04
    Bài viết:
    309
    Nếu mọi người nhất trí họp mặt thì chúng ta có thể tổ chức vào trước Tết, vì đó là khoảng thời gian thích hợp nhất: thi cử đều xong và trước lúc mọi người bắt đầu bận bịu dọn dẹp nhà cửa chuẩn bị cho một năm mới.

    Buổi họp mặt ko cần phải quá đình đám, ko ngốn nhiều tiền bạc và thời gian của các mem. Chủ yếu là để chúng ta biết mặt nhau, làm quen và nói chuyện phiếm.

    Đáng tiếc là tui ko có Laptop. Nếu có thể mang theo Laptop thì chúng ta có thể vừa chơi RE vừa bàn bạc, sẽ có thêm không khí cho buổi họp.

    Hiện giờ tui vẫn chưa thi cuối kỳ (lạy trời cho ko nợ môn nào, nếu qua hết tui cúng xôi chè). Sau khi thi cử xong hết thì tui sẽ lên kế hoạch cụ thể. Trước tiên là tui sẽ lập một topic để thu thập thông tin liên lạc với từng mem trong box.

    Chưa biết buổi họp mặt có thực hiện được hay ko nhưng tui vẫn muốn thử.
     
  12. ngaythubay

    ngaythubay Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    5/1/06
    Bài viết:
    48
    Nơi ở:
    American
    trong đoạn phim này,mình thấy Leon lại thêm 1 người bạn gái tên Angela cũng xinh lắm :x
    (các bạn có thể xem cái đoạn Leon và Angela nhảy xuống nước)
     
  13. kit_kids_xbox360

    kit_kids_xbox360 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    16/12/08
    Bài viết:
    216
    Nơi ở:
    TP.HCM
    trời mới biết hả! đúng thật là Leon đa hoa wá:hug:
     
  14. kit_kids_xbox360

    kit_kids_xbox360 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    16/12/08
    Bài viết:
    216
    Nơi ở:
    TP.HCM
    mình còn biết là đến khúc cuối Angela còn rủ Leon đi lặn
    thiệt tình:hug: Leon trả lời :"i love to":x
     
  15. SirLuxubu

    SirLuxubu Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    29/5/07
    Bài viết:
    711
    hồi tui học lớp 5 , đi học về tầm 5h là quăng cặp đó phóng vèo ra tiệm điện tử gần nhà và .... ngồi đó đợi có người chơi re để ... dòm :D
    người ta vào tiệm, xô ghế nói, lấy em ma nữ đi chị, ma nam đi chị, là tui chạy lại ngồi đợi coi liền. Dĩ nhiên ma nữ là claire và ma nam là leon rồi :))
    mới đó mà .... thời gian trôi nhanh thật . Re với FF là 2 tựa game tui gắn bó nhất :)
     
  16. sonvn

    sonvn Fire in the hole! Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/8/05
    Bài viết:
    2,755
    Híc híc, bạn giống tui thiệt đó, nhưng ngương lại tui lại coi RE2 lần đầu là lúc rất nhỏ, lúc đó nhà tui là máy PS1 cơ.Và hồi đó thì quá bé nên không chơi::(
    Và cũng giống bạn, tui hâm mộ nhất Claire Redflied, đọc lời thoại của Claire với Leon lúc trong R.P.D xong tui phát khóc, híc híc
     
  17. DarkValkyrie1092

    DarkValkyrie1092 Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    25/12/08
    Bài viết:
    5
    ngày xưa đc gia đình sắm cho cái PC cùi, có biết RE là gì đâu, rồi cũng tình cờ ra ngoài hàng, thấy in cái bìa RE nhìn ghê ghê, phang về, lúc đầu chơi chả hiểu mô tê gì sất , vì thời đó tiếng anh tiếng em còn chưa biết nửa chữ cắn đôi, chơi mò mẫm nhưng vẫn thích, rồi sau đó ra ngoài hàng, lục đc cái đĩa RE 1 &3 , ngồi chơi miết 2 ngày ko ngủ, bị ba má đập 1 trận tơi bời 8-}
     
  18. vnhai1

    vnhai1 Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    28/7/08
    Bài viết:
    125
    Nơi ở:
    Hà Nội
    :D lần đầu tiên tôi xem cũng là Re 2 vậy , ấn tượng vô cùng với cách bố trí tình huống & những hóc búa khi giải đố , hồi đó mới 14 t nên cũng bị bố mẹ quản lý nhiều , cấm chơi game nên toàn phải trốn đi xem , nói dối là sang nhà bạn chơi :p , mới đó đã 10 năm , nhớ quá những kỷ niệm ngày nào....Thế rồi lần đầu tiên thực sự chơi Re cũng hơi muộn , đó là code veronica nhưng lại bị gián đoạn , quán game đó dẹp tiệm lúc mình đang loay hoay(còn ko biết lên mạng tìm hương dẫn nên kẹt mãi mãi).Cho đến giờ thì tôi cũng mới chỉ thực sự hoàn thành Re 4 hoàn chỉnh , đang mò mẫm các phiên bản trước trên PC(hỏi hướng dẫn mất hay).Đồng thời cũng đọc lun tiểu thuyết :D(nhiều nhân vật trong tiểu thuyết chả bao giờ xuất hiện trong game).Bản dầu tiên tôi chơi là Veronica nên ưa em Claire nhất :D .
     
  19. kaiba_seto2004

    kaiba_seto2004 Race ... Race ... Revolution Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/04
    Bài viết:
    7,471
    Nơi ở:
    Rockport City
    Ngày xưa tớ cũng rất thích ... nhưng thích thì thích, sợ cũng ko ít :'> Lúc đó thấy ai chơi tớ cũng hâm mộ họ cả :'>
    Bây giờ đã 19, tự tin để ko còn nỗi sợ 10 năm trước. Ko còn phải thót tim khi chơi game nữa :'>
     
  20. LovelyBoy4444

    LovelyBoy4444 Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    21/8/05
    Bài viết:
    1,140
    Nơi ở:
    Biên Hòa City
    Tôi cũng vậy, game RE với cách chơi cổ điển đã làm tôi ấn tượng mạnh, cho nên với giao diện và cách chơi bây giờ như RE 4 chẳng hạn, dù phải nói rằng rất hay nhưng thú thật là tôi ko có ấn tượng gì mấy, ngay cả mấy con boss trong RE 4 cũng thế!!
     

Chia sẻ trang này