VÌ một số lí do khách quan nên em dùng nick clone, mod thông cảm nhé. Các bác vào chịu khó đọc hơi dài tí vì em cũng không biết trình bày thế nào. Tình hình là bây giờ em rất chán học, chán đến trường, lười chẩy . Em đang học lớp 9, 3 năm trước bị mẹ tống vào lớp chuyên toán mặc dù thiếu điểm (mẹ em là giáo viên trường em đang học). Chán không tả được, mình chả thích học toán tẹo nào (tất nhiên cũng ko đến nỗi ngu lắm), cũng chả thích học chuyên. Mình học môn gì cũng bình thường, trung bình, sức khỏe cũng bt nên vào một môi trường mình vừa không thích mà đòi hỏi cao nên tâm lí lúc nào cũng chán, lúc nào cũng cố gắng rướn để theo kịp bạn bè. Mệt mỏi, chán nản, tư ti... nhiều lúc bị bạn bè nhìn bằng ánh mắt khinh . Bạn thân thì cũng chả có, mình tính ít nói nhiều đứa tính không hợp. Chịu đựng nhục 3 năm rồi giờ là cơ hội để bứt phá (thi chuyển cấp) hiện đang nhắm vào CVA vì thấy cũng được mà cũng vừa lòng bố mẹ. Nhưng đầu năm điểm kém, tự nhiên thấy nản hẳn. Thi cấp 3 chỉ thi văn toán thôi, nên mấy môn kia là xõa, ngồi trong lớp gật gù, về nhà sách vở vứt xó. Mà văn toán thì giờ mình cũng lười lắm chả muốn học nữa chán lắm rồi. TÍnh tự tin các thứ từ lúc vào lớp 6 thấy mình cùi so với các bạn nên mất hết rồi, giờ làm bài kiểm tra cú run run, bị tâm lí nên không đạt được điểm cao. Bây giờ các bác bảo làm thế nào để lấy lại tự tin, bệnh lười. Mà các bác cho hỏi luôn là đề thi câp3 có khó qua không, học lớp chuyên bây giờ em không phân biệt được lúc nào là cơ bản lúc nào là nâng cao nữa. ---------- Post added at 21:45 ---------- Previous post was at 21:38 ---------- À hỏi luôn em đang bị bệnh gì thế???
học chuyên thì cứ tự tin la trình độ của mình dủ không bằng bọn trong lớp nhưng sẽ ăn đứt không chuyên mà thi cấp 3 mình có thi với toàn bọn trong lớp đâu mà lo
lớp 9 mình bỏ học đi chơi game phải ~ 34-35 buổi, đi học chán thì nghỉ, thích thì lại đi học, đi học lớp A, lớp chuyên chán bỏ cha ra. toàn lũ học giỏi, mình mình học dốt, từ lúc lớp 6 đến lớp 9 đứng bét lớp cả, bạn bè chả chơi thân với thằng nào, chỉ đủ biết là bạn thôi. thi vào cấp 3 thì cũng dặt dẹo đủ điểm qua bờ. nhưng mà cũng mất 1 tháng cuối năm ăn học hẳn hoi. h mình vẫn đỗ cao đẳng với 17 điểm đây ( cao đẳng ngân hàng nhá, ko thì lại bảo là trường dặt dẹo, sau liên thông là lại ngon, khổ mỗi việc giữ điểm cho cao để còn liên thông ). cậu thấy chán học thì cứ nghỉ học vài hôm đi cho lại tinh thần. ko cần phải cố sức làm gì. cấp 2 mình đc cái biệt hiệu pro đánh dota nhất trường và cái biệt hiệu hay trốn học nhất trường mà có làm sao đâu, tâm lí phải thoải mái thì mới học hành đc, nhà văn mà ko nghĩ ra văn thì họ phải nghỉ ngơi rồi mới tiếp tục đc chứ. cứ giả ốm vài ba hôm đi cho thoải mái.
bạn phải làm sao mà sau này ra đi làm lương gấp đôi bọn hồi xưa đi học điểm gấp đôi mình thì làm :'> như mình chẳng hạn :'>.......
Thi cấp 3 không khó, nhưng đòi hỏi chăm. Toán của thi tốt nghiệp đều có dạng, học dốt thì cày cuốc là thuộc cách giải, như mình thôi. Kinh nghiệm của mình là nhìn bạn nhìn bè mà phấn đấu. Cả năm cấp 2 và cấp 3 đều học trong môi trường cạnh tranh, nhưng bạn bè đều sàn sàn trình độ mình, có nhỉnh hơn tí, nên mình phải cố mà bám đít theo. Quan trọng là quan hệ của chú trong lớp như thế nào? Có thân với nhiều người không? Có bạn thân rất tin tưởng không? Nó học thế nào? Có gì theo nó mà học, mà chơi.
học nhiều ngu nhiều học ít ngu ít . nói thật chứ cái này cũng là tính trạng chung thôi , học chuyên nhìu quá quăng bài cơ bản không biết làm . Thi thì cố gắng nắm dạng như kiểu thuộc lòng ấy vì thi toán chuyển cấp nó chỉ lay way mấy dạng, nhưng sợ nhất vẫn là văn Cố gắng bạn nhé, cứ trước ngày thi thì chơi tẹt ra ngày hôm sau tâm lý sẽ thoải mái
Ai mà thích đi học và ghét đi chơi mới lạ Nghỉ đến tương lai ko tiền ko nhà sợ mà phải cố thôi chú em.
^ thì xã hội phải có ng` này ng` kia chứ nói mới nhớ, chỗ phòng gym của tớ, có ông kia chạy SH, xài iphone, đồgn hồ rolex các kiểu, mà kể ra thằng con bỏ học từ lớp 7,8 nói chung là do ý chí bản thân thôi :( cố lên chủ thớt ạ :)
mình cũng bị như chủ thớt, mấy năm cấp 3 tuy ko chơi bời nhưng lười học vl, cuối cùng rớt trường ĐH kỳ vọng nhất, thất vọng lắm :( lên ĐH tháng đầu cũng toàn chơi bời (fresher mà), nhưng giờ tự nhìn nhận lại hoàn cảnh, nghĩ đến tương lai thì bắt đầu chú tâm, thấy học vào hơn hẳn mà đã học vào thì thấy tự tin hơn, có hứng thú hơn
Bệnh gì đâu em, chừng nào bảo ghét đi chơi thích đi học thì mới bệnh Giờ em bỏ thời gian ra suy nghĩ xem tương lai mình như thế nào đi ... vd nghĩ đi móc bọc mà "đồng nghiệp" tranh giành địa bàn là thấy khổ rồi ... ko học rồi lấy gì kiếm tiền hả em @_@. Ba má ko thể nuôi em suốt đời mà có di chúc cho em vài chục tỷ nhưng em ăn chơi sa đọa , bài bạc, bóng bánh, lô đề .... thì cũng hết nhanh . Rảnh rỗi sinh nông nổi mà em ^^ Em nhắm vào CVA, coi như em cũng có mục tiêu. Đã có rồi thì cố mà đạt được nó đi. Nếu em ko cố gắng hết sức vì 1 cái gì đó thì em ko xứng đáng có đc nó. Tự tin thì, 1 lúc nào đó cũng như em vậy, biết làm thậm chí làm tốt nhưng sợ + run mà kt toàn 3-4-1-2 v.v... đến khi nào nhận ra mình sợ cái wtf gì vậy + chai lì với nó thì mấy đứa giỏi cũng phải trố mắt với tốc độ làm bài - 9-10 đổ đều vớt lại đầu năm thê thảm Em cứ chú trọng/phụ thuộc vào cảm giác của ng khác nhiều - ng ta nghĩ gì, đánh giá mình thế nào - thành ra tự tin sẽ giảm sút, chú trọng hơn đến bản thân + kệ bố chúng nó thì tự tin sẽ tăng lên. Còn lười hay chăm là do ý chí của em thôi. Em tạo cho mình thói quen đặt ra 1 mục tiêu và cố gắng hoàn thành nó thì sẽ loại đc cái lười , lan man thôi.
Đầu tiên phải xác định học để làm gì? Phải xác định được mục tiêu của mình rồi lấy đó làm động lực mà cố gắng. Còn giờ chú vẫn lông bông, ko biết mình thích gì muốn làm gì thì đào đâu ra động lực. Vote nghĩ học, ra đời đi làm. Cứ đi làm đi rồi từ từ sẽ trưởng thành. Khi đó sẽ biết mình muốn gì.
Ra đời mới biết mình muốn gì còn ở nhà thì ko biết. Lúc đó vd 20 tuổi thì học có vào ko với cái level quyết tâm cấp phong trào ?
Vì khi ra đời rồi cách nhìn nhận cuộc sống sẽ khác rất nhiều khi ở nhà. Lúc đó mới hiểu sự quan trọng của kiến thức. 20 tuổi là cái tuổi khá chín chắn rồi. Học được hay ko là ở lòng quyết tâm của bản thân. Một thằng con trai ở độ tuổi 20 còn ko biết mình muốn gì, làm gì nữa thì tôi chịu.
Học lớp 9 mà "nghĩ học, ra đời đi làm" thì làm gì, quan trọng hơn biết cái gì để mà làm, cho vài địa chỉ nhận tôi sút con em của tôi đi luôn.
mịe, cái lúc gần thi ĐH mình ôn kiểu éo gì tởm thế, 1 đêm ôn xong lí thuyết cả quyển vật lí 12. cậu chủ thớt chưa có mục tiêu phấn đấu thì làm sao mà học hành đc, cũng phải cố vào cái trường tốt tí. đc cái mình ở ngoại thành, cả huyện có mỗi 1 trường cấp 3 là tốt nhất và mình phấn đấu vô đc . còn đại học thì có mục tiêu riêng rồi nên cứ tà tà học là vẫn đủ điểm