Chuyển thể từ tiểu thuyết của Kanae Minato. Thể loại: Tâm Lý - Rùng Rợn Đạo diễn: Tetsuya Nakashima Diễn viên: Matsu Takako, Kimura Yoshino, Okada Masaki... IMDB rating: 7.9/10 Viện Hàn lâm khoa học và nghệ thuật điện ảnh Mỹ vừa công bố danh sách rút gọn 9 bộ phim tranh giải phim nước ngoài hay nhất tại Oscar 2011. Bộ phim Nhật Bản Confessions là đại diện duy nhất của châu Á trên đường đua Oscar năm nay. Trailer: [video]F73eXXiMwB4[/video] Review hay và link down bản sub có thể tìm ở đây. Không nói nhiều về phim này được, mọi người xem và cảm nhận... Riêng tôi thì đã gần như nín thở khi xem phim. Một bộ phim tuyệt vời! Update: Link phim từ F4VN (free4vn.org): Mirror:
Tớ có cảm giác không thể đánh giá phim này qua trailer hay diễn viên Đã xem qua cái link review của chủ topic bên box văn học Chỉ đọc sơ qua là đã thấy một bộ phim này thực sự hấp dẫn :) Mà thể loại kinh dị tâm lý này mới hãi Nghe qua là đủ biết nhức đầu và khi xem xong sẽ phải emo ít nhất là vài ngày
Emo là điều chắc chắn rồi Lúc đầu chỉ có ý định xem để xem thử bộ phim châu Á vượt qua "Đường Sơn đại địa chấn" để đi tranh giải Oscar như thế nào. Và quả thật vượt trên cả kì vọng :) Đây cũng là phim điện ảnh đầu tiên của Nhật tôi xem nữa. Xem phim mới biết giới trẻ Nhật và Việt có nhiều điểm tương đồng. Đem phim này chiếu để giáo dục học sinh ngày nay cách sống có lẽ là tốt hơn những bài học trong sách vở (mặc dù càng về cuối càng có nhiều cảnh máu me). Khuyến cáo: 15+ nhé!
Emo thì kha khá còn nhức đầu thì ko đến nỗi, chỉ có hơi bất ngờ ở một số đoạn. Một phim khá kinh hoàng vì nó cho ta thấy hủy hoại một con người, một tâm hồn, một sinh mạng quá sức đơn giản. Chỉ bằng những lời nói đơn giản mà bà giáo có thể đùa bỡn với cuộc sống của đám học sinh. Thêm vào đó, sự chuyển biến tâm lý bất thường khiến cho chúng có thể làm bất cứ điều gì. Bất ngờ khi ông thầy tội nghiệp bị Mizuki đổ lỗi, khi Shuuya giết Mizuki, và cảnh cuối cùng khi cô giáo Moriguchi nói: 'Đùa thôi mà', những hành động rất đơn giản, nhưng quá sức tàn bạo và ghê tởm. Ko hiểu nên cảm thông cho nhân vật nào. Đầu phim, cô Moriguchi là một bà mẹ tội nghiệp, còn 2 kẻ sát nhân giống như 2 kẻ tội đồ. Cuối phim, tôi lại muốn gọi Moriguchi là 1 con b.itch với 1 kế hoạch báo thù quá sức tinh vi và độc ác bậc thầy. Mọi thứ thay đổi xoành xoạch, ko có luân thường đạo lý gì cả, tất cả chỉ đơn giản là để đạt mục đích của bản thân. Ko nên xem review trc rồi xem phim, vì phim có rất nhiều thứ thú vị, tự cảm nhận thì hơn là đọc trước, ko chỉ ở nội dung mà còn ở kỹ thuật điện ảnh. So sánh 1 cách khập khiễng giữa Kokuhaku và 1 phim nói về bạo lực học đường khác của Vn ta mà ai-cũng-biết thì mới thấy bạo lực ngầm trong phim nó đáng sợ đến thế nào. Ko đánh nhau, ko xé quần xé áo, nhưng vẫn giết người như bt, ko dấu vết, ko lộ liễu, từ từ ăn mòn và hủy hoại bên trong (có lúc mình nghĩ ko nên phổ biến phim này thì hơn, thà cứ cho bọn trẻ xem bưởi 3D chứ ko nên cho tụi nó xem phim trả thù, vì nó thâm hiểu hơn nhiều, nếu bắt chước thì thôi rồi).
Ai xem rồi cho em hỏi phim này có tâm linh hay gì gì ám ảnh không ạ . Nghe đến kinh dị mà của nhật nữa thì em ... sợ lắm rồi , nhưng mà vẫn muốn xem nên hỏi trước cho chắc ăn
Phim này tâm lý hình sự (thriller chứ ko phải horror), không có kinh dị dọa ma tâm linh gì hết, máu me còn hầu như ko có.
chả có gì gọi là kinh dị cả, tâm lý là chính Confession: Just kidding the movie [spoil]bà mẹ thằng Naoki thì thương con ra lại hại con thằng con thì xấu mà ko biết phấn đấu Mizuki muốn cứu thằng Shuu nhưng mà thấy vô vọng nên provoke cho nó giết luôn thằng Shuu thì trẻ tự kỉ chỉ muốn đc chú ý nên mới giết người, đến khi giết em Mizuki rồi thì giấu xác, rõ wimpy cuối cùng thì bà cô Moriguchi dạy đc thằng Shuu "ngừơi chết ko phải ngừơi đau khổ, mà là ngừơi còn sống bị bỏ lại" thus "giá trị cuộc sống" Naoki thì đăng kí hộ khẩu thường trú trong khoa thần kinh rồi [/spoil]
yên tâm là phim này có chiếu ở VN thì cũng chả mấy người xem đâu mà bắt chước (mà gần như chắc chắn là không chiếu rồi)
^ Rạp Vn thì nói làm gì, về đc mới lạ căn bản là xem xong thấy đầu óc đen tối đi, nảy ra vài trò ám hại rất là thâm sâu kiểu cho tí tiết HIV vào đồ uống cha nào mình thù như trong phim, ko phải là ko thể.
Phim tâm lý thôi hả, chắc kéo về xem cho kết thúc đợt nghỉ tết vậy. Nói đến phim kinh dị tâm linh Nhật thì mình tởn rồi, hồi lớp 6 có xem 1 bộ với ông anh mà ám mất mấy tuần.
Đúng là không rời mắt khỏi màn hình được, 1 chữ hay thôi. Đang buồn ngủ mà phải coi phim hết buồn ngủ bay lên comment 1 câu mới chịu được
Muốn xem quá nhưng có 2 rào cản lớn: - Ghét phim Nhật. Trước giờ chưa từng xem 1 phim Nhật nào mà thấy hay - Nhìn thấy chữ "rùng rợn" là đã đái ra quần rồi