Vâng nếu bạn có thắc mắc sao mình rảnh để viết bài này thì mình trả lời luôn – Vì mình là hero keyboard , mình rất rảnh , và đặc biệt thích viết lung tung , bài viết có thể nhìn hơi dài nhưng thực chất nó cũng khá dài , vì đã viết trong 2 ngày ( đọc truyện + xem clip để tham khảo thông tin ấy mà thực ra viết hết có 40 phút ) Lúc đầu vụ sì-căng-đan của huyền chip mới nổi lên thì mình cũng như một số người trên mạng cũng chả thèm quan tâm lắm đến cái truyện này lắm đâu , nhưng khi lướt mạng xã hội thì thấy nó nham nhảm ở khắp nơi ,khắp các mặt báo và forum như được chuẩn bị kĩ lưỡng bởi đội ngũ pr chuyên nghiệp khiến mình phải đặt ra một câu hỏi – “Siêu nhân nào mà nổi vậy” và mình đã quyết định tìm hiểu cũng như đọc các bài viết về bạn HC ( gọi thế này cho nhanh ) Thông tin đầu tiên mình xem về bạn HC là qua clip họp báo ở HN , người chất vấn – 1 voz với những câu hỏi rất đơn giản mà đầy trên mạng internert( mà đã đc 1 entry nhắc đến là được chuẩn bị kỹ lưỡng) – Thiết nghĩ trước khi chuẩn bị họp báo ,bản thân HC chắc cũng biết đc những câu hỏi này và có sự chuẩn bị kỹ lưỡng để trả lời. Lúc đấy mình nghĩ HC chắc sẽ trả lời đc hết nhưng thay vào đó là sự vòng vo và lập lại , trả lời không đúng trọng tâm người hỏi, 1 cách vòng vo của kẻ nói dối để tránh né sự thật , và khi HC còn đang liên thiên thì có lẽ đã có sự chuẩn bị của 1 đội ngũ vỗ tay nhà nghề khai hỏa luôn khiến thành viên này phải ngồi xuống trogng tiếc nuối . 1 – 0 Clip thứ 2 – Họp báo về HC ở HCM - mình có xem 1 đoạn bạn HC chia sẻ kinh nghiệm về an toàn đi phượt –Nói trắng ra là các kinh nghiệp này mình thấy rất quen ở trên phim , chắc hẳn ai là fan của HBO hay star movie nghe những cái này đều thấy quen – 1 người đi vs rồi về uống tiếp bia thế là lăn ra ngất bị bắt cóc bởi CIA , NASA , FBI v….v.v.. hay là tia biển số xe là thói quen thường xuyên khi phim chiếu về police . Và bạn ấy có đặt giả thuyết về mình bị bắt cóc .Đặt giả sử mình là một người đi du lịch phượt – chắc chả bao h mình đi đến những nước mà độ an toàn thấp đến mức đấy , đi thế thà đi mẹ phượt rừng còn vui hơn , Đoạn thứ 2 –Món ăn châu phi và một số từ thông dụng “1:45 "khu ching ko có món sâu", thế mà ngồi chém "nam sinh ko ai dám ăn, có mình mới dám ăn" đồ châu phi mà bảo là giống đồ ăn vn =]]” – trích cmt trên youtube và bạn HC có làm một cái so sánh phải nói là như đấm vào ass đến độ chân dết phải bật cười Đến đoạn 3-HC đã từ chối cho xem visa thì đã bị xóa – nội dung chắc cũng chỉ có thế và mình lại trích 1 đoạn cmt trên mạng “ Visa chỉ là mấy cái trang đóng dấu , có cái mẹ gì đâu mà riêng tư” Đoạn 4 – Seeder lên tiếng , Đoạn này chắc không cần nói nhiều về cách biện minh , lý lẽ đứng lên cũng như ví dụ mà bạn đưa ra về hành trình *_* Và những chi tiết làm mình chú í là khi trả lời các câu hỏi của fan về hành trình chuyến đi thì mình thấy HC khá ấp úng , một người với những trải thực nghiệm thực thế như thế , những đoạn đối đáp lanh lợi như trong sách thế mà khi trảl ời phỏng vấn lại ngập ngùng và vòng vo rồi biện lý do không nhớ . Từ những việc này khiến mình muốn mua sách của HC để thử tìm hiểu về nó Đúng như người ta vẫn hay nói . Không có lửa thì sao có khói. Địa điểm mình vào đầu tiên là nhà sách Hồng hà , Lượn hết mấy giá sách mà không tìm được , thì mình hiểu là hiệu sách lớn có lẽ không bán thể loại truyện này nên đành qua mấy hàng sách nhỏ , may sao cuối cùng cũng mua được một cuốn với giá 79 k trên một tập sách cùng tên khá là dày . Lúc đầu mình định mua tập một cơ , mà nhìn nó dày quá nản vãi nên đành mua tập 2 vì nó mỏng hơn một tí , cũng chưa về luôn nên sau khi mua sách xong mình ném luôn vào cốp để tí về đọc . Về đến nhà mở cốp ra , ấn tượng tiếp theo là sách khá bên . Cốp xe số bé nên nhét chung 1 đống đồ thế mà nó không cong , và sau đấy mình bắt đầu chúi mũi vào để đọc luôn từ sáng đến tận đêm thì cũng đã gần hết quyển sách , sách hơn 300 trang mà phông chữ to cộng thêm việc chèn ảnh nhiều nên lúc đầu mới nhìn thì khá là kinh nhưng đọc thì mới biết cũng chả dài lắm , Sau khi bỏ một ngày đọc hồi ký mà cảm giác như truyện cổ tích thì mới chợt nhận thấy sao lại ngu thế , bỏ ra 87 k để mua một quyển sách thế này , Để nguyên được mấy bữa sáng no nê thì lại đi ngồi đọc một quyển sách với lối viết mâu thuẫn vãi cả ,khi mà lời dẫn về một châu phi đầy hoang dã và đáng sợ , tưởng chừng mình sắp được đọc một cuộc phưu lưu đầy bí hiểm như Gulliver’s travel , những điều kinh khủng ở một đất nước nội chiến như trong phim The A team , những khắc nghiệt về một cuộc phưu lưu đến châu phi với hành trang hạn chế . Những tình cảm dành cho gia đình khi đi xa , những cuộc điện thoại về quê hương kể về hành trình gian khổ thì than ôi... Tất cả đều không thấy . Thay vào đó là lời kể về một cuộc sống mầu hồng , ở biệt thự , lương cao , xin việc dễ mà có lẽ đang sống giữa thủ đô hn như bao người cũng không có được. Trong truyện có quá nhiều thứ bạn hc viết có lẽ còn hơn cả truyện viễn tưởng . Lại cộng thêm những tình tiết như trong truyện tranh lãng mạng khiến mình éo hiểu nó viết về cái gì là trọng tâm . những đoạn pr bản thân mà khi nhìn lại ảnh bạn HC trên bìa mình phải thốt lên WTF ?? . Và có lẽ nếu chỉ là những câu văn thì nó chả nói lên được gì , mình xin đưa ảnh những đoạn đánh dấu dành cho ai thích sự thật ( thu nhỏ ảnh lại để dễ đọc - ảnh chụp máy 5mp nên ko được nét ) Do bị hạn chế bởi 50 url nên những ảnh đầu tiên mình sẽ ko post trên đây , bạn nào có hứng có thể vào album ở http://photobucket.com/ , ảnh đã sửa lại nét đủ nhìn . ai vào album nên để thứ tự sắp xếp theo filename đọc sẽ dễ hiểu hơn [spoil] http://i1218.photobucket.com/albums/dd412/dtsizer/autofocus/WP_20130925_017_zps4fa5d029.jpg [IMG]http://i1218.photobucket.com/albums/dd412/dtsizer/autofocus/WP_20130925_018_zpsf5c2c2b9.jpg [/http://i1218.photobucket.com/albums/dd412/dtsizer/autofocus/WP_20130925_062_zps83beba4c.jpgIMG] [IMG]http://i1218.photobucket.com/albums/dd412/dtsizer/autofocus/WP_20130925_063_zps41e6dbc3.jpg [/spoil] Có một việc mình khá chú í là mọi chuyện đều được kể rất chi tiết , từ những cử chỉ , thái độ , nụ cười đến ánh mắt đều được HC tả rất cụ thể . Có thể lúc đầu khi HC còn được ở nhờ trong những biệt thự thì thời gian và điều kiện khá là rảnh rỗi để cho phép bạn ngồi gõ ra , nhưng sau đấy là những ngày lang bạt ( như trong sách viết ) mà mọi thứ vẫn rất chi tiết đôi khi còn chi tiết hơn , từng việc mỉm cười đến thái độ nhún vai hay suy nghĩ chợt đến v....v.v vẫn được kể đều đặn . Giả sử trường hợp bạn đi 1 đoạn lại ngồi xuống mở laptop lên ( mà pin như là bất tử - cả truyện không một lần nhắc đến chi tiết hết pin khi hc đi qua một vài thành phố không có điện ) để ngồi viết thì coi như mình chịu . chứ nếu bạn nhớ tất cả những chi tiết đấy để viết lại từng ngày thì chắc bạn phải vĩ đại tầm cỡ Albert Einstein và có khi chuyến đi của bạn nên dựng thành phim vì mình thấy nó còn hơn cả truyện số đỏ của Vũ trọng phụng. Thực sự mình càng đọc càng thấy nó nhảm nhí từ những chi tiết trùng hợp ngẫu nhiên đến việc sắp sụp đổ thì lại có quý nhân phù trợ . Cứ như cổ tích đời thật của lọ lem , khi đang ngồi khóc để chọn gạo nếp gạo tẻ thì bụt hiện ra và ban cho điều ước Qua cách kể lại chuyện thì hc luôn gặp những con người rất quyền thế . Ở đây rất mâu thuẫn ở điểm những người có tiền thì thường không ở chõ cho người nghèo , hc đi du lịch bụi ( theo lời kể như thế ) nhưng lại toàn gặp những con người có quyền chức , có biệt thự và luôn rất trùng hợp , những người này tự nhiên hôm hc đến lại có việc đi đâu đó và công việc đó lại trùng hợp đúng lúc hc đang cần đi xe , thật là lucky quá đi Và một cái nữa khi đọc xong truyện này thì mình có cảm giác bạn Hc này như một lính đặc công chuyên nghiệp với thể lực xung mãn và máu liều vô độ , từ những chuyện vượt biên hay vào vùng chiến hay là những việc như tiếp cận những địa điểm du lịch khó khăn trong khi lưng vẫn đang vác cái balo hành trang - theo lời kể thì là 15 ký . Nhũng việc làm mà đến tây ba lô ( thể lực rất tốt ) còn phải ngán thì bạn hc đều làm được Còn về vẫn đề tài chính , sau những đoạn mình khoanh vàng lại sẽ có bạn bảo , có thể hc rút tiền từ ngân hàng này nọ , vay mượn - OK nhưng bạn ấy ko hề nêu lên một lần nào như thế mà chỉ nói đi kiếm việc làm kiếm tiền như một người chuyên nghiệp thực sự , tự duy trì cuộc sống trong mọi hoàn cảnh - như một cách lăng xê bản thân của mình Lời kết : Không có lửa - thì cũng không có khói như mình nói ở trên , tất cả là do thái độ pr quá đáng và việc nổ quá to đã khiến bạn có nhiều anti hơn là người ủng hộ. Và việc tham gia họp báo ở HCM phần nào nói lên con người của bạn . Người ta nói cây ngay không sợ chết đứng , nếu bạn thực sự ngay thẳng có lẽ đã chả cần cài thêm chân rết vào - còn đừng thanh minh là đây là fan hâm mộ , buồn cười lắm . Mình không chắc bài này sẽ có người ủng hộ, nhưng chắc sẽ có người bảo mình là ếch ngồi đấy giếng , là GATO , trích 1 đoạn cmt " chúng ta đều là con ếch ngồi trong cái giếng của mình , cái chính là biết mở rộng miệng giếng ra không " Còn GATO ư , haha , ừ thì gato đấy , bánh gato ngon lắm , mình rất thích ăn ))) Bonus:Xách valy lên và đi – 800$ lên mặt trăng Lời mở đầu Với tôi viết cuốn sách này thật là khó khăn , Không phải do sức nặng của tiền bạc , không phải do thời gian quá dư thừa mà do mỗi khi nhớ lại những sự việc xảy ra ở Mặt trăng cảm xúc hỗn độn trong tôi dồn dập về . Đôi khi muốn quay mặt đi mà thốt lên “ khắm vãi “ nhưng lại đành ngậm ngùi viết tiếp Mặt trăng với tôi là một hành tinh của những cảm xúc vô cùng mãnh liệt . Chưa bao giờ tôi thấy yếu đuối như ở mặt trăng ( vì làm éo có sức hút ) , cô đơn đến cùng cực . Bị đói, bị bỏ quên , ám ảnh với nội sợ phải đối diện với decepticons, chưa bao giờ tôi thấy đơn độc như khi bị sáu decepticons dí vũ khí hạng nặng và cướp hết đồ mà các autobots xung quanh chỉ dương mắt nhìn , Chưa bao giờ tôi thấy tức giận khi những hủ tục coi con người như chỗ đẻ trứng của bọn aliens . Quan niệm cho rằng con người là là loài yếu ớt luôn thường trực trong suy nghĩ của họ , Cũng chưa bao giờ tôi thấy muốn đấm vào mặt ai nhiều như khi người ta cứ khăng khăng tôi là người sao hỏa , khi đám aliens hỏi tôi bao tiền cho một lần đẻ trứng . Nhưng cũng chưa bao giờ trái tim tôi rung động mạnh như khi gặp mấy con đói ăn , rón rén chạm vào người tôi vì lần đầu tiên thấy thịt tươi thế , những con aliens bé không bắt nạt được tôi nên chỉ cố gắng lao theo hút máu nhưng toàn bị tôi đá bay , những con béo thì như ăn chưa đủ no, thấy tôi là lao vào nhưng may mà nó chạy chậm Cư dân mặt trăng đơn giản và hoang dã , nhưng trái tim họ thì chịu , chả biết có tim không Trong trái tim tôi . Mặt trăng luôn là một hành tinh đặc biệt , khi tôi ở đó nó ăn mòn tâm trí tôi ,khiến tôi phát điên lên , những khi đi rồi tôi lại thở phào nhẹ nhõm . Mặt trăng dạy cho tôi về thủy triều và người sói , rằng người sói rất cute , chấp nhận rằng trong cuộc sống có rất nhiều bất công mà xung quanh ta lúc nào cũng hiện diện, chấp nhận rằng mình mà sống cuộc sống của người sói thì sẽ không được mặc quần áo . Tình cảm của tôi với mặt trăng không phải chỉ là kinh và sợ, tôi suýt mất mạng ở hành tinh này , suýt chết vì bọn aliens ở đây và tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm viết về nó . Đây là một hành tinh dễ bị hiểu lầm . Tôi hy vọng cuốn sách của tôi sẽ phần nào giúp mọi người hiểu về mặt trăng Trước khi lên mặt trăng , nó hoàn toàn là một hành tinh đen trong tâm trí tôi , cả về nghĩa đen với nghĩa bóng , tôi thực sự không biết tí gì về mặt trăng , khi nghe tôi có dự định lên đến mặt trăng Sam Witwicky hỏi định đi thế nào , tôi bảo nhẩy tầu vũ trụ anh ta liền sạc cho tôi một trận nào là nhẩy tầu vũ trụ rất nguy hiểm , nào là có thể bị cháy da , rụng tóc , hay tệ hơn là cháy cả quần áo , phần lớn tôi không biết gì về mặt trăng , chỉ biết trên đấy có chị hằng , chú cuội , có quân đoàn của bọn deceptions , có tàu của sentinel prime bị bắn hạ ... đa số xem được trên phim với trên mạng , kinh nghiệm với nửa kiểu chia sẻ , nửa kiểu răn đe của Sam , cách đó hơn 1 năm , Sam đã từng cứu trái đất , nhưng anh cũng chả lên mặt trăng mà ở lại cuộc sống văn minh . Mặt trăng là thế đấy . Cư dân ở đấy nghĩ rất khác sống rất khác , mọi chuyện cứ xảy ra theo một quỹ đạo khác , Thái độ không hẳn là thù địch nhưng thái độ rất khó chịu , ngày ngày nó sẽ cố găm vào tâm trí mày , ăn mòn sức chịu đựng của mày đến mức mày không chịu được nữa phải nổ tung ra Nhưng mày cứ đi đi , mày đến từ việt nam , có khi lại thích nó - câu nói của Sam khiến tôi xuýt sặc Sau khi xin được 220 k (10 USD) đánh một con đề và ăn x80 thì tôi đã có đủ số tiền để đi . Tôi quyết định để tiết kiệm trốn vào kho hàng của vietnam airline với chuyến bay sang mỹ thành công tôi đã tìm được đường đến trung tâm phóng tầu vũ trụ của NASA đúng lúc sắp có chuyến bay lên mặt trăng . Mặc dù được canh gác rất cẩn thận , nhưng với những tuyệt kỹ vượt biên giới , qua những vùng đất khó khăn mà các tay phượt ngán ngẩm , khả năng sinh tồn kỳ diệu + với tải nhẩy xe siêu hạng tôi đã lọt qua được vòng canh gác và trốn trong tên lửa đẩy số 2 của NASA đợi xuất phát và lên mặt trăng không hiểu sao HC nhờ đc một lượng mod khá đông đảo khi mình post bài trên một số 4fum thì lập tức bị del ngay tức thì . Thế nên xin cảm phiền mọi người khi đọc những dòng trên thấy hợp lý hãy giúp mình share bài này qua facebook Hài Chíp
Thu nhỏ lại thì sẽ dễ nhìn hơn thím ạ ~ , ko ngờ cái máy chụp chữ tệ thế , chụp hình thì nét mà chụp chữ thì T_T - - - Updated - - - Đấy là đã cắt bớt rùi :sexy:
Bác thu nhỏ lại cũng dễ nhìn mà - - - Updated - - - em ko có nick bên voz bác ạ T_T, có nick có 1 post nên ko cho ảnh lên đc ,với lại bên đấy giờ hơi loãng vì trẻ trâu tham gia nhiều quá , chỉ toàn đọc cái ít chữ với thích xem tranh thôi
Khi chụp chữ bạn nên để máy ra xa thì ống kính mới focus được. Vì ống kính nào cũng có khoảng cách tối thiểu để focus.
Hẹn các bạn sẽ up lại ảnh , nếu đc thì trong đêm nay luôn , post cái bài mà chả ai xem đc ảnh lương tâm cắn rứt vãi, do cái clasic của em ko có auto focus nên chụp chữ như
Cơ mà thread trình bày lại chữ nữa nhé Thỉnh thoảng xuống dòng rồi gạch đầu dòng phát cho dễ nhìn, chứ wall of text thế kìa thì ai chả ngại đọc
ảnh chụp nhòe vl, dự là con stupid phôn cùi bắp nào đấy hoặc anh viết bài này ko biết thế nào là focus
Vâng nếu bạn có thắc mắc sao mình rảnh để viết bài này thì mình trả lời luôn – Vì mình là hero keyboard , mình rất rảnh , và đặc biệt thích viết lung tung , bài viết có thể nhìn hơi dài nhưng thực chất nó cũng khá dài , vì đã viết trong 2 ngày ( đọc truyện + xem clip để tham khảo thông tin ấy mà thực ra viết hết có 40 phút ) Lúc đầu vụ sì-căng-đan của huyền chip mới nổi lên thì mình cũng như một số người trên Voz cũng chả thèm quan tâm lắm đến cái truyện này lắm đâu , nhưng khi lướt mạng xã hội thì thấy nó nham nhảm ở khắp nơi ,khắp các mặt báo và forum như được chuẩn bị kĩ lưỡng bởi đội ngũ pr chuyên nghiệp khiến mình phải đặt ra một câu hỏi – “Siêu nhân nào mà nổi vậy” và mình đã quyết định tìm hiểu cũng như đọc các bài viết về bạn HC ( gọi thế này cho nhanh ) Thông tin đầu tiên mình xem về bạn HC là qua clip họp báo ở HN , người chất vấn – 1 voz với những câu hỏi rất đơn giản mà đầy trên mạng internert( mà đã đc 1 entry nhắc đến là được chuẩn bị kỹ lưỡng) – Thiết nghĩ trước khi chuẩn bị họp báo ,bản thân HC chắc cũng biết đc những câu hỏi này và có sự chuẩn bị kỹ lưỡng để trả lời. Lúc đấy mình nghĩ HC chắc sẽ trả lời đc hết nhưng thay vào đó là sự vòng vo và lập lại , trả lời không đúng trọng tâm người hỏi, 1 cách vòng vo của kẻ nói dối để tránh né sự thật , và khi HC còn đang liên thiên thì có lẽ đã có sự chuẩn bị của 1 đội ngũ vỗ tay nhà nghề khai hỏa luôn khiến thành viên này phải ngồi xuống trogng tiếc nuối . 1 – 0 Clip thứ 2 – Họp báo về HC ở HCM - mình có xem 1 đoạn bạn HC chia sẻ kinh nghiệm về an toàn đi phượt –Nói trắng ra là các kinh nghiệp này mình thấy rất quen ở trên phim , chắc hẳn ai là fan của HBO hay star movie nghe những cái này đều thấy quen – 1 người đi vs rồi về uống tiếp bia thế là lăn ra ngất bị bắt cóc bởi CIA , NASA , FBI v….v.v.. hay là tia biển số xe là thói quen thường xuyên khi phim chiếu về police . Và bạn ấy có đặt giả thuyết về mình bị bắt cóc .Đặt giả sử mình là một người đi du lịch phượt – chắc chả bao h mình đi đến những nước mà độ an toàn thấp đến mức đấy , đi thế thà đi mẹ phượt rừng còn vui hơn , Đoạn thứ 2 –Món ăn châu phi và một số từ thông dụng “1:45 "khu ching ko có món sâu", thế mà ngồi chém "nam sinh ko ai dám ăn, có mình mới dám ăn" đồ châu phi mà bảo là giống đồ ăn vn =]]” – trích cmt trên youtube và bạn HC có làm một cái so sánh phải nói là như đấm vào ass đến độ chân dết phải bật cười Đến đoạn 3-HC đã từ chối cho xem visa thì đã bị xóa – nội dung chắc cũng chỉ có thế và mình lại trích 1 đoạn cmt trên mạng “ Visa chỉ là mấy cái trang đóng dấu , có cái mẹ gì đâu mà riêng tư” Đoạn 4 – Seeder lên tiếng , Đoạn này chắc không cần nói nhiều về cách biện minh , lý lẽ đứng lên cũng như ví dụ mà bạn đưa ra về hành trình *_* Và những chi tiết làm mình chú í là khi trả lời các câu hỏi của fan về hành trình chuyến đi thì mình thấy HC khá ấp úng , một người với những trải thực nghiệm thực thế như thế , những đoạn đối đáp lanh lợi như trong sách thế mà khi trảl ời phỏng vấn lại ngập ngùng và vòng vo rồi biện lý do không nhớ . Từ những việc này khiến mình muốn mua sách của HC để thử tìm hiểu về nó Đúng như người ta vẫn hay nói . Không có lửa thì sao có khói. Địa điểm mình vào đầu tiên là nhà sách Hồng hà , Lượn hết mấy giá sách mà không tìm được , thì mình hiểu là hiệu sách lớn có lẽ không bán thể loại truyện này nên đành qua mấy hàng sách nhỏ , may sao cuối cùng cũng mua được một cuốn với giá 79 k trên một tập sách cùng tên khá là dày . Lúc đầu mình định mua tập một cơ , mà nhìn nó dày quá nản vãi nên đành mua tập 2 vì nó mỏng hơn một tí , cũng chưa về luôn nên sau khi mua sách xong mình ném luôn vào cốp để tí về đọc . Về đến nhà mở cốp ra , ấn tượng tiếp theo là sách khá bên . Cốp xe số bé nên nhét chung 1 đống đồ thế mà nó không cong , và sau đấy mình bắt đầu chúi mũi vào để đọc luôn từ sáng đến tận đêm thì cũng đã gần hết quyển sách , sách hơn 300 trang mà phông chữ to cộng thêm việc chèn ảnh nhiều nên lúc đầu mới nhìn thì khá là kinh nhưng đọc thì mới biết cũng chả dài lắm. Sau khi bỏ một ngày đọc hồi ký mà cảm giác như truyện cổ tích thì mới chợt nhận thấy sao lại ngu thế , bỏ ra 87 k để mua một quyển sách thế này , Để nguyên được mấy bữa sáng no nê thì lại đi ngồi đọc một quyển sách với lối viết mâu thuẫn vãi cả ,khi mà lời dẫn về một châu phi đầy hoang dã và đáng sợ , tưởng chừng mình sắp được đọc một cuộc phưu lưu đầy bí hiểm như Gulliver’s travel , những điều kinh khủng ở một đất nước nội chiến như trong phim The A team , những khắc nghiệt về một cuộc phưu lưu đến châu phi với hành trang hạn chế . Những tình cảm dành cho gia đình khi đi xa , những cuộc điện thoại về quê hương kể về hành trình gian khổ thì than ôi... Tất cả đều không thấy. Thay vào đó là lời kể về một cuộc sống mầu hồng , ở biệt thự , lương cao , xin việc dễ mà có lẽ đang sống giữa thủ đô hn như bao người cũng không có được. Trong truyện có quá nhiều thứ bạn hc viết có lẽ còn hơn cả truyện viễn tưởng . Lại cộng thêm những tình tiết như trong truyện tranh lãng mạng khiến mình éo hiểu nó viết về cái gì là trọng tâm . những đoạn pr bản thân mà khi nhìn lại ảnh bạn HC trên bìa mình phải thốt lên WTF ?? . Và có lẽ nếu chỉ là những câu văn thì nó chả nói lên được gì , mình xin đưa ảnh những đoạn đánh dấu dành cho ai thích sự thật ( thu nhỏ ảnh lại để dễ đọc - ảnh chụp máy 5mp nên ko được nét ) Do URL bị hạn chế nên mình chỉ post đc 50 URL , 15 URL đầu bạn nào có hứng có thể xem tại album Có một việc mình khá chú í là mọi chuyện đều được kể rất chi tiết , từ những cử chỉ , thái độ , nụ cười đến ánh mắt đều được HC tả rất cụ thể . Có thể lúc đầu khi HC còn được ở nhờ trong những biệt thự thì thời gian và điều kiện khá là rảnh rỗi để cho phép bạn ngồi gõ ra , nhưng sau đấy là những ngày lang bạt ( như trong sách viết ) mà mọi thứ vẫn rất chi tiết đôi khi còn chi tiết hơn , từng việc mỉm cười đến thái độ nhún vai hay suy nghĩ chợt đến v....v.v vẫn được kể đều đặn . Giả sử trường hợp bạn đi 1 đoạn lại ngồi xuống mở laptop lên ( mà pin như là bất tử - cả truyện không một lần nhắc đến chi tiết hết pin khi hc đi qua một vài thành phố không có điện ) để ngồi viết thì coi như mình chịu . chứ nếu bạn nhớ tất cả những chi tiết đấy để viết lại từng ngày thì chắc bạn phải vĩ đại tầm cỡ Albert Einstein và có khi chuyến đi của bạn nên dựng thành phim vì mình thấy nó còn hơn cả truyện số đỏ của Vũ trọng phụng. Thực sự mình càng đọc càng thấy nó nhảm nhí từ những chi tiết trùng hợp ngẫu nhiên đến việc sắp sụp đổ thì lại có quý nhân phù trợ . Cứ như cổ tích đời thật của lọ lem , khi đang ngồi khóc để chọn gạo nếp gạo tẻ thì bụt hiện ra và ban cho điều ước Qua cách kể lại chuyện thì hc luôn gặp những con người rất quyền thế . Ở đây rất mâu thuẫn ở điểm những người có tiền thì thường không ở chõ cho người nghèo , hc đi du lịch bụi ( theo lời kể như thế ) nhưng lại toàn gặp những con người có quyền chức , có biệt thự và luôn rất trùng hợp , những người này tự nhiên hôm hc đến lại có việc đi đâu đó và công việc đó lại trùng hợp đúng lúc hc đang cần đi xe , thật là lucky quá đi Và một cái nữa khi đọc xong truyện này thì mình có cảm giác bạn Hc này như một lính đặc công chuyên nghiệp với thể lực xung mãn và máu liều vô độ , từ những chuyện vượt biên hay vào vùng chiến hay là những việc như tiếp cận những địa điểm du lịch khó khăn trong khi lưng vẫn đang vác cái balo hành trang - theo lời kể thì là 15 ký . Nhũng việc làm mà đến tây ba lô ( thể lực rất tốt ) còn phải ngán thì bạn hc đều làm được Còn về vẫn đề tài chính , sau những đoạn mình khoanh vàng lại sẽ có bạn bảo , có thể hc rút tiền từ ngân hàng này nọ , vay mượn - OK nhưng bạn ấy ko hề nêu lên một lần nào như thế mà chỉ nói đi kiếm việc làm kiếm tiền như một người chuyên nghiệp thực sự , tự duy trì cuộc sống trong mọi hoàn cảnh - như một cách lăng xê bản thân của mình Lời kết : Không có lửa - thì cũng không có khói như mình nói ở trên , tất cả là do thái độ pr quá đáng và việc nổ quá to đã khiến bạn có nhiều anti hơn là người ủng hộ. Và việc tham gia họp báo ở HCM phần nào nói lên con người của bạn . Người ta nói cây ngay không sợ chết đứng , nếu bạn thực sự ngay thẳng có lẽ đã chả cần cài thêm chân rết vào - còn đừng thanh minh là đây là fan hâm mộ , buồn cười lắm . Mình không chắc bài này sẽ có người ủng hộ, nhưng chắc sẽ có người bảo mình là ếch ngồi đấy giếng , là GATO , trích 1 đoạn cmt " chúng ta đều là con ếch ngồi trong cái giếng của mình , cái chính là biết mở rộng miệng giếng ra không " Còn GATO ư , haha , ừ thì gato đấy , bánh gato ngon lắm , mình rất thích ăn ))) Bonus: Sách valy lên và đi – 800$ lên mặt trăng Lời mở đầu Với tôi viết cuốn sách này thật là khó khăn , Không phải do sức nặng của tiền bạc , không phải do thời gian quá dư thừa mà do mỗi khi nhớ lại những sự việc xảy ra ở Mặt trăng cảm xúc hỗn độn trong tôi dồn dập về . Đôi khi muốn quay mặt đi mà thốt lên “ khắm vãi “ nhưng lại đành ngậm ngùi viết tiếp Mặt trăng với tôi là một hành tinh của những cảm xúc vô cùng mãnh liệt . Chưa bao giờ tôi thấy yếu đuối như ở mặt trăng ( vì làm éo có sức hút ) , cô đơn đến cùng cực . Bị đói, bị bỏ quên , ám ảnh với nội sợ phải đối diện với decepticons, chưa bao giờ tôi thấy đơn độc như khi bị sáu decepticons dí vũ khí hạng nặng và cướp hết đồ mà các autobots xung quanh chỉ dương mắt nhìn , Chưa bao giờ tôi thấy tức giận khi những hủ tục coi con người như chỗ đẻ trứng của bọn aliens . Quan niệm cho rằng con người là là loài yếu ớt loại luôn thường trực trong suy nghĩ của họ , Cũng chưa bao giờ tôi thấy muốn đấm vào mặt ai nhiều như khi người ta cứ khăng khăng tôi là người sao hỏa , khi đám aliens hỏi tôi bao tiền cho một lần đẻ trứng . Nhưng cũng chưa bao giờ trái tim tôi rung động mạnh khi gặp mấy con đói ăn , rón rén chạm vào người tôi vì lần đầu tiên thấy thịt tươi thế , những con aliens bé không bắt nạt được tôi nên chỉ cố gắng lao theo hút máu nhưng toàn bị tôi đá bay , những con béo thì như ăn chưa đủ no, thấy tôi là lao vào nhưng may mà nó chạy chậm Cư dân mặt trăng đơn giản và hoang dã , nhưng trái tim họ thì chịu , chả biết có tim không Trong trái tim tôi . Mặt trăng luôn là một hành tinh đặc biệt , khi tôi ở đó nó ăn mòn tâm trí tôi ,khiến tôi phát điên lên , những khi đi rồi tôi lại thở phào nhẹ nhõm . Mặt trăng dạy cho tôi về thủy triều và người sói , rằng người sói rất cute , chấp nhận rằng trong cuộc sống có rất nhiều bất công mà xung quanh ta lúc nào cũng hiện diện, chấp nhận rằng mình mà sống cuộc sống của người sói thì sẽ không được mặc quần áo . Tình cảm của tôi với mặt trăng không phải chỉ là kinh và sợ, tôi suýt mất mạng ở hành tinh này , suýt chết vì bọn aliens ở đây và tôi cảm thấy mình phải có trách nhiệm viết về nó . Đây là một hành tinh dễ bị hiểu lầm . Tôi hy vọng cuốn sách của tôi sẽ phần nào giúp mọi người hiểu về mặt trăng Trước khi lên mặt trăng , nó hoàn toàn là một hành tinh đen trong tâm trí tôi , cả về nghĩa đen với nghĩa bóng , tôi thực sự không biết tí gì về mặt trăng , khi nghe tôi có dự định lên đến mặt trăng Sam Witwicky hỏi định đi thế nào , tôi liền bảo nhẩy tầu vũ trụ anh ta liền sạc cho tôi một trận nào là nhẩy tầu vũ trụ rất nguy hiểm , nào là có thể bị cháy da , rụng tóc , hay tệ hơn là cháy cả quần áo , phần lớn tôi không biết gì về mặt trăng , chỉ biết trên đấy có chị hằng , chú cuội , có quân đoàn của bọn deceptions , có tàu của sentinel prime bị bắn hạ ... đa số xem được trên phim với trên mạng , kinh nghiệm với nửa kiểu chia sẻ , nửa kiểu răn đe của Sam , cách đó hơn 1 năm , Sam đã từng cứu trái đất , nhưng anh cũng chả lên mặt trăng mà ở lại cuộc sống văn mình . Mặt trăng là thế đấy . Cư dân ở đấy nghĩ rất khác sống rất khác , mọi chuyện cứ xảy ra theo một quỹ đạo khác , Thái độ không hẳn là thù địch nhưng thái độ rất khó chịu , ngày ngày nó sẽ cố găm vào tâm trí mày , ăn mòn sức chịu đựng của mày đến mức mày không chịu được nữa phải nổ tung ra Nhưng mày cứ đi đi , mày đến từ việt nam , có khi lại thích nó - câu nói của Sam khiến tôi xuýt sặc Sau khi xin được 220 k (10 USD) đánh một con đề và ăn x80 thì tôi đã có đủ số tiền để đi . Tôi quyết định để tiết kiệm trốn vào kho hàng của vietnam airline với chuyến bay sang mỹ thành công tôi đã tìm được đường đến trung tâm phóng tầu vũ trụ của NASA đúng lúc sắp có chuyến bay lên mặt trăng . Mặc dù được canh gác rất cẩn thận , nhưng với những tuyệt kỹ vượt biên giới , qua những vùng đất khó khăn mà các tay phượt ngán ngẩm , khả năng sinh tồn kỳ diệu + với tải nhẩy xe siêu hạng tôi đã lọt qua được vòng canh gác và trốn trong tên lửa đẩy số 2 của NASA đợi xuất phát và lên mặt trăng Bài viết thuộc sở hữu của Hài cheap - haicheap mượn nick post Trình bày lại hộ, mình cũng chẳng biết dễ hình hơn chưa