đang ở nhà , lát cùng GF và đám bạn xuống bình dương ăn chơi la liếm , nhậu nhẹt , hi vọng đẹp trời :'>
Phải tránh né sự nghi ngờ của người lớn Đến độ phải rời khỏi nhà mặc dù trời mưa, không có chỗ trú... Ôn bài giúp thì bận việc, không đủ thời gian cho những việc khác... thế là cũng gạt qua Tôi phải làm sao cho đúng?
Từ h cho đến trc thứ 3 mà vẫn ko có tin tức gì thì tự biết là đã bị out ! Có lẽ ko phải dành cho mình . Hơ hơ ~
Nhớ " anh " của " em " . " Em " nhớ hôm Trung Thu nhìn " anh " say mà vui . " Em " k biết " anh " có thật sự hạnh phúc khi đang ở bên " em " hay k ? Có đôi lúc " em " thấy mình hình như đang lơ lửng . Hôm nay " em " vui lắm ấy . Có Hai , có em iêu , nhất là " anh " . Nhìn " anh " chạy ra đón " em " ướt đẫm thương gì đâu . Giá mừ " em " bé hơn " anh " , " anh " nhỉ ? Sẽ đc nhõng nhẽo , sẽ đc yêu thương nhiều hơn đúng k ? Giờ này " anh " đi mất tiêu rồi . Hai tuần nữa , " em " sẽ k đc thấy " anh của em " , sẽ k đc cầm " tay của em " , sẽ k đc dụi dụi , sẽ k đc thấy " anh " cười .... sẽ k đc cảm thấy " anh " thương " em " Ơ ơ , " em " đang nói lung tung gì thế này ? Mấy hôm nay " em " hạnh phúc có , lo lắng có . .... Đi ngủ . Hâm r =.="
Cảm lạnh rùi , ông trời thử thách lòng ng` . Trưa đi 1 tí đã át xì . Hok biết lúc trưa tên kia kêu mình đi làm j nhờ . Hên mà có 1 bé đẹp zai nên mình giả nai 1 chút , k thì xé xác hắn ngay tại chỗ
Nhiều lúc mình muốn nói nhưng không thể nói. Muốn "nghĩ" nhưng vẫn muốn "nghỉ" ngơi. Cả hai phía đều thăm dò nhau và đều mất thiện cảm của nhau ... Âu cũng là dò xem có tôn trọng nhau? Cả hai đều thất bại! Rắc rối...
Thời gian ơi, nếu mi không thể dừng lại thì hãy làm ơn, làm ơn trôi thật chậm, thật chậm, để ta còn yêu và được yêu, nhé!
Muốn khóc một trận thật đã rồi ngủ.. mà nghĩ đến ngày mai kiểm tra và dự định thi Ielts. Haha. Ai bảo tiền ko thể mang lại hạnh phúc? :) Thì rốt cuộc cũng kết thúc bằng 1 giấc ngủ. Muốn đến đó cũng cần phải có tiền. Muốn sống như mình muốn cũng phải có tiền. Tiền. Tiền. Tiền. Tiền.
chỉ là bạn thôi. Tôi chỉ muốn nói vậy, những ng bạn để có thể quan tâm nhau nhiều hơn 1 chút. Đã có ng từng nói với t những lòi nàym nhưng tôi đã quá nhẫn tâm để ko hiểu đc ng ấy, và bây giờ chính t cảm giác sự nhẫn tâm đó nó đau đớn đến nhường nào.... tôi chỉ muốn nhận từ ng một chút gì đó quan tâm, mà khó đến thế sao? lúc nào t cũng chờ đợi. T cố ko nhận ra rằng ng ko hề cần t. T cứ luôn luôn hy vọng và mơ mộng
nhậu về.dù chưa say ... đầu óc càng quay anh càng nghĩ về em nhiều hơn. nghĩ đến nhiều lúc em chỉ cách anh vài cm. sao anh ko đủ can đảm để cất lời nói chuyện với em. sao cứ đến gần em là anh tim đập chân run, cứng họng như người bị đóng băng. anh với em, ngoài thì có thể nói là biết người kia rồi nhưng lại chưa hề nói chuyện với nhau bao giờ - oái oăm nhỉ ... hàng ngày anh chỉ chờ được đến lúc nhìn thấy em, thấy nụ cười em, thấy bóng em dù chỉ là nhìn từ phía sau ... anh ko biết còn có thể được nhìn thấy em, gần em trong bao lâu nữa, nhưng rồi cũng đến lúc anh phải ra đi. nhưng chẳng lẽ cứ đi như vậy sao, ko để lại chút ấn tượng nào trong lòng nhau ư .... bế tắc, buồn ... nhật ký một thằng nhát gái một cách quá ...