Đầu tiên, em xin lỗi các bác vỉ vẫn táng TCM 04, trong khi bây giờ các bác đã chơi TCM 05, hơn nữa là lại tạo ra cái thảo luận này trong khi đã có nhan nhản các thảo luận về TCM 04. Em là em có lí do hẳn hoi, theo như thông tin các bác đưa ra thì TCM 05 tập trung vào huấn luyện bóng đá, cong TCM 04 thì có cả phần Private Life. Em thì đã tham khảo một số hình ảnh về TCM 05, cũng mê lắm, nhất là phần điều chỉnh tactic trong TCM 05. Nhưng cái phần private life thì em không bỏ đi được nên em đành tiếp tục chơi trong TCM 04. Thôi, bác nào còn chơi TCM 04 hay còn hứng thú với nó thì cứ tham khảo với em cho vui, bác nào không thích thì bỏ qua cho em vậy.
Ngày 19 tháng 03 năm 2008 Hì hì, thật là khó để từ bỏ một đội bóng yêu thích của mình, nhất là khi mình cùng đội bóng đó đã liên tục dành những chiến thắng, hơn nữa là tương lai của đội bóng đó đã được mình chuẩn bị khá chu đáo với một loạt các cầu thủ chất lượng cao trên đội một và các cầu thủ dự bị chất lượng cao. Nhưng chắc là cũng đến lúc ra đi thôi, có lẽ là nên kiếm tìm chiến thắng với các đội bóng khác. Tiếc nhất không phải là việc phải rời bỏ các cầu thủ đã thành danh mà là một loạt các cầu thủ hứa hẹn sẽ trở thành những ngôi sao sáng chỉ trong vòng 2-3 mùa bóng tới. Nhưng nhất định hết hợp đồng này thì mình sẽ biến khỏi Roma, mình quá chán ghét cái bọn CĐV rồi, chiến thắng liên tục, thành tích đối đầu với các đội bóng lớn miền bắc chỉ toàn thắng hoặc hòa, xây SVĐ mới với hơn 100 nghìn chỗ ngồi, nâng cấp tất cả các Facilities quan trọng, kiếm được hơn 400 triệu trong tài khoản của câu lạc bộ… Thế mà tỷ lệ ủng hộ mình của cái lũ CĐV chết tiệt ấy cứ quanh quẩn ở mức 70%, thật không thể chịu đựng được. Mình ước được Lazio thuê, mình mà về cầm quân Lazio thì mình sẽ đập cho ông bạn cùng thành phố này không ngóc đầu lên được. Nhưng mình vẫn khoái được huấn luyện Barca, mình mà về Barca thì chắc chắn Barca sẽ dành C1 ngay mùa đầu tiên. X( Hè hè, vừa hôm trước nói là chưa từng gặp đội nào chơi cánh xuất sắc trong 4 năm trời nắm đội Roma. Hôm nay lọt vào tứ kết C1 gặp đúng ông mãnh MU, đội này chơi đội hình 4-3-3 với 1 ST, 1LW và một RW, tất nhiên mình cũng đã có đối sách cho đối thủ này, chỉ có điều chưa biết liệu có thực sự hiệu quả ko, đội bạn có lev chung cao quá. Chẳng sao, mình sẽ vẫn giữ nguyên đội hình 4-3-3 sở trường với RB và LB của mình kèm sát LW và RW của bên kia, còn 2 CDs của mình sẽ phong tỏa ST của đội bạn. Mình tin là với Totti chơi CF thì DM của đội bạn sẽ cực kỳ vất vả. Hi vọng sẽ thắng. MK, mùa trước thằng Real Madrid mua bán ác liệt quá, mua cả hai trong số những cầu thủ xuất sắc nhất của mình là Samuel và Emerson, mùa này thấy hắn đang dập dình ở tứ kết C1 rồi, cũng mong hắn vượt qua được mấy đội bóng kia để mình có cơ hội được gặp đội bóng có Lev cao nhất quả đất này xem thế nào.
Ngày ... tháng 04 năm 2008 Hè hè, MU cũng không mạnh như mình tưởng, tuy về Lev thì cao hơn mình cả gần 20 điểm và chơi chiến thuật mình chưa gặp bao giờ. Để đối phó với LW và RW, quả thực Mancini (RB) và Burdisso (LB) của mình đã trên cả mong đợi và tất nhiên Roy Keane già nua của đội bạn không thể khống chế Totti của mình. Lượt đi thắng 4-3 trên sân Old Trafford (công nhận là sân nó đẹp thật), nhưng phải trả một cái giá quá đắt là Totti bị bọn nó chém cho nằm ngoài nguyên tuần. Đến lượt về phải để De Vaart chơi CF trong khi hắn đang chơi rất tốt ở vị trí ST (vì Tevez không kịp đăng ký cho Champions League), cũng chẳng sao vì vẫn thắng 4-2 với 3 bàn của Vaart. Hì hì. Vào bán kết rồi và Real Madrid cũng đã vào, chắc là sẽ gặp Real ở CK nếu bọn đó vượt qua được Porto, còn đối thủ của mình lại là một ông bạn cũ mà mình vừa dập tan nát tại Series A, Inter Milan. Nhưng trận tới tại Series A gặp AC Milan thì cũng hơi hóc, trong khi đội hình chính của mình đã quá mệt mỏi do phải căng sức đá trên cả 3 mật trận, có lẽ buông trận này vậy.
Trận gặp Milan, không khó như mình tưởng, có lẽ các cầu thủ của Milan không còn đủ sức khoẻ, nhất là với các cầu thủ đã xế chiều như Inzaghi, Rui Costa và đặc biệt là Rivaldo, đội hình gồm nhiều cầu thủ dự bị của mình đã không quá khó khăn để dành chiến thắng. Thế mới ác chứ, cứ tưởng là Real Madrid ở nhánh trên nên sẽ không gặp nó ở vòng bán kết, ai dè lại phải gặp nó ngay trận BK. Mà RMFC thực sự là đội bóng quá mạnh, nhất là khi đã bổ xung thêm các cầu thủ thiên về phòng ngự từ chính lò Roma của mình (De Rossi, Emerson và đặc biệt là Samuel). Chỉ số đội bạn cao hơn mình tới hơn 20 điểm. Biết là khó khăn và cũng là BK C1 rồi nên mình hứa thưởng cầu thủ món tiền khá bộn nếu thắng trận lượt đi trên sân khách, may mà áp dụng chiêu đó nếu không thì hẳn đã tiêu với bọn nó. Tuy sân Bernabeu trong TCM 4 ko hoành tráng như thật, nhưng bọn RMFC đá rất máu và trận đấu đã kết thúc với tỉ số 3-3, một tỉ số có thể làm mình thoả mãn tạm thời nhưng vấn đề là hàng phòng ngự của mình có vẻ quá yếu kém khi cả 3 cầu thủ trên trên hàng công của đối thủ đều ghi được bàn (Ronaldo, Morientes và Raul). Rất may là Totti của mình vẫn toả sáng như thường lệ.
Đá với RMFC mới hiểu rõ tại sao Cassano cứ than phiền là đội mình đang yếu đi, rõ ràng việc để các đối thủ mạnh rước đi các cầu thủ như Samuel là một điều rất nguy hiểm. Samuel thực sự là hòn đá tảng (ko giống Samuel ở ngoài nhỉ, đá như shit), và Van De Vaart cùng với cả Totti đã thực sự gặp khó khăn khi đối diện với tấm lá chắn này. Bên cạnh đó Cassilas quả là một thủ môn xuất sắc, trong khi đó Cassano của mình thì lại đang xuống sức. Dù sao cũng qua được trận lượt đi với kết quả có lợi. Trận lượt về diễn ra với tình hình sức khoẻ của Cassano còn tồi tệ hơn, nhưng mình vẫn quyết định để Cassano chơi chính cùng De Vaart và Montella chiếm suất dự bị, mình nghĩ đẳng cấp trong các trận đấu lớn thế này vẫn là một yếu tố quan trọng. Chiến thuật của mình vẫn là tấn công, vì mình biết dù chỉ cần một tỉ số hoà với ít bàn thắng là mình lọt vào CK rồi, nhưng có lẽ đối diện với Real thì ko nên chơi phòng ngự, hàng công của đối thủ quá mạnh với R9, Morientes, Raul, Le Tallec, Zidane và Figo. Mình đã đúng, cả trên phương diện con người và phương diện chiến thuật. Cassano đã nã phát súng đầu tiên vào lưới Cassilas dù rằng thể lực cậu ta quá ẹ. Nhưng cũng khá choáng váng khi ngay sau đó Morientes rồi R9 táng cho 2 trái vào lưới Pelizzoli. Hết hiệp 1 thì Cassano của mình đã quá mệt, thay bằng Montella. Bị dẫn trước 1-2 ngay trên sân Olimpico. Chỉ còn một cách là tăng cường Pressing, đối thủ có lẽ hơi chủ quan và thật may mắn cho mình khi Van De Vaart tận dụng được lợi thế thể lực và đã gỡ hoà, rồi đưa Roma vươn lên dẫn 3-2. Trong khoảng mười phút cuối Totti và Montella làm thêm 2 nháy, Roma thắng với tỉ số quá đậm 5-2. Trả tiền thưởng hết 39 nghìn USD.
Đối thủ lớn nhất Châu ÂU đã bỏ xác, trận CK trở nên quá dễ dàng với đối thủ là Inter. Roma chưa bao giờ chịu thua Inter trong các trận ở Serie A và Coppa kể từ khi được mình dẫn dắt. Lần này cũng sẽ thế mà thôi. Khà khà. Vòng CK Euro 2008 chuẩn bị diễn ra và mình được 3 tuyển QG mời dẫn dắt gồm: Thổ, Séc và Ixrael. Vốn ghét cái bọn Do Thái, mà quan trọng hơn là tuyển Séc là mạnh nhất trong 3 tuyển đó, nên mình đã nhận lời Séc dù rằng Thổ offer mình mức lương cao hơn. Trận CK C1 diễn ra ngày 21/5/2008, không quá khó để đánh bại Inter. Đội một của mình tham gia đầy đủ và trận đấu đã sớm được định đoạt trong hiệp đầu khi Roma dẫn Inter 3-1 để rồi kết thúc và dành cúp với tỉ số 4-2. Một chiến thắng thuyết phục.
Vòng bảng của Euro diễn ra chỉ 2 tuần sau trận CK C1. Vẫn còn khá mệt mỏi nhưng chẳng sao. Séc cùng bảng với Thụy Điển, Bắc Ailen (Ailen) và Đức. Trong đó Thụy Điển tỏ ra là một đối thủ trực tiếp khi trong đội hình có Ibrahimovich và Ljungberg. Đức là ứng cử viên lớn nhất của bảng với Kuraniy trên hàng công, Deisler ở tuyến giữa và Metzelder chơi phòng ngự. Nhưng có vẻ đội Đức trọng kinh nghiệm nên có đồng chí Bobic vẫn thấy đá ở giữa sân. Còn Ailen có vẻ là đội lót đường khi chỉ có một cầu thủ có tiếng tăm là TM Shay Given. May mắn là trận đầu tiên chỉ phải gặp Ailen và gặp Đức trong trận cuối. Gặp Ailen tưởng đã ngon ăn, ai dè lại bị nó dẫn trước. Có lẽ các cầu thủ của mình chưa quen với sơ đồ chiến thuật mới 3-4-1-2. Các CDs phối hợp chưa tốt và DM chơi hơi buồn cười. Nhưng mình có Nedved, Baros và một chú ST lạ hoắc tên Hatig, có chỉ số khá tốt. Chính Hatig là người cứu mình khi ghi hai bàn và Nedved ghi bàn ấn định chiến thắng. Séc tạm lên ngôi đầu bảng vì TĐ và Đức hoà 0-0.
Việc TĐ hòa Đức 0-0 có thể cho thấy TĐ là một đội khá mạnh cả trong phòng ngự. Nhức đầu phết đấy. Trận thứ 2, gặp TĐ, mình chủ động tấn công pressing ngay từ đầu. Nhưng không ngờ Zlatan Ibrahimovich lại chơi hay đến thế, Ljungberg không có gì nổi bật, nhưng Ibrahimovich có lẽ là cầu thủ ấn tượng nhất với mình. Trận này mình để Hatig ngồi ngoài, để Koller chơi cắm và Baros chơi phá rối còn Nedved chơi AM. Hiệp một mình dẫn 1-0 với bàn thắng của Nedved. Thấy đội bạn cũng không có gì thực sự nổi trội hiệp hai mình cho Nedved nghỉ. Sai lầm chết người. Không có Nedved (thay bởi một CF), tuyển Séc chơi không ra cái gì cả dù có Rosicky và Janckulowsky đảm nhận nhiệm vụ tiếp đạn. Trong khi đó những nỗ lực cá nhân của Ibrahimovich đã giáng cho mình 3 bàn thua đau đớn khi mình không kịp thay 2 CDs xuống sức. Chấp nhận kết quả thua 3-4. Vẫn còn may mắn là Đức bị Ailen cầm hoà 0-0. Không hiểu sao hàng tiền đạo Đức thi đấu lại kém đến thế. Trận cuối cùng gặp Đức, vẫn kiên quyết chơi với lối chơi không đổi. Trên hàng công lại là Hatig- Baros và Nedved. Hatig lại chứng minh rằng mình đã sai lầm khi không để anh ta chơi trận gặp Thụy Điển (dù trận đó Koller ghi 2 bàn, còn Baros ko ghi bàn nào). Hatig đã mở tỉ số. Nhưng sự chủ quan của mình đối với Kuraniy đã phải trả giá khá đắt bởi hai bàn thua trong hiệp 1. Chó chết. Hiệp 2 thay Jankulowsky bằng Smicer. Ông già Smicer được vào sân sau nên khá sung sức và làm cho cánh phải của Séc mạnh lên rất nhiều. Dù gì đi chăng nữa thì đội tuyển Đức không mạnh cho lắm và Séc cũng dành thắng lợi với thêm 2 bàn thắng của Nedved. Tính đến hết vòng bảng Nedved ghi 4 bàn thắng, tạm thời đứng thứ 2, sau một tiền đạo Thuỵ Sĩ (chủ nhà) trong danh sách ghi bàn. Trong khi đó dù Baros được đánh giá rất cao và AL đạt 17 nhưng lại chưa ghi bàn nào và thi đấu ko thực sự nổi bật, quá ham rê dắt (dù đã chỉnh không cho hắn chơi Dribling).
Thế là Séc đã qua vòng bảng với tư cách đội đầu bảng khi TĐ bị Ailen cầm hoà 0-0 (lại là 0-0). Nhất bảng nên trong vòng 1-8 chỉ phải gặp "những chú Gấu Nga", chỉ số của đội bạn là khá cao với các cầu thủ như Sychev... Hơn nữa đội Nga luôn có một lợi thế lớn (cũng có thể là nhược điểm) là mùa bóng của họ kết thúc khá sớm, nên dàn cầu thủ nội địa của họ rất sung sức. Tuy nhiên đối thủ này không quá mạnh nếu so với các đội khác như Ý, Pháp, Anh... Trận gặp đội Nga mình vẫn tiếp tục tin tưởng Milan Baros cùng với các cầu thủ khác chơi từ đầu đến giờ mà đặc biệt là TM Zitka (tay này được bắt đủ 3x90 phút nên form lên cao vật vã). Và Baros không phụ mình khi ghi bàn mở tỉ số và ấn định tỉ số 4-1 cho Séc. Trận này Nedved không ghi bàn nào, Jarosik và Hatig, mỗi người một bàn. Thật đau đầu khi trận đấu bán kết là trận gặp tuyển Ý. Mình biết rất rõ là Totti lợi hại thế nào. Và điên đầu hơn nữa khi biết đối thủ chơi đúng sơ đồ 4-3-3 sở trường của mình với Totti chơi CF, rất may là Cassano không thể phục vụ tuyển Ý do thể lực giảm sút. Cũng là một điểm may mắn nữa là Totti cũng ko ở trong trạng thái tốt nhất do anh ta đã phải thi đấu trên cả 3 mặt trận trong mùa bóng vừa rồi. Với nhận định đó mình quyết định để DM của mình bám thật chặt Totti và cho riêng DM đó chơi Pressing hết mức luôn. Còn lại mình vẫn chơi chiến thuật từ đầu. Trận này là một cuộc đối đầu khốc liệt giữa AM Nedved và các đồng đội của anh tại Juve như Legrotaglie và Buffon. Nedved đã thắng khi Baros hoàn thánh quá xuất sắc nhiệm vụ thu hút, trong khi đó DM của Ý là Filippini quá kém cỏi so với Nedved. Trong khi đó DM của mình (Nemec) đã chơi rất năng nổ (vì thế hiệp 2 phải thay một DM mới vào). Chính việc mình bóp nghẹt Totti đã khiến cho tuyển Ý chỉ ghi nổi một bàn do công của Carlo Taldo. Còn Nedved thì đã ghi 2 bàn, đem lại chiến thắng khó khăn cho tuyển Séc
4 đội lọt vào bán kết thì Ý bị mình loại còn Pháp dở hơi lại bị đội Thuỵ Sỹ (chủ nhà) loại. Thật may mắn cho mình vì mình không biết sẽ phải chống đỡ thế nào với các siêu sao trên hàng tấn công của tuyển Pháp như Henry, Trezeguet, Le Tallec, Pires, Zidane... Trận CK Euro 2008 diễn ra giữa đội chủ nhà Thụy Sỹ và tuyển Séc. Quá chênh lệch nên mình không chú ý nhiều, nhất là khi cầu thủ ghi bàn xuất sắc nhất đội bạn lại ngồi dự bị. Thụy Sỹ chơi với sơ đồ 4-4-2 với 1ST, 1CF và một AM. CF của đội bạn chỉ số không cao lắm nên mình chuyển về chơi 4-3-3, cho phép LB và RB chơi tấn công. Kết quả là 3-0 nghiêng về Séc, dù rằng Nedved không ghi bàn thắng nào thì anh cũng đạt mức 6 bàn và chia sẻ ngôi vua phá lưới với Hugel (Thụy Sỹ). Tuyển Séc có một loạt cầu thủ trong đội hình tiêu biểu mà cầu thủ xuất sắc nhất Euro 2008 là Nedved.
22 tháng 8 năm 2008, Giai đoạn chuẩn bị cho mùa bóng này có vẻ cập rập và không chu đáo được như các mùa bóng trước, lý do chủ yếu là mình mất tiêu nửa cuối tháng 6 cho đội tuyển Séc thi đấu tại Euro 2008. Còn lại tháng 7 và tháng 8 để chuẩn bị. Chính vì thế về mặt thể lực đội bóng không được tốt như các mùa bóng trước, khiến mình rất lo lắng. Tuy nhiên mình cũng cảm thấy yên tâm phần nào khi trận đấu khởi động mùa bóng, trận tranh siêu cúp châu Âu với Southamton đã có kết quả thắng lợi. Rút kinh nghiệm các mùa bóng trước mình luôn bị dư thừa các cầu thủ trẻ ở đội hình 2, mà hình như cái giải Series A này không có giải đấu cho các đội hình 2 hay sao đó nên các cầu thủ ở đội hai nói chung là ko phát triển được nhiều, mùa hè chuyển nhượng vừa rồi mình đã quyết tâm cho một số cầu thủ trụ cột trong đội một vào danh sách chuyển nhượng. Nhưng cũng chẳng bán được nhiều lắm. Cho Zebina, Chivu, Sartor (CD) vào thì chỉ bán được Sartor (may mà bán được thằng này, hắn già quá rồi). Zebina thì thằng Bologna trả bèo quá nên không bán. Đưa Lucho, Hugo Viana vào danh sách thì bán được Lucho cho thằng Real Madrid với giá trên 36 triệu USD (Cái bọn Real này có vẻ quá máu chiến, năm nào cũng phải vơ vét bằng được mấy thằng lev cao của mình). Cũng chẳng thanh lý được bao nhiêu. Mua về Metzelder (CD) vì thấy khả năng phòng thủ của các CD còn lại tuy cao nhưng cũng chưa thấy ai có thể thay thế được sự ra đi của Samuel. Ký hợp đồng với Metzelder tuy tốn mất 16 triệu, nhưng có vẻ là một hành động đúng. Các cầu thủ còn lại trong đội tỏ ra rất happy với sự có mặt của Met, trừ Mexes.
Tháng 9 năm 2008, Mùa bóng mới đã bắt đầu, chẳng biết là Metzelder có xuất sắc thật hay không, nhưng mới đá được một trận đã bị chấn thương nghỉ mất 9 ngày, chẳng lâu lắm, nhưng sau chấn thương thì thể lực hẳn cũng bị giảm sút. Mình chỉ ớn nhất là Chivu vẫn chưa đạt được thể lực tốt, có lẽ hắn cần nghỉ ngơi, nhưng bây giờ thì Chivu vẫn phải đá thôi. May mắn là mình lại móc được từ đội hai một CD siêu việt, có lẽ mình sẽ viết bài riêng về cậu này khi mùa bóng kết thúc, đó là Helmut Carpacho. Phòng ngự không hẳn tốt lắm, nhưng có khả năng không chiến xuất sắc, nhờ thế mới được đá hai trận mà đã ghi một bàn. Rất ấn tượng. Nhưng chưa kịp mừng với sự tiến bộ không ngờ của Carpacho thì đã gặp phải tin dữ, cái thằng Mexes, CD chính của mình lại dính chấn thương nặng, ai đời nghỉ mất 15 tuần, thế thì coi như toi cả mùa bóng rồi còn gì nữa. Quyết định đặt lòng tin vào Metzelder, mới bình phục chấn thương. Tuyệt vời, phải nói là quyết định mua Met quả thực là quyết định đúng đắn. Metzelder với Bonus Skill +1.0 Creative và +1.0 Leadership, được mình bố trí chơi thấp nhất trong hàng phòng ngự của mình (cả khi chơi 4-3-3 hay khi chơi 3-4-3). Không bó buộc vào việc kèm cặp các tiền đạo đối phương, Metzelder bọc lót rất tốt và có khả năng đưa ra những đường chuyền chết người đến thẳng chân của Totti luôn. Ấn tượng nhất với mình vẫn là khả năng bọc lót cực tốt của Met, hiện tại với chân thương của Mexes và tình trạng thể lực quá tồi tệ của Chivu, mình chỉ còn biết trong cậy vào Zebina, nên khả năng bọc lót tốt của Met làm mình yên tâm hơn rất nhiều. Kể từ khi Samuel sang Real, đến nay mình mới có thể yên tâm phần nào về hàng thủ. Hi vọng thể lực của Met sẽ tăng lên để mình có thể yên tâm hơn nữa. Có thể khi mùa bóng này kết thúc mình sẽ bán bớt Zebina hoặc Chivu đi. Lúc đó với Carpacho, Mexes, Nadig và nhất là Metzelder, mình có lại một hàng phòng ngự vững chắc. (hè hè, nhưng cuối mùa này thì mình đâu có huấn luyện Roma nữa nhỉ???).
Tháng 11 năm 2008, Con trai lớn đã được một tuổi, hì hì, trông chẳng thay đổi tí nào mà vợ thì lại sẵp vỡ chum đứa thứ hai rồi. Mùa này có vẻ không ngon ăn lắm, lượt đi đấu với 3 đại gia miền bắc thì chỉ thắng được mỗi AC Milan, còn Juve và Inter đều bị cầm hòa. Đau đớn nhất là trận hòa với Inter. Đội bạn không hẳn là mạnh lắm, hiệp một Zebina đã bắt chết Vieri, nên đội bạn chỉ ghi nổi một bàn thắng, trong khi thủ môn mới của Inter (Toldo về hưu) đã chơi khá kém cỏi nên bị đội mình ghi tới 4 bàn. Hiệp một dẫn 4-1 quá dễ dàng đã làm cho mình chủ quan khi bước sang hiệp 2. Rút Totti, Cassano ra nghỉ, thay bằng Tevez và Montella, rút Metzelder ra thay bằng Carpacho. Trả cái giá quá đắt khi Vieri bùng nổ, ghi 3 bàn và Van De Meyde ghi thêm một bàn, trong khi đó hàng công của mình chỉ có thể ghi một bàn nhờ công Tevez. Quá thất vọng. Ở C1 thì ngon, chung bảng với toàn đội kém tắm nên đấu 6 trận thắng cả 6 dù toàn để đội dự bị đá. Coppa thì ngay vòng 2 đã gặp AC Milan, cũng không khó lắm, chỉ mỗi cái là đội bạn có quá nhiều cầu thủ có khả năng ghi bàn, nên hàng phòng ngự làm việc hơi vất vả. (ngạc nhiên là Rivaldo vẫn đá, cũng như Salas vẫn đá bên Juve). Thắng 3-1 ở San Siro nên trận lượt về nhẹ nhàng hơn và Tevez ghi một bàn thắng trong trận lượt về (1-0) là đã quá đủ. Vấn đề hiện nay là hàng tiền vệ quá mỏng, do các CD và DM của mình cho mượn mùa bóng trước bị mua hết tiêu (thế nên mùa này rút kinh nghiệm, thằng nào bán được thì bán luôn, còn không thì chỉ cho mượn without option to buy thôi). Mới chưa được nửa mùa mà Colombo, Viana, Tomassi, Mascherano đã có vẻ oải, khi Fat lên quá cao. Nhiều trận liều dùng mấy thắng trẻ thì cũng ổn ổn, nhưng chưa yên tâm lắm. May mà mùa đông năm ngoái ký được thằng Equi từ Rossario Centre về đá DM hay hết sảy.
Vượt qua vòng bảng C1 một cách dễ dàng, vượt qua AC Milan ở Coppa với trận lượt về nhẹ nhàng, trận đấu kết thúc giai đoạn một mùa giải thắng lợi, vợ sinh cậu con trai thứ 2.. Tất cả những điều đó làm cho cuộc sống có vẻ thoải mái. Nhưng thực ra chưa bao giờ cảm thấy cuộc chiến ở ngôi đầu bảng Series A lại nghẹt thở như mùa giải này. Với chính sách bán bớt các cầu thủ được giá ở đội một, hạn chế mua cầu thủ mới nhằm tăng khả năng ra sân của một số cầu thủ trẻ, Roma của mình đã trở nên giàu có với hơn 800 triệu USD trong ngân hàng. Thế nhưng thực lực của đội bóng thì có vẻ yếu đi thật khi số cầu thủ đạt trình độ No. 1 của Series A chỉ đủ 11 người, còn lại các cầu thủ dự bị vẫn còn khoảng cách khá xa so với đội 1. Hi vọng sau kỳ nghỉ đông, các cầu thủ chính sẽ khỏe mạnh hơn để chiến đấu trong các trận đấu quan trọng, còn các trận đấu không quan trọng lắm hay với các đối thủ yếu sẽ để ít nhất là 5 cầu thủ dự bị được ra sân.
18 tháng 01 năm 2009, Vừa qua kỳ nghỉ đông, với gần 2 tuần tập thể lực, các cầu thủ đã khỏe lên thấy rõ, nhưng vẫn chưa đạt yêu cầu. Tuy nhiên nếu cứ kéo dài chế độ tập nặng thì mình e là các cầu thủ sẽ quá mệt mỏi vào giai đoạn cuối giải. Tuần đầu tiên của giai đoạn 2, gặp đội đàn em Modena trên sân nhà. Rất củ chuối là lại bị dẫn bàn ngay từ phút thứ 2. Cũng may là Totti đã gỡ hòa chỉ 5 phút sau đó và Cassano đã ấn định tỉ số 2-1 ngay trong hiệp 1. Hiệp hai thay Carpacho vào chỗ của Chivu, Tevez vào thay Totti và Montella thay Cassano, khả năng tấn công có vẻ hơi giảm sút. Trong kỳ chuyển nhượng mùa đông đẩy đi theo dạng cho mượn được thêm một chú ST dự bị (trẻ quá mà Lev không cao nên ít khi được ra sân ở Roma) và chú Nadig, một CD lên đội 1 từ mùa trước nhưng đến mùa này bị thất sủng khi chú Carpacho xuất hiện. Một điều thú vị khi đi qua giai đoạn một của mùa giải là Roma của mình có đến 4 cầu thủ nằm trong số 10 chân sút hàng đầu, đó là Totti, Van De Vaart, Cassano và Montella. Thật tuyệt vời khi chỉ qua 18 vòng đấu Roma đã ghi tới 71 bàn thắng, nhưng ở phần sân nhà thì hơi bị chuối khi hàng phòng ngự đã để thủng lưới tới 35 bàn, gần 2 bàn 1 trận, khủng khiếp.
Tháng 2 năm 2009, Sau trận khởi đầu giai đoạn hai thắng Modena có vẻ xuôn xẻ thì trận sau gặp Napoli chuối ngay. Hòa 0-0, thật không còn gì để nói. Tình hình lại có vẻ khả quan khi trận tiếp gặp Lazio, chúng tôi đã thắng đậm với tỉ số 5-2, trong trận này Cass ghi hai bàn quan trọng, bàn mở tỉ số và bàn nâng tỉ số lên 3-2, xứng đáng là Man of the Match. Tot vẫn ghi bàn, nhưng hiệp hai cũng được nghỉ để Tevez vào đá. Thể lực của Metzelder và Chivu có vẻ suy giảm trong khi Zebina vẫn rất yếu và Mexes mới bình phục chấn thương. Sau khi thắng đậm Lazio, cả đội rất hưng phấn. Tiếp đó gặp Pescana (mới lên hạng mùa rồi). Đội bạn chơi 4-3-3 giống mình nhưng CF của bạn quá yếu. Nhìn vào chỉ số của đội bạn, chúng tôi quyết định để Tott, Cass, Vaart, Chivu, Colombo, Pelizzoli và Mascherano nghỉ khỏe. Đội hình xuất phát gồm nhiều cầu thủ trẻ và các cầu thủ dự bị. Kết quả, ép sân và thắng, nhưng chỉ thắng với tỉ số tối thiểu do công của Tevez khi trận đấu chỉ còn 10 phút nữa là kết thúc. Xen lẫn giữa các trận đấu ở Series A là trận tứ kết Coppa gặp Modena trên sân khách, vẫn kiên quyết cho đội trẻ đá, Totti chỉ được đá hiệp 1. Kết quả hòa 1-1. Trận lượt về trân sân nhà sẽ thắng vậy.
Thật không thể chịu đựng được, dù đã hai mùa bóng trôi qua kể từ khi bán Samuel và Emerson, vậy mà chưa thực sự tìm được những cầu thủ có khả năng thay thế cho 2 vị trí đó. Mùa này mua được Metzelder thì hàng phòng ngự cũng có vững chắc hơn. Nhưng khả năng hỗ trợ phòng ngự và thu hồi bóng của tuyến tiền vệ vẫn nhái ra làm sao cả. X( Vừa rồi gặp Milan, đội bạn cũng không phải là mạnh lắm khi Dida nghỉ, Inzaghi đá dự bị. Một chuyện mình hơi bất ngờ là trên hàng tiền đạo của Milan lại có Quaresma, mình biết cậu này từ khi cậu ta còn đá cho Barca, thế nhưng cứ nghĩ là hắn chỉ đá được ở hàng tiền vệ, ai dè về Milan hồi nào rồi còn chiếm cả vị trí của Inzaghi. Và Quaresma thực sụ làm mình khốn đốn với hai bàn thu từ chân hắn. Hiệp một bị dẫn 1-3, thật là khốn nạn, nhưng sự kiên nhẫn cũng có kết quả khi lần lượt gỡ lại 3-4 và kết thúc trận đấu với tỉ số 4-4 mà bàn gỡ cuối cùng của Cassano đến vào phút 86. ::(
Lâu lâu không viết nhật ký vì ớn quá. Mùa bóng vừa rồi lại đoạt cú ăn 3, dù rằng phải công nhận là đấu trường C1 đang khó lên từng mùa, các đối thủ liên tục tăng cường lực lượng, còn Roma thì chỉ có bán đi (mua vào làm quái gì, cho ngồi dự bị hết à). Đấu trường Series A cũng chẳng ngon lành gì khi Juve và Inter thực sự rất mạnh, đặc biệt là Juve. Tuy nhiên mùa giải vừa qua cũng trôi qua thắng lợi với chỉ duy nhất một trận thua ở cuối mùa giải (khi chức vô địch đã không thể thoát khỏi tay). Mình cứ đinh ninh là sẽ được ra đi tìm CLB mới khi mùa giải kết thúc, thế mà không ngờ là trong hợp đồng của mình có 1 year option cho CLB, thế là phải làm thêm một năm nữa. Quá oải. Mùa này mình mất Montella và Delvechio (nghỉ hưu). Vì De Agostino đang đá rất lên chân nên mình quyết định chỉ mua thêm một ST và sẽ mua một ST đẳng cấp cao. Trả giá 79 triệu cho Ronaldinho, thằng Barca cóc bán. Ronaldo và Raul thì già rồi. Henry thì mình cóc khoái mà vị trí sở trường thằng này là CF chứ không phải là ST. Quyết định mua Milan Baros (Lev 19, tuổi 26, giá 78 triệu). Công nhận thằng này đá được. Mùa này không bán được nhiều. Đá được một trận thấy ngay nhược điểm của một đội mạnh, năm nay dàn cầu thủ của mình hầu hết đều phải làm nhiệm vụ quốc gia. MK, mệt mỏi thật.
Vừa trải qua 2 trận đấu tuyệt vời tại Series A và C1. Chiến thắng 4-3 trước Lazio ngay tại sân khách (hehe, EA hơi bị kém khi Roma nâng cấp SVĐ thì sân của Lazio vẫn y như cũ). Chiến thắng này làm mình càng băn khoăn hơn khi lựa chọn cầu thủ ra sân giữa Tevez và Totti, hè hè, Tevez rất tuyệt. Tất nhiên Totti vẫn sẽ là cầu thủ chính thức, nhưng chắc chắn Tevez sẽ được ra sân nhiều hơn (cầu thủ này, riêng trong mùa giả trước đã lên 2 Lev). Chiến thắng trước Celta Vigo còn tuyệt vời hơn. Đội bạn tuy không thật mạnh, nhưng có một CF rất hay và là đội đương kim vô địch Primera Liga. Trận này thắng đậm 5-1 lại với công của Totti và Tevez, đặc biệt Tevez đã ghi tới 4 bàn trong hiệp 2. Chiến thắng trước Vigo tuyệt vời chính là ở chỗ mình bị đuổi mất một hậu vệ biên trái ngay trong hiệp một, sự điều chỉnh chiến thuật bằng cách kéo tiền vệ cánh trái xuống thấp một chút và chơi phòng ngự trong nửa cuối hiệp 1 và 10 phút đầu hiệp 2 đã đảm bào an toàn cho Roma, chỉ trong 10 phút đầu hiệp 2 sau khi vào thay Totti, Tevez đã ghi 2 bàn vào lưới Celta Vigo, quá tuyệt diệu, mình thay luôn ST bên trái ra (Van De Vaart) và đưa vào một trung vệ (Metzelder) thế chỗ Zebina để Zebina chơi LB. Tiền vệ trái được trả lại đúng vị trí, đấu pháp là phòng ngự phản công, chơi bóng dài. Đấu pháp này phát huy tác dụng tối đa khi Cassano đã thu hút hậu vệ đối phương để Tevez ghi thêm hai bàn nữa. Tuyệt vời và sung sướng.
Mấy trận vừa rồi hơi dễ, trận nào cũng thắng mà không cần phải quá điều chỉnh đấu pháp, tuy nhiên cũng bị dính một trận hoà, nay mà các đối thủ trực tiếp cũng không ngon hơn mình. Một điều củ chuối của EA là tại sao đến giờ là cuối 2011 rồi mà Rivaldo vẫn là một ngôi sao sáng chói của AC Milan, thật không thể yêu được. Qua đến mùa này mới rút tỉa được kinh nghiệm để tăng Fit của đội bóng, hè hè,mình cứ cho các cầu thủ tập Fit nặng trong các tuần đấu không quan trọng, đến các tuần đấu quan trọng mình lại để Automatic cho thằng Assis Lev 6 của mình đảm nhận, quá ổn khi Fit của đội mình cao hơn hầu hết các đội còn lại và Fat cũng không cao. Mới copy một loạt Mp3 để nghe cho đỡ nhàm với 2 cái bài Full Throtle và Yellow Card của EA. Hè hè, rất đã. Con trai lớn đã được 2 tuổi, cậu bé sắp được 1 tuổi, nhưng cô vợ mình có vẻ ngại đẻ mà chỉ muốn đi chơi nên mãi không đẻ đái gì được. Em thân yêu ơi, em chơi sao hết được một lố nhà nghỉ anh mua thế, cứ đẻ cho anh 11 cậu bé đi nào.