[Tổng hợp]Người Kogi

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Cộng Mạng, 11/7/15.

  1. Cộng Mạng

    Cộng Mạng T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    30/7/12
    Bài viết:
    553
    Trong thời mạt pháp, ác tâm của chúng sanh nổi lên khắp nơi, chính nghĩa không còn tồn tại, người người đã chán ngấy với những tin cướp hiếp giết chóc thì trong khi đó...


    Nguồn 1: http://dulich.vnexpress.net/tin-tuc/quoc-te/toc-da-do-tu-xung-la-anh-ca-cua-loai-nguoi-2915507.html

    Tộc da đỏ tự xưng là 'anh cả của loài người'

    Người Kogi có đời sống lạc hậu, tách biệt với xã hội loài người nhưng cách nghĩ và quan niệm sống của họ khiến chúng ta phải suy ngẫm.
    Bộ tộc người da đỏ Kogi sống trên vùng cao của dãy núi Sierra Nevada ở Colombia. Họ sinh sống biệt lập, không giao tiếp với ai, cách biệt khỏi các nền văn minh đã nhiều thế kỷ.

    Kogi là nền văn minh duy nhất còn sống sót sau cuộc chinh phục Tây Ban Nha cách đây 500 năm và họ vẫn luôn những nét đặc trưng cá tính của mình. Người Kogi sống hài hòa với thiên nhiên và tin rằng họ tồn tại để chăm sóc cho thế giới - nơi đang bị loài người phá hủy.

    [​IMG]
    Người Kogi chọn cách sống thân thiện với thiên nhiên.

    Năm 1990, qua bộ phim tài liệu của BBC "The Heart of The World: Elder Brother's Warning" (tạm dịch: Từ trái tim của thế giới, lời cảnh báo của những người anh), họ đã gửi thông điệp cảnh báo xã hội hiện đại sẽ phải đối mặt với thiên tai, thảm họa nếu loài người không thay đổi nhận thức tự nhiên.

    Họ đã theo dõi, chờ đợi và lắng nghe thiên nhiên. Họ đã chứng kiến sạt lở đất, lũ lụt, nạn phá rừng, sự khô cạn của sông, hồ, những ngọn núi lở, cây cối chết khô. Họ tin rằng hệ sinh thái cấu trúc độc đáo của Sierra Nevada chính là tấm gương phản ánh phần còn lại của hành tinh.

    [​IMG]
    Người Kogi đều để tóc dài, nước da ngăm đen, dáng người nhỏ, mặc quần áo giống nhau. Quần áo họ đều là vải tự dệt bằng sợi thô màu trắng, ống tay rộng, đeo túi trên vai theo truyền thống.

    Người Kogi không hiểu tại sao không ai chịu nghe lời khuyên của họ, tại sao mọi người không hiểu rằng trái đất là một cơ thể sống và nếu chúng ta hại một phần của nó, thì dần dần sẽ làm hỏng toàn bộ cơ thể. Niềm tin tâm linh của họ vào tự nhiên rất lớn, giống như nhiều bộ tộc bản xứ khác, những người Kogi tôn vinh một ngọn núi thánh mà họ gọi là "Gonawindua “ hay còn gọi là “Pico Cristóbal Colón”. Họ tin rằng ngọn núi này là "Trái tim của thế giới" và họ là những “người anh cả”, người chăm sóc cho nó. Họ cũng nói rằng các nền văn minh bên ngoài là "em út" bị gửi ra khỏi “trái tim của thế giới” từ rất lâu trước đó.

    Ngôi làng của người Kogi gồm khoảng 70 gia đình được gọi là Dumingueka. Ngôi làng cách biệt và trông khá bất thường nhưng nó lại được xây dựng với sự hỗ trợ của chính phủ Colombia, họ có cả một phòng khám y tế hiện đại và phòng hội nghị đàm phán với bên ngoài.

    Từ khi sinh ra, những đứa trẻ Kogi đã được nuôi dạy để trở thành thầy tế, còn gọi là Mamas (theo tiếng Kogi nó có nghĩa là mặt trời). Mamas sẽ được đào tạo nghiêm ngặt để đảm nhận vai trò lãnh đạo, hướng dẫn và chữa bệnh. Chúng sẽ luôn ở trong bóng tối, bên trong một nhà nghi lễ suốt 9 năm đầu đời.

    Chỉ có phụ nữ được phép dệt túi, trong túi chứa nhiều vật bí mật mà chỉ chủ nhân của nó mới biết. Về quần áo tự dệt thì phụ nữ lựa chọn nguyên liệu, quay len và bông còn đàn ông phụ trách dệt vải. Quần áo của người đàn ông gồm một áo dài, một quần và đai lưng vải. Quần áo của người phụ nữ đơn giản như tấm vải với độ dài như nhau quấn quanh người giống một chiếc váy. Tất cả người Kogi đều mặc quần áo trắng thuần túy. Họ nói rằng màu trắng đại diện cho “Mẹ vĩ đại” bởi vì nó chỉ độ tinh khiết của thiên nhiên.

    [​IMG]
    Những túp lều nhỏ trong làng người Kogi.

    Nhà của người Kogi là những túp lều nhỏ hình tròn, làm bằng thân cây gỗ xếp quanh, mái lợp bằng lá, có một cửa ra vào. Những người đàn ông sống trong một túp lều tách biệt với phụ nữ và trẻ em. Mỗi làng có một túp lều lớn được gọi là "nuhue " hay đền thờ, nơi chỉ có những người đàn ông được cho phép. Những người đàn ông đến “nuhue” để thảo luận và đưa ra những quyết định.

    Tất cả các tham vấn, các quyết định được thực hiện bởi sự khôn ngoan và kiến thức của Mamas. Nhiều cuộc hôn nhân của người Kogi được sắp xếp theo Mamas để đảm bảo hiệu quả nhất cho cộng đồng nhưng cuộc hôn nhân là không bắt buộc. Phụ nữ 14 tuổi có thể kết hôn và có con, không được phép ngược đãi hay mua bán phụ nữ.

    Những người Kogi sống thân thiện với thiên nhiên và môi trường. Họ sử dụng phương pháp canh tác đất đai, làm nương rẫy. Họ gieo trồng rất đơn sơ, chủ yếu là các loại rau. Tất cả thành viên trong bộ tộc Kogi đều ăn chay, không ăn thịt, cá hay các loài động vật, côn trùng. Thức ăn của họ là các loại cây, lá, rau, củ, quả.

    Nguồn 2: http://www.reds.vn/index.php/phat-t...c-kogi-va-loi-tien-tri-ve-tuong-lai-nhan-loai

    "Chúng tôi nói bằng trái tim, những lời nói chân thành nhất rằng: nhân loại đang sắp bước vào một thảm hoạ rất lớn mà từ trước tới nay chưa từng xảy ra. Loài người cần biết rằng tất cả chúng ta đều là anh em một nhà, đều là con cùng một mẹ. Dù chúng ta có màu da khác nhau, có những truyền thống khác nhau, tuân theo những quan niệm khác nhau, sống trong những điều kiện khác nhau, nhưng tất cả chỉ là bề ngoài mà thôi...".

    [​IMG]

    [​IMG]

    [​IMG]Bài viết của GS Võ Quý, Đại học Quốc gia Hà Nội.
    Người Kogi là ai?

    Colombia là một quốc gia ở Nam Mỹ. Phần lớn lãnh thổ nước này được bao phủ bởi những khu rừng rậm rạp ít được khai phá, đặc biệt là vùng rừng quanh rặng Sierra Nevada thì gần như còn nguyên vẹn từ mấy ngàn năm nay, rất ít người đặt chân đến. Đối với người dân vùng này thì Sierra Nevada được coi là chốn linh thiêng, ẩn chứa nhiều điều bí ẩn. Huyền thoại xứ này nói rằng đó là chỗ ở của các đấng thần linh, có nhiệm vụ che chở cho loài người, nơi mà người dân Nam Mỹ dù bạo gan đến mấy cũng không dám bén mảng đến vì sợ thần linh nơi đây quở phạt.

    Sierra Nevada de Santa Marta là dãy núi sát bờ biển cao nhất thế giới, nằm sát phía Tây Bắc Nam Mỹ, có vách dựng đứng, với rừng rậm bao phủ từ chân núi, cây cối mọc chằng chịt, lan dần lên gần đỉnh núi có tuyết quanh năm ở độ cao 5.775 mét trên mặt biển. Trên vùng cao của dãy núi Sierra Nevada có một bộ lạc thiểu số gọi là Kogi sinh sống biệt lập, không giao tiếp với ai, cách biệt khỏi các nền văn minh ngày nay đã nhiều thế kỷ. Họ rất nghi kỵ những người khác bộ lạc. Họ hình như không muốn liên lạc hay tiếp xúc với bất kỳ người lạ nào. Họ thường rút dần lên vùng núi cao, định cư trong những khu rừng sâu thẳm, nơi mây và sương mù huyền ảo bao phủ quanh năm giúp họ cách biệt với mọi người.

    Sự khám phá ra bộ lạc Kogi cũng là một sự tình cờ. Năm 1974, một phi công bay lạc trên khu rừng rậm Bắc Sierra, đã phát hiện ở phía dưới, thấp thoáng trong rừng một công trình có hình tương tự như kim tự tháp, nhưng không giống kim tự tháp Ai cập hay các kim tự tháp khác thường thấy ở Nam Mỹ. Các nhà khảo cổ và địa chất đã đến đây nghiên cứu và họ đã khẳng định rằng công trình đồ sộ, cách xây cất khác lạ, bị rừng che kín, là di tích của một nền văn minh xa xưa, đã đạt trình độ rất cao, đã được xây dựng trên bảy hay tám nghìn năm, trước cả nền văn minh Incas và Maya, và có lẽ là một trong những nền văn minh cổ nhất ở Nam Mỹ. Các nhà khảo cổ và dân tộc học dự đoán rằng bộ lạc Kogi có thể là hậu duệ còn sót lại của chủ nhân di tích văn hóa cổ xưa nói trên.

    Tôi may mắn được đến thăm người Kogi

    Điều cực kỳ may mắn với tôi là đã có dịp đến Sierra Nevada thăm người Kogi. Tháng 2 năm 1992, được mời tham dự Hội nghị quốc tế lần thứ tư về Khu Bảo tồn thiên nhiên và Vườn quốc gia tại Caracas, Venezuela. Có gần 1.000 đại biểu thuộc hơn 100 nước tham gia hội nghị. Việt Nam chỉ có mình tôi, với tư cách là Ủy viên Hội đồng quốc tế về Các Vườn quốc gia và Khu Bảo tồn thiên nhiên của Hiệp hội quốc tế về Bảo tồn thiên nhiên (IUCN). Báo cáo của tôi tại Hôi nghị đưa ra quan điểm là “muốn quản lý tốt các khu bảo tồn thiên nhiên, phải có sự tham gia của cộng đồng dân cư địa phương và khu bảo tồn phải đem lại lợi ích thiết thực cho họ”. Ý kiến của tôi được nhiều đại biểu tán thành, nhất là các đại biểu thuộc các nước đang phát triển. Một đại biểu của Colombia, cùng là Ủy viên thường trực của Hội đồng Bảo vệ các loài có nguy cơ bị tiêu diệt (SSC) thuộc IUCN như tôi, là Tiến sĩ Juan Mayer Maldonado, hết sức hoan nghênh ý kiến của tôi và tỏ ý muốn mời tôi thăm Colombia một chuyến để biết được dân cư trong các khu bảo tồn ở Colombia sinh sống như thế nào. Juan chỉ hỏi tôi có đi bộ được không? Tôi hết sức vui mừng và nhận lời. Juan lo mọi việc cho tôi hết sức chu đáo.

    Hành trình thăm người Kogi

    Ngay sau khi Hội nghị kết thúc, tôi lên đường thăm Colombia. Cùng đi với tôi ngoài Tiến sĩ Juan còn có một người Mỹ, Tiến sĩ Richard. Đến sân bay Bogota, Thủ đô Colombia, chúng tôi làm thủ tục nhập cảnh. Khi tôi vừa trao tấm hộ chiếu cho công an cửa khẩu, ông này kêu to lên: “Ông là người Việt Nam đầu tiên đến Colombia!”. Đó là ngày 22 tháng 2 năm 1992. Nhiều người đứng gần quanh đó chạy đến chào tôi hết sức niềm nở. “Hoan hô Việt Nam, Hoan hô Hồ Chí Minh, Hoan hô Võ Nguyên Giáp”. Không thể nói hết nỗi xúc động trong lòng tôi. Cũng đã vài lần được người nước ngoài hoan nghênh, nhưng chưa lúc nào tôi cảm động và tự hào bằng lúc này.

    Ra khỏi sân bay, ô tô chạy men theo bờ biển phía bắc, len đi giữa những dải dài rừng ngập mặn, đưa chúng tôi đến một thành phố nhỏ, Santa Marta nằm sát chân rặng Sierre Nevada. Nghỉ lại một đêm ở đây để sáng hôm sau lên núi, Ts. Juan lúc này mới giải thích thêm cho tôi về chuyến viếng thăm đặc biệt này. Ông cho biết người Kogi biết rất nhiều điều bí ẩn về thiên nhiên làm cho các nhà khoa học phải suy nghĩ lại về những vấn đề liên quan đến môi trường và vũ trụ. Sức mạnh về cuộc sống tinh thần của họ thật kỳ lạ mà chúng ta khó có thể hiểu được. Rất ít người Colombia biết được họ là ai và họ sống như thế nào. Họ luôn luôn tự xưng mình là “anh cả” và gọi tất cả chúng ta đều là “em nhỏ”. Có rất nhiều điều chúng ta phải học lại từ họ để xây dựng một cuộc sống tốt đẹp hơn, bảo vệ được thiên nhiên nguyên vẹn như nó vốn có.

    “Người Kogi không muốn bất kỳ ai đến vùng sinh sống của họ, nhưng chúng tôi bảo đảm là họ sẽ đón tiếp các ông một cách vui vẻ vì chúng tôi là Tổ chức Bảo vệ Sierra Nevada và dân tộc Kogi, được họ hết sức tín nhiệm”, Ts. Juan nói.

    Sáng hôm sau, Juan đưa chúng tôi lên núi Sierra Nevada. Phải mất gần một ngày ô tô leo dốc, chúng tôi mới đến được một thị tứ nhỏ bé là địa điểm cuối cùng có đường ô tô, ở độ cao khoảng 4.000 mét. Ở đây dân cư rất thưa thớt, phần lớn là người Colombia. Để đến được nơi người Kogi sinh sống còn phải mất hai ngày trèo núi cật lực. Juan giới thiệu ngưòi dẫn đường, đồng thời là người chịu trách nhiệm tổ chức cho chúng tôi ăn ở và làm việc tại hiện trường.

    Ngày đầu chúng tôi đã phải trèo núi ít nhất 10 tiếng đồng hồ liên tục mới kịp đến nơi có thể hạ trại nghỉ qua đêm an toàn ở trong rừng. Ngày tiếp theo phải đi 6 tiếng. Dọc đường trèo núi, băng rừng, tôi mới hiểu được tại sao Juan chỉ hỏi tôi có đi bộ được không. Tôi cũng là người ít nhiều đã quen đi bộ, trèo núi, làm việc trong rừng, nhưng quả thật tôi chưa lần nào trèo núi dốc một cách vất vả, khó khăn và đau nhức chân như lần này, mặc dầu mọi đồ dùng cá nhân cần thiết đã có một con lừa mang cho, và Juan còn dành cho tôi một con lừa riêng để cưỡi vì tôi là người lớn tuổi nhất đoàn. Có nhiều đoạn, mặc dầu chân đau và mỏi, nhưng tôi cũng không dám cưỡi lên lưng lừa vì đường dốc, nhiều đá, rất dễ trượt ngã. Con lừa ngoan ngoãn bước theo tôi và chỉ khi đến đoạn đi trên sống núi tương đối bằng phẳng, tôi mới dám trèo lên lưng lừa trong chốc lát cho đỡ chồn chân.

    Chúng tôi lặng lẽ vượt qua vùng rừng rậm rạp theo con đường mòn hẹp không có người qua lại. Thỉnh thoảng gặp một vài nền đất, hay một vài túp lều nhỏ bỏ hoang không người ở, được người dẫn đường cho biết đó là những chỗ mà người Kogi đã bỏ đi để đến nới xa hơn, cao hơn, khi có người da trắng xuất hiện. Ngày đầu còn đỡ, đến ngày hôm sau, đường đi dốc hơn, khó đi hơn, hai chân tôi đau nhức mà không dám ngồi nghỉ. Tôi phải chặt một đôi gậy để chống mới bước đi được. Cuối cùng chúng tôi cũng đến được nơi cần đến.

    Trước mắt tôi là một xóm nhỏ, có những túp lều hình tròn làm bằng thân cây gỗ nhỏ xếp quanh, mái lợp bằng lá, có một cửa ra vào. Gần đó có một số người, cả người lớn và trẻ em đang cùng ngồi nghỉ, chuyện trò. Tất cả, nam cũng như nữ đều để tóc dài, da ngăm đen, dáng người nhỏ nhắn, ăn mặc giống nhau: vải tự dệt bằng sợi thô màu trắng, ống tay áo rộng, ngang lưng đeo một con dao dài.

    Khi hỏi về các phong tục tập quán của người Kogi, người dẫn đường đã cho chúng tôi biết, mỗi gia đình đông người thường có hai lều, một cho đàn ông, một cho phụ nữ. Khách lạ đến thăm là đàn ông không được vào lều phụ nữ, và ngược lại. Ngoài ra họ không thờ cúng, cũng không có tín ngưỡng như các bộ tộc thiểu số khác. Họ không ăn cá, thịt nên không săn bắn. Họ tôn trọng tất cả các loài động vật và sống rẩt thân thiện với chúng. Tính tình họ hết sức hiền lành, điềm đạm, ít nói. Tuy nhiên, có điều nên biết là họ không thích người da trắng. Tôi hỏi thế liệu da tôi thế này họ có ghét không thì ông ta cũng không biết.

    Vừa đến nơi, ông bạn đường Richard của tôi, mồ hôi ướt đẫm như tắm, tỏ vẻ hơi lo lắng. Ông liền soạn lại các thứ mang theo và chuẩn bị lều, võng, rồi tắm rửa trước lúc trời tối. Còn tôi chỉ có một ý nghĩ là làm thế nào tiếp cận được người Kogi.

    Một em bé khoảng 6 tuổi đến gần bên tôi, nhem nhuốc, đi chân đất, dáng đi hơi khập khiểng như có cái gì vướng ở gót chân. Tôi bế em bé lên, em vẫn để yên không kháng cự. Gót chân em dẫm phải gai, đã mưng mủ. Tôi liền bế em xuống suối cạnh đó rửa sạch chân tay, mặt mũi cho em. Bế em lên, rút túi thuốc tùy thân trong túi xách mang theo, lấy bông tẩm cồn lau sách nơi mưng mủ rồi lấy kim sạch chọc nhẹ nơi vết thương để nặn mủ ra. Em bé kêu lên một tiếng rồi cười vui vẻ. Tôi lau sạch vết thương, lấy băng dính băng lại thả em ra và để ý xem những người ngồi đó có phản ứng gì không.

    Ngay sau đó, một đôi vợ chồng trẻ bế một em bé đến bên tôi, mặt em có nhiều vết lở như kiểu bỏng dạ, nước chảy ra nhem nhuốc, ngứa ngáy. Tôi chợt nghĩ là họ đã tưởng nhầm tôi là thầy thuốc. Bí quá không có cách nào khác tôi đành lấy bông, cồn lau sạch mặt em bé. Lấy một viên thuốc tetraciclin (vì cũng không có thứ kháng sinh nào khác), dùng tờ giấy trắng gói lại, tôi nghiền nhỏ bằng hai hòn đá rồi rắc bột thuốc lên các vết loét trên mặt và cổ em bé. Bằng cử chỉ, vì không nói được tiếng họ, tôi đưa cho người cha 2 viên tetraciclin, hai tờ giấy trắng và nói với anh ta cách nghiền nhỏ như tôi đã làm để rắc cho em vào ngày hôm sau.

    Qua thái độ của những người đang theo dõi tôi vừa qua, tôi nghĩ rằng đã đến lúc mình thử đến chào họ để làm quen. Tôi tiến về phía họ, cúi chào, họ tỏ ra vui vẻ, họ sờ vào tay tôi, hình như họ thấy tôi không ướt đẫm mồ hôi như ông bạn người Mỹ. Không biết nói gì hơn, tôi ngó vào trong chiếc lều gần đó, có một người đàn ông đứng tuổi ngồi trên chiếc võng bên bếp lửa, mắt lim dim, dáng như đang trầm ngâm suy nghĩ. Tôi ra hiệu xin vào lều và được ông gật đầu đồng ý.

    Ngồi bên bếp lửa cùng ông ta, nhưng cả hai người không nói được câu nào. Miệng ông ta luôn nhai một thứ lá khô đựng trong một túi lưới, tay ông ta cầm một chiếc ống nhỏ hình quả bầu eo, một que nhỏ cắm vào qua miệng ống, thỉnh thoảng một tay ông xoay chiếc que nhỏ, đồng thời tay kia xoay quả bầu rồi rút chiếc que ra chấm một thứ bột trắng vào lưỡi. Môi ông ta có màu vàng nghệ thẫm. Tôi nghĩ ông ta đang nhai một thứ lá như ta nhai trầu cùng với thứ bột như vôi để có thứ màu vàng nghệ trên môi. Không biết làm gì thêm, tôi liền xin ông một vài lá. Ông sẵn sàng cho tôi. Đưa lên miệng nhấm, thấy có vị hơi đắng. Ngày hôm sau, tôi hỏi người dẫn đường mới biết đó là lá cocain và chỉ nam giới trưởng thành mới được nhai thứ lá đó sau khi đã được trưởng lão làm phép. Tôi đưa máy lên xin chụp ảnh, ông ta gật đầu đồng ý. Tiếp theo, tôi xin được ngồi kề bên ông và nhờ một bạn trẻ đang đứng thập thò ngoài cửa lều vào giúp tôi chụp ảnh cả hai người. May mà máy ảnh của tôi có thể chụp tự động nên ảnh chụp được khá rõ nét.

    Vào lúc đó, ông bạn Mỹ không thấy tôi và tưởng tôi biến đi đâu mất liền gọi. Tôi ra khỏi lều và bảo là tôi đang ngồi chơi với người Kogi, không những thế mà đã chụp được một số ảnh với họ. Ông ta hết sức ngạc nhiên không hiểu sao tôi đã làm được những việc như thế mà không qua người hướng dẫn. Ông ta cũng vội vàng đem theo máy ảnh đến để chụp nhưng vừa đưa máy lên, mọi người đã xua tay từ chối.

    Sáng sớm hôm sau, lúc tôi vừa thức dậy đã thấy hai vợ chồng bế theo em bé trên tay đến bên lều của tôi. Họ vui mừng chỉ cho tôi biết các vết chảy nước trên mặt em bé đã khô hết. Chắc vì ở đây chưa dùng kháng sinh bao giờ nên tetraciclin rất có công hiệu. Bằng những cử chỉ hết sức thân thiện, hai vợ chồng dẫn tôi đến lều riêng của gia đình, bên kia sườn đồi. Cùng ngồi bên bếp lửa, ông chồng khều trong tro nóng một củ sắn nướng tặng tôi. Quá cảm động, tôi bóc sắn ăn mà rơi nước mắt trước thái độ hết sức vui mừng của đôi vợ chồng trẻ. Tôi chưa bao giờ được ăn một miếng sắn ngon lành như vậy. Đây quả là một hành động, một lời cảm ơn thật đơn giản mà đầy ân tình, một tình người chân chính, không bao giờ có thể quên được.

    Chúng tôi ở lại đây hai ngày, nói chuyện với mọi người, tìm hiểu phong tục tập quán, thăm rừng, nương rẫy. Tôi được mọi người tiếp đón vui vẻ, nhất là các em bé, luôn xoắn xít bên tôi, đến mức ông bạn Mỹ phải thốt lên: “Tôi chịu ông, không hiểu tại sao mà ông lại được người Kogi quý mến đến thế”. Tôi được tự do chụp ảnh, mọi người vui vẻ chụp ảnh cùng tôi, người lớn tuổi cũng như trẻ em, trong khi đó ông bạn người Mỹ đành chịu không được phép chụp ảnh họ.

    Trong hai ngày ngắn ngủi sống với người Kogi, tôi nhận thấy nhiều điều khác lạ giữa người dân nơi đây với những bộ lạc ít người trong vùng mà tôi đã có dịp đến thăm như ở Brazil hay Venezuela. Tất cả người Kogi đều mặc quần và áo với vải họ tự sản xuất lấy. Họ là những người nông dân hết sức bình dị, sinh sống bằng cách trồng trọt một vài thứ cây đơn giản như sắn, khoai sọ, rau, chuối… Phương pháp trồng trọt cũng hết sức thô sơ là chọc lỗ để gieo hạt hay thu nhặt hoa quả trong rừng và như họ nói là theo đúng cách sinh sống mà tổ tiên xa xưa hàng nghìn năm truyền lại. Họ sản xuất vừa đủ dùng và không hề tích trữ, luôn sống vừa đủ, không dư thừa, do đó mà tại đây không hề có trộm cướp hay các tệ nạn như ở các bộ lạc khác.

    Điều đặc biệt là người Kogi không hề ăn cá thịt, khác hẳn với các nơi khác. Họ không săn bắn, không đánh cá, không giết hại các động vật sống hoà đồng với họ. Họ hết sức tôn trọng thiên nhiên và yêu mến tất cả các loài động vật vì cho rằng mọi con vật đều biết đau đớn. Họ rất thông hiểu về các loài cây cỏ dùng làm thuốc, và nhờ thế họ sống khỏe mạnh, thanh thản, nhiều người trong họ không bệnh tật, sống thọ trên trăm tuổi.

    Điều làm tôi ngạc nhiên hơn cả là tổ chức xã hội và cuộc sống tinh thần của bộ tộc thiểu số được xem là “lạc hậu” này. Đơn vị nhỏ nhất là gia đình có bố mẹ và con cái. Khi trẻ còn nhỏ, được cha mẹ nuôi dưỡng, khoảng 7 tuổi thì chúng rời cha mẹ đến ở với ông bà để được học hỏi về cách sống tự lập. Đến 21 tuổi thì đi theo các bậc trưởng lão để học hỏi thêm, đến khoảng 30 tuổi khi đã có những kiến thức vững vàng về mọi mặt mới khởi lập gia đình. Ngoài ra, không có một nhà trường nào khác. Cách dạy dỗ ở đây là truyền miệng từ cha mẹ, ông bà đến con cháu và từ các bậc trưởng lão đến những thanh niên trong bộ lạc. Họ không có chữ viết và cũng không thấy có sách vở.

    Cách giáo dục thanh niên ở đây cũng hết sức kỳ lạ. Khi đến tuổi khoảng 21, thanh niên được gửi theo học với các trưởng lão. Nơi học là một hang tối hay một túp lều đơn sơ dựng nơi thanh vắng trong rừng sâu. Tại đây, họ ngồi im lặng, quay mặt vào vách đá để nghe ông trưởng lão ngồi ở phía sau giảng dạy. Thời gian học từ 7 đến 9 năm. Họ chỉ nhai một ít lá cây, uống chút nước và tĩnh tâm suy ngẫm về những điều được giảng dạy. Mỗi ngày, vào giờ nhất định, vị trưởng lão có nhiệm vụ hướng dẫn, trao cho họ một đề tài để suy ngẫm, và như một trưởng lão giải thích: “Đời sống là một sự mầu nhiệm, nếu con người biết tu dưỡng thân và tâm để ý thức được đời sống một cách trọn ven thì người ta sẽ cảm nhận được nhiều việc khác phi thường hơn”. Quả thật, cho đến bây giờ, tôi cũng chưa hiểu hết ý nghĩa sâu xa của câu nói đó. Hình như trong câu nói có hàm ý về tâm linh mà chúng ta khó nhận thức được.

    Một điều lạ lùng nữa là một bộ lạc, một cộng đồng dân tộc ít người mà không có người lãnh đạo. Theo tôi tìm hiểu thì mọi công việc ở đây đều được quyết định chung, mọi người được tự do phát biểu ý kiến và tất cả mọi người thực hiện công việc một cách tự giác. Người có uy tín trong cộng đồng là các trưởng lão, được xem là người có hiểu biết sâu về mọi mặt, nhất là về mặt tinh thần, tâm linh, là người hướng dẫn về tinh thần cho cả cộng đồng. Nơi hội họp của cả cộng đồng là một ngôi nhà chung, được dựng lên ở nơi thuận lợi cho mọi người. Ngôi nhà chung này cũng hình tròn, nhưng rộng rãi, sạch sẽ, trong nhà không hề có một bức tượng hay một vật thể nào biểu trưng cho tôn giáo hay tín ngưỡng như ở các bộ lạc khác.

    Gặp được một cơ may hiếm có là đến thăm người Kogi ở biệt lập trên vùng núi cao, hiểm trở Sierra Nevada, tôi nhận thấy một số điều kỳ lạ ở họ, đặc biệt là ý thức tôn trọng thiên nhiên, bảo vệ cuộc sống tâm linh của một nền văn minh cổ xưa mà thế giới con người ngày nay rất cần nghiên cứu và học tập..

    Thêm những bí ẩn về người Kogi

    Vào cuối năm 1993, tôi nhận được tin ký giả Alan Ereira đài BBC là người đầu tiên và cũng có thể là người cuối cùng được bộ lạc Kogi cho phép cùng với một số người giúp việc đến quay phim và tìm hiểu về mọi sinh hoạt của bộ lạc, với điều kiện là phải chuyển một thông điệp ghi lời của họ gửi cho tất cả chúng ta – những người mà họ gọi là “các em nhỏ” – thông qua Đại hội Các Tôn giáo toàn thế giới tổ chức tại Chicago vào tháng 9 năm 1993. Điều kỳ lạ là người Kogi sống biệt lập nơi vùng núi cao, không giao tiếp với ai, nhưng họ biết là Hội nghị đó sẽ diễn ra. Thông điệp này về sau khiến cả thế giới phải ngạc nhiên về những hiểu biết và tâm tư của người Kogi về tình trạng nguy nan của Trái đất và cả nhân loại hiện nay. Sau đây là một vài ý trích từ bản thông điệp nói trên:

    “…Chúng tôi nói bằng trái tim, những lời nói chân thành nhất rằng: nhân loại đang sắp bước vào một thảm hoạ rất lớn mà từ trước tới nay chưa từng xảy ra. Loài người cần biết rằng tất cả chúng ta đều là anh em một nhà, đều là con cùng một mẹ. Dù chúng ta có màu da khác nhau, có những truyền thống khác nhau, tuân theo những quan niệm khác nhau, sống trong những điều kiện khác nhau, nhưng tất cả chỉ là bề ngoài mà thôi. Bên trong chúng ta đâu có khác biệt: khi đói chúng ta đều đói như nhau, chúng ta đều có cảm giác vui buồn như nhau. Hiển nhiên đúng như vậy rồi vì chúng ta đều là con cùng một mẹ, nhưng tiếc là các em đã không chú ý đến điều này vì các em đã quên mất nguồn gốc thiêng liêng của các em rồi”.

    “Sống xa Mẹ đã lâu, các em quên hẳn người Mẹ đã sinh ra các em, săn sóc che chở, nuôi dưỡng các em. Vì thiếu ý thức, các em đã phá nát gia tài Mẹ để lại, phá hoại một cách không thương tiếc!… Các em đang giày xéo lên thân thể Mẹ mà các em không biết rằng các em đang giết hại chính đấng sinh thành ra mình! Các anh biết rõ việc này nên chỉ muốn khuyên các em hãy dừng lại, quan sát và ý thức việc làm hiện nay của các em, vì giết hại đấng sinh thành ra mình là giết hại mình đó.

    Mẹ của các em là ai? Chính là Trái đất này. Lòng Mẹ chính là biển cả và trái tim của Mẹ chính là những dãy núi cao có mặt khắp nơi. Này các em, đốt rừng, phá núi, đổ đồ ô uế xuống biển chính là chà đạp lên thân thể của Mẹ đó! Mẹ là nguồn sống chung và con người không thể sống mà không có mẹ. Nếu Trái đất bị hủy hoại thì chúng ta sống ở đâu? Đây là một vấn đề hết sức quan trọng và cần xét đoán một cách nghiêm khắc. Các anh không biết trong vòng vài năm nữa, thế giới sẽ biến đổi như thế nào? Chắc không lấy gì làm tốt đẹp lắm đâu nếu các em cứ tiếp tục phá hoại mà không biết bảo vệ môi trường sinh sống của mình. Tại sao thừa hưởng một gia tài tốt đẹp như thế mà chúng ta lại phá hoại nó đi? Tại sao các em không nghĩ rằng trải qua mấy ngàn năm nay, các thế hệ trước đã giữ gìn cẩn thận, đã trân trọng từng tấc đất, từng ngọn núi, từng khóm cây, ngọn cỏ mà ngày nay các em lại phá nát mà không hề thương tiếc? Làm sao các em có thể tự hào rằng mình là văn minh khi nhân loại và mọi sinh vật mỗi ngày một đau khổ nhiều hơn xưa? Làm sao có thể nói nhân loại đã tiến bộ khi con người ngày nay đang gia tăng hận thù, chỉ thích gây chiến tranh khắp nơi? Làm sao nói cho các em biết rằng vũ trụ có những định luật vô cùng lớn lao, khồng thể vi phạm được. Lòng các anh vô cùng đau đớn vì các anh thấy rằng Trái đất đã khô kiệt rồi, mọi sự sống đang lâm nguy và thảm họa diệt vong chỉ còn trong giây lát. Do đó, các anh muốn kêu gọi khẩn thiết rằng, hãy thức tỉnh, ngừng ngay những việc có tính chất phá hoại lại, nếu không thì trễ quá mất rồi!… Trái đất, Mẹ của tất cả chúng ta sắp chết nếu chúng ta không biết săn sóc Người”.

    Vào tháng 2 năm 1993, khi đoàn của ký giả Alan Ereira rời khỏi bộ tộc, những người Kogi đã ân cần nhắn nhủ “Xin các ông hãy mang thông điệp này gửi cho thế giới bên ngoài để nhân loại biết rằng tình trạng đã thật sự nguy kịch lắm rồi! Nếu họ không chịu thức tỉnh thì đợi đến bao giờ nữa đây”.

    Quả đúng như vậy, thế giới ngày nay đang đối mặt với tình trạng hết sức nguy cấp về cạn kiệt tài nguyên và ô nhiễm môi trường. Trái đất đang nóng lên hàng ngày vì chính các hoạt động thiếu suy nghĩ của chúng ta trong quá trình phát triển. Nguy cơ suy tàn của thiên nhiên và cả loài người đang đến gần mà nhiều người trong chúng ta vẫn như mù, như điếc, chưa nhận thức được để sớm có biện pháp ngăn ngừa hữu hiệu. Chúng ta vẫn còn chần chừ. Trong lúc đó người Kogi, chỉ một nhóm rất ít khoảng 20 làng bản sinh sống cách biệt trên vùng cao của dãy Sierre Nevada lại biết rất rõ để cảnh báo cho chúng ta. Đó là một điều bí ẩn không thể lý giải được. Có lẽ họ đã nhờ tâm linh sáng láng mà cảm nhận được điều đó chăng?

    Nguồn 3: http://vtc.vn/bi-an-bo-toc-nhan-la-anh-ca-cua-loai-nguoi.394.408914.htm

    Bạn đã bao giờ biết đến một bộ tộc có lối sống thánh thiện, tâm an, thân nhàn như thần tiên?

    Một bộ tộc còn lạc hậu nhưng có một lối sống khác thường và nhiều quan niệm sống mà rất đáng để tất cả chúng ta phải suy ngẫm?

    Đó chính là bộ tộc thiểu số người da đỏ có tên là Kogi, có nguồn gốc từ nền văn minh Tairona. Bộ tộc này trú ngụ trên dãy núi Sierra Nevada, Colombia, nơi quanh năm mây mờ bao phủ. Đó là vùng núi hoang vu, ít người dám bén bảng tới vì họ sợ thần linh quở phạt.

    Điều đặc biệt là những người trong bộ tộc này sống biệt lập, không quan hệ, giao tiếp với người bên ngoài, đặc biệt là những người đến từ thế giới hiện đại. Nếu cần thiết lắm, họ chỉ giới hạn việc giao thiệp với một vài bộ lạc lân cận, sống cùng trong dãy núi mà thôi.
    [​IMG]

    [​IMG]
    Người Kogi
    Họ tự cách biệt khỏi với thế giới con người và các nền văn minh ngày nay đã nhiều thế kỉ. Vì vậy mà các nhà khoa học biết rất ít thông tin về bộ tộc này.

    Một số nhà khoa học đã rất khó khăn để tiếp cận được với bộ tộc Kogi. Theo họ, bộ tộc này có nền văn minh với niên đại 7 – 8 ngàn năm. Thậm chí, bộ tộc này có trước cả thời đại văn minh của Incas và Maya ở Nam Mỹ.

    Điều lạ lùng ở bộ tộc này là họ có trang phục giống nhau cho cả đàn ông và đàn bà. Họ có dáng người khá nhỏ nhắn, nước da ngăm đen, mái tóc xoăn tự nhiên và để dài của cả nam lẫn nữ. Họ sống trong những ngôi nhà nhỏ được làm bằng gỗ, mát mẻ, sạch sẽ.

    Bộ tộc ăn chay

    Không chỉ riêng một cá nhân hay một gia đình khác biệt nào mà tất cả thành viên trong bộ tộc Kogi đều không ăn thịt, cá hay bất cứ loài động vật, côn trùng nào. Thức ăn của họ không có gì khác ngoài cây, lá, hoa, quả, củ.

    Họ ăn uống như vậy một cách tự nguyện, theo thói quen từ xưa, mà không chịu bất cứ sự bắt buộc nào. Theo họ, ăn chay đơn giản là việc bắt nguồn từ sự hiểu biết về quy luật cuộc sống và sự thánh thiện trong tâm hồn họ.

    Bất cứ người Kogi nào đều nói rằng: “Quả đất là nơi sinh sống của muôn loài, vậy tại sao loài người lại bắn, giết, ăn thịt các loài khác? Mọi loài vật đều biết đau đớn, tại sao lại ăn “cái đang đau khổ?”.

    Bộc tộc Kogi sống an hòa với muôn loài, giúp đỡ, che chở cho tất cả các loài từ bao nghìn đời nay.
    [​IMG]
    Bộ tộc Kogi chỉ ăn chay

    Không tích trữ lương thực, thực phẩm

    Không thâm canh, tăng vụ, không áp dụng bất cứ biện pháp khoa học kỹ thuật cũng như hóa chất nào vào việc trồng trọt. Bộ tộc Kogi gieo trồng rất đơn sơ, tự nhiên và đặc biệt là không có sự tích trữ lương thực như bất cứ bộ tộc hay nhóm cư dân nào khác.

    Họ sống điềm nhiên, tự tại, vui vẻ đến không ngờ. Họ có quan niệm thế này: “Thiên nhiên như bà mẹ đảm đang, khéo léo, đã tính toán, lo liệu đủ cho mọi loài thì cứ yên tâm mà vui sống. Chim muông, muôn loài nhởn nhơ bay lượn, chúng đâu có khổ nhọc lo cái ăn, chúng đâu cần gieo trồng, chăm bón mà vẫn không bị chết đói. Vậy tại sao chúng ta phải lo? Chúng tôi ai cũng ăn đủ 3 bữa trong ngày và cũng không mấy quan tâm tới chuyện ăn uống”.

    Với suy nghĩ như vậy, họ chỉ canh tác giản đơn và hái cây trái trong rừng ăn như tổ tiên xa xưa của loài người.
    [​IMG]
    Họ sống hòa đồng với thiên nhiên
    “Việc tạo ra nhiều cây trái không theo cách tự nhiên dễ làm lệch lạc sự cân bằng của tự nhiên. Chúng tôi tạo thức ăn trong an bình” – các nhà khoa học đều nhận được câu trả lời như thế từ người Kogi khi thắc mắc về chuyện vì sao không canh tác để tích trữ được nhiều lương thực.

    “Việc tích trữ lương thực, lo để dành, vô hình tạo ra sự tham lam, muốn chiếm đoạt, đó là khởi nguồn của chiến tranh, tội ác, tàn sát lẫn nhau. Sự dư thừa thường làm rối loạn trật tự thiên nhiên. Khi mình chiếm hữu được nhiều thì có nghĩa là người khác, sinh vật khác sẽ bị thiếu hụt. Như vậy sẽ mất cân bằng, khiến thiên nhiên bất ổn. Do đó, phương châm nuôi dưỡng từ tổ tiên chúng tôi từ xa xưa đến nay vẫn là sống đủ, không có sự dư thừa” – người Kogi cho biết.

    Tuổi thọ trên 100

    Ngành y khoa, khoa học công nghệ sinh học của thế giới đã có những bước phát triển vượt bậc, song hiện chúng ta mới duy trì tuổi thọ con người từ 70 – 80 tuổi. Điều đáng buồn là tình trạng bệnh tật mỗi ngày thêm nghiêm trọng, những căn bệnh khó điều trị xuất hiện ngày một nhiều.

    Thế nhưng, bộ tộc Kogi với lối sống tự nhiên như thời tiền sử, lại gần như không có bệnh tật. Điều đáng kinh ngạc nữa là tuổi thọ trung bình của họ lên tới hơn 100 tuổi. Đó quả là điều mà con người trong xã hội hiện đại chúng ta phải ngưỡng mộ, mơ ước.
    [​IMG]
    Bộ tộc Kogi sống rất thọ
    Chỉ bằng việc sử dụng cây cỏ thu hái trong thiên nhiên, họ đẩy lùi mọi loại bệnh tật, điều dưỡng cơ thể luôn khỏe mạnh. Đơn giản nhất là vấn đề về răng miệng, không có ai trong số cư dân của bộ tộc Kogi bị sâu răng. Bộ tộc Kogi tự hào rằng, vì họ sống không trái với quy luật thiên nhiên, nên không sinh ra bệnh tật.

    Không theo tôn giáo, đạo luật

    Trong ngôi nhà của bộ tộc Kogi không có chỗ cho tín ngưỡng, tôn giáo. Họ không thờ cúng bất cứ một vị thần nào, họ cũng không có các sinh hoạt liên quan đến tâm linh như những bộ tộc khác.

    Họ cho rằng sự xuất hiện, tồn tại của các tôn giáo chứng minh rằng con người đã quá dã man, độc ác, và sự hiếu thắng, sân si đang hiện hữu. Tất cả người dân trong bộ tộc đều bình đẳng, tôn trọng lẫn nhau.

    Mọi việc trong làng đều quyết theo ý chung mà không theo bất cứ ý kiến riêng của cá nhân nào. Họ không có tộc trưởng. Tuy nhiên ý kiến, kinh nghiệm của người cao tuổi vẫn được đề cao, xem trọng.

    Anh cả của loài người?

    Các nhà khảo cổ học, dân tộc học cũng đã khẳng định rằng, tộc người Kogi có nền văn hóa cách chúng ta rất nhiều thế kỷ. Họ là hậu duệ của một nền văn minh rực rỡ cổ xưa. Trải bao năm sống trong rừng thẳm, họ vẫn giữ gìn những nét văn hóa, lối sống cơ bản, đặc biệt là những quan niệm về cuộc sống, tự nhiên như những triết gia.

    Những cư dân của bộ tộc Kogi thường tự hào khẳng định: “Tổ tiên chúng tôi xuất hiện trên trái đất này rất xa xưa, xưa hơn tổ tiên của loài người của thế giới ngoài kia rất nhiều. Chúng tôi biết rõ trong quá khứ và biết chắc những gì sắp xảy ra của trái đất này”.

    Thanh niên của tộc người Kogi muốn được xem là trưởng thành, hoàn thiện, có năng lực, thì họ phải trải qua 9 năm tu tập. Họ ngồi quay mặt vào vách đá để khám phá bản thân và suy ngẫm sự liên kết, giao thoa, hợp nhất giữa trời đất, con người và thiên nhiên.
    [​IMG]
    Họ tự nhân là anh cả của loài người
    Trong khi nhiệm vụ của người cao tuổi nhất trong làng là truyền cho thế hệ trẻ những kinh nghiệm, sự hiểu biết về những điều được gọi là bí mật của vũ trụ. Họ cũng được giảng giải kỹ lưỡng về tâm thức của chính họ.

    Khi bước vào tuổi 30, thanh niên Kogi sẽ trở thành một con người trưởng thành, hoàn thiện, có khả năng “giao cảm với vũ trụ”. Nhờ vậy mà sống ở nơi núi cao, rừng thẳm mà họ vẫn biết rõ được những gì đã và sẽ xảy ra trên thế giới.

    Họ thường dùng tay chọc vào một ống gỗ bên trong có chứa vôi, cho đến khi tan thành bột và thỉnh thoảng họ lại chấm vào lưỡi. Việc làm đó nhằm nhắc nhở bản thân luôn trau dồi mài dũa thân và tâm giúp hiểu rõ đời sống đúng đắn, vẹn toàn. Từ đó ý thức được những việc kỳ diệu, phi thường.

    Người Kogi không có thói huênh hoang, nhưng họ tự hào nói rằng: “Chúng tôi đại diện cho thế hệ con người đến sớm trên trái đất nên tự cho mình là anh cả, và xin được gọi các vị là em”.


    Nguồn 4: http://hoangvanlac31.blogspot.com/2011/09/kogi-toc-nguoi-da-o-ky-la-o-nam-my.html

    Cũng như nền văn minh bí ẩn Maya, bộ tộc người da đỏ Kogi sống trên đỉnh núi Sierra (Colombia) cheo leo đã từng làm các phóng viên của hãng tin BBC phát sốt bởi lối sống dựa vào thiên nhiên vô cùng độc đáo và cách giáo dục con người chỉ thấy ở một nền văn minh phát triển.
    Trong bộ phim tài liệu do đài BBC thực hiện, các trưởng lão nhận người Kogi là dòng dõi của của một nền văn minh cổ xưa ở Nam Mỹ, những người đã xây dựng nên các kim tự tháp Maya vĩ đại; nhưng bởi lòng tham trong quá khứ, nền văn minh bị diệt vong và chỉ còn số ít các thành viên bộ tộc đi ẩn cư vào rừng sâu núi thẳm là còn tồn tại đến ngày nay.
    Không giống như những thổ dân châu Mỹ khác, tất cả người Kogi đều ăn chay, không sát sinh, các thanh niên lớn lên phải theo các trưởng lão thiền định nhiều năm liền trong các hang đá để học cách sống hòa đồng với thiên nhiên.
    Người Kogi quan niệm đời sống vật chất chỉ là thứ tạm bợ, đi ngược lại thiên nhiên là con người tự treo cổ mình.
    [​IMG]
    Những người Kogi
    Dù ẩn cư trên đỉnh Sierra xa xôi, người Kogi cũng nhận thức được rằng số đông nhân loại đang tàn phá thiên nhiên một cách mù quáng, đang từng bước đi vào vết xe đổ của người Maya trước đây – tàn lụi bởi tranh chấp tài nguyên và hứng chịu những đợt thiên tai liên miên. (Xem thêm: Thông điệp của những người Anh cả)
    Nền văn minh Tairona
    Các nhà khảo cổ học cho rằng người Kogi từng thuộc nền văn minh Tairona, có gốc tích ở vùng Sierra Nevada deSanta Marta– mà ngày nay thuộc về Magdalena và La Guajira Departments của Colombia. Các bộ tộc Tairona phát triển từ khoảng thế kỷ thứ 1 cho đến 11, di dần cư từ vùng biển lên đến vùng cao nguyên, nơi họ xây dựng các thành phố bằng đá rộng lớn như Ciudad Perdida.
    [​IMG]
    Tàn tích thành phố Ciudad Perdida của người Tairona
    Ciudad Perdida, người Tây Ban Nha gọi là “thành phố đã biến mất”, được xây dựng vào khoảng năm 800 TCN ở Sierra Nevada, Colombia. Các nhà khảo cổ nhận định đây có thể là thủ đô của người Tairona, một thành phố có dân số vào khoảng 8 ngàn người với các kiến trúc bằng đá như đường, khu vực mua bán, quảng trường… Nhiều cổ vật quý giá bằng vàng, kim loại, đá quý, đồ gốm, trong thành phố đã bị các nhóm cướp bóc lấy đi vào khoản những năm 1970.
    Các nhà sử học cho biết các nhóm bộ tộc Tairona có thể đã đụng độ với người Tây Ban Nha xâm lăng trước đây và họ đã rút dần về cao nguyên Sierra Nevada để sống biệt lập. Rất ít cư dân bản địa Colombia hoặc người bên ngoài có cơ hội tiếp xúc với các thổ dân Kogi nếu không được họ cho phép.
    Người Kogi tin cao nguyên Sierra là “trái tim của thế giới” và họ là “người anh lớn của nhân loại” có nhiệm vụ giữ gìn sự tinh khiết cho mẹ Trái đất. Vào năm 1990, người Kogi quyết định lộ diện để gửi thông điệp của cha ông ra bên ngoài thế giới và nhờ cậy đài BBC thực hiện một bộ phim về bộ tộc của mình. Nhiều thay đổi đã diễn ra sau khi bộ phim tài liệu được BBC công chiếu, Chính phủ Colombia quan tâm nhiều hơn đến các bộ tộc ít người và các nhóm ăn trộm cổ vật cũng phải chùn tay.
     
    goeunchan, Devil Never Cry and viendu like this.
  2. Cộng Mạng

    Cộng Mạng T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    30/7/12
    Bài viết:
    553
    Nguồn 5: http://kogi-warning.blogspot.com/p/thong-iep-tu-bo-lac-kogi.html


    Thông điệp từ bộ lạc Kogi
    [​IMG]
    Như trên chúng tôi đã trình bày. Ngày nay loài người đang tự đào hố chôn mình. Càng văn minh, con người càng lầm lạc, mê mờ. Càng văn minh, con người càng làm trái với luật của thế giới tự nhiên. Càng ngày con người càng tham lam. Mà càng tham lam thì càng chia rẽ, hận thù nên bạo lực, chiến tranh khủng bố luôn diễn ra mà kết quả không tránh được là thế giới chiến tranh lần thứ ba sẽ phải xảy ra. Nhưng chiến tranh lần này quả là khốc liệt và bi thảm. Lý do là cả kẻ hận thù và người bị hận thù đều bị tiêu diệt, thế giới lại đi vào giai đoạn của hỗn mang, một giai đoạn xuất hiện trong vũ trụ cách đây hằng tỷ năm... Một lần nữa, chúng tôi tha thiết yêu cầu quý vị hãy mang thông điệp này đến cho thế giới bên ngoài để loài người văn minh tiến bộ hiện nay thức tỉnh nếu không thì sẽ quá muộn.




    Thông điệp từ bộ lạc Kogi
    by Relax With Me under

    [​IMG]
    Cuộc du hành vào xứ Kogi - Thông điệp từ một bộ lạc kỳ bí gửi cho thế giới văn minh hiện nay.

    Nguồn của bài viết:http://www.quangduc.com/thoidai/89hanguon.html

    Giới thiệu: Đây là bài viết dựa trên bộ phim From the Heart of the World - The Elder Brothers' Warning. Bộ phim đã được làm 15 năm trước (1993) nhưng có lẽ cho đến bây giờ người ta mới cảm nhận được rõ ràng những cảnh báo của nó. Phim có thể được xem ở đây (Bằng tiếng Anh - 53 phút):http://video.google.com/videoplay?docid=-521537373096312859

    Trong kỳ Ðại hội Tôn giáo thế giới họp tại thành phố Chicago (Mỹ quốc) đại biểu các nước trên thế giới đã vô cùng kinh ngạc khi họ nghe ký giả Lan Ereira trình bày sự kiện là họ đã thực hiện một chuyến du hành vào xứ huyền bí đó là bô lạc Kogi một bộ lạc mà từ mấy nghìn năm nay chưa thấy tài liệu sách sử nào nói tới. Sống trên núi cao, trong rừng sâu.

    Người KOGI luôn luôn như giữ bí mật về sự hiện hữu của mình vì thế mà họ thường rút vào trong những khu rừng rậm rạp sâu thẳm và định cư nơi những núi cao quanh năm mù mịt những đám mây mù đày đặc. Về mặt địa lý thì đây là vùng đất huyền bí thuộc rặng Sierra, nơi mà người dân bạo dạn của xứ Nam Mỹ cũng không dám bén mãn đến vì sợ Thần linh nơi đây quở phạt.Sự khám phá ra bộ lạc Kogi này là một tình cờ hay là đúng vào thời điểm quan trọng mà nhân loại đang cần tới họ? Năm 1974, một chiếc phi cơ bay lạc vào khu rừng rậm xứ Colombia thuộc Nam Mỹ châu - về phía bắc của rặng Sierra, phi công của chiếc máy bay này đã khám phá ra bên dưới thấp thoáng một công trình xây cất cổ xưa bằng đá có hình dạng kim tự pháp nhưng không giống kim tự tháp Ai Cặp hay kim tự tháp thường thấy ở Nam Mỹ.

    Nhờ sự phát hiện vừa nói mà vô số nhà khảo cổ và Ðịa chất học đã đến nơi đây bắt đầu khám phá và họ đã khẳng định rằng công trình xây cất khác lạ này chứng tỏ người dân nơi đây có nền văn minh rất cao. Ðiều chứng minh rõ ràng là những con đường đi lại làm bằng đá và rất có hệ thống - Ngoài ra là còn có những đường cống thoát nước mà cấu trúc cũng như cách đặt để rất có kỷ thuật. Khi phân tích về đồng vị phóng xạ để xác định thời gian thì các nhà khảo cổ đã khám phá ra rằng đây là di tích của nền văn minh xuất hiện cách đây khoảng 7 hay 8 nghìn năm - nghĩa là còn trước cả thời đại văn minh của xứ Incas và Maya ở Nam Mỹ nữa.
    Lúc đầu các nhà khảo cổ tới đây nghiên cứu tìm hiểu, họ không gặp bất kỳ một bóng dáng nào của thổ dân sống ở đây - Mọi vật như chìm đắm trong im vắng lặng lẽ đến kỳ lạ, Nhưng những công trình xây cất bằng đá lâu đời dần dần được khám phá thêm và nhất là những khối đá lớn được cắm nơi những con đường có ghi những ký hiệu hay chữ rất lạ. Như vậy vùng đất bí hiểm này chắc chắn là có người trú ngụ Nhưng tại cao không thấy một ai?
    Về sau họ mới biết rằng nơi đây có một bộ lạc tên là Kogi đó là hậu duệ của một nền văn minh xưa cổ đã biến mất từ mấy nghìn năm trước. Những người Kogi rất nghi kỵ những người khác bộ lạc - Họ hầu như không muốn liên lạc hay tiếp xúc với bất kỳ ai - Vì thế họ rút dần lên vùng núi cao nơi mây và sương mù bao phủ quanh năm giúp cách biệt họ với loài người.
    Một số nhà khoa học cũng như nhà báo đã tìm moi cách tìm gặp tiếp xúc với người bộ lạc Kogi nhưng tuyệt nhiên họ không thành công vì người Kogi thường tìm cách lảng tránh.Về sau vì may mắn hay vì một lý do nào khác một ký giả của đài BBC Luân Ðôn lên là Alan Ereira đã được một người đại diện của bộ tộc Kogi tiếp xúc. Người này cho hay là ký giả này sẽ được tự do vào thăm viếng và chuyện trò với người của bộ lạc - họ còn cho biết là ký giả này có thể mang theo một số người (khoảng 4 hay 5 người) đi theo để phụ giúp.
    Ðầu năm 1993, ký giả Alan Ereira tháp tùng bởi 5 người gồm một ký giả ba nhân viên thu hình và một nhân viên y tế lên đường. Ðể có thể thu thập được nội dung của cuộc trao đổi phỏng vấn với người Kogi, phái đoàn này còn tìm được một người của bộ lạc kế cận có thể nói được tiếng Kogi làm thông dịch.Sau một thời gian len lõi trong rừng sâu núi thẳm của vùng Nam Mỹ, họ lên được một đỉnh núi cao của miền Sierra sau khi hồi hộp đi qua clùếc cầu treo như lơ lửng trên những hố sâu và vực thẳm để vào nơi bộ tộc Kogi sinh sống. Họ được một số người đại diện bộ tộc ra đón. Ðó là những vịTrưởng lão - Những người này ăn mặc giống nhau: vải dệt từ những loại sợi dày màu trắng - đầu họ đội loại mũ có vành hơi rộng cũng màu trắng - Tóc họ màu đen, dài, quăn, da ngăm...Trước tiên phái đoàn được cho biết là họ được phép ở lại đây 3 ngày.
    Ðây là một trường hợp đặc biệt và sẽ không bao giờ còn có sự gặp gỡ này nữa.Khi nhóm của ký giả Lan Ereira an toạ trên những cái ghế thấp bằng thân cây thì một vị cao tuổi trong bộ tộc mời họ uống nước và bắt đầu nói như giải thích:- Có thể đây là một ngoại lệ, vì từ mấy nghìn năm qua chúng tôi theo điều luật củadòng họ, không bao giờ tiếp xúc với bất cứ ai ngoài người trong bộ tộc. Có lẽ quý vị sẽ hiểu rõ nguyên do vì sao mà Hội đồng trưởng lão của bộ tộc chúng tôi đã quyết định có cuộc hội ngộ hôm nay.người đang đứng đầu xa để chỉ về điều mà vị này vừa nhắc tới về sức khoẻ thì nhân viên y tế trong phái đoàn ngỏ ý muốn “xem qua” sức khoẻ họ. Người này lần lược dùng các dụng cụ y khoa đo huyết áp, khám phổi, khám răng, thử máu vân vân..
    Ðiều kỳ diệu là không tìm thấy một dấu hiệu nào về tật bệnh hay sức khoẻ suy kém nơi những người mà họ đã cẩn thận kiểm tra sức khoẻ. Ðặc biệt nhất là hàm răng của họ rất khoẻ mà không có dấu vết hay tình trạng răng hư, răng sâu. Tuy vậy vị trưởng lão cho biết là vẫn có trường hợp có người qua đời vì bệnh nhưng rất ít và thường xảy ra khi đứa bé mới lớn - Một khi vị trưởng lão khám nghiệm thấy không thể chữa khỏi thì cha mẹ đứa bé sẽ chấp nhận mất con vì họ cho đó là luật của tự nhiên. Tuổi thọ của người Kogi rất cao thường là hơn 100 tuổi.
    Khi thấy những người Kogi hay cầm một các ống bằng gỗ đựng vôi và dùng cái que gỗ xoay vòng cho vôi tan tành bột và lâu lâu lại chấm vào lưỡi thì ký giả Alan Ereira hỏi vị trưởng lão:- Thưa trưởng lão, người có thể giải thích về những cái ống vôi và hành động làm tan vôi cho chúng tôi biết rõ ý nghĩa được không?Vị trưởng lão đáp:- Hành động mà ông thấy đó rất có ý nghĩa vì nhắc nhở mọi người trong chúng tôi luôn luôn ghi nhớ là hãy trau dồi mài dủa Thân và Tâm giúp hiểu rõ đời sống một cách đúng đắn và vẹn toàn – Cũng chính nhờ vậy mà mỗi người đều ý thức đượcnhững việc khác kỳ diệu, phi thường hơn.Phái đoàn đã quan sát nhiều nơi tuy nhiên vẫn còn nhiều vùng bị giới hạn không thể tới hay không thể quan sát tìm hiểu được. Theo ký giả Ereira thì người trong bộ lạc có tư tưởng rất tự do phóng khoáng. Mọi người đều có quyền phát biểu trong các cuộc thảo luận. Tại đây, chung cuộc sẽ là quyết định chung chớ không do một nhân vật có quyền uy nào ra lệnh cả.
    Dưới đây là một số câu hỏi đáp giữa những người trong phái đoàn và những vị trưởng lão:

    Hỏi: Xin hỏi rằng: Quý vị quan niệm ra sao về bệnh tật?

    Trả lời: Sở dĩ tật bệnh phát sinh là do con người sống trái với luậtchúng tôi là con cháu của một giống dân rất xưa cổ và có thể nói rằng tổ tiên chúng tôi đã có mặt trên quả đất này từ lâu đời lâu hơn cả tổ tiên quý vị nữa. Ngày nay chúng tôi toàn thể người trong bộ tộc vẫn sống tiếp tục theo những gì mà tổ tiên chúng tôi đã sống, đã suy nghĩ và hoạt động..
    Vì chúng tôi đại diện cho thế hệ con người có mặt trên trái đất này sớm hơn quý vị nên tự cho mình là những người anh cả trong gia đình rộng lớn của loài người. Như thế quý vị được chúng tôi xem là em ...Thế giới có nhiều khác biệt về sắc dân, phong tục tập quán nhưng cũng vẫn có những điều tương hợp giống nhau - Ví như trong một gia đình thì người anh phải chỉ bảo cho người em nhiều điều mà người em chưa biết - Tuy nhiên phần lớn người em vì còn hăng hái, bướng bỉnh nên họ thường không nghe theo - và trãi qua biết bao nghìn năm rồi họ vẫn không nghe vẫn chưa hiểu, chưa thấy, chưa giác ngộ trong cuộc sống - vì thế mà những đàn anh như chúng tôi đành phải im lặng đợi chờ vì biết đâu khi đàn em đi vào nếp sống gọi là văn minh khoa học kỷ thuật thì trí óc họ sẽ mở mang bừng sáng để thấy rõ là mình đã sai lầm lớn lao trong cách sống như thế nào?
    Nhưng mãi hoài những người này ngày càng lầm lạc mê mờ, tự huỷ hoại mình và cả môi trường đất đai nơi họ sinh sống nữa - Sự sai lầm lớn lao ấy đã tới giai đoạn hiểm nguy báo động. - Vì thế chúng tôi nghĩ và quyết định là đã tới lúc phải lên tiếng, phải nói rõ về những sai lầm mà những người em đã phạm phải. Chính vì lẽ đó mà có buổi gặp gỡ hôm nay -vì nếu chậm sẽ quá muộn ....Khi quý vị bước chân vào đây và quan sát đời sống của những người dân chúng tôi quý vị chắc chắn sẽ thấy có sự trái ngược lạ lùng với đời sống của quý vị - Một bên văn minh tiến bộ, một bên đơn sơ mộc mạc - Tuy nhiên, đời sống càng văn minh tiến bộ bao nhiều thì sự xấu xa, nguy hiểm tàn tạ lại càng đến mau bấy nhiêu. Trong khi đời sống đơn sơ mộc mạc bình thản thì lại làm cho con người được an cư lạc nghiệp bấy nhiêu
    Ðiều mà chúng tôi muốn đề cao ở đây là sức khoẻ của mọi người trong các làng. Phần lớn ít có vấn đề hay không có vấn đề.Khi vị đại diện bộ tộc đưa tay quét một vòng về phía một số tự nhiên. Nếu chúng ta quan sát kỷ môi trường và thiên nhiên, ta sẽ thấy tất cả đều có một nhịp sống hài hoà để giữ thế cân bằng sinh thái. Một khi con người sống không thuận theo thiên nhiên tức là trái với luật tự nhiên, mà trái với luật tự nhiên thì dĩ nhiên cơ thể sẽ có những xáo trộn và từ đó phát sinh bệnh.



    Hỏi: Thế nào là sống thuận theo thiên nhiên? Giúp cân bằng thiên nhiên?


    Trả lời: Chúng tôi xin nêu một thí dụ mà thí dụ này chính quý vị đã và đang thực hiện Ðó là việc gieo trồng canh tác của quý vị ngày càng phát triển, nhưng vì đuổi theo lợi nhuận, cạnh tranh nên quý vị đã không từ nan dùng những chất hoá học thúc đẩy tiến trình phát triển của cây trái, của lúa mì, lúa mạch. Ngay cả những súc vật nuôi như heo gà, bò, cá, tôm… quý vị cũng không từ nan dùng hoá chất thúc đẩy cho chúng lớn. Làm như vậy tức là quý vị đã làm trái tự nhiên, quý vị đã gây ra sự mất cân bằng hài hoà của mọi sinh vật của thiên nhiên - Dĩ nhiên là những rau trái, hoa quả, lúa gạo,cá tôm sẽ tích chứa trong chúng vô số chất độc hại và khi quý vị ăn vào thì chuyên gì sẽ xảy ra? Tại sao người Âu Mỹ ngày nay bị ung thư quá nhiều và tình trạng tật bệnh này ngày càng lan tràn sang các nước Á châu, Úc châu? Tại sao tại các nước gọi là văn mệnh tiến bộ của quý vị ngày càng phát sính ra những loại bệnh lạ, bệnh nan y khủng khiếp? Tất cả chính là do con người ngày càng mê mờ, u tối vì chỉ biết chạy theo vật chất lợi, nhuận mà thôi…vì thế họ luôn gây hại cho môi trường sống, họ luôn làm mất cân bằng thiên thiên, không sống hòa với thiên nhiên, đúng luật thiên nhiên…
    Sự mất cân bằng trong thiên nhiên còn thấy rõ khi hàng ngày những chất độc hại từ các nhà máy, từ các lò luyện, từ tàu hỏa, xe hơi lan toả khắp không khí - Các chất độc từ các chất phế thải chôn vào lòng đất tạo ra điều mà quý vị gọi là Ô nhiễm môi trường khiến quả đất phải chịu hậu quả nguy hiểm - không những tai hoạ cho bầu khí quyển, đất đai, cây cối mà cả nước cũng bị ô nhiễm - Rồi sự đào sông, xẻ núi, đốn cây rừng, khai phá các hầm mỏ, rút hết các tinh túy của lòng đất v…v….Loài người đã tàn phá quả đất một cách nghiệt ngã, không nương tay cơ hồ như làm cho quả đất rỗng đi trong khi trên mặt đất thì lại xây dựng các công trình to lớn nặng nề - Nếu quý vị có chút suy nghĩ phân tích một cách đơn giản thì rõ rang loài người hiện nay đang làm cho quả đất mất cân bằng – Làm sao trong tình trạng ấy mà những đường nứt nơi lòng đất ngày càng không nở toạt ra và làm sao không xảy ra những sóng thần, động đất khủng khiếp???






    Hỏi: Chúng tôi thấy quý vị canh tác trồng trọt rất đơn sơ – như vậy làm sao có đủ thực phẩm để dùng và tại sao không thấy quý vị tích trữ lương thực để phòng khi đói rét nguy hiểm??

    Trả lời: Con người thường bị cái tham lam làm cho mù quáng, vì tham lam mà sinh ra chiến tranh, vì tham lam mà sinh ra thù hận. Trong bộ tộc chúng tôi ai cũng ăn ngày 3 bữa và cũng không quan tâm tới vấn đề ăn uống. Chim chóc bay nhởn nhơ không khổ nhọc vì cái ăn, chúng đâu cần gieo hạt, bón cây mà vẫn không bị chết đói – vì thiên nhiên đã lo liệu đủ cho chúng rồi – Chúng tôi nghĩ rằng “Thiên nhiên đã lo liệu đầy đủ cho mọi loài thì cứ yên tâm mà sinh sống”. Chúng tôi biết cách tạo ra lắm hoa màu cây trái nhưng dễ làm lệch lạc sự cân bằng của tự nhiên. Vì thế chúng tôi chỉ canh tác theo lối đơn giản và hái trái cây trong rừng như thuở xa xưa – tuy mộc mạc đơn sơ nhưng tâm hồn thanh thản – chúng tôi tạo thức ăn trong an bình – về câu hỏi: Tại sao chúng tôi không lo để dành, tích trữ thực phẩm - Vì làm như thế tức là tạo ra sự tham lam mù quáng muốn chiếm đoạt – đó là khởi phát của chiến tranh, xâu xé, đó là mầm mống của trộm cắp giết người… Chúng ta hiếm khi thấy thú vật chim muông tang trữ thức ăn cho chúng. Sự dư thừa thường làm rối loạn trật tự thiên nhiên. Ðiều thấy rõ là khi mình chiếm hữu nhiều cho mình thì người khác và sinh vật khác sẽ bị thiếu hụt – Như vậy là không công bằng, là vi phạm luật tự nhiên và khiến thiên nhiên mất cân bằng… Do đo phương châm nuôi dưỡng từ tổ tiên chúng tôi đến may vẫn luôn sống vừa đủ - không có sự dư thừa… là vậy.






    Hỏi: Xin hỏi là khi không ăn thịt cá, nghĩa là bất cứ loài động vật lớn nhỏ nào có phải là quý vị bị ảnh hưởng bởi tôn giáo nào đó không? Theo quý vị thì chỉ ăn độc nhất rau trái có lợi như thế nào?

    Trả lời: Như đã trình bày từ trước, tổ tiên chúng tôi xuất hiện trên quả đất này rất xưa, xưa hơn tổ tiên quý vị rất nhiều. Sự xuất hiện các tôn giáo mà quý vị thấy hiện nay trên thế giới, chỉ xuất hiện sau khi loài người đã quá dã man độc ác. Còn tổ tiên chúng tôi thì đã sống theo sự an lành thiện tâm giúp đỡ mọi loài từ đó tới nay như chuyện tự nhiên của thiên nhiên – Chúng tôi không bị lệ thuộc vào tôn giáo nào cả. Con người vốn đã có sẵn thiện tâm, lòng tốt khi mới sinh ra. Chính vì tham lam mê mờ, ganh đua ganh ghét mà sinh ra chống đối nhau, xâu xé, giành giựt nhau dẫn tới chiến tranh. Loài người hiện nay đang đắm chìm trong các u tối đó. Chúng tôi thì không. Chúng tôi không săn bắn, không đánh cá nên không giết hại sinh vật nào chúng sống hòa đồng với chúng tôi như quý vị nuôi chó mèo vậy. Quả đất là nơi sinh sống của mọi loài - Tại sao loài người lại bắt, giết, ăn thịt các loài khác. Mọi loài sinh vật đều biết đau đớn. Tại sao ta lại ăn “cái đang đau khổ"? Ăn cái đau khổ thì cơ thể ta sẽ bị gì? Còn vấn đề chỉ ăn rau trái, quý vị hỏi là có lợi như thế nào thì xin trả lời rằng: Trong cay trái rau cỏ có nhiều thứ mang lại sức khoẻ tốt lành cho con người. Nhiều chất quý trong cây khi vào cơ thể sẽ giúp cơ thể có khả năng chống lại các độc tố gây bệnh. Nhiều khi gặp trở ngại trên đường đi hay lạc lối trong rừng sâu không có thức ăn chúng tôi có thể ngậm vài lá cây nào đó để bồi bổ cơ thể. Một trong các môn học của mọi người trong bộ tộc chúng tôi là cây cỏ vì chúng tôi sống gần gủi với cây cỏ nhiều hơn cả.





    Hỏi: Quý vị vừa cho biết về môn học cây cỏ, vậy nơi đây trường ốc ra sao, công việc giảng dạy tiến hành như thế nào? Xin cho biết?


    Trả lời: Chúng tôi giảng dạy cho con trẻ từ tấm bé về nhiều lãnh vực, như cách ăn uống cũng phải dạy - ví dụ khi ăn phải tập nhai kỷ, phải từ tốn, ngẩm nghĩ, chú tâm, phải đưa tư tưởng vào việc đang ăn. Tránh vừa ăn vừa nói, không được vừa ăn vừa nghĩ ngợi tới vấn đề nào khác… Môn học danh riêng cho thanh niên khi tới tuổi hai mươi là quan trọng hơn cả và khó khăn hơn cả. Tới độ tuổi này, người thanh niên trong bộ tộc được gởi tới một túp lều tranh hay một hang đá. Nơi đây vị trưởng lão sẽ chỉ dẫn phương cách học tập. Phải nói đây là phương cách tu tập để trở thành một người Kogi hoàn thiện có năng lực, biết sống và biết suy nghĩ thế nào cho hợp cách. Người thanh niên sẽ ngồi xếp bàn quay mặt vào vách để từ đó họ ngẩm nghĩ suy tưởng về con người mình, về thế giới tự nhiên, nghĩa là sư liên kết, ràng buộc, giửa con người và thiên nhiên giữa con người và cây cỏ, thú vật, ngày đêm, đất đai, rừng núi, sự kiên trì là điều cốt lõi và thời gian sẽ đánh giá được sự kiên trì. Do đó mà thời gian người thanh niên ngồi quay mặt vào trong nơi túp lều hay vách đá phải là 9 năm. Chín năm suy ngẩm nhiều vấn đề và cũng là thời gian để bản thân con người mình và thiên nhiên liên kết gần gũi nhau, biết rõ nhau, trở thành hợp nhất. Khi an trú ở một nơi hiu quạnh vắng vẻ như thế để tự suy gẩm, khám phá bản thân mình và khám phá thiên nhiên, người thanh niên này sẽ ăn rất ít và khi tu tập, họ chỉ ngậm vài lá cây, uống chút nước để giữ cho cơ thể đựơc an bình mà thôi. Thường thì vị trưởng lão sẽ đến giảng dạy theo một giờ nhất định nào đó. Vị nay sẽ hưởng dẫn người học trò về những điều gọi là bí mật của vũ trụ tự nhiên, về tâm thức về ý thức và hành động của chính bản thân mình. Sau 9 năm tu tập xét mình xét thiên nhiên như thế với thế ngồi "diện bích” (nhìn vô vách).Khi người thanh niên bước vào tuổi 30, lúc đó họ đã trở thành một con người chửng chạc có khả năng “giao cảm với vũ trụ thiên nhiên”. Chính nhờ vậy mà dù sống nơi núi cao đầy sương và mây mù, dù trong rừng thẩm thâm u của rừng dày Nam Mỹ, họ vẫn biết được những gì đã và sẽ xảy ra trên thế giới. Ðây chính là câu trả lời vì sao chúng tôi sống nơi tận cùng mù mịt của địa cầu mà lại có thể biết những gì xảy ra ở bên ngoài như đã từng trình bày trong những lần giải thích cho quý vị về tình trạng bất an, đen tối, đầy nguy hiểm mà loài người đang gây ra trên thế giới...






    Hỏi: Quý vị quan niệm hay biết rõ về vũ trụ như thế nào? ....

    Trả lời: Sống hòa hợp với vũ trụ, thấm nhập vũ trụ vào với tâm thức mình thì ta sẽ thấu triệt, hiểu rõ được nhiều thứ trong đời sống. Lý do vũ trụ như là một tấm gương soi vĩ đại, từ đó phản ảnh mọi sự mọi việc, nên khi ta hoà nhập vào với vũ trụ là ta biết rõ những điều đã và sẽ xảy ra. Vì mình và vũ trụ là một nên khi biết rõ mình tức là biết rõ vũ trụ, tự nhiên. Mà biết rõ vũ trụ tức là biết rõ các định luật của thế giới tự nhiên, trong đó có ta, các loài sinh vật nghĩa là tất cả Và khi đã hiểu rõ các định luật ấy rồi thì ta sẽ không bao giờ dám làm điều gì, dám nghĩ điều gì vượt ra ngoài hay trái ngược với các định luật ấy. Vì nếu làm trái với thiên nhiên là sẽ bị đào thải bị tận diệt.Còn ý niệm về vũ trụ thì nhờ tĩnh tâm giao cảm với vũ trụ mà chúng tôi biết lúc vũ trụ chưa hình thành là một khoảng trống không - Cái trống không vô tận ấy chính là Mẹ Vũ trụ mà chúng tôi gọi là Kaluma. Mẹ Vũ trụ là một trạng thái tuyệt đối của Tâm thức - Mẹ vũ trụ không phải là đấng tạo hóa như loài người nghĩ. Chính nhờ cái tâm thức tan toả này mà phát sinh ra tư tưởng - Nhờ sự vận hành chuyển hoá của tư tưởng mà phát sinh ra tất cả mọi thứ như ta thâý ngày nay - Ðiều này mới nghe qua thì quá mơ hồ trừu tượng – Chỉ khi nào quý vị áp dụng phương thức suy gẩm như lối ngồi vào vách trong thời gian 9 năm thì khi đó tâm thức quý vị mới dễ hoà vào tâm thức vũ trụ - Lúc đó quý vị mới thấy rõ những gì tôi vừa trình bày. Như vậy cái Tâm là rất quan trọng - Mọi thứ đều do tâm tạo. Nhờ phương thức tĩnh tâm để giao cảm với vũ trụ mà chúng tôi biết trong vùng không gian của chúng ta thôi là có 9 thế giới phát sinh từ tâm thức - Mọi thứ nơi 9 thế giới ấy đều có cùng quy luật là sinh ra lớn lên, phát triển rồi chết. Những quy luật ấy còn có những chi tiết mà nếu loài người tự cho là văn minh tiến bộ tìm cách phá vỡ các quy luật thì hậu quả lại rất tai hại. Loài người hiện đang sinh sống nơi thế giới thứ 9. Ðiều quan trọng cần nhớ là thế giới này không phải dành riêng cho loài người mà còn cho mọi sinh vật – Vì thế đánh, bắt, giết hay ăn thịt các sinh vật tức là vi phạm quy luật tự nhiên. Nói về sự vi phạm quy luật tự nhiên thì thật ra loài người đã hành động trái với luật tự nhiên từ lâu rồi...


    Hỏi: Theo quý vị thì loài người hiện nay đã hành động trái với luật tự nhiên như thế nào??

    Trả lời: Buổi gặp gỡ 3 ngày tại bộ tộc chúng tôi chính là mục đích để nói lên cái sai lầm của loài người hiện nay, cái nguy cơ tai hại mà loài người đã gây ra – Nói rõ hơn là loài người từ lâu đã làm trái với định luật thiên nhiên, gây tai họa không những cho trái đất mà còn cho cả chính họ. Con người cứ mê mờ khi nghĩ rằng mình có khả năng cải tạo thiên nhiên, cải tạo cuộc sống – Con người ngày càng văn minh tiến bộ với những máy móc tuyệt hảo tinh vi – Nhưng quả thật ý tưởng đó quá sai lầm vì khả năng con người dù thông minh tài giỏi tới đâu vẫn không thể thay đổi quy luật của tự nhiên cũng như chế ngự đưọc cơn thịnh nộ của thiên nhiên – Con người không thể ngăn cản sóng thần, bão tố, động đất, lũ lụt và nhất là dịch bện và sự chết. Càng ngày con người càng có cảm tưởng rằng mình có khả năng chế ngự được thiên nhiên và thực hiện được những gì mà con người muốn như đẩy lùi bệnh tật, tạo sinh ra sinh vật mới ngay trong phòng thí nghiệm, kéo dài tuổi thọ, làm mưa nhân tạo - chế tạo những vũ khí giết người tinh vi siêu đẳng và nhất là vũ khí hóa học, vi trùng ... Và những cuộc thí nghiệm nổ bom hạt nhân... Nhưng con người không biết rằng: khi đẩy lùi bệnh tật thì lại làm phát sinh ra những loại vi trùng hay dộc tố mới và tạo ra thứ bệnh mới khác. Khi chế tạo vũ khí sinh học, hóa học thì ngay lúc đang thí nghiệm cũng đã đưa vào không khí mầm bệnh độc hại rồi, từ đó mới có những bệnh lạ phát sinh ở người và loài vật. Khi làm thay đổi thế giới tụ nhiên là làm xáo trộn quy luật của sự sống... Thuốc ngừa thai, sự tạo sinh sinh vật mới, thuốc tăng cường sức khoẻ, chống ung thư, ngăn chận lão hoá đều trái luật tự nhiên... Hậu quả sẽ tàn phá đời sống tự nhiên của con người và mọi sinh vật. Quả đất là nơi loài người sinh sống, mọi loài cư trú và phát triển nhưng hằng ngày con người vô ý thức tàn phá đất đai, cây cối, thú vật một cách mù quáng. Thế giới văn minh của quý vị dùng thuốc khai quang, diệt cỏ dại, thuốc trừ sâu rầy, thuốc làm sự phát triển của gia súc và hoa màu - Những thứ thuốc ấy đều là những chất độc hại, chúng ngấm vào đất đai, biển cả, sông ngòi đều chất chứa vô số chất phế thải độc hại, con người, các động vật và nhất là các loài thủy sản đã đưa vào cơ thể biết bao chất độc từ nước. Riêng không khí thì rõ ràng ngày nay đang tràn ngập các độc chất gây ô nhiễm trầm trọng ... Tất cả sẽ là nguyên nhân gây nên vô số thảm họa đến với loài người mà bệnh ung thư và bệnh lạ ngày càng phát triển lan tràn khắp thế giới đồng thời với những thay đổi lệch lạc về khí hậu, đất đai, môi trường cũng chính do loài người gây ra làm phát sinh những biến động từ thiên nhiên như sóng thần, lụt lội, đất khọ cằn, hạn hán, động đất và sau cùng là quả đất sẽ bị hủy hoại và nạn diệt vong đến vời mọi loài sinh vật dĩ nhiên là gồm cả loài người sẽ xảy ra không lâu. Ðiều tệ hại hơn nữa là khi con người phát sinh phát triển tới nay có lúc nào là không có sự tranh giành tàn sát lẫn nhau, không lú nào là không có hận thù. Không những thế, nhiều quốc gia tân tiến muốn trở thành bá chủ đã không ngừng phát triển các loại máy móc, kỷ thuật tân kỳ, một mặt thì thăng tiến cuộc sống trong giả tạo nhưng đồng thời lại tận dụng những chất rất nhuy hiểm mà về lâu về dài sẽ ảnh hưởng lên cơ thể gây ung thư. Các quốc gia giàu có với kỷ nghệ phát triển hiện nay biết rõ sự tai hại của các chất kỷ nghệ độc hại nên đã lợi dụng danh nghĩa toàn cầu thương mãi đã nhắm vào các nước nghèo để tới đó mở mang phát triển kỷ nghệ vừa được nhân công rẽ vừa có chỗ thải bỏ các chất độc. Làm như vậy ngầm mục đích là nếu có xảy ra nguy cơ nào phát sinh từ các chất thải bỏ độc hại ấy thì chỉ đất nước ấy gánh chịu mà thôi chớ không ảnh hưởng tới đất nước của họ. Quý vị hãy tưởng tượng rồi đây các quốc gia nghèo đói và yếu kém sẽ ra sao khi họ hoan hỉ để các công ty nước ngoài thuê đất đai và xây dựng lên những nhà máy đồ sộ. Tại đó sẽ sản xuất vô số mặt hàng mà vật liệu là những thứ mà hiếm ai biết được chôn vào đất đaihay trôi chảy vào sông lạch... Kết quả là quốc gia đó sẽ bị hậu quả tàn hại nặng nề vì không khí, sông ngòi, hồ ao và đất đai cây cối sẽ tràn ngập đủ các chất ô nhiễm mà chính quyền không biết. Từ đó trong dân chúng sẽ phát sinh vô số chứng bệnh la và hậu quả lâu dài là ảnh hưởng tới các yếu tố di truyền của cả dân tộc.Loài người vẫn tự hào là mình văn minh mà không biết cái văn minh của mình là con dao hai lưỡi tàn hại toàn thể nhân loại. Ðã đến lúc loài người nên thức tỉnh. Ðó chính là lời kêu gọi thiết tha của chúng tôi nhắn gởi nhờ quý vị trao lại cho loài người hiện nay. Mong quý vị gởi ngay thông điệp này đến thế giới càng sớm càng tốt nếu không thì quá muộn.



    Hỏi: Qua cuộc gặp gỡ đặc biệt này, quý vị có điều gì cần cho chúng tôi biết thêm không?

    Trả Lời: Chúng tôi xin nhắc lại là sở dĩ có sự đồng ý tiếp xúc với quý ông trong ba ngày là vì muốn chuyển một thông điệp cho những người mà chúng tôi nghĩ là những người em trong gia đình nhân loại.Như trên chúng tôi đã trình bày. Ngày nay loài người đang tự đào hố chôn mình – Càng văn minh, con người càng lầm lạc, mê mờ. Càng văn minh, con người càng làm trái với luật của thế giới tự nhiên. Càng ngày con người càng tham lam. Mà càng tham lam thì càng chia rẽ, hận thù nên bạo lực, chiến tranh khủng bố luôn diễn ra mà kết quả không tránh được là thế giới chiến tranh lần thứ ba sẽ phải xảy ra – Nhưng chiến tranh lần này quả là khốc liệt và bi thảm – Lý do là cả kẻ hận thù và người bị hận thù đều bị tiêu diệt, thế giới lại đi vào giai đoạn của hổn mang, một giai đoạn xuất hiện trong vũ trụ cách đây hằng tỉ năm...Một lần nữa, chúng tôi tha thiết yêu cầu quý vị hãy mang thông điệp này đến cho thế giới bên ngoài để loài người văn minh tiến bộ hiện nay thức tỉnh... nếu không thì sẽ quá muộn...


    GHI CHÚ: Trong tập tài liệu ghi chú của phái đoàn báo chí có ghi thêm về câu hỏi của một nhà báo rằng tại sao sống ở một nơi có thể nói là biệt lập với thế giới văn minh sôi động bên ngoài mà những người Kogi lại có thể biết được quá nhiều những gì mà ngay những người sống hiện nay ở những thành phố lờn cũng chưa chắc biết hết được thì được vị đại diện bộ tộc trả lời rằng: mọi sinh vật kể cả cây cối, động vật và con người đều có sự liên hệ ràng buộc mật thiết với nhau qua nhiều hình thức như cái mà quý vị thường gọi là từ trường, là hào quang, là tâm linh, năng lực tinh thần vân...vân.... Tuy nhiên không ai nghĩ và biết điều đó... vì con người sống ở những vùng đất gọi là văn minh tiến bộ bị chi phối bởi vô số công việc phải làm mới mong đáp ứng nổi những nhu cầu “vật chất” mà họ ham muốn được có. Khi vật chất lấn áp đé nén bao trùng toàn bộ cuộc sống tâm linh gần như bị lu mờ, che lấp... Chỉ ngoại trừ những nhà tu hành, thiền quán hay tĩnh tâm...mới có khả năng nhận biết. Con người có thể nhận biết những gì xảy ra ở khoảng cách xa qua thần giao cách cảm hay qua tập trung tư tưởng...

    Mọi người trong bộ tộc chúng tôi tới tuổi trưởng thành đã biết tập trung rèn luyện phát triển mặt tâm linh trong 9 năm tỉnh tâm suy ngẩm đã giúp họ: “Giao cảm với thiên nhiên, vũ trụ” từ đó mà biết được những gì xảy ra chung quanh, ở những nơi mà họ chưa hề đặt chân tới...Khi học hỏi về cây cối thì người Kogi được giảng dạy ghi khắc trong lòng là phải biết quý trọng cây cối.
    Ngay cả đám cỏ cũng tôn quý nó. Nhờ cây mà ta có bóng mát, nhờ cây mà gió lớn bị ngăn chận, lũ lụt không lan tràn, cây cỏ là thức ăn bổ dưỡng và là thuốc chữa bệnh của con người. Biết rõ điều đó, ta không bẽ cành, chặt cây, phá hoại cây rừng. Cây cối và con người liên quan mật thiết với nhau – Phá hoại, hủy diệt cây cối là làm mất cân bắng thiên nhiên và sẽ dẫn tới sự mất cân bằng trong cơ thể.Thông điệp mà người bộ tộc Kogi gởi cho thế giới bên ngoài đã được phái đoàn của ký giả Alan Ereira (phóng viên của đài BBC) mang tới Ðại hội Tôn Giáo Toàn Cầu (tổ chức tại Chicago – Hoa Kỳ) tháng 10 năm 1993 - tại đây ký giả Ereira đã trình bày tất cả những gì mà người bộ tộc Kogi đã nhắn gởi cùng với những hình ảnh lạ lùng hiếm có do đài truyền hình BBC và PBS trình chiếu tại Ðại hội. Buổi tường trình đặc biệt lạ lùng này đã gây nên một chấn động mạnh không những toàn thể đại hội mà còn cả thế giới. (Bài viết này chúng tôi viết tổng hợp qua nhiếu tư liệu – quý vị muốn biết sự kiện này rõ hơn xin đọc Elder Brother’s Warning của ký giả Alan Ereira hay bài dịch của Nguyên Phong đang tải trên báo Viên Giác Ðức quốc (Ðặc san Xuân – 1995)

    Tóm tắt: sống tự nhiên, nhìn thẳng vào "bản lai diện mục" của chính mình. Không đắp lên mặt những thứ tô vẽ, ngụy tạo khoát áo "văn minh" để nhìn vào thực thể của mọi vấn đề, nhìn thấy nó như là chính nó.
     
    Devil Never Cry, goeunchan and viendu like this.
  3. yatweii

    yatweii Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    10/1/08
    Bài viết:
    256
    Không có ảnh thiếu nữ Kogi không đắp y phục ngụy tạo lên người à :3cool_angry:
     
    Akira Phân and JediDarkLord like this.
  4. Cộng Mạng

    Cộng Mạng T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    30/7/12
    Bài viết:
    553
    ^ Không đắp lên mặt chứ không phải "không đắp lên người". :P
     
  5. silver magician

    silver magician Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    13/6/03
    Bài viết:
    751
    Một kiểu Tyler Durden đi tu.

    Kể ra thì cũng đồng ý một nửa với những người kiểu này. Nửa khác thì hỏi con người có nhất thiết phải chết vì mấy cái tai họa vớ vẩn/chết theo Quả đất, v.v.? Ý là để tự đứng được thì vẫn cần công nghệ/tiến bộ y học, v.v. mà để có cái bọn đấy thì vẫn cần xã hội sản xuất kéo theo những cái tiêu cực của nó.

    Mà như trong bài thì mấy người Kogi cũng không từ chối y học.

    Eh thôi tóm lại nó cứ vừa vừa phai phải. Cũng có thể sau này đủ già mình sẽ tính đi tu. Chẹp.
     
  6. Nô.

    Nô. For the Horde! GVN CHAMPION ‍ ⚚ Mystic Mage ⚚ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/3/07
    Bài viết:
    11,748
    Nơi ở:
    Nowhere
    Có bệnh trị bệnh là điều tự nhiên còn thiên tai thì tránh kiểu gì.
     
  7. hoangJK

    hoangJK Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    17/6/07
    Bài viết:
    810
    Thực ra cái hệ tư tưởng này ko mới, cũng ko phải bắt nguồn từ người Kogi mà có trong tư tưởng thế giới đại đồng của Khổng Tử hay chủ nghĩa cộng sản của Karl Marx rồi. Ở hình thái cộng sản nguyên thuỷ thì con người sống như vậy, nhưng vì sự phát triển tự nhiên mà có xung đột giai cấp, chiến tranh, hình thành nhà nước, phân chia thế lực..., phải có phân chia thế thì xã hội mới phát triển được. Khi đã phát triển rồi thì lại quay về điểm xuất phát nhưng ở cấp độ cao hơn là hình thái cộng sản hiện đại. Tất cả là vì sinh tồn, xã hội nào thích nghi với sự thay đổi thì mới sống sót được.
     
  8. ren_momo2

    ren_momo2 Chrono Trigger/Cross Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    16/6/09
    Bài viết:
    6,692
    Chết tự nhiên thì rất tốt về mặt tiến hóa, những cá nhân yếu đuối + ngu sẽ bị đào thải để lại những người khỏe mạnh tiếp tục sinh sản và tiến hóa thành chủng tộc thượng đẳng :))
     
  9. haiduong87

    haiduong87 Knee before Eden Lord Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    20/5/04
    Bài viết:
    24,846
    Nơi ở:
    TP HCM
    Cái này là sống hay tồn tại?
    Nhưng mà nói đi thì phải nói lại, khác hệ tư tưởng thì định nghĩa cũng khác nhau.
    Với mình thì cái tộc này chỉ là tồn tại thôi, mình thích hưởng thụ hơn :bz
     
  10. tntxtnt

    tntxtnt Youtube Master Race

    Tham gia ngày:
    29/12/12
    Bài viết:
    20
    trên đồn cũng có in tẹc nét à :2onion58:
     
  11. {O|O}

    {O|O} Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    13/8/09
    Bài viết:
    353
    tu ở rừng rú là cái tu có lv thâp nhất
     
  12. haiduong87

    haiduong87 Knee before Eden Lord Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    20/5/04
    Bài viết:
    24,846
    Nơi ở:
    TP HCM
    :2onion16::2onion16:
     
  13. ging1212

    ging1212 Trên thông thiên văn,dưới tường địa lý Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/8/06
    Bài viết:
    12,291
    Nơi ở:
    TTVX City
    Một nhúm người sống trong rừng thì đủ ăn rồi, thử cho 10 bộ lạc khác đến sống chung xem có còn đủ ăn ko.

    Bài báo có vẻ đánh vào tâm lý thích sống lâu, thích khoẻ mạnh, thích hoà bình. Toàn mấy thứ phù phiếm.
     
  14. HuyBerserker

    HuyBerserker Liệt Dương Tử Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    8,636
    Nơi ở:
    10th Dimension
    cái này post mấy lần rồi

    thời nay không hẳn là mạt pháp, đơn giản là ý trí vũ trụ thay đổi thôi
     
  15. Cộng Mạng

    Cộng Mạng T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    30/7/12
    Bài viết:
    553
    Thế mới biết, nhìn thấu thực tướng của hiện tượng là một việc vô cùng khó.
     
  16. giangqaz

    giangqaz Space Marine Doomguy

    Tham gia ngày:
    9/5/08
    Bài viết:
    5,891
    1 số thứ theo sự tiến hóa sẽ giảm dần
    -thời trang: sau này loài người rặt 1 bộ đồng phục du hành vũ trụ rồi khỏi cần, lãng phí tài nguyên
    -tôn giáo: khi con người ra sống vũ trụ thì tri thức chắc đã đủ để ko còn tin vào thần nữa
    -sự xa hoa lãng phí: ra vũ trụ mà đòi ăn 1 vứt 2, 1 kho quần áo 1 tầng giầy dép là ko được
    mới nghĩ ra thế, trước còn nghĩ ra loài người 1k năm nữa mà giờ quên rồi :(fight)
    à mà mình tin tưởng vững chắc tư bản sẽ bị thay thế bởi chế độ khác( nhưng hi vọng chưa đến cộng sản, đến đỉnh cao rồi thì là vực thẳm) hiện tại tư bản thiêu đốt nhiều tài nguyên của trái đất chẳng để làm gì cả
     
  17. HarryKing

    HarryKing Không bao giờ DM u first :"> Moderator Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/11/05
    Bài viết:
    5,244
    Nơi ở:
    Mầm non A HN.
    [​IMG]

    Tộc Corgi.
     
  18. goeunchan

    goeunchan Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    19/11/08
    Bài viết:
    374
    Cái mà các con tưởng là đúng thực ra là sai. Cái mà các con tưởng là hạnh phúc thực chất là bất hạnh.Cái mà các con tưởng đang sống thực chất là tiến dần đến cái chết. Vì vô minh mà chúng sinh phải sống trong đau khổ mà tưởng lầm là sung sướng
    Con người luôn có 1 viên ngọc rất quý giá nhưng vì bụi tham sân si che mờ nên không tự mình nhìn thấy bản lai diện mục của chính mình. Có những người thắp đèn cho các con chỉ cho các con chỗ cất giấu viên ngọc nhưng các con lại như những đứa trẻ ham chơi mãi quên đường về bởi những thứ ảo tưởng phù phiếm, để rồi đánh mất viên ngọc của chính mình
    A Di Đà Phật.
    Phía trước là biển lớn. Mau quay đầu lại. Sóng đánh đến rồi. Không còn kịp nữa
     
  19. ConChymBay

    ConChymBay Tears of the Kingdom

    Tham gia ngày:
    23/3/15
    Bài viết:
    25,497
    ngoại trừ mấy triết lý sống ra thì ta ko quá tin vào bất cứ những tri thức khác của tôn giáo cho đến khi họ chứng minh dc chúng tồn tại:2cool_go:
     
  20. hoangJK

    hoangJK Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    17/6/07
    Bài viết:
    810
    Bắt đầu cộng sản hiện đại thì mới chỉ là xoá bỏ nhà nước và tư hữu TLSX thôi, còn phải duy trì và giải quyết các vấn đề mới phát sinh từ nó nữa. Cái này chưa dự đoán dc mà mới chỉ dự đoán dc vấn đề của chủ nghĩa xã hội. Nếu theo dự đoán của Marx về kinh tế và xã hội ở tương lai thì hình thức hôn nhân nhị hợp 1 vợ 1 chồng ở cộng sản sẽ ko còn phổ biến nữa, mà là đa hôn/quần hôn: nhiều vợ nhiều chồng. Con cái dc xác lập là người dc nuôi dưỡng, ai đẻ ra ko quan trọng. Thế này thì ko chỉ giải quyết dc vấn đề tài nguyên chỗ ở mà còn tăng tính dân chủ trong gia đình, đứa con cũng dc giáo dục tốt hơn so với 1 mẹ 1 bố.

    Thời trang hẳn là còn nhưng bị nhòa đi vì giới tính bên ngoài ko quan trọng bằng bản dạng giới bên trong, nên người ta sẽ ko chú trọng làm đẹp những thứ dễ nhìn thấy ngay dc như vẻ bề ngoài.
     
    Chỉnh sửa cuối: 12/7/15

Chia sẻ trang này