đây là bài phóng sự của bác hoangminhtnvn bên diễn đàn otofun.đã xin phép bác được pase sang đây để nh em có thể cảm nhận được thêm 1 chút về 1 phần máu thịt của Việt Nam :) [spoil] tobe continue.....các bác ủng hộ em sẽ post tiếp [/spoil] update: [spoil]Tượng đài liệt sỹ Trường Sa ở trên tàu rảnh chả biết làm gì, nhưng có món này là tốn nhiều thời gian và thú vị nhất, cá tươi câu được filet, vắt chanh ăn gỏi với mù tạt, tốn votka cực đây là con Thu Bè, 7kg, lần đầu tiên trong đời em câu được con cá to thế Đảo Trường Sa Đông trước cơn mưa, trên biển có thể nhìn rõ đám mây mưa nó hạ thấp xuống đảo, các cột lốc tạo thành hàng cực hùng vĩ Có một câu chuyện nhỏ khi em đến đảo Cô Lin, đảo chìm với diện tích nhỏ, chính xác thì nó là một cái lô cốt trấn giữ ở vùng được coi là nguy hiểm và nhậy cảm nhất, chiến sỹ trên đảo đa phần là quân nhân chuyên nghiệp, khá thiện chiến, khác xa so với tân binh trên đảo nổi, điều kiện sống ở đây cực khó khăn nhưng lính đảo sống rất tình cảm. Sau khi công việc trên đảo kết thúc, cả đoàn công tác xuống xuồng về tàu mẹ, lính đảo ra hết cầu cảng tiễn Trong không khí chia tay bịn rịn, Bỗng một ai đó cất lên tiếng hát bài "Vì nhân dân quên mình" và cả đoàn công tác lẫn anh em lính đảo đồng thanh hát theo, hát rất to và xúc động, lần đầu tiên trong đời phóng viên, em rơi nước mắt khi đang cầm máy ảnh, trước sự khó khăn gian khổ và cả hiểm nguy đang thường trực hằng ngày với lính đảo mà những câu thăm hỏi, những cái bắt tay của những người lần đầu ra Trường Sa không thể nói hết, nay được cất lên bằng câu hát tự đáy lòng Khi tiếng hát cất lên từ trái tim, nó thật sự truyền cảm, lính đảo và đoàn công tác cùng hát, hát cho đến khi tiếng sóng biển ngăn cách hai bên, chỉ còn lại hình ảnh những cánh tay vẫy chào tạm biệt qua những đôi mắt nhòe lệ. từ trên nóc nhà, cậu lính trực canh quê Ninh Bình mà em vừa trò chuyện làm thân vẫn vẫy tay không ngừng đảo đá tây, nuôi 36 con tất cả, quanh năm chỉ ăn cá theo em biết thì không phải vì chiến sỹ đảo chìm thích ăn thịt chó, mà là ở đấy không thể nuôi nổi con gì khác mà sống được, chứ cả năm ăn cá và thịt hộp, chịu được mới lạ. Chúng tôi đến thăm DK 1 vào một ngày biển động, “cái đuôi” của cơn gió mùa đông bắc tháng 3 làm cho sóng biển ngả một màu ghi sẫm, cuộn lên không ngừng. Dù đã neo tàu cả một đêm chờ đợi nhưng thời tiết có vẻ ngày càng xấu đi, việc ‘tăng bo” đoàn công tác từ tàu lên thăm nhà dàn trở nên bất khả thi. Sự háo hức chờ đợi của đoàn trở thành sự nuối tiếc và buồn khi trưởng tàu thông báo “Sóng cấp 8, không thể lên nhà dàn, cách duy nhất để thăm hỏi cán bộ chiến sỹ là qua bộ đàm”. Khoang chỉ huy chật ních người, yên lặng đứng bên máy bộ đàm chờ trưởng tàu kết nối máy để giao lưu cùng chiến sỹ. Buổi giao lưu thăm hỏi động viên chiến sỹ đặc biệt nhất trong suốt cuộc hải trình diễn ra thật xúc động. Không có những cái bắt tay thật chặt, không có những món quà ấm áp từ đất liền trao tay, không cả được nhìn thấy mặt. Chỉ có những lời chia sẻ chân tình và tiếng hát lào xào qua máy bộ đàm cầm tay. Nhưng tất cả chúng tôi đã hát. Một lần nữa chúng tôi lại hát, hòa cùng một nhịp cất tiếng ca tự đáy lòng bài hát “Nơi ấy là Trường Sa”. “Phía xa xa chân trời nghìn trùng sóng gió, có những con người thay chúng ta đang vượt qua ngọn sóng vươn tới chân trời giữ lấy nơi biên cương chưa bình yên của mọi người…” “ngoài kia không có ngọc lan, không tiếng chim hót ngày nắng hồng Không hẹn hò và không đón đưa, những trưa chiều về không tiếng hát Chỉ có gió sương trên cánh tay những người tuổi trẻ đang kề bên nhau vì non sông mãi yên bình…” Những câu hát giản dị thay cho ngàn lời muốn nói của chúng tôi vang lên giữa những cơn sóng đang gầm gào. [video=youtube;zDwvUDi0aEg]http://www.youtube.com/watch?v=zDwvUDi0aEg[/video][/spoil]
Nhìn cảnh này mà ớn cả người, tàu của TQ gần đảo của mình. Lâu lâu bắn chỉ thiên thì có nước đau tim mà chết. Hix vậy mới biết không nghề nào gian khổ hơn hải quân.
Nuôi chó ở trên đảo còn là vì dùng chó để canh đêm nữa...bọn trung quốc cũng thế...đọc truyện mấy bác cựu binh ở Trường Sa kể đêm đêm đi đặt bộc phá đảo bọn trung quốc cũng phải cẩn thẩn chó phát hiện ra.
Hoàng Sa đã bị khựa đánh cắp, còn Trường Sa mình chỉ còn giử những đảo chính thôi, còn lại của bọn khựa với philippin... ảnh đẹp...