Không biết bao giờ Việt Nam mới xóa bỏ cái tục lệ "biếu" hay bắt buộc phải "nộp" cho bác sỹ nhỉ? Mình thấy việc đó bây giờ còn quan trọng và mệt mỏi hơn là lo cho người nhà(bệnh nhân), người ta chạy đôn chạy đáo khắp mọi nơi trong cái bệnh viện chỉ để tìm chỗ "nộp", không chỉ lo "nộp" bao nhiêu mà phải nộp cho "đủ": nộp từ y tá tiêm, khám bệnh...đến bác sỹ, trưởng khoa..., 1 ca mổ thì cả 1 e kip ko đc thiếu 1 ai. Như gia đình mình có ông nội phải đi mổ dạ dày vì ung thư giai đoạn đầu cũng phải lo ko dưới 10 triệu tiền "biếu" bằng xấp xỉ 1/2 tiền mổ . Thử hỏi nếu ai ko có tiền, ko biếu thì sẽ ra sao? chả lẽ bác sỹ lại ko mổ? hay làm việc ko tận tụy? y tá ko chăm sóc chu đáo? khám bệnh qua loa? làm đau bệnh nhân?... sự thật thì thấy mọi người bảo đúng như vậy. Về sau mà ko có tiền, ko có kinh nghiệm vào bệnh viện thì lo quá P/S: cho hỏi thêm, họ nhà mình có vài người bị ung thư, bệnh này có di truyền kô vậy?
Mấy cái trên nghe mãi nói mãi rồi, miễn bình luận. Cái dưới, ung thư có di truyền... thì phải. Vì ung thư là 1 dạng đột biến gene. Theo tớ hiểu thì, nếu 1 người bị ung thư rồi mới có con, thì khả năng đứa con thừa hưởng gene đột biến là có.
Người nhà bệnh nhân ai cũng muốn người thân của mình đc ra viện nhanh, thế là họ "đi". Cũng có những bác sĩ lợi dụng tâm lý đó của người nhà nên có trường hợp ra giá... Lâu dần thì đó trở thành 1 thói quen khó bỏ. Và hầu như ai tới bệnh viện cũng đều phải "đi", nhiều lúc không phải do bác sĩ ép gì cả. Bác sĩ giàu lên nhờ 1 phần rất lớn như vậy, chứ lương bác sĩ không có cao đâu . Nói chung những người bị bệnh nặng, tai nạn... thì xác định là phải mất rất nhiều tiền để đổi lấy sự sống. Nhưng đến lúc đó rồi thì chắc không ai tiếc tiền đâu :). Yeah sự thật là như thế đấy... nhưng không phải là số nhiều bạn ạ. ung thư di truyền hay không thì tùy bạn ạ. Có những bệnh nếu như gia đình, họ hàng của bạn có tiền sử mắc bệnh đó thì chắc đến đời bạn không sớm thì muộn cũng bị thôi :(. Ung thư là 1 bệnh liên quan đến khả năng sinh sản của tế bào, nếu như sự tăng sinh tế bào mất kiểm soát sẽ dẫn đến phát triển kích thước các mô quá đà gây nên khối u, lành tính rồi ác tính, U lành tính thì k phải ung thư, U ác tính thì là ung thư mất rồi. Bị ung thư còn do môi trường bạn sống nữa (VD: hút thuốc lá ==> ung thư phổi). Những người bị di truyền về các bệnh ung thư tức là họ thừa hưởng 1 cái gen bị hư là gen điều khiển sự tăng sinh tế bào ở 1 nơi nhất định.
Ở nước ngoài, xe cấp cứu đưa bệnh nhân vào : Đưa vào phòng, tìm mọi cách chữa trị, tiền bạc tính sau, nhiều khi sau này nhà nước cho luôn tiền viện phí . Ở Việt Nam , xe cấp cứu phải khó khăn lắm mới đón được bệnh nhân , câu đầu tiên là tiền đâu rồi tính tiếp Quan trọng là do lương tâm nghề nghiệp và ý thức về trách nhiệm của họ thôi . Cứ nghe một giáo viên nước ngoài , chỉ dạy ESL cho mình nói đại ý rằng : dù cho thầy đang rất mệt mỏi vì dạy liên tục, tức giận vì hành động thô lỗ của 1 học sinh, nhưng thầy vẫn cố gắng làm hết mình, sẵn sàng giảng dạy lại bất cứ chỗ nào mà học sinh không hiểu . Đó là Trách nhiệm của thầy . Và học ESL hoàn toàn k tốn 1 xu nào cả Ở đâu cũng vậy, quan trọng là ý thức của mỗi cá nhân, cách đãi ngộ đối với người lao động thôi :)
đây là lí do tại sao trường y cày cuốc 6 năm mới ra nổi, lương thì bèo nhèo, không đủ sống, thế mà điểm thi vào vẫn ngút ngàn p/s : 2 chị mình cũng làm bác sĩ
Thật ra tình trạng này nói mãi , mỏi mồm , các lãnh đạo bụng phệ cũng họp hành bàn bạc suốt nhưng chưa thấy đâu là bờ bến cả ,. Trong lúc chờ đợi thì tớ thà chi cho Bs mấy đồng để còn sớm xong việc + bồi dưỡng trước công người ta khó nhọc cho họ nhiệt tình :) . PS : chi cho BS tớ thấy còn đỡ hơn là cho CA , cơ đông:P
Giờ người Việt Nam có tư tưởng buông xuôi rồi thì phải Câu đầu tiên khi người Việt Nam tự nói về mình là: khổ lắm, nói mãi, người Việt Nam nó thế, mình có thay đổi thì người khác cũng ko thay đổi...
Không đi thì vẫn mổ thôi,miễn là nạp đủ viện phí ....nhưng đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn khi đang hoang mang=> rải tiền trước cho yên tâm
Bố tôi mới mổ bệnh viện đại học Y dược , chả phải lo lót gì cả , bác sĩ mổ cho số đt , cần hỏi thăm thì gọi . Điều dưỡng rất tận tình , ko đòi hỏi gì cả . Làm đúng trách nhiệm , chăm sóc bệnh nhân rất tốt . Bệnh viện tư thì thế , tốn nhiều tiền hơn và được chăm sóc tốt hơn . Bệnh viện công thì cũng có nghe mấy trường hợp dạng này , căn bản do tâm lý người Việt Nam có câu nói "đồng tiền đi trước là đồng tiền khôn" ai cũng muốn nhanh , được ưu tiên nên đã thành cái lề thói và một số bác sĩ lợi dụng vấn đề này. Tôi có nhỏ bạn làm việc trong bv Nhi đồng 1 , nghe nó tâm sự , bác sĩ cực lắm chứ chẳng phải sướng đâu . Học 6 năm , thực tập 1 năm , làm ko công hay tương tự vậy 1 thời gian , hên thì về một bv và vào đúng khoa mình thích , xui thì đi đâu đó xa tít ko phát triển được nghề . Để có thể tận tụy với nghề và với bệnh nhân cũng ko phải dễ , một ngày bệnh nhân tới khám khoảng 8k người , bệnh nhân đang nằm viện phải chăm sóc tới 80 người , nhiều khi làm việc tới 2h mới được ăn trưa , gặp trường hợp người nhà nóng tính chửi um sùm thì cũng phải chịu... đấy là nhỏ bạn mình yêu nghề , yêu trẻ con. Nói chung , bv nào bác sĩ có điều kiện làm việc tốt , được trả lương tốt thì sẽ ko xảy ra các hiện tượng trên . Bác sĩ cũng phải làm việc để sống như mọi người thôi. btw , nghe bà dì ở bên Đan Mạch kể mà sướng , an sinh xã hội của Đan Mạch tốt nhất thế giới mà
Đợt vừa rồi đi mổ về ,điều dưỡng thì nạt nộ người nhà bệnh nhân ,chưa tới đợt mổ mà đã kêu tên ,buổi chiều mổ mà sáng sớm đã kêu.Người quen bs thì được về phòng ngủ ,ko quen thì đợi,muốn thốt lên 1 câu : Ma' nó.May là lúc đó mình đi dịch vụ ,bình dân mà còn làm vậy ,huống chi là công
mình thấy việc tới bệnh viện ko đút tiền thì phải chờ là chuyện bt,đơn giản là người bệnh quá đông,đội ngũ y bs ko đủ để đáp ứng,bạn mới vào dĩ nhiên phải chờ tới lượt vì còn nhiều người cũng bị như bạn và họ tới trước còn khi đã đút tiền thì mọi chuyện lại khác,mình lại thích đút hơn,muốn vào sau ra trước thì phải tốn chút đỉnh thôi
Ở nước ngoài người ta đóng thuế đầy đủ thì phúc lợi tốt thôi, VN toàn tìm đủ cách mà trốn thì chịu thôi. Vấn đề sâu xa là ỡ chính bản thân mỗi người thôi
Chuyện chiều mổ mà sáng đã kêu là chuyện bình thường thôi , trước khi mổ phải nằm trong phòng tiền phẫu , chuẩn bị tâm lý với linh tinh các thứ . Bạn đã thấy các trường hợp đưa vào phòng tiền phẫu , sợ qua tụt áp huyết lại phải đưa ra lại chưa ? Thà đưa vào đó nằm chờ mổ còn hơn nằm lăn lóc bên ngoài mà chờ. Vả lại , ở VN bệnh viện quá tải , bệnh nhân quá đông mà số bệnh viện và bác sĩ lại ít . Vấn đề này hy vọng 10-15 năm nữa sẽ được giải quyết.
nhớ hồi bị sôt xuất huyết(41*C) vào viện có bảo hiểm y tế mà vẫn phải xếp hàng dài cổ mới đến lượt mình. đút cho mấy bà y tá mỗi bà 50k đc lên hàng đầu luôn thế mới biết cái vấn đề này nó nan giải thế nào
Do 1 số người làm bác sĩ, y tá hư nên mới xảy ra hiện trạng như bây h đấy. Vào bệnh viện cứ muốn mình dc trước, dc chổ ngon nên hay đút tiền cho y tá, bác sĩ. Lâu ngày thành thói quen.....
^ ^ những ai mà có bảo hiểm y tế là bị bệnh viện đó ghét, ko tiền thì đừng có mà mong phục vụ chu đáo zzz
chính phủ đang cố gắng đạt mức bảo hiểm y tế 90% dân số mà bác sĩ ,điều dưỡng ( ngay cả hộ lý) còn tồn tại những tâm lý như thế này thì chả biết bao giờ mới khá nổi
Bà nội mình đầu năm đi khám mắt, có bảo hiểm y tế đàng hoàng(còn hạn gần 1 tháng nhưng bảo hiểm ở quê), sau khi lên bệnh viện khám các kiểu thì nó bảo ko nhận cái bảo hiểm này, đòi lấy công chứng các kiểu blahh... thế là gia đình về quê lấy giấy chứng nhận của phường xã... lằng nhằng các kiểu phải đút 2 củ để lấy chứng nhận... lên lại Hà nội khám, lằng nhằng các kiểu nữa thì bác sĩ phán câu xanh rờn: bảo hiểm hết hạn. Thế là vừa mất thời gian, vừa mất tiền, vừa mất công sức rốt cuộc vẫn phải đóng tiền chữa bệnh, thật sự bó tay với loại bảo hiểm của Việt Nam
Cái bảo hiểm y tế bực nhất là phải có chứng nhận chuyển bệnh của bệnh viện địa phương khi lên tp khám thì mới có giá trị . Rườm rà rắc rối vãi cả hà.