BBC - Mẹ Nấm ra tù lên đường đi Mẽo làm nail

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi Gaorangers.Blue, 17/10/18.

  1. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    đệch kén ăn dữ vậy, tưởng "dân chủ, nhân quyền, tự do chửi" thì phải ăn tạp như lợn chứ nhỉ :5cool_ops:
     
  2. Kira_h2c

    Kira_h2c title khác. Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/7/08
    Bài viết:
    7,109
    Nơi ở:
    h2c1989
    Ông này hồi bữa đc Asia hay Thúy Nga vinh danh ấy. Tác giả cuốn Mùa Hè Đỏ lửa hay sao đó.
     
  3. HoangQuyencs

    HoangQuyencs Legend of Zelda GameOver

    Tham gia ngày:
    27/10/14
    Bài viết:
    1,003
    cái phim VN War PBS làm chả chửi CH như chó còn gì, con chó vẫy đuôi :))
     
  4. typhu9x

    typhu9x Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    20/12/08
    Bài viết:
    1,062
    vừa nghe xông cuốn điệp viên hoàn hảo thì nhận ra là điệp viên bắc việt vào tận dinh tổng thống lấy kế hoạch tác chiến mà chỉ như đi dạo =.='' quỳ
     
  5. Sét Đánh

    Sét Đánh Legend of Zelda GameOver

    Tham gia ngày:
    25/11/15
    Bài viết:
    1,169
    "Dấu Binh Lửa" của Phan Nhật Nam à =))

    ta hay đọc hồi ký, quân sử 3/ lắm, và rút ra kết luận là trong đầu chúng nó lúc nào cũng nghĩ về tình dục, dường như ko có gái là ko đánh trận được, nơi tiền tuyến gian khổ, khi về hậu phương thì tìm đàn bà để ngấu nghiến, có đứa làm tình xong còn gục mặt vào ngực gái điếm mà khóc (:|

    ví như như ngay Phan Nhật Nam cũng có mẫu chuyện ngắn sau. kiểu như suy bụng ta ra bụng người, nghĩ rằng do bộ đội thiếu đàn bà lắm nên đánh trận mới máu lửa như vậy. 1 thằng lính mà đầu óc lúc nào cũng nghĩ về đàn thế này thì đánh đấm cho thế nào dc



    NGHĨ VỀ NGƯỜI Ở MẬT KHU NƠI KHÔNG SINH KHÍ – Phan Nhật Nam



    Chúng tôi đang ở trong một mật khu. Có gì lạ. Không gì hết, một ít gạo, vài quần áo cũ, dăm ngôi mộ, lục soát thêm ra hai khẩu súng cũ… Sống như thế này thì sống chó gì được! Người lính bên cạnh tôi chửi đổng mấy câu. Phải, không làm sao sống được, ngày này qua ngày ngồi một góc đường mòn nhìn về một phía rừng. Rừng xanh rì một khối, trên xanh, bên trái, phải, sau trước đều là một màu xanh mệt mỏi. Mặt trời không thấy, mây trắng, biển rộng mất bặt trong màu xanh của rừng. Mới nửa buổi trong khoảng xanh nặng nề này mọi người như ngộp thở, lá như có tay che bớt, không khí đi vào phổi con người. Thân cây không to, không cao, chỉ bằng cổ tay, cổ chân, khoảng ba thước cao, nhưng đan vào nhau, sát vào nhau… Trời nắng ở trên không biết, trời vần vũ làm mưa không hay. Hai thái dương như bị đấm liên hồi, mắt mờ lòa do từ nơi chói sáng vào bóng tối. Ánh sáng của rừng không còn là ánh sáng nguyên thủy, ấy là hơi bốc từ cây, từ lá tiết ra có mùi nồng nồng, có màu nhạt nhạt xanh xanh. Nửa buổi trong rừng chúng tôi đã ao ước, mong muốn được đi qua một khoảng trống dù cỏ lau rát da, rát thịt cũng được nhưng hãy cho chúng tôi một khoảng trống, để đứng thẳng người không mỏi cổ, được nhìn thấy xa đàng trước, không bị vít, không bị án bởi muôn ngàn giây leo rễ cái. Mới nửa buổi chúng tôi đã bần thần ngây ngây, huống gì người cán binh Việt cộng hết dựa gốc cây này đổi qua gốc cây khác, xuống suối rửa mặt, leo lên chiếc sàn, đâu cũng vướng víu, đâu cũng chật hẹp, có mắt như bị mù, thấy gì được, phân biệt được gì… Rễ cây nào cũng giống nhau, lá nào chẳng một màu xanh thăm thẳm. Trong khoảng xanh đen tím thẫm này các anh đã làm gì? Sinh hoạt tổ tam tam, sinh hoạt tiểu đội, trung đội, chán ơi là chán. Cứ sinh hoạt hoài hoài với những đề tài đã thuộc từng chi li tiểu tiết. Hết sinh hoạt lại nấu ăn, đốn củi. Thức ăn là gì? Khổ lắm, vài đọt kè, đọt búp, rau tàu bay, rau má, một ít ruốc hay muối trộn vào với nhau thành một thứ canh đắng đắng, mặn mặn, cố nuốt vào để khỏi đói. Miếng cơm nhai không có cảm giác, giống như loài bò nhai lại đám cỏ khi nhàn rỗi lười lĩnh. Như nào có cơm, chỉ những lát sắn khô nấu sền sệt.

    Tôi đã đi qua mật khu của các anh, đã từng đổ máu và giết người trên phần đất đặc biệt do các anh xây dựng. Thông thường tôi gặp các anh trong tình trạng đã nên xác chết, nhưng dẫu có bị bắt các anh vẫn không thấy khác với xác của người đã chết bao nhiêu!! Da các anh không phải da người, trắng xanh bạc thếch đến lạ lùng, một màu sắc không thật, không có. Các anh nhìn chúng tôi không cảm giác, không ý niệm, các anh là khoảng trống, bí ẩn, u uất, buồn bã do năm tháng dầy đặc trong rừng, trong lá. Mắt của các anh hết còn là mắt người. Đấy chỉ là đôi ngươi khép mở khi thức, ngủ. Đúng như vậy, vì các anh đã đánh mất ý niệm của thị giác, của tất cả giác quan con người. Các anh hết tính người.

    Bây giờ tôi có thể hiểu tại sao các anh hung hăng khi tác chiến. Tôi biết rồi… Đấy là lúc các anh đang sống lại. Súng nổ, đạn bay, tiếng bom, ánh lửa, một thúc đẩy mới, thổi bùng lại trong người các anh những phản ứng bao ngày bị cùn, bị chặt. Chỉ xung phong, khi giao tranh, anh mới tìm được nỗi vui vì được giết, được bắn, được vung vẩy tay chân, được lập lại phản ứng của con người – Được biết thế nào là sợ. Tôi đoán như thế và tin rằng mình xét trúng. Vì có nhiều lần chúng tôi đã hạ gục các anh trong lúc canh gác, các anh không còn thói quen nghe ngóng, âm suối chảy, tiếng nỉ non côn trùng đã làm mòn hết cảm giác phản ứng… Và các anh còn tội nghiệp hơn nữa – Các anh cần đàn bà. Đàn bà, sinh vật linh động quyến rũ đã bao lâu không nhìn, không thấy… Kích thích làn da, rung động nụ hôn, ngây ngất ân ái! Tôi biết các anh thèm thuồng và nhớ. Rất nhớ. Trong những buổi hội ý, học tập những thèm muốn đó các anh dấu với nhau, các anh tự che kín ngay với chính mình, các anh tội nghiệp đến độ bi thảm. Tôi biết cảnh sinh hoạt linh động có con gái ngực nở, đồng phục đen, mũ tai bèo chỉ có ở một vài nơi thật an toàn của chiến khu miền Nam, cảnh quyến rũ huy hoàng có đàn hát, môi hồng, mắt xanh mà báo chí ngoại quốc chụp được chỉ là cảnh láo, cảnh bịa, cảnh kịch dựng lên cho đám ngoại nhân tò mò cốt để tác động tuyên truyền.

    Tôi biết ở mật khu các anh chẳng có gì cả, thèm thuồng, nhung nhớ lắm các anh nếu có được một vài quần áo lót đàn bà, vài nịt vú. Đấy, các anh chỉ có thế! Có thể nói tôi chủ quan khi nhận xét trên, nhưng từ lối sống ép buộc của các anh, hẳn chẳng có nữ cán bộ nào thừa áo quần, đồ lót nhiều đến nỗi vất tung tóe khi chúng tôi xâm nhập đến. 8-} Vậy chúng cốt để cho các anh – Các anh đã mắc phải một tật về dâm tính lệch lạc đến độ khủng khiếp và bi thảm. Tôi không hạ thấp khi khêu gợi lên cái “dâm” bị cụt của các anh, nhưng tôi biết con người các anh cũng như chúng tôi sống dưới một cảnh đời, dù bị kiểm duyệt bằng chế độ nào đi nữa cũng còn những rung động âm thầm của dục tính. Nhưng hỡi ôi các anh bị giản lược đến quá nhiều, các anh thiếu đến độ cạn mòn nhất, chúng tôi hiểu và thương các anh nhiều lắm. A! Những hung bạo, những sai lệch về nhân ái chắc cũng có ở đâu đây, cũng bắt nguồn từ những ước muốn sôi bỏng bị chèn ép, từ những cuồng bạo được ngụy trang nên bình thản nầy. Tôi nghĩ rằng, từ chỗ này các anh đã trở thành bạo ngược, xem người có hạnh phúc là kẻ thù, người đàn ông bình yên bên vợ con là thách đố, đáng ghét – Đó là hạnh phúc một đời anh mơ tưởng. Ô hay, các anh hung bạo là vì thế đó sao. Và chỉ là thế!!

    Tôi cũng đã bắt gặp rất nhiều mẫu thơ tình của các anh, không có gì đáng tội nghiệp hơn nữa. Đành rằng người ta có thể yêu nhau, cảm thông nhau qua trung gian nghề nghiệp, chí hướng, tình yêu nước, tình đồng đội.. Nhưng tôi cũng nghĩ ra các anh đã quá dối trá khi chen trong lá thư tình những câu “Thề đánh Mỹ cứu nước” hoặc “tặng Lan với ý định thực tế đấu tranh tốt cho cách mạng”. Làm gì có loại ái tình kỳ cục và đầy dẫy “chiến đấu tính” như thế. Đành rằng các anh đã bị nhào nặn trong lý thuyết đấu tranh, do những luận lý kềm kẹp lẫn nhau, nhưng khi lòng mở ra cùng yêu thương, làm sao còn hình ảnh thằng Mỹ nào trong bố cục tình yêu đó? Người yêu của các anh là ai? Phần lớn là gái quê ở Tuy An, Tuy Hòa, Quảng Trị, Bình Long… Những gái quê ngây thơ và mộc mạc, do tác động của sau tuổi dậy thì, yêu thương tự nhiên như một nhu cầu, những gái quê ít học đó làm sao nghĩ ra được mỗi nụ cười, mỗi bàn tay trao nhau là nằm trong chu kỳ của quá trình đấu tranh cách mạng! Làm sao giây phút đầy xúc cảm của những lần ân ái, của nụ hôn là lúc “ý thức cách mạng về liên kết công-nông”, trong công tác? Ôi các anh đã dùng nhiều danh từ quá to lớn trong những hoàn cảnh không chút cần thiết.

    Người ta có thể lừa dối người khác hoặc chính mình trong rất nhiều trường hợp, nhưng khi đến chốn riêng của tình yêu và tình dục chắc chắn phải là những nơi cuối cùng để thành thật nhất. Nhưng ở đây các anh quá khốn khổ, phải che dấu những đòi hỏi của tình dục và rung động thiết tha của tình yêu; trước giờ chia tay đáng lẽ các anh phải nói với người yêu những lời hẹn hò thân ái, phải nói nỗi niềm ray rứt khi xa nhau… Đằng này các anh lại chúc người yêu -“Em ở lại vui, trẻ, khỏe, đạt ưu điểm trong công tác để tiến bộ!” Các anh lại còn “quê” hơn nữa khi hứa hẹn – “Ngày thanh bình em về quê anh ở miền Bắc, để nhìn thấy Bác bên cành hoa!” Ông Hồ Chí Minh có là gì đâu mà sao anh phải mang vác trong một lúc đáng lẽ mở toang hết cửa sổ lòng người. Thế giới tình yêu hạn chế lắm, chỉ đủ chỗ cho hai kẻ yêu nhau, người thứ ba nên gạt bỏ ra ngoài. Ấy, các anh lại bảo tình yêu thoái hóa tiểu tư sản. Không, tình yêu “ý thức mạnh, công tác tốt” làm gì có thật, nếu có, thì cũng chỉ có trong những tâm hồn khủng hoảng lệch lạc dục tính như của các anh mà thôi. Ông Hồ cũng là một điển hình.

    Thôi, mật khu xanh thẫm đó, hãy xóa bỏ chúng đi, các anh hãy đi xuống miền có người, có tiếng cười, tiếng hát, lời trẻ con ậm ừ sâu giấc ngủ đêm khuya.

    Tháng 8-1967. Phong Điền.
     
  6. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    thì bọn ba que chả chửi phim đó đấy thôi, cái đợt ứng cử dân biểu vừa rồi con mụ đéo gì bên cali lấy cớ là không muốn những thước phim "xuyên tạc sự thật" nên đưa yêu cầu bắt buộc phải dạy sử vịt trong trường học mẽo, mà các bạn ý ứ muốn học sử do mẽo viết đâu mà bắt phải dạy "quyển sử" mà các bạn ý viết cơ, cuối cùng con mẹ đấy chả trượt tụt bím có làm được nghị sỹ nữa đâu :4cool_baffle:
     
    HoangQuyencs thích bài này.
  7. cnak08

    cnak08 snake, snake, snaaaake Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/10/08
    Bài viết:
    8,057
    Nơi ở:
    Buôn Ma Thuột
    Xem VNW của PBS thấy ngay đoạn này khi nói về VNCH

    [​IMG]
     
    HoangQuyencs thích bài này.
  8. anhquansei

    anhquansei Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    24/10/06
    Bài viết:
    3,097
    Đoạn này ngữ cảnh là gì nhỉ, vì thực sự câu đuôi vẫy chó tiếng Anh nó không có nghĩa xúc phạm như tiếng Việt đâu.
     
  9. cnak08

    cnak08 snake, snake, snaaaake Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/10/08
    Bài viết:
    8,057
    Nơi ở:
    Buôn Ma Thuột
    Đoạn này tập 1, ý đoạn này thì không phải xúc phạm, đại loại là "cọc đi tìm trâu thì trâu đi tìm cọc"( vị trí thì không nhớ nhưng hàm ý kiểu ngược đời
     
  10. Trư Bát Giới

    Trư Bát Giới Space Marine Doomguy

    Tham gia ngày:
    27/9/16
    Bài viết:
    5,915
    Nơi ở:
    BC-Canada
    Tức là nó đéo đánh mà bố Mỹ phải đi đánh dùm rồi mang tiếng. Rõ ràng truyền thông bảo Bắc Việt xâm lược, mấy loz /// hô rõ to nhưng toàn phải nhờ bố Mỹ đánh dùm, thế có tức ói máu không khi mình nuôi nó, cưu mang nó rồi chết dùm nó luôn .

    Diệm ác nhưng diệt + đáng sợ vô cùng , tính chất mang rợ độc tài quá đến bố Mẽo cũng sợ vãi lìn. Cơ bản ông Diệm vớt vát được nhưng mấy ông anh ông em bóp khoái lạc song châu quá, Nhu nghe vợ, Cẩn ác ôn, Thục thì can thiệp tôn giáo... Nên bị diệt.

    Qua đến Thiệu thì nhìn gương Diệm dĩ nhiên phải ngoan ngoãn làm chó rồi, ẳng lên nó lại cho người đảo chánh thì sao.

    Ông Kỳ là người có chí phản kháng, có sách lược, tiếc là thuộc cấp bên dưới lại ngu hồ bách thảo đến nản. Mở miệng ra là bị cố vấn chặn, có đợt nó đuổi hẳn qua Mỹ gần nửa năm coi như ban nick tạm thời chỉ vì góp ý trong bàn chiến lược. Ổng có tài , tiếc là pick nhầm side và nhầm thời.

    Cố vấn quân sự Mỹ thì bảo nếu được đánh đổi tiền bạc để có một ngàn lính Bắc Việt ổng cũng đổi, đủ hiểu độ cang trường của họ rồi.

    Nên giờ thích thì chửi chính quyền hiện tại, chứ lôi cha ông với bác Hồ ra chửi thì chỉ có lũ tàu hũ đặc sản trong đầu mới làm thế.
     
  11. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    trên youtube có cái audio book hồi ký của thằng tiến sĩ bỏ mẹ gì bên ba que ấy, đánh đấm thì ngu hồ bách thảo mà toàn tìm cớ để chống chế, đúng giọng điệu của cái thể loại ngồi phòng máy lạnh bàn chuyện chiến trường, hiệp định paris mẽo nó đéo cho tham gia thì ngồi chửi mẽo, rồi lúc mẽo nó rút quân cắt viện trợ thì đi lạy lục van xin đéo được lại quay qua chửi, ngồi farm deco trong monster hunter mở mấy cái audio hồi ký lên nghe công nhận đỡ ức chế hẳn :))

    edit: ơ đm, lâu đéo để ý chữ ký, giờ tao đã lv 37 rồi :5cool_big_smile:
     
  12. Kira_h2c

    Kira_h2c title khác. Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/7/08
    Bài viết:
    7,109
    Nơi ở:
    h2c1989
    Ông này viết coi đc chứ ko sạo lờ như bọn ba sọc bây giờ. Chỉ có mấy đoạn viết về bộ đội là hơi phiến diện.
     
  13. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    mẽo cần 1 thằng để chống cộng, nên chọn thằng diệm, cơ mà thằng diệm bắt đầu yêu sách nọ kia, nên nó kết luận là đuôi vẫy chó, nguyên văn câu tiếng anh "the tail wags the dog"
     
  14. quadan

    quadan The Legend of Zelda Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/8/09
    Bài viết:
    4,144
    Cái series của PBS chỉ đáng giá phần nói về xã hội Mỹ bị ảnh hưởng thế nào thôi. Những cái khác thì vẫn giọng điệu propaganda đẩy hết những cái éo cãi được cho VNCH.
     
  15. Trư Bát Giới

    Trư Bát Giới Space Marine Doomguy

    Tham gia ngày:
    27/9/16
    Bài viết:
    5,915
    Nơi ở:
    BC-Canada
    Nó chả cắt sạch hình mấy anh lính VNCH đấy thôi , định hướng là mấy anh ăn hại để đổ hết trách nhiệm, đúng là đồng minh"tốt" mà. Rồi mấy vụ bán đứng ngoài khơi nữa .
    Thêm đoạn nó bảo nó thua vài trận do phòng tình báo ba sọc ngu, chính quyền tham ô đủ thứ cả, tội mấy anh, ep1 đang vỗ tay khen, đến ep2 và đến cuối nó chửi như chó luôn. Ức mà éo dám làm gì.

    Ông Kỳ hồi phỏng vấn ức chế lắm:
    "Mỹ họ đánh theo kiểu của họ, làm theo ý của họ. Chúng tôi lên ý kiến sẽ bị chửi hoặc gạt bỏ ngay. Một số anh em bất mãn vì vừa mang tiếng bù nhìn, ăn hại lại còn kém cỏi một cách phi lý nên đã từ chức hoặc chuyển phe. Họ cho rằng họ hiểu người Việt hơn cả chúng tôi, để khi thất bại họ về nước và đổ hết mọi thứ lên chúng tôi. Nếu tôi không lên tiếng thì ngàn đời cái ô nhục này rửa gọt không hết. "

    Một cựu tình báo viên:
    " Ôi dào tìm cộng sản ở đâu xa, vào ngay bộ máy của Quốc Gia mà móc ra cả mớ."

    =))
     
  16. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    đm, thì chiến tranh tình báo với phản bội là bình thường, nghe các cháu ba que giờ chửi cứ làm như bắc vịt chơi bẩn lắm ý, mà nghe mấy cái giai thoại về tình báo ba que với CIA cứ cử đội bỏ mẹ nào sang là xịt luôn đội đấy, mà nhiều khi đéo cần công an nó phát hiện, dân nó đã báo mẹ nó rồi, vậy mà sao trong phim thấy tả CIA hoành tráng VKL, nghe có vẻ nguy hiểm vãi =))
     
  17. Eruur

    Eruur Mega Man Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    18/12/08
    Bài viết:
    3,402
    tự dưng nhớ tới hồi ra cái Ep 1 mấy anh vàng gáy to lắm cái đùng cái Ep 2 ra thì quay 360 độ cay khoái lạc song châu nên chửi như chóa
     
  18. Rain_Dance

    Rain_Dance Legend of Zelda GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/4/08
    Bài viết:
    1,069
    Nơi ở:
    Con phố nhỏ
    Ep1: Cuối cùng cũng đã có sự thật phơi bày về Bắc Việt, tui bây vào đây mà coi
    Ep2-10: CS mua đoàn làm phim rồi, tẩy chay, tẩy chay
     
  19. TommyStrogg

    TommyStrogg C O N T R A

    Tham gia ngày:
    30/10/09
    Bài viết:
    1,582
    Sau chiến tranh Triều Tiên , thấy Mỹ chả sát cánh đồng minh là bao. Đến bây giờ Mỹ quay sang bóp cổ đồng minh kìa lấy tiền dịch vụ căng cứ. Đồng minh ở gốc độ nào đó thôi. Không tới mức phải xả thân vì đồng đội.
     
  20. Sharius

    Sharius SPARTAN John-117 GameOver

    Tham gia ngày:
    15/12/08
    Bài viết:
    11,281
    đồng minh thì có thằng đếch nào sát cánh với nhau, có lợi thì ngồi không thì té thôi, thằng mẽo nó đánh ở VN lâu thế phần lớn là do cay cú, trước tới nay mấy cái chiến tranh thế giới toàn chờ gần hết hiệp mới nhảy vào quẩy quẩy vài phát chia phần nên nghĩ ở vịt cũng thế, rồi lúc đéo nào cũng vỗ ngực là mẽo chưa từng thua trận nên càng đánh càng cay cú, tới lúc chết nhiều quá mới phải té khẩn kệ mẹ ba que ở lại
     

Chia sẻ trang này