Kệ, chừng nào ăn chém thì dừng, góp vui cho anh em là chính, chém hay không mod lo, còn các bác đọc thấy dở hay thế nào bình luận chuyện đó được rồi. @MinhQuyen: chuyện đó bỏ qua lâu rồi, ngồi cãi lý 1 hồi chả biết bên nào đúng sai, tui còn chả biết tui có chắc đúng hay không, cãi cho vui cửa vui nhà. Giờ góp vui tiếp bằng truyện cổ tích hiện đại nè. Tấm Cám Chuyện kể rằng, ngày xửa ngày xưa, trong một gia đình nọ, có hai người con gái cùng cha khác mẹ. Tấm là con của bà vợ cả, Cám là con của bà vợ lẽ. Người cha mất rồi, mẹ Tấm cũng mất, nên Tấm phải ở cùng với dì ghẻ là mẹ của Cám. - Tấmmmm!!!!!!!!! Tao đã cấm mày xào nấm với dấm rồi cơ maaaaaaaaà. Đầu mày có bị ấm không? Cẩn thận tao cho vài đấm. - Tấmmmm!!!!!!!!! Mày hâm à, mày câm à. Sao mày đâm thủng cái mâm??? Hàng ngày, những lời đay nghiến, chửi bới Tấm xảy ra như cơm bữa, cho dù gì ghẻ đã đôi lần bị phê bình trước tổ dân phố vì vi phạm nếp sống văn minh gia đình văn hoá. Tấm làm gì cũng bị bà mắng, trong khi Cám cũng đâm thủng mâm lúc chơi đùa với Tấm thì lại được mẹ khen là văn võ song toàn . Một ngày nọ, dì ghẻ bỗng thèm ăn tép xào khế. Bà liền gọi hai cô đến và rằng :” Hai con! Hai con hãy ra ngoài ao tắm rửa giặt giũ cho sạch, cho thơm. Nhân tiện lúc đi ngang qua đồng bắt cho mẹ ít tép. Đứa nào bắt được nhiều tép về đây thì ta thưởng cho yếm đỏ, tôm thì càng tốt” . Hai cô vâng lời mẹ và chạy đi. Tấm chăm lam, chăm làm. Cô nhảy ào xuống đồng. Một tay cô mò từng con tép, bắt từng con tôm bỏ vào giỏ. Còn tay kia bứt từng con đỉa đang bám chặt vào đùi, nhìn trước ngó sau rồi vứt mạnh về phía Cám đang say giấc trên bờ. Chẳng mấy chốc, giỏ tép đã đầy kín. Tấm cất tiếng gọi Cám đi về. Tỉnh dậy, Cám bỗng thấy hoảng sợ vô cùng khi nhìn thấy giỏ của mình trống rỗng. Như thế này thì mẹ sẽ đánh mất. Vừa mới hôm qua thôi, Cám còn chứng kiến cảnh mẹ mình đấm lia lịa vào mõm con chó becgie vì nó trót xơi trộm của bà củ khoai lang. Con chó dữ tợn là thế mà phải bỏ chạy, để lại bốn chiếc răng cửa ở bãi chiến trường. Nhớ đến cảnh đó, Cám bất giác đưa tay che lấy miệng mình... Về đến nhà, dì ghẻ đon đả ra đón Cám và thưởng cho Cám cái yếm đỏ. Còn Tấm, cô khóc tấm tức rồi lủi thủi ra chiếc giếng sau nhà. Cô thấy cuộc đời sau lắm trái ngang. Cô đã bỏ ra bao nhiêu công sức để bắt đầy giỏ tôm tép mang về cho mẹ ghẻ, vậy mà lúc lên bờ, cô đã cả tin khi nghe Cám nói :”Chị Tấm ơi chị Tấm. Đầu chị lấm chị ngụp cho sâu kẻo về mẹ mắng”. Rồi lừa lúc Tấm quay đi, Cám đã tráo bỏ giỏ rỗng của mình lấy giỏ đầy của Tấm rồi phi trâu một mạch về lĩnh yếm mới, bỏ lại đằng sau vài viên gạch do Tấm ném với theo. “ Thôi thì của đi thay người”, Tấm tặc lưỡi. Sau đó cô nhẹ nhàng thả con cá Bống trong giỏ xuống giếng. Con cá Bống này là của một người đàn ông lạ mặt tặng cho. Lúc ở ngoài đồng tép, đang nằm đập thùm thụp hai tay xuống đất vì uất ức, bất chợt ngẩng lên, Tấm bỗng thấy ông ta từ đâu xuất hiện. Ông tự giới thiệu mình là Bụt. Tấm nhớ rõ lắm vì cái tên này lần đầu tiên cô thấy có trên đời. Lúc đầu cô đã nghĩ thầm "Tên gì mà xâu tệ, sao không giới thiệu tên Việt hay Hoa đi cho đẹp ???". Lúc đó bụt đã hỏi:” Vì sao con khóc?”, Tấm trả lời: "Tao khóc kệ cha tao mắc mớ gì đến mày", nhưng nghe bụt nói sẽ giúp đỡ cho nên Tấm kể lại mọi chuyện, ông Bụt mới cho Tấm con cá Bống này và dặn, mỗi khi cho Bống ăn cơm, hãy nhớ gọi: ” Bống bống bang bang ! Lên ăn bún chả bún vịt nhà ta, chớ ăn hủ tiếu bún riêu nhà người.” Dặn xong, ông bỏ chạy vì bị con chó becgie mà Tấm mang theo nhe bộ hàm thiếu bốn chiếc răng cửa ra dọa. Kể từ ngày đó, mỗi lần sau bữa ăn, Tấm đều lén trút một bát cơm nóng hổi vào trong yếm và nhảy tưng tưng ra ngoài giếng để cho Bống. Những lúc như vậy, Tấm phải vừa nhảy vừa huýt gió để dì ghẻ và Cám khỏi nghi ngờ về hành động của mình. Tuy nhiên, hành động đó của Tấm đã không qua được con mắt tinh đời của dì ghẻ ... “Không điên! Không dở hơi! Không thần kinh! Vậy mà vừa ăn no xong lại nhảy chồm chồm như phải bỏng” – Dì ghẻ nghĩ thầm. “Rõ ràng là khuất tất rồi đây.” Rồi mụ sai Cám rình Tấm mọi lúc, mọi nơi; ghi lại mọi diễn biến, việc làm thường ngày của Tấm. Cám ghi được tất, không bỏ sót bất kỳ một hành động nào, kể cả những câu chửi thầm Tấm dành cho hai mẹ con Cám mỗi khi nàng tủi phận. Và rồi Cám phát hiện ra chiếc giếng, nơi Tấm thường nhảy tưng tưng đến mỗi khi ăn cơm xong. Ngay sau đó, Cám về thưa với mẹ. Dì ghẻ uất lắm. Bà nghĩ Tấm mang cơm cho giai... Ngay sáng hôm sau, lúc con gà còn chưa kịp cất tiếng gáy vì chiều hôm trước bị Cám đá vào cổ họng trong lúc tập võ, dì ghẻ đã gọi Tấm dậy:”Con ơi con ơi. Đi chăn trâu phải chăn đồng xa. Chớ chăn đồng gần, làng bắt mất trâu”. Tấm ức lắm . Nàng vừa làu bàu, vừa mắt nhắm mắt mở nhảy lên lưng trâu. Làm sao mà không tức cho được, khi mới hai rưỡi sáng đã bị đánh thức, trong khi lịch ngủ thường ngày của nàng chỉ được bắt đầu vào lúc hai giờ mười lăm. Tấm vừa đi khuất, dì ghẻ và Cám vội chạy lại gần chiếc giếng. Từ đằng xa, hai mẹ con thi nhau nhặt gạch ném rào rào về phía đó. Chẳng biết họ đã ném bao nhiêu viên, chỉ biết rằng chiều hôm đó cả làng phải nghe chửi vì nhà hàng xóm bên cạnh tưởng mất trộm nguyên liệu. Tôi đến, như thường ngày, Tấm lại mang cơm ra cho Bống ăn... "Bống bống bang bang ! Lên ăn bún chả bún vịt nhà ta, chớ ăn hủ tiếu bún riêu nhà người". Người ta nghe Tấm gọi mãi, gọi mãi. Và rồi tiếng Tấm rú vang khi chỉ thấy một cục máu nổi lên mặt nước. Tấm oà khóc. Kẻ nào đã hãm hại Bống? Kẻ nào đã đang tâm làm việc này? Và thế là tối hôm đó, lân thứ hai trong ngày, cả làng lại một lần nữa phải nghe chửi. Bụt lại hiện lên và hỏi: “Vì sao con chửi?”. Sau khi nghe Tấm kể lại sự tình, Bụt mới bảo Tấm tìm xương Bống về cho vào bốn cái lọ và chôn vào bốn góc giường nơi Tấm nằm. Nghe lời Bụt, Tấm quay về nhà tìm xương Bống. Tìm mãi mà không thấy, Tấm lại khóc. Khóc mãi thì có một tiếng nói the thé vang lên “Cục ta cục tác, cho ta nắm thóc ta bới xương cho”. Ngẩng đầu lên, Tấm nhận ra con gà trống ngày nào, nay chất giọng đã hoàn toàn thay đổi vì di chứng của lần bị Cám đá vào cổ . Tấm ném thóc cho gà. Gà bới một lúc thì tìm thấy xương. Tấm nhặt lấy bỏ vào lọ và đem chôn dưới bốn chân giường nơi mình nằm... Ít lâu sau, nhà vua mở hội. Mọi người dân trong kinh thành đều được mời tới dự bữa tiệc do vua chiêu đãi. Mẹ con Cám nghe tin dậy từ sáng sớm, chuẩn bị những bộ váy đẹp nhất, những đôi hài đẹp nhất, và đặc biệt là bỏ qua thói quen ăn sáng hàng ngày. Tấm cũng muốn đi lắm. Gì thì gì, ăn uống free, không đi cũng phí. Nhưng dì ghẻ lại không đồng ý. Bà nghĩ ra kế, lấy 1 bịch muối Iot và 1 bịch bột ngọt Ajinomoto hay Vedan gì đó quên rồi, đem trộn chung với nhau, bắt Tấm lựa riêng ra, xong xui mới được đi. Tấm uất lắm. Cô muốn bóp cổ Cám cho hả giận . Nhưng khi thấy Cám đang nằm thở phì lao động đường phố vì chóng mặt, lòng nhân từ đã khiến Tấm gạt phắt tư tưởng tội lỗi... Mẹ con Cám đi rồi, Tấm bắt tay ngay vào công việc. Nhưng nhặt mãi, nhặt mãi mà vẫn không hết, Tấm lại khóc. Bụt hiện lên và hỏi: “Làm sao con khóc, nói nhanh lên đi, khéo trận Dota hôm nay lại thiếu 1 chủ lực nữa", và rồi khi biết rõ câu chuyện, Bụt mới cười mà rằng :”Xời, tưởng gì, chuyện nhỏ, chỉ việc đi ra Super Market mà mua 2 bịch khác về là xong”. Trong chốc lát, mọi việc đã xong xuôi. Tấm hớn hở vì sắp được đi trảy hội. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Tấm lại khóc. Bộ váy yếm duy nhất dì ghẻ cho cô mặc từ ngày này qua ngày khác, từ mùa đông sang mùa hè, giờ chẳng khác gì bikini 2 mảnh. Và đôi guốc cao gót, giờ trông y hệt đôi guốc mộc. Tấm khóc to lắm. Một phần vì cô tủi, và phần nhiều cốt để cho Bụt nghe thấy. Và Bụt đã nghe thấy thật. Làm Bụt như làm dâu trăm họ, thấy có tiếng khóc ở đâu là phải xuất hiện nơi đó, trừ nhà hộ sinh. Bụt đến chỗ Tấm, và cố gắng cất giọng ngọt ngào: "Bố con điên, sao khóc lắm thế, ông đang hát karaoke nghe tiếng mày khóc lại phải ra đây". Sau khi nghe Tấm kể lể sự tình, Bụt mới bảo Tấm:"Con đào những cái lọ đã chôn ngày trước lên, thì muốn quần áo đẹp thế nào cũng có, toàn Versace không hà". "Nhưng con chân yếu tay mềm, biết chỗ nào mà đào" - tấm trả lời Bụt trả lời: Bác Hồ có câu "Không có việc gì khó, chỉ sợ không có tiền, đào đường và móc cống, không tự làm thì thuê" Nói xong, Bụt biến mất luôn. Kể từ đó, không ai còn thấy Bụt nữa xuất hiện lần nào nữa trên giang hồ và nghe đâu, ông đã nằng nặc xin chuyển công tác... Nghe lời Bụt, Tấm đã cho đào tung cả ngôi nhà vì chẳng nhớ lần trước đã chôn lọ ở đâu. Cuối cùng, cô cũng đã tìm thấy chúng. Nào thì áo, nào thì quần, nào thì giày, và còn cả một con ngựa. Tấm đóng bộ gọn gàng, nhảy lên lưng ngựa và phi thẳng đến nơi trảy hội. Lúc đi ngang qua cầu, táy máy thế nào, Tấm rơi một chiếc giày xuống hồ trúng ngay đầu vị vua trẻ đang ngồi câu cá ở dưới đó. Vua liền ngóc đầu lên chửi với theo " Mẹ đứa nào ném giầy vào đầu ông " . Tấm sợ rằng sẽ đến muộn giờ trẩy hội nên Tấm mặc kệ và không quên vứt lại câu chửi thề về phía vị Vua trẻ đó " Sư cha đứa nào chửi bà " , nhảy lên lưng ngựa và tiếp tục thúc ngựa phi nước đại. Đến nơi, đúng lúc nhà vua đang mở cuộc thi kén vợ. Ai ướm vừa chiếc giày mà vua mang ra, người đó sẽ là vợ của vua. Điều lệ cực kỳ đơn giản, dễ chơi, dễ trúng thưởng nên ai cũng muốn thử vận may, trong đó có cả mẹ con nhà Cám. Vậy mà lạ thay, chẳng ai ướm vừa. Người ít nhất cũng rộng ngót một size. Tấm len lỏi chen vào. Cô nhận ngay ra giày của mình. Làm sao mà không nhận ra chiếc giày quá khổ. Tấm ngạc nhiên lắm. Trong khi đó nhà Vua thầm nghĩ " ông mà bắt được mày thì mày biết tay ông ". Tấm bèn xin ướm thử và vừa khít. Nàng trở thành vợ của nhà vua từ đó. Chẳng ai biết được vị vua trẻ đó đang toan tính điều rì chỉ thấy chàng ta nhếch mép cười mỉm trông vẻ rất gian xảo dry.gif Tấm và vua kẻ tám lạng người nửa cân, 2 người suốt ngày cãi nhau chí chóe chẳng ai chịu nhường ai, nhà vua ra sức hành hạ tấm thân ngọc ngà của tấm, nào là làm bia cho vua tập bắn, nào là làm bao cát cho vua tập oánh quyền .... Tấm cũng chẳng vừa Tấm bắt ruồi muỗi bỏ vào mồm vua lúc vua ngủ gật .... chính vì thế mà cả 2 người rất tâm đầu ý hợp ... nhà vua thật sự rất sung sướng khi đã tìm được một ý trung nhân theo mong muốn của mình. Thấm thoắt đã đến ngày giỗ bố, Tấm xin phép vua cho nàng trở về nhà. Vừa đến nơi, Tấm đã bị dì ghẻ bắt trèo cau hái quả. Nàng bực mình lắm. Dù gì thì cũng đường đường là chánh cung hoàng hậu, vậy mà phải trèo cây cau. Nhưng rồi nghĩ đến nghĩa vụ làm con, nàng làu bàu vài câu rồi nghe theo lời của mẹ ghẻ, trèo lên cây và không quên cắp nách đôi giày đã đi vào lịch sử. Lại nói về mẹ con Cám, khi thấy Tấm đã ở chót vót trên ngọn cây, cả hai liền cầm rìu chạy ra mà mắm môi mắm lợi chặt gốc. Cây đổ ụp xuống ao khiến Tấm rơi xuống nước. Cho chắc ăn, mẹ con Cám gí điện xuống nước cho Tấm chết hẳn. Báo hại mấy trai làng đang tắm cách đó không xa cũng bị một phen điện giật. Thấy Tấm đã chết hẳn, Cám mới lấy quần áo của Tấm và mặc vào người rồi đi thẳng vào cung. Tấm chết đi hoá thành chim vàng anh. Nàng muốn bay vào cung lắm. Nàng muốn được nhìn thấy nhà vua hàng ngày. Nhưng nàng không dám. Không chỉ riêng nàng, tất cả loài chim trong vùng chỉ nghe đến tên nhà vua là đều bay mất dép. Chả là nhà vua đang tập bắn chim. Con vật xấu số nhất bị vua bắn chết mới chỉ cách đây mấy ngày bằng cả một băng AK. Nàng chỉ dám đến bên vua mỗi khi đêm về và hót cho vua nghe những điệu nhạc mà chính nàng cũng không thể hót lại được lần thứ hai. Thấy con chim lạ cứ quấn quít bên mình, một hôm vua hỏi: “Vàng ảnh vàng anh, có phải vợ anh chui vào ống quần”. Nghe vậy, vàng anh bay vào ngay, và suýt chết ngạt trong đó... Từ ngày có vàng anh, nhà vua quên cả Cám mỗi khi đêm về khiến Cám tức lắm. Nó bèn sai quân lính bắt chim, vặt sạch lông vứt ra vườn. Từ đám lông ấy mọc ra hai cây soan đào. Vua thấy đẹp, bỏ chơi chim chuyển sang chơi cây. Cám tức mình lại sai chặt sạch cây trong vườn và lấy gỗ đóng thành khung cửi. Niềm vui chẳng trọn vẹn. Hôm sau suýt nữa thì Cám bị truy tố vì tội lâm tặc. Khung cửi hàng ngày phát ra tiếng kêu: “Kẽo cà kẽo kẹt, lấy tranh chồng chị, chị khoét mắt cho”. Điên tiết, Cám đốt thành tro và đem rải ra đường. Từ đám tro ấy lại mọc lên cây thị, và chỉ có duy nhất một quả... Lại nói về nhà vua. Từ ngày Cám về cung, nhà vua cảm thấy có điều gì lạ lạ. Vua sinh buồn phiền, ngày ngày dạo chơi khắp nơi cho khuây khoả. Một hôm, khát nước, vua đi qua quán của bà già nọ. Vua kêu hai cốc trà đá. Bà cụ mời vua miếng trầu. Thấy miếng trầu ngon sao giống của hoàng hậu têm ngày trước, nhà vua mới gặng hỏi, đồng thời xin bà miếng nữa... Thì ra một lần bà lão đi ngang qua cây thị, thấy có quả thị ngon, bà mới nói :”Thị ơi thị rụng bị bà, bà để bà ăn chứ bà không ngửi”. Gọi mãi, gọi mãi mà thị không rơi, bà mới dùng dép ném. Thấy quả thị đẹp, bà lão mang về nhà để ngắm hàng ngày. Nhưng kỳ lạ làm sao, từ ngày có thị, mỗi lần bà lão đi ra khỏi nhà, khi quay về, nhà cửa lại gọn gàng sạch sẽ, cơm nước đầy đủ. Bà ngạc nhiên lắm. Bà kể cho mọi người nghe, và sau đó phải giấu biệt thị vì ai cũng muốn mượn. Rồi một ngày bà giả vờ đi ra khỏi nhà rồi sau đó quay lại, bà thấy trong quả thị có một người con gái nết na, xinh đẹp bước ra. Bà mừng lắm, chạy vội lại xé tan vỏ thị. Từ đó Tấm ở lại với bà lão. Khi vua hỏi, bà mới gọi Tấm ra. Hai vợ chồng nhận ra nhau, mừng mừng tủi tủi. Sau đó vua đưa Tấm về cung lại làm hoàng hậu. Gặp Tấm, thấy nàng xinh đẹp hơn xưa, Cám mới hỏi :”Chị Tấm ơi, chị làm thế nào mà đẹp thế?“. Tấm mới sai đào một cái hố sâu, bảo Cám đứng dưới để Tấm giội nước sôi xuống. Cám vui lắm. Vậy là nó lại sắp được đẹp như Tấm rồi. Cám cười rạng rỡ và không quên dặn Tấm phải đun nước thật sôi giội cho sướng... Cám chết, Tấm băm vằm xác Cám làm nghìn mảnh, nấu mắm rồi sai quân lính đóng chum dán nhãn Phú Quốc đem biếu dì ghẻ. Dì ghẻ đang ăn khen ngon, bỗng có con quạ đến kêu rằng: “Ngon gì mà ngon, ăn thịt con có còn xin miếng”. Dì ghẻ giật mình, nhìn xuống đáy chum thấy đầu của Cám. Mụ kêu to ba tiếng rồi lăn đùng ra chết. Tấm cũng suýt bị truy tố vì tội giết người cũng may mắn là có ô dù to nâng đỡ nên mới thoát nạn ...... từ đó Tấm suốt ngày ở trong cung chẳng dám đi đâu sợ dân chúng chửi bới chê cười bởi chí ít rì thì Tấm cũng là đương kim hoàng hậu mà.
Tếu thật nhưng truyện dài quá đọc mỏi mắt kinh Bác post truyện ngắn thôi nhá ( như mấy câu châm ngôn ở trang 1 )
Việt Nam muôn năm ! Trên 1 chuyến máy bay. Phi công thông báo phải bỏ tất cả các vật không cần thiết vì máy bay quá tải. Trước tiên 1 người Mĩ thả 1 vali xuống, anh người Nhật hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Mĩ trả lời: "Ðô la đó ,nước tui có đầy”. Tiếp theo anh Nhật thả một cái bao xuống. Anh Mĩ hỏi: “Trong đó có cái gì?”. Anh Nhật trả lời: "Kim cương đó nước tui có đầy". Anh người Việt Nam thấy thế sẵn chân đạp luôn hai anh Mĩ và Nhật xuống khỏi máy bay. Anh người I Rắc hỏi: “Tại sao?”. Anh Việt Nam trả lời: "Mấy thằng ba xạo đó, nước tui có đầy". ------------------------- Có 1 cuôc thi hù dọa với yêu cầu ai làm cho khán giả sợ nhất là thắng . Có 3 người : 1 Nhật , 1 Mỹ , 1 Việt Nam tham gia . Người Nhật bước lên rồi bất ngờ rút dao mổ bụng mình lôi ra bộ lòng . Một số người sợ đến ngất xỉu. Người Mỹ lấy súng trường ban nát đầu mình ,óc văng tung tóe . Một số người ngất xỉu nữa . Đến người Việt Nam,2 ông Việt Nam đi dép tổ ong vác 1 quả bom ra sân khấu ngồi cưa????????? tất cả khán giả ướt hết quần... ----------------------- Một bác Việt Nam ngồi ăn sáng trong quán, thì bỗng có một chú Mỹ lân la vào ngồi cạnh, vừa bỏm bẻm nhai kẹo cao su vừa bắt chuyện. - Này, ở Việt Nam ăn bánh mì cả vỏ à? - Ừ - khó chịu vì bị làm phiền, bác Việt Nam trả lời cộc lốc. - Hừm, ở Mỹ bọn tao khác, chỉ ăn ruột thôi, cùi bánh thì nghiền ra làm bánh sừng bò, bán sang Việt Nam. Chu mỏ thổi một cái bong bóng, hắn hỏi tiếp với vẻ mặt rất tự mãn: - Thế chúng mày cũng ăn mứt với bánh mì chứ? - Tất nhiên - Bác Việt Nam trả lời, với vẻ ko quan tâm. - Ở Mỹ khác - vừa nổ đốp một bóng kẹo cao su, thằng Mẽo vừa nói với vẻ chế diễu - bọn tao chỉ ăn hoa quả cho bữa sáng, còn vỏ, hạt thì tái chế biến thành mứt, rồi bán cho Việt Nam. Đến đây thì cú lắm rồi, bác Việt Nam bèn hỏi lại: -Thế ở Mỹ chúng mày có "ấy ấy" không? - Tất nhiên. - Thế chúng mày làm gì với những bao OK vừa dùng xong? - Vứt đi thôi, thế cũng hỏi. Mỉm cười với ánh mắt tinh quái, bác Việt Nam trả lời: - Chúng tao thì khác, ở Việt Nam người ta gom tất cả OK dùng rồi để tái chế, nấu chảy ra thành chewing gum, rồi đem xuất khẩu sang... bán qua bên Mỹ. --------------------------- Một người Mỹ vào tiệm hớt tóc, khi hớt xong chủ tiệm không tính tiền vì hôm nay là ngày của tuần lễ free, sáng hôm sau khi mở cửa chủ tiệm hớt tóc nhận được 20 bông hồng mang ý nghĩa cảm ơn. Một lát sau một người Ý vào hớt tóc cũng free, thế là sáng hôm sau chủ tiệm nhận được 20 chiếc bánh pizza. Một lúc sau một thanh niên người Việt vào hớt tóc và cũng được free, sáng hôm sau khi mở cửa người chủ tiệm hớt tóc giật mình vì có 20 ông VN đang đứng chờ!!! ----------------------------- Trên máy bay có chở tổng thống Mỹ, Bill Gates, Đức giáo hoàng và một anh Việt Nam, đang bay qua Đại Tây Dương thì máy bay có sự cố.Viên phi công chạy ra nói: - Phải nhảy dù thôi máy bay hỏng nặng quá ko sửa dc! Rồi lấy một cái dù phóng xuống ngay. Lúc đó kiểm tra lại mới biết hiện chỉ còn 3 cái dù. Tổng thống Mỹ nói: - Tôi là người quan trọng nhất nên tôi phải sống! Rồi lấy một cái dù nhảy ra ngoài.Bill Gates nói: -Tôi là người thông minh nhất tôi cũng cần sống! Rồi quơ vội cái dù nhảy ra ngoài.Lúc này Đức Giáo Hoàng nói : -Cha sống đã lâu rồi nên con hãy lấy dù nhảy ra ngoài đi. Anh VN trả lời: -Ko cần vậy đâu cha ơi! Thằng thông minh nhất thế giới vừa ôm cái mùng con đưa nhảy ra ngoài rồi! ----------------------------- Nhân viên của ban tổ chức thả ra một con ruồi, anh ta lập tức vung kiếm, bổ con ruồi ra làm đôi. Cả hội trường vỗ tay như sấm. Tiếp đó, võ sĩ Nhật bổ một con ruồi khác ra làm tư. Cả hội trường nín thở, chờ sự xuất hiện của đương kim vô địch VN. Ruồi thứ ba được thả ra Kiếm sĩ VN vung kiếm như gió, mũi kiếm thẳng hướng con ruồi... nhưng chúng không hề hấn gì. Cả hội trường ngạc nhiên, thất vọng, riêng anh ta vẫn mỉm cười mãn nguyện. Có người hét: - Còn đắc ý à, thất bại rồi! - Xin quý vị nhìn kỹ cho! Con ruồi đó tuy vẫn sống, nhưng.... nó sẽ không bao giờ làm cha được nữa ! --------------------------------------- Ba anh Mỹ Nhật và Việt Nam bị lạc trên một hoang đảo.Ngày qua ngày không có gì ăn, đói quá nên cả 3 anh quyết định mỗi ngày một người sẽ cắt 1 bộ phận thân thể của mình để ăn cho qua cơn đói.Ngày thứ nhất anh Mỹ quyết định cắt cái chân của mình.Ngày thứ 2 anh Nhật quyết định cắt đi cánh tay của mình.Đến ngày thứ 3,anh VN mới nghĩ:"Nếu mình cắt đi một cái chân phải nhảy lò cò ức chế lắm,cắt cái tay thì khi đi lại nó lại mất thăng bằng,hay là ...". Sau một hồi suy nghĩ anh quyết định vạch quần ra, 2 anh kia thấy thế reo lên: -Hurahh, hôm nay có xúc xích VN nướng để ăn rùi Anh VN: -Chúng mày đừng có mơ, hôm nay tao chỉ cho chúng mày ăn sữa chua thôi. -------------------------------- Tại sao thể thao Việt Nam kém thành tích? Tại sao thể thao Việt Nam lại kém thành tích? Bởi vì thế giới không bao giờ tổ chức những môn thế mạnh của Việt Nam như: - Nhóm môn điền kinh : thiếu các môn chạy án, chạy ghế, chạy điểm, chạy vượt đèn đỏ 10m, ném đá giấu tay, chỉ tay năm ngón. - Nhóm môn bida : cần thêm các môn thọc gậy bánh xe, đâm bị thóc thọc bị gạo, đục nước béo cò, không ăn được thì đạp đổ. - Nhóm môn thể thao mạo hiểm : gắp lửa bỏ tay người, chém gió, qua cầu rút ván, cưỡi ngựa xem hoa, ngậm đắng (cafe) nuốt cay (rượu) và ngậm máu phun người. Đặc biệt với khẩu hiệu yêu thích của nhiều thanh niên Việt Nam : "Mê phim s€x ghét thể thao", chúng ta cần gấp rút đưa môn "lái máy bay bà già" và môn "đi mưa nhớ mặc áo mưa" vào giảng dạy trong trường học nhằm đào tạo, phát hiện và bồi dưỡng thế hệ vận động viên tài năng trẻ 9x trong tương lai ------------------------------- Tổ chức UND (United Nation Defense) mở một cuộc thi toàn cầu để chọn lựa nước nào có biện pháp hiệu quả nhất về vấn đề "Kế hoạch hóa gia đình". Nước Pháp, cho rằng tiến bộ của mình là đáng kể nhất, nên cử ngài Mécsi Bópcu đi dự. Nước Tây Ban Nha không chịu kém, cũng đề cử anh Rờmông Mutê (con cháu của Đôngki Hôtê) tham dự. Nước Rumani, không thể kém hơn, cử ngay cô Lo Nhét Cu đi tham gia cho xôm tụ. Nước Nga vĩ đại cũng cử ngay đồng chí Móc Cu Ra Đốp tham dự cho hào hứng. Xách va li cho bác Nga ngố là anh Ivan Cu To Như Phích. Nước Hàn Quốc, nay là một trong những nước có phong trào KHHGĐ tốt nhất, cử đại diện ưu tú của mình tham dự là anh Chim Đang Sung và trợ lý là anh Hiếp Xong Dông. Nước Lào cử đến 3 người là anh Cu Dẻo Thôi Xong Hẳn và cô Múp Míp Lông Chi Chít làm đại biểu và cô Cho Hãm Sao Không Hãm làm thư ký. Bồ Đào Nhà cử ngay cầu thủ siêu sao của mình đi tham dự là anh chàng Fernando Cu To (chắc mấy bác cũng biết chàng này đúng không?) Được biết, cô Bành Tử Cung và anh Đại Cường Dương, đại diện cho Trung Quốc cũng sẽ tham gia cuộc thi vĩ đại này. Nước Việt Nam, chủ nhà, sau khi nhận diện các đối thủ sừng sỏ của mình, nên quyết định ra đòn bất ngờ cho đối thủ, cử ngay hòa thượng Thích Giao Hợp tham gia cuộc thi này!!!Chắc mọi người biết kết quả ra sao rồi phải không? --------------------------- Có cuộc thi điều khiển voi giữa ba nước: Mỹ, Nga và Việt Nam. Mở đầu cuộc thi là làm sao để con voi đực nhảy lên nhảy xuống. Nga gắn lò xo cho voi nhưng chỉ nhảy được một cái rồi té. Mỹ mở nhạc hết cỡ cho con voi có hứng nhảy, nhưng qua hết 10 album nó chỉ vẫn nhấc được hai chân. Tới Việt Nam, nhẹ nhàng và ko tốn kém, "đấm" vào chỗ ấy của con voi... thế là nó nhảy như điên. Tới vòng hai, làm sao cho con voi lắc đầu. Mỹ và Nga cố cầm đầu con voi mà lắc. Việt Nam cũng nhẹ nhàng xử lý... - "Mày có muốn giống như hồi nảy nữa không cưng?". Con voi lắc đầu như điên. --------------------------- Năm 2010 có 1 đoàn tàu xuyên quốc gia đi qua tất cả các nước trên thế giới.Trên tàu có 1 ông giáo sư bảo rằng cứ đi qua đất nước nào ông ta ko cần nhìn cũng biết. Mọi người ko tin bèn bảo ông ta làm thử. Ông ta thò tay ra ngoài cửa sổ đoàn tàu: “- Ở đây nóng quá! Chắc là California Mỹ rồi”. Một lúc sau ông ta lại thò tay ra ngoài và bảo: “- Chà! Lạnh thật! Đến Matxcova rồi!!” Đúng 2h sau ông ta thò tay ra cửa sổ rồi rụt vào nói: “- Mất cái đồng hồ đeo tay. Đúng đây là Việt Nam rồi!!” ----------------------------- Anh chàng Mỹ kia đến thăm quan Hà Nội. Anh vào nhà hàng kia, ăn uống rồi đi vào phòng tiểu! Một chàng thanh niên còn trẻ tiến lại gần nhìn cái ấy của chàng Mỹ rồi nói: - Xin lỗi anh! - Tôi hơi thất lễ một chút nhưng tôi không thể nhịn được lời khen. Anh có con ... dài và đẹp quá! Anh chàng Mỹ cảm thấy hơi khó chịu nhưng nghĩ chắc là tập tục của người Việt Nam là vậy và không muốn làm phật lòng anh chàng Việt Nam nên nói: - Cám ơn lời khen của anh! Anh thanh niên đáp lời: - Không có chi! Anh à, tôi ái ngại lắm nên không nói nhưng tôi không thể nào ngậm câm được! Cả đời tôi chưa hề được thấy một con ... dài đẹp như thế bao giờ! Nếu anh không phiền thì anh có thể cho tôi cầm nó một tí được không! Anh chàng Mỹ suy nghĩ một chút và cũng chẳng muốn phiền lòng anh chàng địa phương nên gật đầu đồng ý! Anh chàng Việt Nam bèn cầm nâng niu con ... của chàng Mỹ một chút rồi lại lên tiếng: - Trời ơi! Coi kìa! Hai hòn bi của anh trông mới xinh đẹp làm sao ấy! Nếu anh không phiền xin cho tôi cũng được nâng niu nó một tí nhé! Anh chàng Mỹ cảm thấy quá muộn để từ chối nên đành chiều hắn ta một lần cuối! Anh chàng Việt Nam cầm hai hòn bi anh chàng Mỹ gọn lỏn trong tay bóp mạnh và nói xẵng giọng: - Mày tháo cái đồng hồ & đưa cái bóp tiền cho tao ngay! --------------------------- Trong một cuộc họp, phía Nga bảo dân VN mất vệ sinh toàn đái bậy ngoài đường, phía VN bảo: "Làm đ.. gì có chuyện đấy!". Phía Nga nói thách: "Đêm nay bọn tao xách AK-47 đi quanh hồ Tây, thấy thằng nào đái bậy là xử luôn"! Phía VN OK. Sáng hôm sau VN thiệt 37 mạng. Ức chế quá, VN cử 2 đặc nhiệm sang Nga, vác colt đi quanh quảng trường đỏ và làm như bọn Nga. 2 chú đặc nhiệm đi cả đêm, vừa mệt vừa rét đến gần 2h sáng mới thấy 1 thằng tè đường, 2 chú mừng quá nã sạch đạn vào hắn. Sáng hôm sau, báo chí nga đưa tin:"Đêm qua, đại sứ VN ở Nga bị bọn khủng bố bắn chết khi đang làm nhiệm vụ." ---------------------------- Trên 1 chuyến máy bay có 2 người Việt Nam, 2 người Nhật, 2 người Pháp và 2 người Đức.Bỗng nhiên phi hành đoàn yêu cầu phải hy sinh bớt số người trên máy bay vì máy bay sắp hết nhiên liệu. Không chần chừ 2 người pháp đứng dậy hét lớn: - Tinh thần Napoleon muôn năm!!! rồi nhảy xuống. Bay được thêm 1 lúc thì phi hành đoàn lại yêu cầu phải hy sinh bớt số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người nhật đứng dậy hét lớn: - Tinh thần Samurai bất diệt!!!! rồi nhảy xuống. Máy bay vẫn tiếp tục bay,nhưng bay được 1 lúc họ lại yêu cầu phải hy sinh thêm số người trên máy bay.Không chần chừ 2 người Việt Nam đứng dậy hét lớn: - Việt Nam vô địch!!!! rồi đạp 2 thằng Đức xuống! ---------------------------- Sau một thời gian dài nghiên cưu, các nhà khoa học Mỹ đã phát minh thành công một chiếc máy bắt trộm. Để kiếm chứng khả năng bắt trộm của máy, các nhà khoa học đã lần lượt đem qua từng nước để thử nghiệm. Đâu tiên họ thử nghiệm ở Mỹ, trong vòng 30 phút, máy bắt được 500 tên trộm. Tiếp theo họ đem qua Trung Quốc, trong vòng 10 phút máy bắt được 6000 tên trộm. Cuối cùng họ đem qua nước Việt Nam, trong vòng 5 phút chiếc máy đã bị trộm! -------------------------- Năm nọ, 3 đối thủ, Mỹ, Việt Nam, và Trung Quốc đều lọt vào vòng chung kết thi vẽ quốc tế. Rút kinh nghiệm từ trước (Trạng Quỳnh vẽ rồng đất với TQ), phía Mỹ dặn nữ hoạ sỹ phải đề phòng anh chàng hoạ sỹ của VN.Họ lên phương án sẽ bắt chước hoạ sỹ VN để tránh bị chơi xỏ. Ðến ngày thi, sau 3 tiếng trống, hoạ sỹ TQ cặm cụi vẽ được một con hổ rât oai phong. Ðến lượt anh chàng VN, chẳng nói chẳng rằng, tụt luôn quần, nhúng mông vào chậu màu rồi ngồi lên giấy vẽ. Nữ hoạ sỹ Mỹ thấy vậy, cũng bắt chước, tụt quần nhúng mông vào chậu màu và ngồi lên tờ giấy. Ðến lúc công bố giải, thấy Vn được nhất vì vẽ nhanh và đẹp, phía Mỹ bèn kiện :"Tại sao cũng vẽ giống nhau mà VN lại được nhất?". Ban giám khảo trả lời: "Vì VN vẽ quả cà chua có cuống, còn phía Mỹ vẽ quả cà chua không cuống". !!!!!!!! ------------------------- Gần đây trên các báo thế giới, các nhà khoa học người Nhật có đăng tin: “Họ đã đào sâu 100m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp đồng 1000 năm tuổi!Điều này chứng minh 1000 năm trước người Nhật đã xài điện thoại để bàn???!!!” Vài năm sau, người Mĩ lại đăng: - “Họ đào sâu 200m xuống lòng đất và phát hiện sợi cáp quang 2000 năm tuổi!!!Chứng tỏ 2000 năm trước người Mĩ đã xài truyền hình cáp và Internet!!!”. Chỉ sau đó 1 ngày, người Việt Nam đăng tin: - “Họ đã đào sâu 500m xuống lòng đất và chẳng phát hiện gì cả!” – Chứng tỏ 5000 năm trước VN xài Wireless!!!”. ------------------------------ Cuộc thi vắt sữa thế giới vòng chung kết gồm 3 nước: Việt Nam, Mỹ và Hà Lan. 3 cô gái cầm 3 cái xô vào 3 chuồng bò và bắt đầu vắt sữa.Sau 2 giờ, cô gái người Mỹ bước ra với 6 xô sữa, khán giả vỗ tay rần rần.Sau 3 giờ nữa, cô gái Hà Lan bước ra với 15 xô sữa, khán giả hò reo cuồng nhiệt.Đến chiều vẫn chưa thấy cô gái của Việt Nam ra.Gần tối, cô ta bước ra, xách có 1 xô sữa. Khán giả la ó, chửi mắng.Cô này hét lớn: - "Thằng nào dắt con bò đực vô đó, làm tao vắt từ sáng tới giờ được có 1 xô sữa!" Khán giả vỗ tay rần rần.Việt Nam vô địch! ---------------------------------- Trong 1 cuộc thảo luận gồm 4 nước: Vn, Nhật, Bungari và Hà Lan.Nước Nhật khoe:- Nước tôi có hoa anh đào là đẹp nhất!! VN tiếp:- Đáng để lót đít ngồi. Nhật , Hà Lan:- Đúng, đúng... Đến Bun khoe:- Nước tôi có hoa hồng đẹp nhất! Vn:- Đáng để lót đít ngồi. Nhật, Hà Lan:- Đúng, đúng... Hà Lan vội khoe về nước mình:- Còn nước tui có hoa Tulip là đẹp nhất!! Vn lại nói:- Đáng để lót đít ngồi. Nhật, Bun: - Đúng, đúng... Cả ba nước nỗi giận quay sang Vn và hỏi: -Thế Vn có gì mà nói? Vn thản nhiên đáp: - Xương rồng, thằng nào ngon lót đít ngồi. --------------------------- Câu hỏi đặt ra cho giải Nobel năm nay là: - "Nếu bạn có 1 chiếc máy bay và 1 trái bom bạn sẽ làm gì?". Mỹ ôm trái bom lên máy bay ném sang các nước hồi giáo.Binladen đổ đầy nhiên liệu lái máy bay cùng bom + hành khách đâm vào nước Mỹ.Việt Nam ôm đem cưa lấy thuốc nổ lấy sắt,máy bay đem cưa lấy nhôm......bán ve chai cái nào cũng kiếm đc tiền....Cuối cùng Việt Nam đc trao 2 giải Nobel về Kinh Tế và Hòa Bình ---> Vinh dự khi là con dân VN --------------------------- Xe đang trên đường ra sân bay, người khách Nhật Bản nhìn thấy một chiếc xe vọt qua, ông ta thích thú thốt lên: - Ooh... TOYOTA! Made in Japan! Very fast! Một lúc sau lại có một chiếc xe khác phóng qua, ông khách lại reo to: - Ooh... Nissan! Made in Japan! Very fast! Người lái xe bắt đầu cảm thấy bực mình, chưa kịp có ý kiến gì thì lại nghe thấy ông khách Nhật Bản hãnh diện reo: - Ooh... Misubishi! Made in Japan! Very fast!... Đến sân bay, người khách xuống xe trả tiền taxi, người lái taxi nói: - 200 USD - Ooh... Very expensive!!! This is a short distance! Người lái xe thản nhiên chỉ vào đồng hồ tính km và nói: - Made in VN! Very Fast