Deadwing - Porcupine Tree

Thảo luận trong 'House of fame' bắt đầu bởi NIZ, 11/9/09.

  1. NIZ

    NIZ Blue Wind GVN Veteran Quy ẩn giang hồ

    Tham gia ngày:
    20/11/04
    Bài viết:
    2,185
    [​IMG]

    Nhắc lại lịch sử 1 chút,Porcupine Tree (PT) được thành lập năm 1987 ở Hemel Hempstead, Hertfordshire,Anh bởi Steven Wilson.

    Là Steven Wilson (SW),là cái tên mà người ta nghĩ đầu tiên khi nhắc đến PT.
    Anh là guitarist,là producer, audio engineer, keyboard player,...
    Là linh hồn của PT,là người đã định hình nên chất nhạc rất unique của PT.
    Ngoài ra SW còn tham gia rất rất nhiều project khác nữa.


    [​IMG]

    Thứ âm nhạc của PT chơi là progressive rock /psychedelic rock,mà thời kì đầu gần như là one-man-band do SW kiêm mọi vị trí.Album đầu tiên của PT, On the Sunday of Life đã ra đời vào năm 1991 như thế,đơn thuần chỉ là tập hợp lại 2 bản demo trước đó.

    Và tất nhiên,để phát triển hơn nữa,PT cần có thêm những thành viên mới.
    Năm 1993 PT gồm SW, Colin Edwin (bass), Chris Maitland (drums), and Richard Barbieri (keyboards) đã có buổi trình diễn đầu tiên.
    Họ đều là những người đã cùng hợp tác với SW trong các project khác nhau trước đó,những người có tư tưởng và định hướng khá giống nhau và quan trọng là thích hợp với PT.

    Lần lượt những...
    # The Sky Moves Sideways (1995)
    # Signify (1996)
    # Stupid Dream (1999)
    # Lightbulb Sun (2000)

    ...ra đời,đó đều là những album xuất sắc của prog rock nhưng ở đây,xin tạm ko bàn kĩ đến những album này mà hẹn vào 1 dịp khác.

    Năm 2002,tay trống Chis Maitland rời nhóm sau 8 năm gắn bó,thay vào đó là Gavin Harrison.
    Sự thay đổi nhân sự này dường như ko làm PT yếu đi mà còn mang lại những yếu tố tích cực - The best became better!

    Đó là khi PT ra mắt album In Absentia,1 tuyệt phẩm,1 album xuất sắc nhất của mình.
    Hẳn đó sẽ là 1 áp lực lớn cho album kế tiếp,liệu PT có tiếp tục duy trì được sự xuất sắc này ko hay cũng như bao đồ thị hình sin khác,sau sự thăng hoa cực đại sẽ là tụt dốc ?

    Năm 2003,PT tự thành lập hãng đĩa Transmission cho riêng mình,chỉnh sửa 1 vài album cũ và chuẩn bị cho sự ra đời của album tiếp theo.

    Cuối năm 2004,đầu 2005,PT release album thứ 8 của mình - Deadwing.

    [​IMG]

    Ngoài đội hình như ở cái In Absentia,Deadwing còn có sự tham gia của 2 khách mời đặc biệt,Mikael Åkerfeldt của Opeth (vocals,guitar) và Adrian Belew của King Crimson !

    Có nhiều ý kiến khác nhau về album này nhưng tất cả đều cho rằng Deadwing là 1 thái cực hoàn toàn trái ngược khi so với In Absentia.
    Ko phải nói về chất lượng mà nói về chất nhạc.
    Đây cũng là album tớ thích nhất của PT.
    Chúng ta cùng phân tích từng track một.

    Mở đầu cho album là bài hát cùng tên - Deadwing (9:46),a great album opener!
    Phong cách chơi nhạc quen thuộc của PT được tái hiện ở track này,nói thế nào nhỉ,1 chút modern rock,1 chút bluesy.Bassline và drums hòa theo nhịp guitar quá tốt.
    Tổng quan mà nói Deadwing có thể chia làm 2 phần:nửa đầu mang sắc thái alternative,solo guitar của SW và anh cũng gần như là hát thì thầm.
    Trong khi nửa cuối lại mang hơi hướng instrumental với màn solo guitar của Adrian Blew.


    Track tiếp theo là Shallow (4:17) ,track mà tớ ko thích nhất ở album này.Cũng lại là 1 sự kết hợp giữa các phần khác nhau.
    1 là những đoạn riff quá màu mè + vocal qua xử lí nghe như nghẹt mũi.
    2. SW hát bình thường trên nền piano.
    Đáng tiếc là 2 ko thể đủ kéo được 1,việc lạm dụng các đoạn riff đã làm track này trở nên khá tệ.


    Lazarus (4:18) là 1 bản soft-ballad tuyệt đẹp.Sau Deadwing và Shallow dường như Lazarus khiến tâm hồn ta trở nên thanh thản và yên bình lạ thường.
    Giai điệu nhẹ nhàng và đơn giản vậy mà thật catchy, "Vì điều gì giản dị, thât giản dị mà khiến ta cảm động, thì tự thân nó đã đẹp".
    Piano và mellotron chạy nền là điểm nhấn xuất sắc,mỗi lần nghe track này,tớ lại nhắm mắt lại và để cho trí tưởng tượng mình bay bổng.
    ...Đang ngồi trên 1 đoàn tàu...
    ...Nó chạy giữa 1 cánh đồng xanh bạt ngàn...
    ....Tôi có thể ngửi thấy mùi gió,mùi của cỏ cây...
    ....Tự nhiên nước mắt chảy dài...

    Thật buồn!
    "Come to us, Lazarus, it's time for you to go!"

    Cả album này ko có nhiều yếu tố để khẳng định nó là 1 concept album,nhưng có lẽ track này là về Steven Wilson,là về quá khứ của anh.Giọng SW dịu nhẹ như lời dẫn truyện đưa ta...qua track tiếp theo.


    Trong khi còn chưa bừng tỉnh khỏi cơn mê Lazarus thì Halo (4:38) đột nhiên ập đến,chất nhạc quen thuộc của PT kéo ta về thực tại - vocals của SW nghe xa cách,văng vẳng như vọng từ nơi nào.
    Cũng như ở track đầu,ta có thể nhận ra vài đoạn riff quen thuộc của Adrian Belew - bố già của King Crimson chỉ xuất hiện ở 2 bài này.
    Ko thể nói Halo dở,chỉ có điều,nó như 1 nốt nhạc lạc điệu so với 3 track trước.
    Thêm nữa,tớ cũng ghét lyrics của bài này.

    "God is freedom, God is truth, God is power and God is proof, God is fashion, God is fame, God gives meaning, God gives...pain!"



    Arriving Somewhere...But Not Here (12:02) ,track trung tâm và xuất sắc nhất của album Deadwing,1 masterpiece dài 12 phút !
    Ối giời,tiếng keyboard ma thuật và quá ảo,yêu tiếng keyboard của Richard Barbieri vãi...

    Không gian yên ắng chỉ có tiếng keyboard như ảo ảnh,thật yên lắng...rối nối tiếp là tiếng acoustic guitar...và giọng ca văng vẳng như từ...thế giới bên kia quá quen thuộc của SW.Tất cả kết hợp với nhau thật hoàn hảo.

    Giá trị đích thực của PT được thể hiện ở đây,1 track kinh điển! Bạn cần gì ở PT đều có,đây chính là thương hiệu độc nhất của PT,guitar riffs,giai điệu piano như trong mơ,không gian đậm chất atmospheric/melacholic,acoutisc guitar,....Cũng là 1 track giàu chất prog nhất của album này.

    Mikael Akerfeldt thể hiện mình xuất sắc ko kém trong vai trò back vocals và second guitar.
    Trong album này có vẻ các đoạn nghỉ giữa chặng rất được PT ưa dùng.Ở phút thứ 9,sau 30 giây "nghỉ" PT lại kéo chúng ta về với những giai điệu tuyệt vời.

    Hoàn hảo và xuất sắc cũng chưa diễn tả hết sự thán phục của mình với Arriving Somewhere...But not here,dường như ko thể chê ở 1 điểm nào cả !


    Track thứ 6, Mellotron Scratch (6:56) lại hơi hướng ambient với tiếng acoustic guitar.Mở đầu của nó khá là buồn tẻ và nhạt nhẽo cho đến phút 4:30.
    1 track nghe vừa tai sau khi đã trải qua 1 bữa tiệc no nê âm nhạc.
    Nói chung ko có nhiều ấn tượng với bài này lắm,chỉ biết nó nói về cái đàn mellotron nhưng lại ko hề sử dụng nhạc cụ này trong bài.


    Open Car (3:46) ,có thể thấy ảnh hưởng của Pink Floyd và classic rock ở track này,guitar work rất tốt và mạnh mẽ,nhịp điệu lúc nhanh lúc chậm hợp với kiểu đọc lời của SW.
    Có phần nào đấy giống với track Halo.


    The Start Of Something Beautiful (7:39) ,phong cách của PT lại trở lại,intro có phần nào mờ ảo,giọng của SW thậm chí có hơi chút buồn ngủ.
    Track này có thể chia ra thành 3 sắc thái chính: đầu tiên là hơi trầm,đột nhiên lại trở nên mạnh mẽ,rồi lại trầm,có khi lại vui vẻ.
    Bassline trong track này theo tớ là tuyệt nhất cả album.
    Như 1 đặc điểm quen thuộc của PT,đoạn instrumental của piano và acoustic guitar ở cuối track quá hay và hoàn hảo.
    Có được như vậy là phải kể đến tài synthesize của Richard Barbieri - kếp hợp chuẩn xác yếu tố melancholic/atmospheric với những đoạn nặng hơn.

    Track cuối cùng - Glass Arm Shattering (6:12) ,1 bài rất chậm.Nó nhắc ta đến những thời kì xưa của PT,nhắc tôi nhớ đến album "Lightbulb Sun",trầm lắng,ta nghe và thư giãn,ko cần phải suy nghĩ quá nhiều.

    Good Song nhưng ko có nhiều điều để nói về nó,hãy nghe và tận hưởng.


    Deadwing gần như là 1 sự thay đổi 180 độ so với In Absentia,nhiều người lậm In Absentia quá rồi nên kêu ko tiêu nổi Deadwing,nhưng với tớ,Deadwing là sự 1 thay đổi và sáng tạo đáng giá.


    Download:
    Mã:
    http://rapidshare.com/files/258736755/pt-05-dO.rar
    Pass. bunalti.com
    Review tự viết + dịch 1 số nguồn​
     
  2. Venus Caster

    Venus Caster T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    12/4/09
    Bài viết:
    608
    Nơi ở:
    JBWKZ
    Bạn post thêm link download đi ...
     
  3. Hoang_HP_LL

    Hoang_HP_LL C O N T R A GVN Veteran

    Tham gia ngày:
    27/5/05
    Bài viết:
    1,627
    Nơi ở:
    Công dziên
    Nice Review, Niz tính solo với TTC hả ;))
     
  4. Dream Theater

    Dream Theater Youth Gone Wild

    Tham gia ngày:
    8/5/04
    Bài viết:
    890
    Nơi ở:
    ...........
    Tau ghét lão này, đứa nèo viết review về mọi thứ dính đến lão đều ghét nốt ~.~ ;)) ;))

    Có điều, viết kiểu này hơi giống tường thật về cấu trúc từng bài hát :|. Nếu không viết theo kiểu cảm nhạc cụ được thì cố viết theo kiểu cảm bằng cảm xúc ấy, như thế sẽ ít gây nhàm chán cho người đọc hơn là kể ra kiểu này.

    Anyway, good job.

    Bonus

    [​IMG]
     
  5. NIZ

    NIZ Blue Wind GVN Veteran Quy ẩn giang hồ

    Tham gia ngày:
    20/11/04
    Bài viết:
    2,185
    Hờ hờ,đang định hình lại cách viết so với hồi trước nên vẫn còn hơi gượng =((
    Các bạn thông cảm :-*
     
  6. Tên truy cập

    Tên truy cập The Connoisseur Moderator GVN Veteran

    Tham gia ngày:
    25/4/05
    Bài viết:
    6,523
    Very beautiful, mellow yet nostalgic track, không hề nhạt nhẽo, gợi lại chan chứa kỉ niệm đẹp. Một trong những track cá nhân thích nhất album, nó êm ả khá giống Lazarus.

    Còn Open Car, track này feature riff khá là heavy (giống Blackest Eyes), nên khen nó giống Pink Floyd với classic rock là hem được ;)). Mà lyric bài Open Car này cũng hơi bị... sexy :))!
     
  7. NIZ

    NIZ Blue Wind GVN Veteran Quy ẩn giang hồ

    Tham gia ngày:
    20/11/04
    Bài viết:
    2,185
    1 thói quen xấu là viết liền 1 mạch,chả coi lại thế là post luôn.
    Giờ đọc lại 1 lượt thấy nhiều chỗ lủng củng quá,có lẽ là ko hợp viết kiểu thiên về technical thế này,cứ viết emo còn hơn b-(

    Open Car là 1 trong những track nặng nhất album này nhưng so với Blackest Eyes chắc vẫn chưa dữ dội bằng ;))

    Mà 2 lão TTC với DT có ý kiến gì về chất concept của album này ko.Tuy booklet ko thể hiện rõ nhưng mềnh vẫn cho là có \:D/
     
  8. Tên truy cập

    Tên truy cập The Connoisseur Moderator GVN Veteran

    Tham gia ngày:
    25/4/05
    Bài viết:
    6,523
    Xem cái DVD Arriving Somewhere... mở đầu bằng ba bài Open Car - Blackest Eyes - Lazarus mát mẻ lắm :)).

    Nếu về mức độ dễ hiểu thì cái In Absentia là nổi bật nhất. Cái Deadwing này được xác định là concept rõ ràng (Steven Wilson xác nhận) nhưng lại khá mù mờ về plot. Chưa kể bài Lazarus lại có quan hệ với bài Trains trong In Absentia.

    Porcupine Tree (hay chính xác hơn là Steven Wilson) thường thiên về để người nghe tự cảm nhận và suy nghĩ cái concept theo quan điểm của mình, tất nhiên là nó sẽ "mở" hơn những cái concept đã quá rõ ràng về nội dung.

    DT thì nó không nghe Porcupine Tree, chê là gay prog mừ, nghe nhạc giống cái nick nó thui ;)).
     
  9. HM4ever

    HM4ever T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    28/4/07
    Bài viết:
    686
    kết nhất bài lazarus

    I survived against the will of my twisted folk
    But in the deafness of my world the silence broke
    And said

    "Follow me down to the valley below
    You know
    Moonlight is bleeding from out of your soul

    gợi lại cái gì đó rất là buồn mà chỉ khi nghe bài này ta mới cảm nhận dc cái buồn miên man từ sâu thẩm có lẻ là ta đả chôn giấu nó lâu rất lâu tận thâm tâm rồi ......
     

Chia sẻ trang này