hm theo mình thì phim cảm động thì phim cảm động đoạn cuối mới cảm động chứ cảm động ngay đầu thì ai xem nhạt bỏ xừ
Coi xong thấy buồn quá, ước gì mình ở vào thời điểm ấy để cưu mang nó. Vừa xem xong là xoá phim này liền, sợ coi lại sẽ buồn hơn. Richard Gerne đóng phim này thành công ấy chứ.
Hachiko: A Dog's Story 2009 720p BluRay DTS x264-HiDt Mã: General Information: RUNTIME........: 1h 33mn 14s SIZE...........: DVD5 VIDEO CODEC....: x264 (L4.1) RESOLUTION.....: 1280x690 (OAR) BITRATE........: 5.1 Mbps FRAMERATE......: 23.976 fps AUDIO1.........: English DTS 5.1 1536 Kbps SUBTITLES......: English, Bulgarian - srt SOURCE.........: 1080p Blu-ray AVC DTS-HD MA5.1-CHDBits GENRE..........: Drama | Family RATING.........: 8.1/10 3,143 votes IMDB link......: http://www.imdb.com/title/tt1028532/ Other: RELEASE DATE...: 02.03.2010 CONTACT........: [email protected] Mã: [center]http://megashare.vn/dl.php/222924 http://megashare.vn/dl.php/222922 http://megashare.vn/dl.php/223147 http://megashare.vn/dl.php/223230 http://megashare.vn/dl.php/223114[/center] Mã: [center]hdmovie.vn[/center] Nội dung: [spoil] Bộ phim được làm lại từ câu chuyện cảm động của Nhật Bản kể về một chú cho' trung thành chết tại ga xe lửa trong lúc chờ đợi chủ nhân. "Hachiko: A Do.g's Story" thật sự rất cảm động, Gere nghẹn ngào khi nói về bộ phim. "Tôi nói với mọi người về bộ phim trong bữa tối, và tôi chỉ có thể kể được phân nửa bộ phim vì tôi bắt đầu khóc mỗi khi kể về nó," Câu chuyện có thật về tình bạn của chú cho' Hachiko và người chủ là một truyền thuyết đối với người Nhật Hachiko ngồi đợi chủ, một giáo sư làm việc ở đại học Tokyo, hàng ngày trước ga xe lửa ở Tokyo, và thậm chí một thập kỷ sau khi vị giáo sư qua đời, Hachiko vẫn ngồi đó. Cảm động trước sự trung thành của Hachiko, người ta đã xây một bức tượng hình chú cho' ở ga xe lửa, và nơi đó hiện nay là một trong những điểm hẹn gặp mặt nổi tiếng. Bonus: Hachikō (tiếng Nhật: ハチ公) hay Chūken hachikō (tiếng Nhật: 忠犬 ハチ公) là một chú chó giống Akita sinh ngày 10 tháng 11 năm 1923 tại thành phố Odate, tỉnh Akita , Nhật bản và chết ngày 8 tháng 3 năm 1935 tại quận Shibuya, Tokyo - nổi tiếng khắp Nhật Bản và được xem như là một biểu tượng của lòng trung thành. Cuộc đời Năm 1924, Hidesaburō Ueno (上野 英三郎), giáo sư thuộc khoa nông nghiệp trường Đại học Đế quốc Tokyo (nay là trường Đại học Tokyo), đã mua và đưa Hachi (tên thân mật của Hachikō) tới Tokyo. Trong suốt khoảng thời gian sau đó, chú và ông chủ đã trở thành những người bạn không thể tách rời. Mỗi buổi sáng, Hachikō theo tiễn chủ tới tận nhà ga Shibuya nơi ông chủ đi tới nơi làm việc và chờ đón ông tại đó đến khi ông trở về vào cuối ngày. Những ngày hạnh phúc đó cứ tiếp diễn cho đên một ngày định mệnh vào tháng 5 năm 1925, khi ông chủ bị nhồi máu đột ngột, từ trần ngay tại nơi làm việc và vĩnh viễn không thể nào trở về nhà. Nhưng như thường lệ, Hachikō vẫn tới nhà ga để chờ đón người bạn thân thiết của mình song không thấy. Và cứ mỗi ngày sau đó, chú vẫn đều đặn lặp lại trong vòng hơn 10 năm dài. Sự nổi tiếng Năm đó, một sinh viên cũ của Ueno đã trông thấy Hachikō và được nghe về câu chuyện của cuộc đời chú. Sau buổi gặp gỡ, anh đã công bố một bản điều tra số lượng còn lại của giống chó Akita tại Nhật bản, theo đó chỉ còn lại 30 con thuộc giống Akita thần chủng bao gồm cả Hachikō. Sau đó, anh vẫn tiếp tục đến thăm chú chó và tiếp tục công bố những bài viết về sự trung thành tuyệt đối của Hachikō. Đáng chú ý là vào năm 1932, một trong số những bài viết này đã được đăng tải trên tờ báo Asahi Shimbun - một tờ nhật báo nổi tiếng của Tokyo với số lượng độc giả rất lớn - đã khiến cho mọi người biết tới Hachikō. Lòng trung thành của chú đã gây ấn tượng cho tất cả mọi người, các giáo viên đã lấy Hachikō như môt tấm gương sáng về lòng trung thành cho trẻ noi theo, các nghệ sĩ nổi tiếng đã bắt đầu tạc tượng chú, trên cả nước dấy lên phong trào phát triển giống chó Akita, và danh hiệu Chūken (忠犬 - chú chó trung thành) cũng ra đời... Cái chết Cuối cùng , ngày 8 tháng 3 năm 1935, Hachikō đã có thể gặp lại người chủ của mình. Chú chết tại chính nơi hơn 10 năm trước chú đã tiễn ông chủ đi lần cuối cùng do mắc chứng giun chỉ. Xác Hachikō đã được nhồi bông và bảo quản tại Bảo tàng tự nhiên quốc gia thuộc quận Ueno, Tokyo.[/spoil]
Mới coi xong, phim gì mà coi lúc nào cũng trực chờ sợ nước mắt rơi :( coi nhà nhớ tới chú chó hơn 18t của tui quá ...
Mã: http://www.mediafire.com/?xizdoxnnwjw http://www.mediafire.com/?rkytdtwwz2g http://www.mediafire.com/?1numwyndzzi Soundtrack mình vừa up hôm nọ, phim này có lẽ là phim làm mình tốn nhiều nc mt' nhất ._. có lẽ do mình yêu chó mèo :( mà chẳng bao h có duyên nuôi :( xem cứ trực khóc...
Mặc dù nhà ko nuôi chó và đặc biệt là rất thích ăn thịt chó nhưng mình đã khóc khi xem bộ phim này. Mình xem bản của Nhật xong mới xem bản của Mỹ . Mình thấy bản của Nhật xem xúc dộng hơn rất nhiều . Đây là lần đầu tiên mình khóc khi xem phim . Xem xong phim tự nhiên lại thích nuôi chó nhưng có lẽ vẫn chưa bỏ được thịt chó . Một bộ phim mà các bạn nên xem .
hix, coi cái cảnh lút bà vợ way lại thăm mộ chồng rồi ra nhà ga gặp con chó, ngồi ôm nó khóc và cảnh lúc cuối cùng của nó, nhìn thấy lại đc chủ của mình, thật sự là ko thể cầm đc nc mắt. ngồi viết mấy dòng này mà nc mắt nó cứ chực ứa ra
Phim hay và buồn quá... Mình khóc suốt gần 10' cuối. Đây là phim đầu tiên mà mình khóc nhiều đến vậy,khi coi Click chỉ khóc một chút ở đoạn cuối! Có thể sau này mình sẽ mua một giống cho như thế ở Nhật Bản.
Xem đoạn bà vợ ngồi ngoài ga với Hachi chịu ko nổi.Hachi trở nên già,đôi mắt có vẻ yếu đi.Sự mòn mỏi thể hiện rõ ra,xem mà cảm động chảy nc mắt.Trước giờ ko có mấy phim cảm động thế.
Phim này đoạn bà vợ ra ga gặp lại con Hachiko vẫn ngồi đấy nhìn nó già nua đi mình rơm rớm nc mắt thật, phim này với cái phim gì mà 1 đàn chó bị bỏ lại ở Bắc cực ấy, là 2 phim về chó mà mình thích nhất. Đang down bản của Jap xem thử .