Ngộ thấy chủ thớt nó là Porsche fan, nhiều tiền thế thì chắc là nó cần nhặt thêm túi văn hóa P/s: đùa thôi, chớ giận
Đây là dạng bài nghị luận xã hội, một tư tưởng đạo lý. Trước tiên mở bài, đi thẳng vào vấn đề cần bàn, dug2 những cụm từ như: Có thể nói..., Vấn đề.... Sau đó đưa "đoạn" cần nghị luận vào, và phải khẳng định đây là 1 đạo lý đúng đắn. Ví dụ: Có thể nói, thực tại xã hội hiện nay, văn hóa sống là một trong những đề tài thu hút nhiều sự quan tâm của dư luận. Giữa vật chất và tinh thần luôn có những mâu thuẫn mà bản thân mỗi con người, nếu không được giáo dục và định hướng đầy đủ sẽ rất dễ sa vào cám dỗ. Như một nhân vật đã từng nói: "bạn có thế nhặt được 1 túi tiền nhưng k ai đánh rơi 1 túi văn hóa để bạn nhặt"; tư tưởng đầy tính đúng đắn này vẫn cần phải được bàn bạc một cách kĩ lưỡng. Mở bài chỉ ngắn gọn, không cần phải "từ xưa tới nay", dẫn dắt lòng vòng, nhiều là 5 câu ngắn là 3 câu. Đến thân bài, mỗi 1 luận điểm hãy chú ý những cụm từ : "Trước tiên, cần phải hiểu...", "Như đã nhận định ở trên...","Một điều khác đáng quan tâm..." Ở thân bài, phải giải thích bản chất của câu nói. Chú ý: Tiền nhặt dc => Dễ dàng, có tính chất may mắn, tiền đại diện cho vật chất, cho những ham muốn tầm thường của con người. Văn hóa: Đại diện cho cái đẹp, thiện mỹ, chất nhân bản, sự đối nhân xử thế, oái oăm thay, lại không dễ dàng hay may mắn mà có được. Như vậy có thể nói, câu này mang hàm nghĩa văn hóa, phong cách sống, sự đối nhân xử thế là một quá trình tích lũy lâu dài và không phải là một thứ có thể rơi ra cho người khác nhặt, văn hóa xuất phát từ cá nhân, được hình thành bởi chính chúng ta. Không thể làm rơi "văn hóa" và cũng không thể nhặt được nó. Ví dụ: Trước tiên, ta cần phải hiểu bản chất của câu nói này, có thể thấy, Tiền bạc tượng trưng cho vật chất, cho những ham muốn tầm thường của con người, còn văn hóa thì.... ...Và như vậy, ta có thể nói đơn giản, ý nghĩa đích thực của câu nói chính là :sự đối nhân xử thế là một quá trình tích lũy lâu dài và không phải là một thứ có thể rơi ra cho người khác nhặt, văn hóa xuất phát từ cá nhân, được hình thành bởi chính chúng ta. Không thể làm rơi "văn hóa" và cũng không thể nhặt được nó. Sau khi nói nghĩa đen, ta bắt đầu phân tích, chú ý những từ "trong cuộc sống hiện nay...","thực tế cho thấy...", "ta có thể hình dung..." Đầu tiên, phân tích những biểu hiện tích cực, thông thường đứng lấy ví dụ cao xa như "Ngô Bảo Châu" này nọ, mà lấy đơn giản, một học trò giữ dc phẩm giá, công nhân nghèo nhưng vẫn yêu đời, yêu cuộc sống, và họ sống có văn hóa. Sau đó đặt ngay nếu họ sống như vậy, họ sẽ có gì, có tự trọng, có sự kính trọng, có những người bạn tốt. Sau khi kết thúc phần tốt, chuyển sang phần xấu, bằng những từ đối lập "tuy thế", "Nhưng mà","Một phần của xã hội..."... Ở đây ta chỉ ra hậu quả của những người chỉ biết sống bằng tiền, lượm lặt văn hóa nhưng thực tế không tìm dc tốt đẹp, mà chỉ là những lai căng, biến chất, từ đó họ mất dần lương thiện, dẫn đến bị người khác xa lánh. Sau khi bàn xong, ta đưa ra bình luận riêng, thường là giải pháp, cũng có thể là 1 cách nào đó để khiến chúng ta có văn hóa, phải biết sống học tập như thế nào... Kết bài: Bắt buộc dùng những từ: Tóm lại, Cuối cùng, kết thúc vấn đề ta thấy... Và rất đơn giản, thường đây là 1 đoạn văn cổ động, như kiểu "phải biết, ta phải..." và đặt hi vọng "chắc chắn rằng..." cuối cùng là liên hệ bản thân. Dạng đề nghị luận về tư tưởng đạo lý, hiện tượng xã hội có gì pm mình mình đưa ra "tổng quyết thức", có thể nói mọi đề đều làm dc, văn mềnh 3 năm cấp 3 trên 8, dù thi khối A và dek học thêm gì cả, quan trọng là "Methodos": phương pháp.
Theo em nghĩ, văn hóa là một thứ vô hình nên không bỏ vào túi được, và tất nhiên như thế nó sẽ không thể bị rơi như tiền. Giá như mà văn hóa có thể bỏ vào túi như tiền, em sẽ lấy của em bỏ vào nhiều túi nhỏ rồi chia cho nhiều người: nhà báo, công an, kiểm lâm...
Mấy bố cho dàn cả bài thế này thằng ku chép xong có mà ăn gạch từ bà giáo à ... Đề bảo làm đoạn văn thôi, 9-10 câu đủ rồi .. Với cái đề này, đút vào tí chính trị nhân văn với xã hội là bà giáo cho full ngay, mình đảm bảo
nhiều bác dốt văn mà thích viết nhiều chữ thế nhỉ T_T. Đại khái nội dung dàn bài thế này thôi I: Mở bài - Giới thiệu chủ đề trực tiếp hoặc gián tiếp đều được. ( ko cần dài nhưng phải biết chém) II: Thân bài - Câu chuyển ý. - Giải thích câu nói trên theo nghĩa đen và nghĩa bóng. - Bàn luận về câu nói trên. - Rút ra kn bài học cho bản thân. III: Kết bài Dựa theo mở bài + ý thứ 4 mà viết. Em chỉ gợi ý cho bác chủ thớt như thế để bác tự suy nghĩ và viết ra thôi. Như thế bác mới cảm thụ đc văn học. Cứ dựa theo dàn ý đề nghị luận như thế mà viết. Thế nha
I.Mở bài: - Em biết câu nói có ý rằng tiền có thể kiếm nhưng văn hóa thì không thể - Nhưng theo em như vậy là chưa đúng, em sẽ chứng minh có tiền là có tất II. Thân bài [spoil] - Mở đầu thân bài, em sẽ kể cho cô một câu chuyện: Có một chàng sinh viên nọ đang vừa đi vừa nhai bánh mì vào sáng sớm, bỗng anh ta thấy một bịch màu đen nằm ngay trước mặt - Dòm ráo riếc 4 phương 8 hướng chẳng thấy ai, anh ta nhanh tay lụm bịch màu đen đó cho vào túi và chạy nhanh vào ngõ vắng. - Sau khi vào ngõ vắng, anh ta tháo túi ra và cho tay vào túi để xem có gì và "Ơ, phân chó", anh ta giục cả bịch phân chó lẫn ổ bánh mì đang ăn dở. - Nhưng như vậy thì sao? Câu chuyện này dạy cho chúng ta được điều gì? Chúng ta hãy bắt đầu bằng ổ bánh mì. - Để có ổ bánh mì chúng ta cần có tiền. Đúng vậy, chẳng ai cho không cả, cho nên có thể nói có tiền là có bánh mì, hay cũng có thể nói bánh mì chính là tiền. - Tiếp đến là đến bịch phân chó - Tại sao lại có bịch phân chó, nếu không phải một người nuôi chó thì từ đâu ra? Nếu chó sản xuất bậy thì ai rãnh đi hốt bỏ vào bịch? - Và như vậy cái người nuôi chó đó sao không bỏ vào bịch rác hay đem giấu làm của riêng mà lại quăng ra đường để người khác lụm? Sao lại vô văn hóa thế? - Như vậy ta có thể thấy người nuôi chó đó là vô văn hóa mới quăng bịch phân chó bừa bãi vậy. - Và như vậy ta cũng có thể nói vô văn hóa mới có bịch phân chó hay mặt khác bịch phân chó là đại diện cho vô văn hóa. - Nhưng chưa hết, tại sao anh sinh viên đó là giục cả bịch phân chó lẫn ổ bánh mì đang ăn dở? - Bởi vì tay anh ta đã dính phân chó, thứ mà có rửa bằng mười cục lifebouy cũng không thể cầm ổ bánh mì lên ăn lại. - Như vậy ta cũng có thể nói “He got shit” hay anh ta đã nhận vô văn hóa - Mà như câu chuyện trên thì anh ta đã dính shit – vô văn hóa – thì không thể cầm ổ bánh mì – tiền. - Như vậy đã là vô văn hóa thì không thể có tiền, hoặc có thể suy ngược lại đã có tiền thì tất có văn hóa [/spoil] III. Kết luận: - Đề bài hết sức nhảm nhỉ, không phù hợp với tình hình trong và ngoài nước - Và câu tục ngữ mà em cảm thấy tâm đắc và thích nhất đó chính là “Ơ đệt mợ, ổ bánh mì của bố”.
I. Mở bài: Em đã từng nghe rất nhiều câu nói, trong đó câu: "bạn có thế nhặt được 1 túi tiền nhưng k ai đánh rơi 1 túi văn hóa để bạn nhặt" là câu nói để lại cho em ấn tượng sâu sắc nhất. Sau đây em xin phân tích nó. II. Thân bài: a. Túi tiền có dạng vật chất, vì vậy người ta có thể đánh rơi và bạn có thể nhặt được. Ý này hoàn toàn chính xác. b. Túi văn hóa có dạng phi vật chất, vì vậy người ta không thể đánh rơi để bạn nhặt. Ý này cũng hoàn toàn chính xác. III. Kết luận: Từ thân bài ta có kết luận sau: Câu nói trên hoàn toàn chính xác. Problem?
I.Mở bài: -Trong tất cả các bộ phim mà em đã từng xem qua, tất cả các thể loại mà em đã nghiền ngẫm,mày mò ngắm nghía có rất nhiều câu nói rất hay và trong đó em thích nhất là câu nói " abc... xyz" II.Thân bài : -câu nói trên được 1 nhân vật trong bộ phim nói lên trong hoàn cảnh chạy nước rút với 1 người bạn để nhặt tờ $ do người đi trước cố ý làm rớt.VÌ chậm chân hơn người bạn nên anh không thể nhặt được đồng tiền đó và với lý do để chữa " quê " anh đã buông lời phát ngôn câu nói đó. Nó thật hay và xúc tích và có thể giúp ta vận dụng vào những tình huống tương tự như trên.Nhưng nếu trong hoàn cảnh em là người nhặt được tiền thì em sẽ sút vào mồm thằng nào nói câu đó bằng 1 câu hay hơn tất cả " Nhặt được của rơi tạm thời bỏ túi " III.Kết bài: -Câu nói trên thật là hay .... -Qua câu nói trên em rút ra bài học cho bản thân là "thích thì nhích sao phải khích"
Mở bài : trong 1 bộ phim nv đã nói ...... , em thấy cũng chưa hợp lý lắm Thân bài : thiếu tiền thì ko sống đc , mà thiếu văn hóa thiên hạ nó khinh nên theo em là phải nhặt cả 2 ( đại ý là thế , còn lại phải chém thêm ) Kết bài : ta phải nhặt cả 2
Thân bài thôi nhé: Con người đều có văn hóa dù ít hay nhiều và họ không thích vứt nó ra mà họ sẽ dạy người ta để mọi người đều có vh v.v. Kết bài: em từng được hỏi, nếu có túi tiền và túi văn hóa em lấy túi nào ? (chỉ đc lấy 1) Em đã nói em lấy tiền vì ai thiếu gì lấy đó
+mở: thế em hỏi thầy, nếu người ta làm rơi 1 túi văn hóa và 1 túi tiền thầy sẽ nhặt túi nào, em chắc là thầy sẽ nhặt túi văn hóa, còn em thì em nhặt túi tiền, cơ bản thì ai thiếu cái gì thì nhặt cái đó thôi thầy ạ chứ biết sao h. +thân: chắc thầy cũng đọc mấy bài báo về những tên thầy giáo hiếp học sinh để ép điểm.....blah blah. nếu thầy giáo mà đã ko có văn hóa thì làm sao có văn hóa mà rơi đc thầy nhỉ.... +kết: câu nói rất là hay nhưng em nghĩ em đủ văn hóa rồi chỉ thiếu tiền thôi troll thầy xem, xem có đc 5 điểm ko
anyway thanks các bác hnay ở lớp chém được kha khá, phần kết mình cho câu :" Ở đời cái gì thừa thãi thì con người ta mới bắt đầu đánh rơi, thiếu thốn thì làm gì có mà đánh rơi được, nhỉ !" . chắc cũng ko bị ăn chém của GV