haiz, đọc bài thớt thấy nhát hơn cáy, nặng lòng làm cm gì, kéo ra 1 góc kín người bảo a thích e, em ko phiền thì thích a đi, đc thì đc mà ko đc thì thôi, đọc bài cứ cái kiểu thích mà đéo dám nói , xong lại ngồi suy nghĩ linh tinh tội vkl. post đâu lại đi post gamevn, nó chỉ bàn lùi thôi.
Mà cái môi trường công ty nó buôn chuyện nhanh thât. Nộp đơn xin nghỉ ko lương 1 tháng mà nói với mỗi sếp tổng + sếp quản lý + bà trưởng phòng hành chính biết, lúc trình đơn cũng bảo em ko dám nói với ai ngoài anh chị, thế mà sáng nộp thì chiều cả phòng biết cmn rồi . Yêu gái công ty có khi tối qua đi nhà nghỉ nào các ông các bà cũng biết luôn...
Mấy thanh niên ysl vãi. Chịu được dư luận thì mới dễ đến với nhau hơn. Mấy cái ổ tám ở công ty mà còn không chịu được chuyện này thì sao sống nổi ở công ty?
Dư luận chả là cái vẹo gì, vấn đề là tới dc với nhau thì tốt, còn đổ bể và chia tay rồi sẽ thấy, vì là đồng nghiệp tương tác với nhau hàng ngày nên nó phức tạp lên rất nhiều. Chả phải tự nhiên mà người ta đúc kết ra câu đó.
Cua gái làm đéo gì cho mệt. Đá tụi chảnh chó đó đi. Thời gian dư ra để kiếm tiền, chơi game, thể thao , ngủ còn có nghĩa hơn.
Mở rộng hướng suy nghĩ ra, bất kỳ cuộc đi chơi nào, hoạt động nào cũng là cơ hội để tiếp xúc và gặp gỡ người khác phái. Thậm chí đi cafe thấy người ta dễ thương mà ko dám lại xin số(cận thận nó đi với bồ) thì làm sao giúp các ông dc. Tự tin lên. Cái gì cũng cần có hành động mới có kết quả. Cứ làm đi, thành công thì tuyệt còn thất bại thì dc thêm kinh nghiệm thôi
Update: Ngày đầu tiên bơ gái, tuy bơ nhưng cùng cty nên việc tránh chạm mặt là ko thể tránh khỏi. Giải pháp của mình là tránh eyes contact, hạn chế tối đa các tình huống có thể gặp nhau bằng cách như đi về sớm hơn hoặc trễ hơn bình thường, blah blah.
Đcm ông đã là gì. Tôi đây quen gái cđ cùng lớp bồ 3 năm. Giờ học liên thông chung nó đá cmn mất. Vẫn phải đi học vẫn phải gặp vẫn phải nc bt thôi. Đau vcc ra ấy