nhớ phần 2 thèn main có em bồ mê nó điên cuồng,đúng kiểu chết vì tềnh mà nó có lấy đâu sang phần 3 có vợ khác xinh ngon hơn nhiều
+ Có thể là phim MI hay nhất từ trước tới giờ, và phim hè hay nhất cho tới giờ đối với mình + Đúng chất phim điệp viên, các phe lật nhau trong chớp mắt + Độ hoành thì nhiều ông đã nói rồi, nhưng cái quả Dubai trong phần 4 chắc là đỉnh cao khó lập lại rồi, tạm chấp nhận + Nữ chính xinh và có gì đó rất quyến rũ, nhìn thích cực + Em "bán đĩa" đầu phim cứ gọi là miễn chê Anh Tom già rồi, không biết còn kéo dc bao phim đây? :( Ủng hộ tuyệt đối việc kéo dài cái series này Chốt lại là đáng đồng tiền bát gạo, mình nghĩ là nó đã đạt đến đỉnh cao của cả 2 yếu tố hành động + gián điệp
Tom nói đang lên kế hoạch cho p6 luôn mà. Vẫn còn gân lắm, nghe đâu đoạn nín thở của Tom thực hiện ngoài đời tới 6 phút
Tên Hermione Corfield nhé, cho bác nào thích tìm hiểu, mẹ em này chắc fan Harry Potter Mong sẽ gặp lại Rebecca Ferguson nhiều hơn trong thời gian tới, hơi cuồng em này làm phải down cái Hercules về xem lại
ATMOS: Không có hiệu ứng loa trên đầu, âm thanh trái phải không nhiều, chỉ có hiệu ứng trong vài cảnh bắn súng. Nói chung ấn tượng duy nhất là âm thanh cực to, bắn súng nghe chát chúa ầm ầm đến giật cả mình. Hơi tiếc vì có nhiều đoạn ẩn nấp có thể dùng âm thanh ATMOS để tạo hiệu ứng hồi hộp hơn. HÀNH ĐỘNG: Chỉ khoảng 4-5 cảnh, và các cảnh hành động khá ngắn, tầm 5-10 phút/cảnh. Dài nhất là trường đoạn đua xe xem khá là hồi hộp với rất nhiều pha mạo hiểm và góc quay từ trên mô tô. Lưu ý một điều, đây là phim điệp viên, nên các cảnh hành động chú trọng yếu tố kịch tính và pha hài, nên ai mong hành động kiểu The Expendable hay Terminator sẽ khá thất vọng. Riêng Monk thì thấy khi so với một phim điệp viên khác như James Bond hay Bourne thì phim này ít trường đoạn hành động thỏa mãn thị giác hơn. NHỊP PHIM: Phân bổ khá đều, hành động, hài đan xen với các tình huống kịch tính nên không gây buồn ngủ lắm. HÀI: Phim pha hài dễ chịu, nhẹ nhàng và sạch sẽ nên giúp giảm căng thẳng cho bộ phim một chút. NỘI DUNG: Khá là hấp dẫn khi biên kịch đưa ra rất nhiều tình huống oái oăm để thử thách nhân vật, cũng như tạo khoảng lặng để cho cả khán giả cùng tham gia đoán. Nói chung là phim có nút thắt mở liên tục, chứ không đơn điệu hay thẳng tuột, vì vậy dù ít hành động nhưng vẫn có thể giữ chân được khán giả vì cao trào càng lúc càng gây cấn. Đáng tiếc là Mission cuối của phim này thoạt nghe thì đúng nghĩa Impossible, nhưng cách bộ phim xử lý lại đơn giản quá mức. Nói chung Monk không hài lòng với cách xử lý nút thắt cuối phim, vì không tương xứng với các nút thắt kịch tính trước đó. DIỄN VIÊN: Vẫn thích anh Simon Pegg nhất vì đất diễn nhiều hơn và pha trò tốt. Các nhân vật còn lại khá bình thường, không ấn tượng mấy. Ngay cả Rebecca Ferguson với khá nhiều cảnh để thể hiện cảm xúc nhưng cũng không ấn tượng lắm. TÓM LẠI: Phim hay vì có cấu trúc kịch bản lắt léo, gay cấn, kịch tính, theo kiểu đấu trí, nhịp phim phân bổ đều, có điều cái kết có cảm giác đầu voi đuôi chuột, xem không thỏa mãn lắm.
Thằng BOSS mới vừa bảo đàn em "tao muốn thằng đó sống", 10 giây sau cầm súng bắn "thằng đó" từa lưa, vãi boss.
x2^ Người ta là boss bán đâu trúng đó lo gì bắn chết . Mà anh Hunt phần này chắc chán con vợ định cặp kè con khác rồi mà chả thấy nhắc ^Lo xì poi thì tốt nhất đừng vào
Nguyên cái đám dàn em toàn xuất thân từ KGB, CIA, MI6, KSA, Mossad mà bắn súng, đấm đá như shit. Anh Hunt thì vẫn bắn phát nào trúng phát đó như mấy phần trước.