Mọi người nghĩ sao về cuộc sống của mình ạ.

Thảo luận trong 'Tâm sự' bắt đầu bởi Hatcatvodanh22, 6/10/08.

  1. vihung93

    vihung93 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    19/1/08
    Bài viết:
    577
    Nơi ở:
    HoChiMinhCiTy
    nhạt nhẽo và buồn chán:-<.............
     
  2. behindtheblueeye

    behindtheblueeye Vẫn còn sống

    Tham gia ngày:
    15/4/05
    Bài viết:
    567
    Sống là để cho mình, để cho người khác và cân bằng giữa 2 cái đó.
     
  3. King James

    King James Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/8/06
    Bài viết:
    496
    Nơi ở:
    Kingdom Come
    cuộc sống SV vui hơn mình tưởng :hug: ty ko còn nữa nhưng hiện tại sống khá vui và ko có khoảng trống ::) có cái để mình sống cho là ko thấy nhạt rồi :hug:
     
  4. babylove_vb

    babylove_vb T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    11/10/04
    Bài viết:
    623
    Nơi ở:
    Tp.Hcm
    tui đã trải wa 24 xuân xanh, năm cấp 3 bố mẹ ra tòa đứa em lớn ở với ông già, đứa nhỏ ở với bà già còn tui ở với ông bà nội. tốt nghiệp cấp 3 tui xuống sg học đh và ở một mình. bạn bè thì ít, người yêu thì ở xa (giờ thì =(( rùi ) chỉ biết làm bạn với cái máy tính.
    đến bi giờ vẫn thế, bùn. làm việc, học thêm, .. đến giờ nhìn lại ko hiểu sao mình có thể sống nhàm chán đến như thế. cũng may, mình tham gia nhiều diễn đàn trên mạng, nhiều bạn bè online tuy đa phần chưa bao giờ gặp mặt nhưng có họ trò chuyện mình cảm thấy đỡ buồn hơn.
    các bạn thấy cuộc sống của tui thế nào? chán quá phải ko ::(
     
  5. suatiettrung

    suatiettrung Mr & Ms Pac-Man

    Tham gia ngày:
    8/4/07
    Bài viết:
    117
    nói chung chuyện của Hatcatvodanh22 cũng ko có gì đâu chỉ là chút sức ép do học cấp 3 tôi. Mặc dù sức ép này thực sự đôi lúc gây stress nhưng mình muốn nói bạn câu này, đừng để sức ép cấp 3: cô giáo, bố mẹ, các môn toán lý v.v... làm mình quên mất đi học làm gì.

    Đừng quá bám theo chương trình vì những cái đấy( kể cả kiến thức ĐH) về sau cũng vứt đi cả thôi. Chi có bạn bè, tiếng Anh mới có ích về sau. Cho nên mong bạn cố gắng nói chuyện cởi mở, kết nhiều bạn bè, tham gia nhiều hoạt động và cố gắng học hành tiếng Anh :p

    Mình đi làm rồi mới nhận ra điều này, cho nên bây giờ mình thường nói với những đứa em đi sau mình như vậy :p.
     
  6. Black Flow£rs

    Black Flow£rs Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    18/8/08
    Bài viết:
    331
    Nơi ở:
    Bước chân trong mơ
    Nghĩ đi nghĩ lại thì mình cũng phải cố sống cho tốt \:d/
     
  7. Newbie21

    Newbie21 T.E.T.Я.I.S

    Tham gia ngày:
    6/6/06
    Bài viết:
    686
    Nơi ở:
    Never never land
    Nhà nghèo, tiếp thu chậm, biết chắc chắn thi ĐH thể nào cũng trượt, cuộc sống bế tắc, không biết về sau sống bằng gì .....
     
  8. Nô.

    Nô. For the Horde! GVN CHAMPION ‍ ⚚ Mystic Mage ⚚ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/3/07
    Bài viết:
    11,748
    Nơi ở:
    Nowhere
    tui thành đạt lắm rồi,no đủ và hạnh phúc lắm rồi.chả có gì phải phàn nàn cả
     
  9. truonghaohung

    truonghaohung C O N T R A

    Tham gia ngày:
    2/3/03
    Bài viết:
    1,835
    Nơi ở:
    Giang Đông
    Ăn ở không, cơm ngày 3 bữa tiền tiêu cũng phụ thuộc vào gia đình ,tụ tập bạn bè ăn chơi cafe ,rựu chè, ,bar ,chơi game ,ko thì xà quần với đém nữ sinh cấp 3 ..hết !! ==> nhàm chán ,ức chế , mệt ,lúc nào cũng có phiền não
     
  10. Black Flow£rs

    Black Flow£rs Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    18/8/08
    Bài viết:
    331
    Nơi ở:
    Bước chân trong mơ
    Hãy thay đổi nó :-?
     
  11. Hatcatvodanh22

    Hatcatvodanh22 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/4/08
    Bài viết:
    482
    Vâng. Em cũng không hẳn là không hòa đồng quá, không hiểu sao chỉ với bạn cùng lớp là có cảm giác ức chế, còn bạn khác lớp thì không còn gì để nói, phá hết sức luôn.

    Cố lên ông bác, dù sao bác vào đại học rồi thi tương lai cũng rộng mở mà.
    Đi chơi, tụ tập nhiều quá cũng mệt và căng thẳng đấy bác ạ, chơi kiểu này ít ít thôi.
     
  12. truonghaohung

    truonghaohung C O N T R A

    Tham gia ngày:
    2/3/03
    Bài viết:
    1,835
    Nơi ở:
    Giang Đông
    lực bất tồng tâm thấn bất vô kỹ !!
     
  13. [mask]mars

    [mask]mars Dragon Quest Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    12/4/08
    Bài viết:
    1,325
    Nơi ở:
    The Movie Island
    :-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<
    :-< Cuộc sống của tôi tẻ nhạt và buồn chán :-<
    :-<--------------Tôi đang sống---------------:-<
    :-<-------.--Mà như người đã chết ---------
    :-<
    :-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<:-<
     
  14. nemo

    nemo Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    12/4/03
    Bài viết:
    1,111
    Nơi ở:
    Đà Nẵng
    Cuộc sống của tớ tính ra k có j phàn nàn nhiều.
    K giàu hơn ai
    K nghèo hơn ai
    Tính ra cũng đủ ăn, đủ mặc, cũng có chút của để dành...
    Nhưng tớ k có bố, k có ace, k có cả người yêu... Tuy nhiên cũng đã quen với cuộc sống đó rồi.
    Chỉ có 1 vài đứa bạn nhưng dạo này mình càng ngày càng lạnh lùng, k như xưa nữa nên k còn quá xem trọng vào tình bạn. Thấy k chơi được nữa là dứt ngay.
    Nói chung, tớ sống chỉ vì tương lai của chính tớ. Tớ muốn ăn ngon mặc đẹp, tớ muốn hơn người khác, tớ muốn quản lý, tớ muốn làm những gì mình thích, tớ muốn thử thách.
    Thế đấy, ngoài ra một phần là sống để cho gia đình, sống để cảm nhận cuộc sống như thế nào...

    Hồi cấp 3 tớ cũng đã từng suy nghĩ như chủ topic. Tâm lý dậy thì nó thế. Có lần nguyên 1 tháng trời tớ vắt tay lên trán suy nghĩ mình sinh ra làm gì? Mình có nghĩa lý gì trong vũ trụ này, tại sao mình lại ở đây? etc.etc,,, rồi lại nghĩ tới có khi nào cụôc sống giống trong phim Matrix hay không... cũng đã từng tính chuyện tự tử vì áp lực, vì tình... Nhưng rồi cũng vượt qua được.
    Những câu nói tương lai là nhìn về phía trước và gạt bỏ những gì không cần thiết đôi khi lại có lý.
    Cái gì k thích là vứt. K có suy nghĩ nhiều. Mệt óc.
     
  15. Black Flow£rs

    Black Flow£rs Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    18/8/08
    Bài viết:
    331
    Nơi ở:
    Bước chân trong mơ
    Chỉ tại không muốn thôi :-? , Thử chưa mà biết không thể :D
     
  16. Darth Malak

    Darth Malak Mario & Luigi

    Tham gia ngày:
    24/8/08
    Bài viết:
    825
    Nơi ở:
    精神病者保護収容
    Minh chứng cho việc thời gian làm thay đổi con người . cám ơn những lời tâm huyết của bác ... mình đã nhận ra nhiều điều
     
  17. Hatcatvodanh22

    Hatcatvodanh22 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/4/08
    Bài viết:
    482
    Cảm giác buồn và trống trải ạ.

    Em cũng có cái để chui ra chui vào và gọi là gia đình, bố, mẹ, anh trai đều rất tốt. Cảm giác khi còn nhỏ là rất hạnh phúc, nhưng khi lớn dần lên và dần dần nhận ra đó chỉ là nhưng kiểu tình cảm bên ngoài, sự giả tạo. Bạo lực gia đình, tệ thật, không khí căng thẳng luôn luôn, như kiểu chiến tranh lạnh quy mô gia đình vậy ạ.
    Rồi bố em cũng chuyển vùng, ở đây có 2 mẹ con, anh trai ở với bố, giống như là không có gia đình vậy, thỉng thoảng bố về, thay đổi không khí nhà cửa, đủ để nhớ là em có bố. Đôi lúc nhận nại ngồi nghe mẹ tâm sự, buồn chẳng muốn nghe đâu ạ.
    Sự giả tạo, có lẽ nó cũng đã có trong em. Không hoàn toàn vô tư. Không còn thích thể hiện, không hề còn quan tâm đến chức vị, mặc nó, cứ tiếp diễn ngày qua ngày. Đến lớp khi trong giờ chót, ngồi vào chỗ và ngắm thiên hạ, không có gì để phát biểu. "Tập thể" từ đó nghe thật xa lạ, bản thân chỉ là sự lạc lõng, thỉng thoảng cũng nói vài câu để mọi người biết là mình còn sống quanh đấy. Một câu ngớ ngẩn nào đó có thể nghĩ ra để đứa bên cạnh nói "mày bị sao vậy", bên trên nói "mày có sao không thế" đôi lúc đế thêm hành động là với tay xuống sờ thử chán em xem có nóng không, có lẽ vậy. Và như thế thì chỉ là cười, giống như emo em thường dùng, cười một cái nào :D, ai nhìn thì cười, cười để chào hỏi, cười để thể hiện mình có đang nghe, cười để đồng ý, để phản bác, để thể hiện mình ngu, có lẽ là tất cả, ngay cả khi đang cố nén nước mắt thì cười nào, thật tươi vào rồi sẽ không sao đâu.
    Bạn thân, em cũng có, tâm sự cũng có nhưng càng ngày càng trở nên xa lạ, năm cuối rồi, phải dành thời gian cho bản thân mình nhiều hơn chứ, ai còn mất công nghe nhưng điều đâu đâu nữa. "Trong tình bạn, những dịu ngọt nho nhỏ là chất keo gắn bó" chắc là đúng ạ.
    Lớp em có 3 người cùng tên, tuy nhiên họ đệm thì khác, chỉ có điều mọi người cũng chẳng mấy khi gọi tên kèm họ đệm, ban đầu thì hay bị giật mình khi nghe tên mình tưởng ai đó đang gọi, theo phản xạ quay lại, "a, tớ gọi H.M mà" dần cũng quen, nếu có nghe cái tên nào trùng với tên mình thì cũng không phải đâu, không cần quay lại.

    Vô nghĩa. :D
     
  18. nemo

    nemo Legend of Zelda

    Tham gia ngày:
    12/4/03
    Bài viết:
    1,111
    Nơi ở:
    Đà Nẵng
    Buồn thật nhỉ?
    Nhưng dẫu sao gia đình vẫn là gia đình em ạ. Họ vẫn là nơi mà ta cần nhất mỗi khi mệt mỏi hướng về, vẫn là mái ấm an toàn nhất mỗi khi ta muốn trốn tránh tất cả...Chỉ khi nào ta rời xa gia đình thì mới cảm nhận được sự quý giá của nó. Bạn anh đứa nào đi học ĐH xa nhà cũng đều buồn khi nói về mẹ, về gia đình. Chắc em cũng biết, đời sv nhiều đứa khổ lắm, có tiền nhậu đó xong cũng hết ngay, cả nửa tháng ăn mì tôm cũng k biết chừng, rồi cũng bon chen, cũng va vấp với đời... nhiều lúc muốn tìm một nơi yên thân để tạm lánh cũng k có, phải gồng mình lên chống trả để rồi cứ tối về là thao thức :-<
    Cảm giác lạc lõng ở đâu cũng có nếu mình nghĩ người ta không hiểu mình và mình cũng don't care người ta. Anh cũng đã từng trải qua cái này khi cấp 3, cuối năm 1 ĐH và khi ông anh mất... Cảm giác muốn mặc kệ mọi thứ, cứ như mình k phải là một phần nào cả vậy. Nó chán chường lắm. Tuy nhiên anh cũng hy vọng em cố vượt qua chứ k sẽ dễ sa vào trầm cảm lắm.
    Bạn bè thì cũng có đứa chơi được, có đứa không. Có thể mới đầu thắm thiết đấy, có vẻ hiểu nhau đấy. Nhưng chơi lâu một hồi mới lòi ra nó chả hiểu gì về mình sất. Có khi nó còn lừa mình, đi lén sau lưng mình nữa cơ. Cũng buồn, cũng chán. Nhưng anh mặc kệ. Chấp nhận như một phần của cuộc sống vậy... K hơi đâu buồn vì những thằng như thế. Ít ra thì quanh mình bây giờ vẫn còn những người bạn tốt chứ k phải ai như tụi nó. Trong tình bạn ngẫm ra nên tìm những niềm vui quanh những người bạn tốt thì hơn.
    Đôi khi anh cũng sợ khi thấy bắt đầu gắn bó, thân hơn với một người bạn nào đó, nhỡ đâu họ phản bội mình thì sao? Nhưng rồi cũng phải đặt lòng tin nơi họ em ạ, "chim không thể sợ cành cong", không thể vì một vài người bạn đã phản bội mà đánh mất cơ hội có những người bạn tốt khác. Em cứ vui vẻ với mọi người xung quanh đi, nói chuyện với mọi người nhiều hơn, cười với họ nhiều hơn, chủ động chào họ trước khi họ chào lại mình. Như thế em sẽ lại có cảm giác vây quanh mình là bạn bè, được quan tâm, được chia sẻ, được là một phần của tập thể đấy. Mọi người ngại tiếp xúc với em và k hiểu em cũng chính một phần do bản thân mình thu vào vỏ ốc đấy em ạ.
    Theo anh thấy thì vẫn còn có những người bạn quan tâm đến em cơ mà. Hãy đón nhận sự quan tâm và khi đó em sẽ cảm nhận niềm vui trong tình bạn, bớt buồn vì chuyện gia đình hơn.
    Chúc em tìm được một lý tưởng nào đó để làm mục đích sống. Có mục đích rồi em sẽ bớt để tâm đến mấy chuyện râu ria kia hơn. Và lúc đó em sẽ biết em sống để làm cái gì, sẽ k còn bàng quan, k còn lạc lõng mà phải chui vào bon chen, giành giật với đời để thực hiện mục đích đó >:)

    Điều gì vậy bạn?
     
  19. Hatcatvodanh22

    Hatcatvodanh22 Donkey Kong

    Tham gia ngày:
    29/4/08
    Bài viết:
    482
    Dạ, cuối cùng thì vẫn không thể chạy thoát vẫn phải đối mặt và chiến đấu ạ.
     
  20. su1987

    su1987 T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    13/4/04
    Bài viết:
    522
    Nơi ở:
    Middle of nowhere
    Cuộc sống của tui là 1 chuỗi thất bại,thi rớt,học kém,tỏ tình bị từ chối,...nhưng vẫn chưa chịu gục,vẫn còn đương đầu đc :D
     

Chia sẻ trang này