cái chính là t duy trì mối quan hệ dở lắm, cho là may mắn khởi đầu làm quen tốt đi nhg thời gian là nhạt dần ah, kiểu như t ko có muối hay sao ấy, làm quen xong hẹn đi cf đi ăn đi chơi gì đó xong ròi chả biết làm gì tiếp, thế là mất trớn rồi từ từ quen mất nhau. T làm việc cũng phải duy trì mqh bạn bè, đồng nghiệp thế mà t cũng chả mấy tập trung, t ngồi suy nghĩ ra nhug chưa có cách khắc phục hay cải thiện việc này
cũng đúng đấy nhỉ, tán gái chăm chăm chịc thoi, qan hệ công việc thì chỉ mún cho xong việc mình, toàn nghĩ về bản thân ko cũng khó kết nối và duy trì. cái kiểu t hình như bị ảnh hưởng tính keo kiệt khi chi tiêu ấy, kiểu như năm này qua tháng nọ toàn chi li từng đồng cho các khoản kéo theo tính cách của tính toán từng chút một. cách giải cái này chắc cũng chỉ có tiền mới chữa được =)
đúng đấy, t cũng si nghĩ cái này, tại sao t ko có cảm xúc nhiều hoặc cảm xúc nhát thời, cảm xúc có điều kiện vân vân... t nghĩ là do cái môi trường gia đình + thêm công việc đang làm đã chuyển t thành dạng người như vậy. Vì chỉ có thành loại ng ít cảm xúc thì ít chịu tổn thương tinh thần nhất và dễ dàng miễn nhiễm công kích cá nhân, sự chà đạp nhân phẩm, sự hạ thấp cảm xúc như cái shield bảo vệ t khỏi thù hăn sân si và cũng thành lá chắn để t ko hiểu về tình bạn, tình yêu
điều buồn cười là thầy tính toán kể chuyện chi tiêu rất chi tiết , điều này ko sai , tích kiệm là tốt mà lúc nào cũng than nghèo kể khổ . và thày làm hr nữa . Chỉ có thể đa nhân cách
ko hiểu chỗ này? thật ra lúc t chọn đi hướng này là do t ghét bọn củ luồn hr cho t ăn hành, t mún dạy chúng bit như nào là pro
Đoán thầy rất tâm lý thôi , thường xuyên kể khổ ,làm tuyển dụng thì nắm bắt tâm lý đối phương cũng giỏi. Chắc thấy lên đây xàm xì thư giãn với mọi người
Thày đoán sai mới khổ. Hắn đek đoán được, hắn kiểu bắt bài theo sách vở chớ bắt tâm lý bản năng tệ lắm.