2 ngày bị cúp net vì quên đóng tiền. Bù lại đã làm xong quà cho FL thối. GMS thôi. Chờ lúc nhận quà xem thế nào. @Đón em gặp nhóc đi học về cùng đường. May mắn rồi.
Nhìn lại thấy mình cũng không đến nỗi nào. Nhưng mà ko có cách nào thể hiện cho bạn Thủy biết cả. Sân võ thì có ông kia dominate. Các field khác có khá thì cũng ko có dịp thể hiện. Hơi thất vọng một chút.
Tổng kết cuối ngày của trẻ tự kỉ béo phì giai đoạn cuối: ngủ, ăn, vẽ , coi film , đi xe đạp mua thiệp , bây giờ là đọc truyện rồi ngủ
Những lúc về đêm mình lại suy nghĩ nhiều, lại cảm thấy buồn nhiều lắm. Không phải về đêm mình không có việc gì làm, công việc nhiều lắm, rất nhiều, thậm chí mình làm còn không kịp, nhưng tâm trạng thế này sao có thể làm việc gì mang lại kết quả tốt được? Cũng chẳng phải là mình tự đặt điều để chính mình cảm thấy buồn, là con người, ai lại mong muốn mình buồn cơ chứ? Lúc nào cũng vậy, bao nối suy tư. Làm người thật khó nhỉ? Đôi lúc muốn vừa lòng người này cũng không được, muốn không mất lòng người kia cũng không xong. Nhiều lúc mình nghĩ, mình sống như vậy có gì là tệ đâu chứ? Mình cũng đâu có phiền gì ai cơ chứ? Sao lúc nào cũng coi mình giống như là tội đồ thế gian, giống như mình đã làm gì sai không bao giờ có thể sửa chữa được vậy? Mình đâu phải không biết cố gắng? Việc gì mình cũng làm, việc gì mình cũng chịu cơ mà? Thế mới biết, việc đối nhân xử thế hóa ra lại là việc khó nhất đối với mình. Cho dù là công việc khó khăn cỡ nào, bế tắc cỡ nào mình cũng có thể tự tin là mình vượt qua được, dù sớm hay muộn. Nhưng việc này làm mình thật sự bế tắc quá, thật sự mệt mỏi quá. Dù sao cũng là gia đình mà... Lại một đêm với bao ưu tư và phiền muộn...
Lại cái cảm giác này, cảm giác trước khi phải nói lời vĩnh biệt với ai đó, với thứ gì đó mà có lẽ không bao giờ tìm lại được nữa. Tất cả mọi thứ đều chỉ là sự lặp lại, nhưng mỗi thứ đều có ý nghĩa riêng của nó. Tất cả đều đến cùng một cách và ra đi cũng cùng một cách, không hề khác nhau một chút dù rất nhỏ, hoàn toàn giống nhau. Nhưng mỗi lần lại là một cảm giác khác nhau, không thể nào tả được. Phải. Phải tiếp tục, không thể ngừng lại được nữa rồi. [video]2Piim_30ZKg[/video]
Người cứ bần thần !!! Thấy nó đi cùng em mà lòng thắt lại, ngoài mặt cười phớ lớ ai biết là đang khóc chứ