Hôm qua có vào nhưng không thấy tin này, tiếc là không thấy nó sớm hơn để có thể tư vấn bác kịp thời, Mình cho rằng người cần hỗ trợ thêm ngoài bé ra còn có bác nữa - chăm sóc một bé có khó khăn về phát triển thì có thể sẽ là một chặng đường khó khăn, nên cần nhiều sự chuẩn bị. Và quá trình dạy trẻ tự kỷ thì sẽ là một quá trình lâu dài. Khuyến khích bác đọc cuốn : đưa con trở lại thiên đường. Nó có thể giúp bác hình dung về chặng đường đồng hành cùng con để hòa nhập vào xã hội, không chỉ có bé mà còn có cả phụ huynh nữa. Thứ nhất mình sẽ tư vấn là liên hệ bác sĩ theo số điện thoại dưới toa để cho bé uống, và chậm phát triển tâm thần thì vẫn có thể chữa được, chỉ là như bác nói cần nhiều thời gian hơn, kiên nhẫn hơn. Trước mắt mình không nghĩ cho bé học can thiệp do bác sĩ chưa chỉ định, nhưng mình sẽ thấy bác mới là người cần được hỗ trợ trước 1 tí ấy : bác cần hiểu 1 chút về chặng đường đồng hành cùng con sắp tới. Có thể có nhiều điều, cũng có lúc sẽ thấy nản lòng 1 chút nhưng có chuẩn bị trước thì sẽ vượt qua thôi
Hơi ngoài lề xíu, các trường hợp như anh em chia sẻ trong thread này có trường hợp nào sinh con trong giai đoạn bố mẹ 3x 4x 5x tuổi không? Kiểu càng lớn tuổi tỉ lệ sinh con bị vấn đề càng cao.
Có bác ! Em mình được sinh khi bố mẹ mình tầm 40. Và cũng có vấn đề về phát triển trí tuệ. Nhưng mình không đánh đồng tất cả, vẫn có những cha mẹ sinh con tầm 40-50 mà vẫn ổn đó thôi nhưng để có câu trả lời thì sẽ cần kết quả của nhiều loại nghiên cứu để đưa ra kết luận cuối.
Ko bàn đến tự kỷ nhưng càng lớn tuổi sinh con càng dễ có vấn đề là đúng. Nhiều lý do nhưng đơn giản nhất là trứng của phụ nữ đã fix cố định từ lúc đẻ ra (ko như tinh trùng sinh mới liên tục) nên càng lão hóa chất lượng càng kém. Ví dụ nguy cơ trẻ bị Down khi mẹ 35 tuổi gấp gần 4 lần so với 25 tuổi, và gấp 40 lần nếu mẹ 45 tuổi.
Cho đi thêm 1-2 chỗ nữa nhé bác, test tâm lý vẫn quan trọng vì nhận thức đi kèm vận động tinh và vận động thô, nếu vận động tinh/thô ok rồi nhưng tâm lý vẫn phải test sớm. SG ko thiếu chỗ test và nếu chủ thớt bỏ qua giai đoạn vàng thì sẽ càng khó hòa nhập về sau. Ngày trước tôi cũng cho con đi nhi đồng và được khuyên là 2 tuổi quay trở lại (chưa can thiệp) + cho uống dầu cá nhưng sau khi tham khảo vài nơi khác vẫn cho can thiệp sớm để đỡ phải hối hận về sau vì thời gian hiện tại đang rất quý giá. Bên cạnh đó anh BS tôi quen có bảo là dùng thuốc sẽ có tác dụng không tốt, nên tùy trường hợp mà kê thuốc (anh này chuyên kê thuốc và chỉ bảo là trong trường hợp gấp lắm - sắp đi học mà vẫn chưa đạt ngưỡng phát triển mới cho dùng). Do đó tui vẫn khuyên 1 lần nữa là nên đi thêm vài chỗ nữa nhé, vì khám tâm lý dựa vào biểu hiện lâm sàng chứ ko có xét nghiệm và kết quả + lộ trình tùy thuộc vào kinh nghiệm của người thăm khám.
Những cái nên nói thì đồng bào nói khá đủ rồi. Mình chỉ nói thêm một chút là với những bé có vấn đề về giao tiếp xh nói chung và tự kỷ nói riêng thì không nên tuỳ tiện thay đổi phương hướng điều trị và môi trường nếu những cái hiện tại đang ổn. Những bé bị như này rất kỵ thay đổi, và có thể có những phản ứng mạnh nếu thay đổi. Đúng là nên khám thêm vài chỗ, nhưng nêú đã điều trị thì trị một cách thôi, có hiệu quả thì đừng đổi. Có nhiều khi bố mẹ thấy con có vấn đề đã vội nhét con vào trường đặc biệt, trong khi nó đã quen với trường bình thường rồi, thay đổi môi trường rất dễ phản tác dụng.
Như bác sephiroth2522 nói ấy, đi khám 1 chỗ vậy rồi không biết nên đi khám thêm nữa không, mình đang tìm chỗ test tâm lý cho yên tâm. Nửa lo khám ra bệnh nữa thì shock mà không khám thì không yên tâm. Trước khi đi khám mình tự nhận định là nếu con có bị tự kỷ thì cũng thuộc loại nhẹ thôi tại mình có biết mấy đứa tự kỷ dạng nặng rồi. Chuyện cho đi can thiệp nếu bác sĩ không nói thì mình đã cho đi rồi. Tại mình nghĩ giai đoạn này là giai đoạn phát triển trí não với tương tác bạn bè tốt nhất, để qua nữa trễ thì tội con lắm. Nhưng dù sao bác sĩ cũng học hành 5 6 năm, đi làm trị cả ngàn ca bệnh, mình không có cơ sở khoa học nào thì phải nghe theo thôi chứ không cãi được. Sáng nay cho bé nó uống thuốc ngày đầu tiên, nó gồng cứng người lên giãy dụa đòi thoát, còn bị ọe ra 1 ít nữa, thuốc cho con nít uống mà mình ngửi mùi mình còn muốn nhợ. Mà phải kéo dài cảnh này 2 tháng trời
Nếu bắt buộc phải uống thuốc và gia đình quyết tâm thì nên tìm món gì con thích ăn để trộn hoặc dụ ăn kèm (ví dụ pha loãng vào sữa, ăn kèm sinh tố hoa quả xay, sữa chua, phô mai...). Đừng cố cưỡng ép tại nó sẽ tạo thành nỗi sợ và phản xạ không hợp tác sau này. P.s: điều trị tâm lý sẽ cần 1 thời gian dài thăm khám để theo với tình trạng bệnh, nên tốt nhất đi tham khảo các nơi xem chỗ nào có phác đồ điều trị phù hợp với tính cách con (đưa con đến và xem con hợp tác hoặc thấy thoải mái ở chỗ nào nhất) và khả năng của gia đình nhất rồi theo. Vì là phạm trù tâm lý nên sẽ có nhiều cách tiếp cận khác nhau. Chưa chắc phương pháp này thành công với bé A sẽ thành công với bé B.
à quên ko hỏi thầy. Thầy cho bé uống thuốc như thế nào. Bé nhà tôi điều trị viêm phế quản, viêm tai giữa các kiểu, lúc uống thuốc nó ko chịu uống. Tôi ôm nó ko cho nó giãy, rồi vk dùm kim tiêm loại 10ml, hút thuốc từ cốc, rồi bơm vào miệng cho bé, mỗi lần bơm 1 ít cho con uống xong lại bơm tiếp, con khóc quá thì từ từ, từng chút 1.
Mình sợ pha vào sữa hay yaua là nó ghét luôn 2 món đó. Cũng biết điều trị tâm lý là tốn tgian dài, mình đang bị áp lực cái chuyện 1 - 3 tuổi là độ tuổi phát triển nhận thức hành vi trí não cho trẻ, nên sợ chần chừ càng không tốt nhất cho nó. Tôi cũng vậy thầy ơi, phải ôm nó lại, chân để ngang hông để nó k đạp, 1 tay kẹp hờ 2 tay không cho nó quơ lên mặt, 1 tay giữ đầu nó lại cho vợ đút thuốc bằng muỗng. Không dám ghì chặt người nó sợ nó hoảng, nó giãy mạnh quá thì thả ra cho bình tĩnh lại chút rồi uống tiếp. Đợt cho nó đi khí dung mình gồng với nó mà về đau hết cơ bắp tay như đi tập tạ lên kg ấy, nó dãy kinh khủng lắm.
Thầy dừng dùng thìa, con nó đẩy ra là trôi ra ngoài hết đấy, dùng kim tiêm ý, bỏ cái kim ra, rồi hút thuốc vào xong bơm vào miệng cho con
Nếu đọc hay xem không vào được tài liệu chuyên ngành thì đồng bào có thể xem thử The A Word. Phim tả về chăm sóc đồng hành với trẻ tự kỷ rất thực tế, không bị mỹ hoá, thằng bé nvc diễn cực tốt. Mỗi tội về sau nghiêng về chuyện rắc rối tình cảm nhiều quá nên xem mất hay. Phim cũng khắc hoạ khá tốt những bức bối và sai lầm mà gia đình có bé tự kỷ hay mắc phải.
Mình có thể refer bác 2 chỗ nhé : 1 là qua nhi đồng 1 bên 3/2 khoa tâm lý, 2 là bên trung tâm xét nghiệm tâm lý pháp y tp tại Hồng Bàng Quận 5, 2 chỗ cách nhau không xa lắm. Còn lại thì bên chỗ bác đi khám là bệnh viện Tâm Thần nhi cũng là ổn rồi. Nếu có thể thì mình nghĩ là một trong thầy mình bên đó có thể cho bác lời khuyên và ý kiến. Cần hỗ trợ thì cứ pm mình nhé.
cố lên đồng chí nhé, tôi cùng đang trải qua giai đoạn này nên hiểu rõ cái khó khăn này. Từ tuyệt vọng đến hy vọng rồi muốn buông bỏ rồi nhìn thấy điểm tích cực để tìm thấy lại niềm vui nó cứ lần lượt trải qua ấy, vấn đề là gia đình bên cạnh hỗ trợ sẽ đỡ hơn rất nhiều
con mình có dấu hiệu của con bác từ hồi 18 tháng rồi và hướng mình xử lý như sau: - cho con đi khám ở nhi đồng thành phố (hơi xa mà vắng) và Bv Tâm Anh (ko có bs chuyên mà có chuyên viên phục hồi chức năng kiểm tra) => với độ tuổi nhỏ như vậy thì các bs chỉ nói là có dấu hiệu thôi, ko ai dám phán 100% có hay ko có đâu - cho con đi học can thiệp 1-1, bác có thể hỏi bs khám cho con để họ giới thiệu cho, học phí tầm 200k cho 1 giờ - sau thời gian can thiệp thì cho bé đi khám lại lần nữa => mình dự tính qua BV 1A lý thường kiệt để check lại quan trọng con cải thiệp = việc giao tiếp mắt và chỉ ngón tay trỏ thì bác yên tâm phần nào rồi
Nghe các bác kể chuyện cho con uống thuốc mà thấy thương quá. 2 đứa nhà mình ngày xưa cũng có giai đoạn như thế này. Cũng phải kìm kẹp mấy lần do chống đối kinh lắm. Khóc lóc bù lu bù loa các kiểu nghĩ mà xót nhưng đành chịu. Sau mỗi 1 lần như thế đến lần sau tôi đều ngồi thương lượng với con là con bị ốm nên bắt buộc phải uống thuốc, nếu con tự uống thì bố sẽ không phải ép con nữa. Uống ngoan để nhanh khỏi ốm thì sẽ có thưởng. Được 1-2 lần là các con đều cố gắng uống dù thuốc khó uống (mẹ nó mình thử nếm thôi đã thấy thuốc đắng vcc rồi nên các lần sau bác sĩ kê đơn mình đều hỏi có loại nào tương tự mà dễ uống hơn ko). Mình thường thương lượng kiểu này từ việc con tự ngồi xúc cơm ăn, hay ngồi yên để rửa mũi, vv... cho con. Các bác thử xem. À kể luôn cho bác chuyện thằng cháu ruột nhà mình. Hơn thằng nhà mình mấy tháng, tức là giờ là gần 4t rồi. Hồi trước, cái giai đoạn nó 3t rồi vẫn chậm nói, chỉ biết nói mỗi bà với mẹ bà chị cũng hơi sốt ruột suốt ngày kêu nó chậm nói (vì các biểu hiện khác đều bt). Dù đi lớp vẫn ít nói, có vấn đề gì thì chỉ chỉ trỏ chân tay + ú ớ thôi chứ ko nói thành câu. Về nhà bà chị cũng phải bắt nó nói cả câu (kiểu: con xin mẹ đi chơi ạ) mới cho nó chơi, ăn kẹo, đi chơi, vv... để nó nói nhiều hơn. Kết quả là giờ nó nói nhiều, NHIỀU VKL NHIỀU. Móa. Ko biết tốt lên hay xấu đi nữa???
Con bác giờ mấy tháng với tình hình sao rồi bác. Con mình nếu cho vô phòng ngủ thì nó không bị môi trường xung quanh thu hút, thì thời gian bé nó tương tác mắt với mình tăng lên nhiều hơn, mình hay tận dụng lúc này cầm 2 tay bé chạm mặt mình tập nói ba, rồi tự chạm mặt bé tập nói tên bé, được vài lần là bé nó quay chỗ khác. Mình lấy sách màu sắc đọc tên màu nào mình lấy tay bé chỉ màu đó mà bé nó toàn với đòi chụp cuốn sách lật lật chơi xong quăng. Cầm tay bé tập chỉ chỏ xong đọc tên mấy cái đơn giản như ba, mẹ, gối, bóng gì bé cũng k tập trung. Hôm nay nhờ 1 cô chuyên dạy mấy bé chậm phát triển và tự kỷ tới nhà kiểm tra, cô này cũng lấy học phí 200k/h nhưng đang full lịch, để tối nay cô tới xem bé thế nào rồi tính tiếp Bé lớn nghe hiểu thì đỡ rồi bác, bé mình nó không nghe hiểu được, mấy đợt nói hoài dạy hoài nó cứ bơ bơ chạy đi lòng vòng. Nhìn đứa cháu kế bên mới 1.5 tuổi nói gì hiểu đó, sai nhờ được luôn, rồi nhìn con mình mà ứa nước mắt