Điếu thuốc lào nâng cao sỹ diện Mát gan bổ phổi diệt trùng lao Cầm điếu cày như Thái tử cầm đao Châm que đóm như ngàn sao lấp lánh Rít điếu thuốc để nâng cao sức mạnh. Tiếng điếu kêu là sóng dậy muôn trùng Buông điếu cày thì trời giật đất rung Nhả khói thuốc thì rồng bay phượng múa.
Mình bia thì uống nhưng không nghiện, thuốc lá thì không hút. Trước ông ngoại mình cũng hút thuốc lào đến mức ghiền, cai = cách nhai kẹo cho đỡ nhạt miệng -> hết nghiện chuyển sang tiểu đường
Mình cũng chỉ hút thuốc lào theo dạng đú thôi. Thấy người ta bắn là mình cũng bắn. Mình được biết có người nghiện thuốc lào nặng 40, 50 năm nay rồi. Ổng nói không bỏ được và nói là sẽ đưa thuốc lào lên tầm văn hóa
Sáng sớm mà his thuốc lào chắc đơ như cây cơ lun wá, Sáng sớm chưa ăn uống gì mà hút một điếu thuốc là thấy hạ đường huyết rồi... mà mấy sếp cho hỏi tí, ở ngoài bắc còn bán quán kiểu trà đá, thuốc lào à, hết bao nhiu tiền 1 suất thế...?
Cũng khó mà free lắm ạ. Có sử dụng điếu thì thoải mái thôi, thuốc vẫn phải mua (1k/gói) hoặc là xin người khác (thường là mấy lão xe ôm, lao động tự do lúc nào cũng gói đút túi). Quy trình làm thuốc lào cũng ngặt nghèo đâu phải cứ hái lá xuống thái phơi là xong. Trước đây, em cũng theo chân các cụ xuống Vĩnh Bảo chế thuốc lào (thuốc lào thửa). Loại đặc biệt đấy. Lá thuốc lào phải là lá mỏng vừa (có thể thái chỉ đều như râu ngô), thái xong là phải phơi sương (nắng là hỏng, thuốc khô hút rát họng) riêng thuốc lào, nói vô phép là lúc phơi phải có nước đái tưới vào mới ngon (cái này dân hút thuốc lào mới hiểu). Loại ngon thì cứ có cái thứ nước đó là được rồi. Loại đặc biệt lại càng phải đòi hỏi cao, phải là của trinh nữ (hiếm chưa). Các cụ thường mua mía cho mấy đứa cháu gái, "đầu ra" nó biếu lại cụ nửa bô là tốt rồi- rơi vào thời khắc nửa đêm thì lại càng quý. (các cụ thường bảo nhau đừng tham cả bô kẻo của cả mẹ con nó là hỏng đấy). Phơi sương ba đêm, thì phơi nắng chiều 1 lần. Cứ như vậy 3 lần. Sản phẩm thu được đem gói vào bao nilong hoặc phải đậy kỹ để tránh mất hơn. Khi sử dụng phải có chè ngon, kẹo lạc (sìu châu Nam định)hoặc bánh đậu xanh Hải dương; điếu phải thật xịn (có thể bịt tý bạc cho đẹp) nhưng rít phải kêu tanh tách. Đóm tre hoặc đóm thông (chứ không xài bật lửa ga đâu nhé) kỳ công vậy mà dính hơi ga là hỏng hết. Phải có thêm mấy cái lông gà để mà thông điếu (nhưng điếu xịn thì cũng chả cần lắm). Thử cắn 1 bi đi, Chà cứ gọi là xều rãi ra mồm.
chắc ngộ lập topic "nỗi lòng nghiện thuốc con mèo" quá. Thì ra ở HN có mấy quán trà hút thuốc lào hả, hay quá ta. Ngô ở trong miền Nam, cả năm mới thấy một cái điếu cầy.
Tiểu đệ cũng vậy, trước giờ cứ tưởng có trên phim ko chớ, bây giờ nghe mấy chú miền bắc nói mới biết. chớ ở trong nam làm gì có vụ trà đá thuốc lào, vào quán mà kêu ly trà đá là nó nhìn với thái độ khinh bỉ gòi, còn thuốc lào thì lâu lâu đi nhâu thịt chó ở các quán người bắc thì vẫn thấy, xung xung hiss một hơi rùi ho sặc xụa, trước giờ sợ nhất là thuốc nguyên lá mà mấy người già xé ra hút với thuốc lào...nặng kinh khủng .
Ngoài bắc trà đá thuốc lào thì thành văn hóa rồi .Chả lẽ ở miền nam ko hàng nào bán trà đá nhân trần các kiểu?
Hoàn Toàn ko có, Chỉ có những quán nước giải khát bán các thứ như cà phê, nước ngọt...v..v. Chứ ko có bán trà đá, thuốc lào...
Vô quán nước miềm nam là phải kêu cafe - nước ngọt - thuốc lá. Kêu ly trà đá với cái đếu cày chắc nó đuổi cổ.
Tùy văn hóa mỗi miền. Miền bắc thì hồi xưa bị bóc lột nhiều hơn nên cái thú nó cũng "nhà quê", dân dã hơn. Đi công tác vào Nam thấy người trung niên đến cao tuổi người ta cũng hút thuốc đấy thôi. Cái loại cho vào cái ấp, cắm ống vào rít lấy rít để