Hi huynh. Còn nhớ thằng em này chứ. Ở trên này công việc đa dạng nên huynh cứ đi rải nhiều nơi trái ngành cũng ok. Chủ yếu là có 1% liê n quan đến ngành huynh học thì vào phỏng vấn ok thì nó training cho huynh luôn. Xong rồi tích dần dần rồi chọn lọc sạu Trước mắc là nên có công việc ổn định được đã
từ công việc bán hàng sau hơn 7 năm tôi đã được khai sáng, ý chí được thức tỉnh và đã chuyển sang bán dâm..
Cũng là sales , vẫn dựa trên nền tảng core skill. Chỉ thay đổi loại hàng hóa thôi. Cố gắng lên anh em. Sau 1 thời gian sẽ lên ông chủ, bà chủ
Tình nghĩa anh em có chắc bền lâu? bang phái có thể tan rã (vì bọn nó có gái chịch hết rồi) nhưng bang chủ thì chắc là vấn trường tồn
Có mấy ông không chăm lo sức khỏe suốt ngày cắm mặt đi nhậu Có mấy ông không chăm lo sức khỏe suốt ngày cắm mặt đi nhậu. Hỏi thì kêu là phải giao tiếp để kiếm tiền. Toàn mấy lão k sợ chết. Ba mình ngày xưa cũng nhậu như trâu. 1 tuần 7 ngày hết 6 ngày xỉn. Thời còn nhỏ cấp 2 đầu cấp 3 nhà chả thiếu tiền. Ổng kiếm đc nhiều thiệt. Nhưng sau đó thì cả người nát. Suy thận, tiểu đường, viêm gan chuyển sang sơ gan, lao phổi. Chạy thận gần như từng ngày. Những năm cuối mình phải chăm trong 115 phòng hồi sức tích cực nhìn xung quanh thấy kinh khủng vl luôn. Thuốc truyền vào người mà treo 3 4 chai. Thề méo bao giờ đụng bia rượu và nếu có thì méo quá 2 chai.
Mỗi lần cảm thấy bi quan trong cuộc sống tôi lại onl, lại đọc những câu chuyện của dịp ca. Mường tượng anh chia sẻ nhân sinh quan bằng giọng ấm ấm xàm loz của mình, lòng tôi lại thấy an yên đến lạ. Thế mới biết anh diệp là nguồn cảm hứng vô tận của ae diệp bang, mỗi lần giao hoan đất trời gái lại nhớ đến anh, nhớ tấm thân gầy gò hằng ngày đi bốc cớt cùng tiểu huệ. Rồi trong cơn sướng vô tận của sự hoan lạc, diệp bang chúng lại khẽ gọi tên anh diệp, âm thanh trầm đục ứ nghẹn trong cuống họng bật thốt ra cùng với dòng suối sinh mệnh trắng đục.
Càng trẻ, càng khỏe thì càng nên mua BHNT. Tại sao hỏi @RickBe Kiếm tiền nhưng đừng bằng mọi giá, nhất là đốt sức khỏe. Nếu đốt thì hãy nghĩ số tiền đó có đáng không ? Có đủ chữa bệnh kg. Ý thế
Ko, có nhu cầu thì ta hẹn cafe. Bảo hiểm this, bảo hiểm that. Đa số mấy bác trên đây ký với ta cũng toàn vậy
nói chứ tuổi trẻ không lấy tiền tài làm thước đo thì lấy gì ngoài giá trị kinh tế, thì con người còn có nhu cầu khẳng định bản thân, chẳng ai muốn mình là kẻ bất tài cả kêu ca cả tuổi trẻ lo kiếm tiền không có thời gian tận hưởng chứ cái thời gian được cày như trâu, úc sau cầm đồng tiền trên tay mới thấy nó giá trị và hạnh phúc như ta làm ngày làm đêm, thời gian xem bộ phim cũng không có, một thời gian cũng dư ra chút tiền cao hơn mặt bằng sống ngồi với mấy anh em phụ hồ, người ta uống ly càfe 2 điếu thuốc loại rẻ nhất, mình còn dám kêu thêm ly trà đá, nổi bật giữa đám đông, không phải sung sướng tự hào lắm sao
Tiền tài hay hạnh phúc cũng có thể là thước đo nhưng sắp qua 30 rồi mình lại thấy thước đo quan trọng nhất của người đàn ông là sự tự tôn, có thể không quá nhiều tiền, có thể không quá hạnh phúc nhưng sống không thẹn với lương tâm mình thì dù không quá giàu có vẫn được người xung quanh nể trọng.
cái vấn đề tự tôn với được người xung quanh nể trọng nó cũng là việc mình tâm tư rất lâu nay khi quết định nghỉ hay tiếp tục làm NN phụng sự triều đình nó mang lại cái vị trí nhất định trong xã hội cũng như một môi trường tương xứng, tuy không phải cao sang ghê lắm, nhưng nó cũng là một chỗ đứng các anh em đã từng được người ta trọng vọng rồi (dù thật lòng hay không) mới thấy cái này, ngấm tí mùi quền hành rồi mới hiểu cái cảm giác tại sao ngày xưa người ta sẵn sàng chạy chọt để có 1 chức quan lèo tèo ở làng xã
Vậy chắc bác cũng đang giống mình rồi, cái khoa của mình là đang bế tắc trong việc phấn đấu, việc thì cũng nhiều mà lắm áp lực, lương thì quá cùi so với trình độ bản thân (trước khi vào nn tớ làm tư nhân r, nv kinh doanh có tí sắc cũng tầm gần 20 củ). Nhưng mà làm nn lại cho tớ những mối qh rất tốt để giúp được người xung quanh, chưa kể các đơn vị nhờ vả cv, rồi mối qh xã hội với đủ thành phần từ cocc, cán bộ quản lý, xhđ... thành ra bế tác nhưng tớ vẫn chưa quyết tâm đc nghỉ hay làm tiếp :( Công nhận làm A quen rồi, h đi làm nv ngoài cty ngoài thì chịu, làm quản lý thì mình lại chỉ chuyên mảng quan hệ ngoại giao mà giờ uống kém, sức khoẻ phải giữ gìn chứ ko lại ngã bệnh giống ông già. Chưa kể cv riêng ở ngoài làm tư nhân ko có thời gian tập trung được, trăm cái đau đầu :( trước cũng có mấy đơn vị tư nhân họ có đánh tiếng về nhưng cũng không dám đi dù offer tốt, làm nn đúng là chỉ có đường vào, khó tìm lối ra :)
đi ra miền Bắc quan hệ sợ nhất cái trò uống trộn 2 thứ vừa rượu vừa bia trước tết mới chết mất xác ngoài Sóc Sơn do cha nội kh ngoài đấy ép uống kiểu này
quyền lực dễ say lắm, đi tới đâu được người ta rào đón, dạ thưa, vào tới nơi là có mấy người chạy ra bắt tay rồi giới thiệu này nọ rồi 1 ngày đi đâu làm gì méo ai quan tâm, cảm giác như bị xã hội bỏ rơi ấy
Vào đây thấy nhục, người ta bàn về gia trị bản thân, lòng tự tôn, tiền tài. Còn mình ngày ngày quay tay rồi chạy xe ngắm các chị U40......