[thanhnien] Phá Án Nhanh Như Nhật - Máy bay VN bị doạ bắn hạ trên không phận Nhật

Thảo luận trong 'Thư Giãn Express - Bản Tin Cuối Ngày' bắt đầu bởi KeXaQue, 17/2/22.

  1. trumlinux

    trumlinux T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/05
    Bài viết:
    627
    Nếu chỉ có một hoặc hai người đeo trang sức giả, không phải không thể hiểu được, suy cho cùng, trong đám đông luôn có những người khác biệt. Nhưng hầu hết nạn nhân đều đeo trang sức giả, điều này rất kì lạ.

    Điểm này không thể làm khó các chuyên gia lão làng.

    Họ có trung bình là 30 năm trong ngành điều tra tội phạm, đã từng dạy và đang dạy cho rất nhiều người, chưa gặp cũng có thể biết những người này đang làm gì!

    Họ đưa ra một kết luận gây sốc: tất cả các nạn nhân đều là gái mại dâm.

    Toàn bộ Quảng Châu, chỉ có một loại phụ nữ chuyên đeo rất nhiều trang sức giả có vẻ đắt tiền, đó là gái ngành.

    Như chúng ta đã biết, công việc của gái ngành rất nguy hiểm, thường xuyên bị đánh đập, cướp giật, tỷ lệ cướp bóc lên tới 90%. Nếu gái ngành không có tiền hoặc chống cự, tình huống sẽ dễ dàng tiến triển thành vụ cướp, gây thương tích hoặc thậm chí là vụ giết người.

    Một trong những quy tắc của gái ngành là mang theo một hoặc hai món trang sức giả. Trong trường hợp bị cướp, họ sẽ chủ động đưa ra trang sức giả để làm phao cứu mạng. Một số tên cướp không biết phân biệt sẽ lấy, còn có đánh người không thì không biết.

    Ngoài nghề này ra, không có nghề nào khác có đặc điểm này.

    Căn cứ vào phán đoán này, cảnh sát một lần nữa phán đoán thi thể nạn nhân, thấy rằng nạn nhân đã nhuộm tóc, nhưng không phải kiểu bình thường. Hầu hết đó đều là những kiểu tóc khoa trương, không giống với kiểu của những người phụ nữ bình thường xuất thân từ gia đình nề nếp.

    Họ đều sơn móng chân và móng tay, những bà nội trợ bình thường thường không làm điều này.

    Không có nhiều quần áo còn lại tại hiện trường, và phân tích thấy rằng đó là loại quần áo tương đối hở hang, sexy và rẻ tiền, phù hợp với đặc điểm của gái ngành.

    Khám nghiệm tử thi cũng cho thấy một số nạn nhân đã mắc bệnh lây truyền qua đường tình dục.

    Những chuyên gia lão làng đã giải quyết được vấn đề khó khăn nhất của vụ án trong nháy mắt: nghề nghiệp của các nạn nhân đã được xác định.

    Điều này cũng giải thích tại sao không thể xác định được danh tính của nạn nhân trong suốt 2 năm.

    Họ đều là người ngoại tỉnh, sau khi đến Quảng Châu thì lấy tên giả để che giấu danh tính.

    Đương nhiên, họ không nói cho người thân biết, tự mình tìm “chỗ đứng”.

    Những cô gái trẻ này có điểm chung: thứ nhất, họ hiếm khi kết bạn; thứ hai, mối quan hệ với các thành viên trong gia đình thường xa cách, thậm chí thù địch.

    Vì vậy, bất kể người thân hay đồng nghiệp, đều không biết tên thật và thân phận của nạn nhân.

    Gái ngành, đặc biệt là gái đứng đường, thường nay đây mai đó. Có hôm ở chỗ này, có hôm ở chỗ khác, nơi ở không hề cố định. Nếu gái ngành, đặc biệt là gái đứng đường, biến mất đột ngột, sẽ không ai quan tâm cả, và cũng không ai gọi cảnh sát. Ngay cả khi họ mất tích, tú bà cũng không dám gọi cảnh sát, xét cho cùng, mại dâm vẫn là nghề bất hợp pháp.

    Nếu xác định được nghề nghiệp của nạn nhân thì vụ án đã có nhiều tiến triển đáng kể.

    Cảnh sát lập tức xem xét các tài liệu về gái ngành, đặc biệt là đối chiếu dấu vân tay mà họ để lại.

    Do số lượng gái khá lớn, số lượng cảnh sát tham gia không chỉ giới hạn ở Quảng Châu, mà tiến hành khám xét toàn bộ tỉnh Quảng Đông và cả các tỉnh lân cận.

    Cảnh sát Quảng Châu đã rất nỗ lực để kiểm tra các dấu vân tay trong hồ sơ ( lên tới 1,6 triệu ), và cuối cùng đã tìm thấy dấu vân tay của hai nạn nhân.

    Theo thông tin để lại trên Phụ Giáo Sở, danh tính và địa chỉ nhà của hai nạn nhân đã được xác định.

    Cảnh sát tức tốc về quê họ để điều tra thân nhân thì phát hiện hai người này đúng là gái mại dâm, cả hai đều từ tỉnh khác vào Nam kiếm tiền.

    Các thành viên trong gia đình họ vội vã đến Quảng Châu và xác nhận rằng các thi thể là của họ.

    Việc xác định được danh tính của nạn nhân khiến cảnh sát Quảng Đông rất vui mừng.

    Đáng tiếc, niềm vui chẳng kéo dài được bao lâu.

    Gái mại dâm là một nghề đặc biệt, một khi đã giết người thì hầu như không thể lần ra dấu vết của kẻ sát nhân. Hầu hết gái mại dâm và khách hàng của họ đều không quen biết nhau, nên không thể tìm ra danh tính của hung thủ thông qua các cuộc điều tra quan hệ xã hội thông thường. Ngay cả bản thân gái ngành cũng không biết khách hàng là ai!

    Nếu tú bà bán dâm ở những khu vực cố định như tiệm làm tóc, hộp đêm, khách hàng có thể đến gặp họ nhiều lần hoặc bị người khác nhìn thấy, để lại manh mối.

    Với một tia hy vọng, tổ công tác đã tiến hành điều tra cơ sở mại dâm của hai nạn nhân.

    Đáng tiếc, họ đều là gái đứng đường cấp thấp.

    Gái đứng đường gạ gẫm khách thường làm một mình, có khi trong một đêm kiếm được vài khách, chẳng ai thèm để ý đến họ và khách của họ.

    Tuy nhiên, việc xác nhận nghề nghiệp của nạn nhân có thể giải thích được một số nghi vấn khác trước đó.

    Tại sao hầu như tất cả các nạn nhân đều không chống cự khi họ bị hung thủ hãm hiếp lần đầu tiên?

    Xem ra thủ phạm đã giả làm khách, hai bên giao dịch, cho nên nạn nhân đương nhiên sẽ không cự tuyệt. Sau đó kẻ sát nhân đột ngột ra tay, nạn nhân biết rằng tai họa sắp xảy ra, cố gắng chống cự thì đã quá muộn.

    Tại sao nạn nhân đầu tiên lại chống cự trước khi bị cưỡng hiếp?

    Cô ấy không phải là gái ngành, là người bình thường. Sau khi bị hung thủ tấn công, theo bản năng, cô đã chống trả ngay lập tức.

    Khi điều tra 2 nạn nhân hành nghề mại dâm, lục soát danh sách khách hàng thân thiết của họ cũng là một công việc vô cùng “đáng sợ”. Lấy một nạn nhân làm ví dụ. Có tới 100 thông tin liên lạc khách trong sổ địa chỉ mà cô ấy đã để lại. Trong lúc tuyệt vọng, đội đặc nhiệm không còn cách nào khác là đến thăm từng người một. Họ nhận thấy có đủ mọi tầng lớp xã hội, từ cán bộ, giáo viên, thậm chí một số nhân viên tư pháp cho đến dân nhập cư, người bán hàng rong, nông dân.

    Sau nhiều lần điều tra và xét nghiệm ADN, hơn 100 người đã được loại trừ khỏi diện tình nghi.

    Vụ án tưởng chừng như đã rơi vào ngõ cụt lại có bước đột phá.

    Việc xác định nghề nghiệp của nạn nhân vẫn đóng một vai trò quan trọng.

    Cảnh sát tin rằng việc hung thủ lựa chọn gái ngành để phạm tội không phải là ngẫu nhiên, mà là sự lựa chọn kỹ lưỡng.

    Mục đích của hung thủ khi chọn gái ngành chủ yếu là để giết họ cho chắc ăn và dễ dàng hơn. Điều này chứng tỏ hung thủ không mạnh, không có dễ chắc thắng kể cả khi đánh nhau với phụ nữ.

    Tại Quảng Châu, nếu sử dụng các biện pháp bạo lực để tấn công, cưỡng hiếp phụ nữ, nạn nhân thường chống trả quyết liệt và kêu cứu, nếu không cẩn thận có thể bị bắt.

    Vào năm 1992, phong tục ở Quảng Châu vẫn còn bảo thủ, không dễ để hung thủ dụ gái nhà lành đến một địa điểm nhất định.

    An ninh ở Quảng Châu không tốt, các cô gái sống ở đây cũng cẩn trọng hơn và thường không nói chuyện với người lạ.

    Rốt cuộc thì hung thủ chẳng thể đối phó được với những cô gái nhà lành, chọn một cô hành nghề mại dâm thì dễ hơn nhiều!

    Họ thường không từ chối yêu cầu của khách hàng, ngay cả khi phải đến những nơi xa xôi. Vì là gái mại dâm nên hai bên phải có sự tiếp xúc gần, điều này cũng thuận lợi cho kẻ sát nhân để có thể bất ngờ tấn công họ. Họ bị đánh lén khi đang trong vòng tay của hung thủ, và thường chết trước khi họ kịp kêu cứu.

    Vậy câu hỏi đặt ra là: nếu thủ phạm có thể quan hệ tình dục trực tiếp với họ, tại sao hắn lại muốn giết họ và thậm chí là phá hủy xác họ sau đó?

    Lúc đầu, vì không có kinh nghiệm, nên cảnh sát Quảng Châu không thể làm rõ được điểm này.

    Sau khi các chuyên gia của Bộ Công an can thiệp, họ mới tin rằng đây chính là bản chất của vụ án.

    Đây là một trường hợp giết người của một kẻ biến thái.

    Hung thủ giết người không phải để cướp tiền hay thỏa mãn tình dục mà là để trút bỏ gánh nặng tâm lý không bình thường.

    Giết người, cưỡng hiếp và phá hủy xác sẽ khiến hắn cảm thấy sung sướng tột độ, sung sướng hơn rất nhiều so với việc làm tình với gái ngành.

    Để xác định được tâm lý và tính cách của thủ phạm, các nhà điều tra tội phạm đã tốn rất nhiều công sức.

    Những vụ án giết người biến thái như thế này hiếm thấy trong lịch sử Quảng Đông, lực lượng đặc nhiệm không có kinh nghiệm, chỉ có thể tra cứu những vụ án tương tự trên toàn quốc.

    Vào tháng 7 năm 1992, Cục Công an Quảng Châu đã phát hiện ra một trường hợp tương tự ở Thâm Quyến.

    Qua quá trình nghiên cứu liên tục những trường hợp như vậy, có thể khẳng định hung thủ là một kẻ tâm thần, mắc bệnh ái tử thi nghiêm trọng.

    Kẻ mắc ái tử thi chủ yếu là người nhu nhược và bất tài. Loại người này có một loại ham muốn mạnh mẽ trong việc chi phối quan hệ tình dục của họ, và việc thỏa mãn ham muốn này chiếm một vị trí rất quan trọng trong việc thỏa mãn tình dục của hắn. Xác chết sẽ không bao giờ chống lại mệnh lệnh của hắn, vì vậy hắn thà chọn xác chết làm đối tượng giao cấu. Trong đời thực, hắn có thể là một người thất bại.

    Hắn không thể kiểm soát được thế giới của người sống nên quay sang thế giới của người chết. Trước mặt người chết, hắn dường như là một kẻ thống trị đầy quyền lực, những xác chết cúi đầu trước hắn và sẽ không từ chối yêu cầu của hắn hoặc cười nhạo sự bất tài của hắn. Nói tóm lại, hắn ở thế thống trị trong quan hệ này, hắn không phải lo lắng về sự thất bại của bản thân. Kẻ mắc ái tử thi thường đi kèm với bệnh tâm thần rõ ràng.Qua đó, chuyên gia pháp y đã có những nhận định sau:

    -Thứ nhất: Hung thủ có xu hướng tình dục biến thái. Có khả năng là đang điều trị tại một phòng khám bệnh tâm thần trong thành phố hoặc các phòng khám ngoại trú chuyên khoa.

    -Thứ hai: Hung thủ là một người nhu nhược. Bề ngoài rụt rè, nhút nhát. Là một kẻ sống nội tâm.

    -Thứ ba: Hung thủ dễ dàng sát hại những cô gái làng chơi. Do đó, nên mở rộng điều tra đối với những người đã từng có hành vi mua bán dâm và tội phạm tấn công tình dục.

    Ngoài những điểm trên, các chuyên gia đã nhiều lần xem xét các hiện trường và rút ra các điểm mấu chốt.
    -Hung thủ là một người rất cẩn thận trong việc phi tang xác chết. Hắn không bao giờ lái xe trên đường đất vì sợ để lại chứng cứ.

    -Đoạn đường phát hiện ra xác của một nạn nhân đang bị hư hỏng. Do hung thủ lái xe trong đêm, hắn đã bất ngờ phát hiện có ổ gà lớn ở phía trước nên đã đánh tay lái khiến xe lao vào bãi đất bên đường. Để lại vết lốp xe rõ ràng.

    -Sau khi điều tra và phân tích, so sánh dấu tích lốp xe. Cuối cùng đã có thể khẳng định chiếc xe mà hung thủ sử dụng là một loại xe tải cỡ nhỏ. Khoảng 0.6 tấn.

    Loại xe này phía trước có thể chứa được 2 người, phía sau có thể dùng để chứa hàng hóa. Có khoảng 2000 chiếc xe như vậy ở thành phố Quảng Châu. Đối tượng sử dụng chủ yếu là nhân viên xây dựng dùng để chở vật liệu hoặc một số ít sử dụng để giao hàng. Do đó phạm vi điều tra đã dần được thu hẹp lại. Ngoài ra, do một số thi thể bị vứt xung quanh khu vực thị trấn Tân Khiếu, quận Hải Châu. Cho nên rất có khả năng hung thủ chỉ sống đâu đó gần khu vực này.
    Nhưng thật là kỳ lạ! Dù cảnh sát đã bố trí các trạm kiểm tra quanh khu vực. Tuy nhiên những vụ ném xác lại luôn diễn ra ngay trước mũi của họ. Đến đây, gần như có thể xác định hung thủ là người ở khu này.
    Còn một điểm nữa đáng lưu ý chính là những vụ án thường xảy ra vào ban đêm. Hung thủ thường thực hiện việc phá hoại thi thể và ném thi thể trong vòng 12 tiếng. Không có trường hợp nào kéo dài cho đến ngày hôm sau. Hung thủ có thể là đã có gia đình. Hắn vội vàng xử lý và vứt bỏ cái xác vì sợ bị người nhà phát hiện. Để có thể làm được những việc này. Hung thủ nhất định phải có một không gian riêng tư. Như là nhà kho, gác xép hoặc là tầng hầm... Những nơi mà người nhà của hắn hoặc ai đó sẽ không bén mảng đến trong đêm. Đội điều tra cho rằng có lẽ gia đình của hung thủ đã không biết việc tày trời mà hắn đã gây ra.
    Cuối cùng, bắt đầu từ tháng 5 năm 1992. Trong hơn nửa năm, hung thủ bất ngờ dừng tay. Đây cũng là một chi tiết đáng chú ý.
    Thông thường, những kẻ sát nhân biến thái thường "nghiện" gây án sau khi đã "quen tay". Chúng sẽ không thể dừng tay lại trừ phi bị buộc phải như vậy. Có lẽ tên hung thủ đã bị bắt vì một tội danh nào khác. Bị trọng thương hoặc bị bệnh... nên không thể tiếp tục hành vi phạm tội.
    Từ những điều đã phân tích bên trên. Cuối cùng các chuyên gia của bộ công an đã đưa ra kết luận. Nên tập trung điều tra những kẻ có tiền án, tiền sự và có bệnh tâm thần. Những kẻ từng tiếp xúc với gái mại dâm, có tầm vóc thấp bé, vẻ ngoài nhút nhát. Nơi ở có không gian riêng tư và đặc biệt là có xe tải loại 0.6 tấn. Quan trọng hơn, người này có thể đã bị bệnh hoặc bị trọng thương trong khoảng thời gian từ tháng 5 cho đến tháng 11 năm 1992.
    Sau khi nghe các chuyên gia của bộ công an phân tích. Các đồng chí lãnh đạo của cục công an Quảng Châu bỗng mỉm cười:
    -Có lẽ vụ án sắp được khép lại rồi!


    [​IMG]
     
    kakalot66 thích bài này.
  2. trumlinux

    trumlinux T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/05
    Bài viết:
    627
    Bắt đầu từ năm 1994(phân tích năm 1992 mà éo hiểu sao 1994 mới làm) theo phân tích của các chuyên gia. Cảnh sát đã bắt đầu bổ sung một số đối tượng tình nghi xung quanh thị trấn Tân Khiếu. Tuy nhiên trong thời gian từ tháng 3 đến tháng 9 lại có thêm 4 nạn nhân nữa thiệt mạng, họ đều là gái làng chơi. Cuộc điều tra được tiến hành ráo riết hơn, phạm vi đã được thu nhỏ lại chỉ còn vài chục người. Đến khi mọi người ai cũng nghĩ hung thủ đã sắp bị bắt đến nơi thì bất ngờ thay. Vụ án tự nhiên được phá một cách bất ngờ!!!

    Vào lúc 8h sáng ngày 19 tháng 9 năm 1994. Một cô gái trẻ chỉ mặc trên người một chiếc áo ba lỗ và một chiếc quần lót đột nhiên xông vào đồn cảnh sát của thị trấn Tân Khiếu thuộc sở công an quận Hải Châu. Cô gái tên Huỳnh Diễm Hồng hoảng loạn khai rằng. Cô vừa gặp gã sát nhân biến thái hàng loạt ở Quảng Châu vào đêm qua. Cô đã bị gã lừa đến nhà. Sau đó bị cưỡng hiếp và suýt bị bóp cổ đến chết. May mắn thay, nhờ giả chết và kỹ năng leo tường tuyệt vời của mình. Cô đã trốn thoát khỏi bàn tay tử thần.
    Huỳnh Diễm Hồng vẫn còn nhớ rõ khuôn mặt và vị trí nhà của gã sát nhân. Điều này làm cho sở trưởng Lục Quảng Dung hết sức vui mừng. Để truy bắt tên sát nhân hàng loạt này. Cảnh sát Quảng Châu đã vất vả hơn 2 năm trời. Chịu không biết là bao nhiêu điều tiếng từ dư luận, cho rằng họ bất tài. Theo trí nhớ của Huỳnh Diễm Hồng, Lục sở trưởng đã dẫn theo hai nhân viên cảnh sát đến ngôi nhà nọ.
    Hóa ra đó là nhà của một kẻ không mấy xa lạ đối với Lục sở trưởng. Đó là một gã "nhược phu" tên là La Thụ Tiêu. Theo đánh giá của Lục sở trưởng. Tay họ La này là một kẻ thấp bé, bản tính hèn nhát. Thấy trẻ con đánh nhau cũng sợ hãi mà bỏ đi?! Khi còn trẻ, La Thụ Tiêu đã từng vào tù ra tội liên tục vì tội trộm cắp và những tội danh lặt vặt khác. Tuy nhiên sau lần được trả tự do gần đây, hắn tỏ ra mình đã "cải tà quy chánh" và không có bất kỳ hành vi phạm tội nào nữa. Duy chỉ có một lần đó là vào năm 1992, La Thụ Tiêu đã bị bắt về tội mua dâm. Nhưng do bản tính đàn ông Quảng Đông rất dâm đãng. Cho nên việc họ bị bắt vì mua dâm cũng không phải là hiếm.
    Lục sở trưởng hỏi:
    - Cô có chắc đây là nhà của hắn chứ?
    Huỳnh Diễm Hồng khẳng định:
    - Dù nơi này có cháy ra tro tôi cũng nhận ra. Cái gác xép kia là nơi mà tôi phải vất vả lắm mới có thể thoát ra. Làm sao mà tôi quên cho được!
    Lục sở trưởng gõ cửa, một người phụ nữ trung niên mở cửa bước ra. Đây là vợ của La Thụ Tiêu, tên là Lưu Mỹ Đình. Cô ta biết Lục sở trưởng cho nên vừa nhìn thấy đã ngạc nhiên hỏi:
    - Lục sở trưởng! ngọn gió nào đưa anh đến đây vậy?
    Lục sở trưởng nói:
    - Gió máy gì? Chồng chị đâu rồi?
    Lưu Mỹ Đình đáp:
    - Ảnh ra ngoài lúc sáng, đến giờ vẫn chưa thấy về? Có chuyện gì sao Lục sở trưởng?
    Lục sở trưởng nhẹ giọng:
    - Đừng lớn tiếng!
    Rồi ra hiệu cho một viên cảnh sát theo dõi Lưu Mỹ Đình. Còn ông và một viên cảnh sát khác bắt đầu tiến vào trong khám xét căn nhà.
    Vừa bước vào trong, Lục sở trưởng đã nhìn thấy chiếc xe tải nhỏ của La Thụ Tiêu. Theo lời của Lưu Mỹ Đình, hắn thường lái xe thuê cho một doanh nghiệp nhỏ. Nhìn sơ qua cũng thấy gia cảnh của La Thụ Tiêu không mấy khá giả. Trong nhà chỉ có vài vật dụng đơn giản. Ngay cả những vật dụng sinh hoạt hằng ngày cũng thiếu thốn, tủ cũng trống không. Sau một hồi xem xét không thấy có gì đặc biệt. Lục sở trưởng bèn leo lên căn gác nhỏ mà Huỳnh Diễm Hồng nói mình đã bị cưỡng hiếp và suýt bị giết chết trên đó. Tuy nhiên cửa đã bị khóa. Lục sở trưởng hỏi:
    - Chìa khóa đâu?
    Lưu Mỹ Đình ấp úng nói:
    - Ơ...c...chìa khóa đó chỉ có chồng tôi giữ! Ảnh nói ảnh làm nghề mộc, trên đó có nhiều hóa chất rất độc hại nên cấm tiệt tôi và các con lên trên đó!
    Nghe vậy, Lục sở trưởng bèn tìm một cây búa và phá khóa. Sau khi lên được trên gác, Lục sở trưởng liền thấy túi xách của Huỳnh Diễm Hồng dưới sàn! Đúng là cô ta đã không nói sai. Trên chiếc giường đặt ở góc phòng có khoảng mười mấy bộ quần áo phụ nữ. Lục sở trưởng bước đến bên chiếc tủ cạnh đó. Sau khi mở tủ ra, đập vào mắt ông là hàng trăm cái quần lót nữ chưa giặt, tất cả đều đã cũ. Lục sở trưởng buộc miệng mắng:
    - Thằng chó đẻ này đúng là biến thái!
    Trong khi Lục sở trưởng đang mân mê mấy cái quần lót. Thì viên cảnh sát kia lại hướng sự chú ý vào một chiếc tủ bị khóa lại ở phía đối diện. Chiếc tủ này được khóa rất kỹ bằng hai chiếc ổ khóa. Phải mất rất nhiều sức họ mới phá được nó ra. Nhưng đột nhiên khi cánh cửa vừa mở. Vị cảnh sát trẻ tuổi đột nhiên bụm miệng lại rồi phi thân xuống nhà. Lục sở trưởng nhìn thấy liền hỏi:
    - Có chuyện gì vậy?
    Viên cảnh sát sau khi lồm cồm ngồi dậy liền ói mửa không tự chủ. Thậm chí còn ói ra đến mật xanh mật vàng. Lục sở trưởng lập tức quay lại nhìn vào bên trong chiếc tủ. Một cảnh tượng kinh hoàng hiện ra làm cho ông bị choáng váng suýt ngã. Trong tủ là hơn một chục bình thủy tinh to lớn. Bên trong chứa đầy dung dịch ngâm những bộ ngực và âm hộ của phụ nữ bị cắt rời!!!!
    Ngoài ra còn có một con búp bê hình dáng phụ nữ tự chế được khâu lại bằng nhiều mảnh da. Bằng vào kinh nghiệm phá án bao nhiêu năm. Ông nhận ra được đó chính là da người!
    Lục sở trưởng ngay lập tức đã ói luôn tại chỗ, ói đến không thể kiềm chế! Vậy là đã rõ! La Thụ Tiêu chính là kẻ sát nhân biến thái mà cảnh sát truy lùng bấy lâu. Nhưng hiện hắn đã bỏ trốn, liệu có thể bắt được hắn không?Ngay sau đó, cảnh sát đã tiến hành thẩm vấn Lưu Mỹ Đình. Tuy nhiên đây chỉ là một người phụ nữ nội trợ bình thường. Hằng ngày chỉ biết chăm sóc chồng và con cái. Đối với những việc mà La Thụ Tiêu làm, cô ta hoàn toàn không biết. Lục sở trưởng hỏi:
    - Chồng cô hiện đang ở đâu?
    Lưu Mỹ Đình bối rối đáp:
    - Chồng tôi ra khỏi nhà từ sáng sớm và nói rằng có việc gấp cần phải làm. Ảnh còn không lái xe đi...
    Sau vài giây im lặng, Lưu Mỹ Đình tiếp:
    - Lục sở trưởng, có phải có chuyện gì đã xảy ra với chồng tôi rồi không? Ả...ả...ảnh... trước đây ảnh rất tệ. Nhưng từ lần ra tù gần đây, ảnh đã hối cải rồi!
    Lục sở trưởng "hừ" một tiếng rồi nói:
    - Hối cải? hối cải mà đi chơi công nhân nghành?
    Lưu Mỹ Đình bối rối nói:
    - C... chuyện đó thì... Ảnh đúng là rất háo sắc. Thường xuyên đi chơi gái sau lưng tôi. Anh cả và anh hai của tôi còn thường xuyên nhìn thấy ảnh chở một người phụ nữ nào đó đi nữa. Nhưng... nhưng tôi không thể thỏa mãn anh ấy. Chỉ còn cách là làm ngơ để ảnh... Mà mua dâm thì đâu phải tội gì lớn phải không Lục sở trưởng?
    Đột nhiên Lưu Mỹ Đình đập tay vào trán rồi nói:
    - Ồ, ồ! Tôi nhớ rồi!!
    Lưu Mỹ Đình đã nhớ lại một chuyện cách đó 2 năm về trước...
    La Thụ Tiêu nhận chở hàng bằng xe tải đã được vài năm và thường về nhà vào đêm muộn. Với lý do phải làm thêm nghề mộc. Anh ta thường ở trên gác xép một mình vào ban đêm, khóa trái cửa lại không cho Lưu Mỹ Đình vào. Một đêm năm 1992, Lưu Mỹ Đình thấy đèn trên gác xép bật sáng. Vài tiếng sau, độ khoảng 3h sáng, cô bất ngờ nghe tiếng xe nổ máy. Tuy nhiên đúng lúc đó cậu con trai út đang sốt cao, nên Lưu Mỹ Đình bèn chạy ra ngăn chồng lại. La Thụ Tiêu lúc đó đang khiêng một chiếc thùng lớn lên xe, nắp thùng chưa đóng. Bên trong trắng xóa nhìn không rõ là vật gì. Lưu Mỹ Đình tò mò tiến lại gần thì giật mình la hoảng. Bên trong chiếc thùng là xác một người phụ nữ khỏa thân, trên ngực đầy máu. Nghe thấy tiếng hét của vợ, La Thụ Tiêu giật mình quay lại và đứng như trời trồng. Sau khi lấy lại được bình tĩnh, La Thụ Tiêu bèn ngồi xuống chộp lấy vai vợ mình và nói rằng. Anh ta đã lỡ tông phải một người phụ nữ trên đường đi làm về. Anh ta định chở người phụ nữ ấy đến bệnh viện, tuy nhiên trên đường đi thì người phụ nữ xấu số đã chết vì mất nhiều máu. La Thụ Tiêu nói rằng, gã quyết định vứt bỏ cái xác ở một nơi hẻo lánh vì sợ phải ngồi tù. Về phần cái xác không có quần áo, La Thụ Tiêu nói loanh quanh rằng nếu cái xác bị phát hiện, họ sẽ từ quần áo mà tìm ra được thân thế nên hắn buộc phải cởi ra tiêu hủy.
    Lưu Mỹ Đình đang quáng, lại chậm tiêu nên nghe chồng nói sao thì biết vậy. Vả lại cô ta rất hiểu bản tính của chồng mình. Là một kẻ cực kỳ nhút nhát, đến cả con gián cũng sợ thì làm sao dám làm chuyện tày đình. Cho nên cô ta tin những gì La Thụ Tiêu nói là thật. Cuối cùng, cô đã để cho La Thụ Tiêu đi và giấu nhẹm chuyện đêm đó với mọi người. Ngày hôm sau, Lưu Mỹ Đinh đột nhiên nghĩ ra một điểm lạ. Tại sao sau khi tông chết người mà chiếc xe lại hoàn toàn không có bất cứ dấu vết gì? Rõ ràng là chồng cô đang nói dối. Lục sở trưởng sau khi nghe xong thì dừng lại vài giây rồi dắt Lưu Mỹ Đình lên gác để xem bộ sưu tập của chồng cô. Lưu Mỹ Đình nhìn xong lập tức ói đầy sàn rồi ngã vật ra khóc lóc thảm thiết. Cô mắng chồng mình không phải là con người, là cầm thú.
    *
    **
    ***
    Lục sở trưởng thấy Lưu Mỹ Đình đã bình tĩnh được phần nào liền nói:
    - Cô Lưu à! Chồng cô là một kẻ giết người và chắc chắn sẽ dựa cột. Cô đã sống với hắn quá lâu, ai sẽ tin cô nếu cô nói cô không liên quan gì đến vụ án? Nếu cả hai vợ chồng bị bắt thì hai đứa con cô sẽ sống làm sao? Cô nghĩ cho kỹ đi! Cô phải giúp tôi bắt hắn để xóa tội danh bao che hung thủ!
    Lưu Mỹ Đình sau khi nhìn thấy "tác phẩm" của chồng mình thì hận gã đến tận xương tủy. Cô suy nghĩ một hồi rồi nói:
    - Nó có gọi điện cho tôi và nói rằng cần đi nước ngoài để công tác gấp nhưng không có tiền. Để tôi đi rút tiền và gửi đến một nơi gần ga tàu...
    Lục sở trưởng quyết định sẽ chọn một địa điểm để tiến hành mai phục và bắt giữ La Thụ Tiêu ngay khi hắn xuất hiện. Ông nói:
    - Chỉ cần cô giúp chúng tôi bắt hắn. Tôi lấy uy tín ra bảo đảm cô sẽ không bị làm sao.
    Mặc dù nói miệng là hận chồng, nhưng Lưu Mỹ Đình vẫn còn do dự. Phải sau một hồi thuyết phục, phân tích lợi hại. Cô mới đồng ý giúp phía cảnh sát. Địa điểm cuộc hẹn nằm gần một cửa hàng nhỏ. Lục sở trưởng cùng ba cảnh sát mặc thường phục đã phục kích ở gần đó. Khi La Thụ Tiêu vừa xuất hiện. Rất nhanh chóng họ đã khống chế đước hắn. Lúc bị đè xuống đất, La Thụ Tiêu nhìn thẳng vào mặt vợ mình và nói:
    - Các anh đang làm gi vậy? Thả tôi ra! Con đàn bà đê tiện, cô thật ác độc! Cô bán đứng tôi!
    Lục sở trưởng cười nhạt:
    - Mày còn dám nói vợ mày ác độc? Tao làm cảnh sát bao nhiêu năm rồi. Gặp không biết bao nhiêu là tội phạm giết người. Nhưng không thằng nào ác bằng một góc của mày! Mày chuyến này coi như xong rồi!
    Vậy là La Thụ Tiêu đã bị bắt thành công!

    Sau khi bị bắt giữ. Cục cảnh sát Quảng Châu đã ngay lập tức lấy mẫu DNA, dấu vân tay, dấu giày, vết lốp xe... của La Thụ Tiêu để đối chiếu với hiện trường thì hoàn toàn trùng khớp. La Thụ Tiêu chính là ác quỷ biến thái đã giết 16 người phụ nữ vô tội trong vòng 4 năm rưỡi!!
    Các chuyên gia của bộ công an nhận định. Lần phạm tội của La Thụ Tiêu vào năm 1990 có lẽ không phải là lần đầu. Sau khi bắt giữ La Thụ Tiêu, cảnh sát đã bắt đầu điều tra lại những vụ án giết người vẫn chưa phá được trong quá khứ. Sau khi so sánh dấu vân tay của La Thụ Tiêu, kết quả bất ngờ cho thấy gã là hung thủ của một vụ án xảy ra vào năm 1977.
    Năm 1977, ngay sau khi cách mạng văn hóa vừa kết thúc. An ninh xã hội còn hỗn loạn, trộm cướp xảy ra thường xuyên. La Thụ Tiêu lúc đó đã lẻn vào ký túc xá của một viện nghiên cứu để ăn trộm thì bất ngờ bị Phùng Lệ Vân phát hiện. Thấy vậy, gã đã bóp cổ cô cho đến chết và dùng bàn ủi đánh liên tiếp vào đầu cô khiến não vỡ ra, thủ đoạn ra tay vô cùng tàn nhẫn. Do tại hiện trường không có dấu vết, chỉ để lại một dấu tay dính máu nên vụ án bị rơi vào ngõ cụt.
    La Thụ Tiêu biết rằng mình đã giết quá nhiều người. Chứng cứ đã có đủ, khó lòng chối tội nên đã không chống cự. Nhanh chóng thuật lại quá trình gây án bao năm qua của mình. La Thụ Tiêu nói:
    - Tôi biết rằng tôi đã gây án quá nhiều, sớm muộn cũng sẽ bị bắt. Dù tôi khai hay không thì cũng sẽ bị xử bắn. Nên tôi sẽ khai với điều kiện các anh đừng làm khó tôi(Đừng đánh)


    Một viên cảnh sát đáp:
    - Chỉ cần anh có thiện chí hợp tác, chúng tôi sẽ không làm khó anh!

    La Thụ Tiêu rụt rè nhìn viên cảnh sát nọ rồi nói:
    - V..vợ tôi không liên quan gì đến những việc tôi làm...


    Viên cảnh sát tiếp:
    - Theo điều tra của chúng tôi thì vợ anh không liên can đến những vụ giết người. Hiện đã được cho tại ngoại, anh cứ yên tâm...

    La Thụ Tiêu thở dài một hơi rồi nói:
    - Tôi muốn hút thuốc!


    Yêu cầu của gã nhanh chóng được đáp ứng. Sau vài làn khói, La Thụ Tiêu bắt đầu kể về quá trình phạm tội của mình...

    La Thụ Tiêu từ nhỏ đã tỏ ra là một đứa trẻ cứng đầu, khó dạy. Thành tích học tập của hắn cũng cực kỳ tệ hại. Sinh ra tại Quảng Châu năm 1954 trong một gia đình công nhân bình thường. Cha mẹ hắn là những người sống khá tử tế. Người xung quanh không hiểu sao họ lại có một người con ngỗ ngược như hắn. Ngay từ năm cấp hai, La Thụ Tiêu đã nhiều lần bị kiểm điểm vì tội ăn cắp tiền và đồ đạc của bạn học. Ngoài ra hắn còn "đánh lẻ" ở khắp nơi, do đó hắn từ sớm đã tiếp xúc với đồn cảnh sát. Thậm chí còn bị tạm giam. Những trận đòn roi của cha hắn dường như không có tác dụng gì. Mà chỉ khiến hắn ngày càng lì lợm hơn. Sau khi tốt nghiệp trung học, cha hắn đã sắp xếp cho hắn làm việc tại một xưởng mộc. Tuy nhiên vào năm 1974, tức là khoảng hai năm sau khi được nhận vào làm việc. La Thụ Tiêu đã ăn trộm một số gỗ quý của xưởng để đem đi bán và bị cảnh sát bắt giữ. Cha của hắn đã phải lạy lục năn nỉ nhiều lần và bồi thường thiệt hại. Hắn mới được đưa đi cải tạo 2 năm.
    Những năm tháng trong trại cải tạo không những không làm cho hắn hối cải. Ngược lại La Thụ Tiêu lại còn tiêm nhiễm thêm nhiều thói hư của bạn cùng trại và càng trở nên tồi tệ hơn. Vì thế cho nên sau khi ra tù, hắn đã gây ra vụ án giết người năm 1977 như đã kể ở trên. Và do trình độ cảnh sát lúc đó vẫn còn kém cỏi. Nên hung thủ là hắn vẫn còn tiêu dao tại ngoại và gây ra thêm nhiều vụ án kinh hoàng cho đến hiện tại.
    Hai năm sau vụ giết người đầu tiên đó. La Thụ Tiêu lại bị bắt vì tội trộm cắp. Vì hắn chỉ là kẻ trộm vặt, cho nên cảnh sát đã không kiểm tra dấu vân tay. Và thế là cơ hội bắt được chân hung đã bị bỏ qua. Sau khi mãn hạn tù năm 1982. Cha mẹ của La Thụ Tiêu vì hy vọng con trai của mình sẽ sửa đổi. Nên họ đã nhờ mai mối và cưới cho con trai một cô gái tên là Lưu Mỹ Đình. Đây là một người con gái có tướng mạo bình thường, nhưng lại vô cùng hiền lành, chân chất. Những tưởng sau khi yên bề gia thất, La Thụ Tiêu sẽ sửa đổi tính tình. Tuy nhiên vào tháng 2 năm 1983 La Thụ Tiêu lại bị bắt vì tội trộm cắp. Do năm 1983 là thời kỳ đàn áp, nên La Thụ Tiêu bị tuyên án thẳng ngồi tù 5 năm. Sau lần này, cha mẹ của hắn đã quá thất vọng về đứa con trai hư hỏng này. Nên đã quyết định không quan tâm đến hắn nữa. Do cải tạo tốt nên hắn đã được thả ra sớm vào đầu năm 1987. La Thụ Tiêu chỉ mới 33 tuổi mà bề dày tù tội đã lên đến 8 năm, lại còn từng ra tay giết hại một người. Trong thời gian La Thụ Tiêu thụ án, Lưu Mỹ Đình đã phải một mình chăm sóc hai con. Dù cuộc sống rất khó khăn, nhưng Lưu Mỹ Đình vẫn không ly hôn. Điều này khiến cho La Thụ Tiêu vô cùng cảm động và hứa với vợ rằng mình sẽ sửa đổi. Hắn chăm chỉ làm ăn và để dành tiền mua được một chiếc xe tải nhỏ loại 0.6 tấn để giao hàng. Sau đó chuyển nhà đến tại quận Hải Châu sinh sống. Trong bảy năm kể từ lúc ra tù cho đến khi bị bắt năm 1994. Ít nhất là trong mắt những người xung quanh, La Thụ Tiêu đã thực sự sửa đổi tính tình. Chỉ có thi thoảng người ta bắt gặp hắn đi mua dâm. Tuy nhiên ngoài chuyện đó ra thì hắn sống cuộc sống khá thanh đạm. Không hút thuốc, không rượu bia, cờ bạc... La Thụ Tiêu có tính cách khá nhát gan, đụng chuyện là bỏ trốn. Thậm chí bị người khác dọa đánh cũng phải núp sau lưng vợ. Cho nên Lưu Mỹ Đình lúc đầu không thể nào tin hắn có thể gây ra vụ gì lớn. Có lẽ La Thụ Tiêu là một người bị đa nhân cách.
    Trước mặt vợ con, La Thụ Tiêu rõ ràng đã tốt hơn trước nhiều. Tuy nhiên ẩn sâu bên trong, nhân cách của hắn đã bị thối rửa hoàn toàn. Hắn thường xuyên lần tìm để ăn trộm quần lót nữ chưa giặt và có hành vi tính dục đối với chúng. Dù tà dâm là vậy, tuy nhiên đối với vợ, La Thụ Tiêu hoàn toàn không có chút hứng thú nào.
    Theo La Thụ Tiêu, sau khi mãn hạn tù năm 1987. Hắn thường xem nhiều băng video về khiêu dâm và bạo lực. Hắn đặc biệt thích thú với bộ phim "Bác sĩ cừu non" của Nhậm Đạt Hoa. Nội dung kể về một người lái taxi tên là Lâm Qúa Vân chuyên giết, hiếp phụ nữ vào những đêm mưa. Những hình ảnh giết, hiếp phụ nữ rồi chặt xác và cắt ngực trong bộ phim đó đã làm hắn thích thú. Dần dần nảy sinh tâm lý bắt chước cực kỳ mạnh mẽ. Để trút bỏ ham muốn tình dục của mình. La Thụ Tiêu đã trộm lượng quần lót chưa giặt lên đến 208 cái.
    Năm 1989, La Thụ Tiêu nhặt được một số bộ phận ma-nơ-canh bị hư hỏng. Sau đó đem về nhà và ráp chúng lại. Cho nó mặc quần lót mà hắn đã trộm được rồi dùng nó để thỏa mãn.
    Từ năm 1989 đến 1994. La Thụ Tiêu trước sau đã mua dâm hơn 260 người phụ nữ. Đưa họ đến khu nhà hoang ở quận Hoàng Phố để tiến hành mây mưa.

    La Thụ Tiêu dần dần cảm thấy chán quần lót và con búp bê do mình tạo ra. Mong muốn giết người của hắn ngày càng mạnh mẽ. Thế là hắn quyết định theo dõi những người phụ nữ đi một mình trong đêm để tìm kiếm mục tiêu. Vào một buổi tối ngày 7 tháng 2 năm 1990. Sau hai tiếng lang thang trên đường, La Thụ Tiêu bắt gặp một cô gái trẻ đang đi bộ một mình. Sau vài lời gạ gẫm, La Thụ Tiêu đã đưa cô gái đến một khu đất vắng vẻ rồi tiến hành hiếp dâm. Do cô gái đó cũng khá khỏe mạnh, bản thân La Thụ Tiêu lại thấp bé nên hắn đã không thể thực hiện được hành vi. Mà cô gái lại còn hét lên rất to khiến hắn cực kỳ hoảng sợ. Vì đã có kinh nghiệm giết người vào năm 1977, La Thụ Tiêu đã không ngần ngại mà dùng tay bóp chặt cổ của cô gái khiến cô tử vong ngay tại chỗ. Chứng kiến cái xác lạnh tanh của cô gái trẻ. Đột nhiên La Thụ Tiêu cảm thấy vô cùng hứng thú. Hắn đã thực hiện hành vi đồi bại với cái xác trước khi đem vứt vào một bãi cỏ ven đường. Tuy không phải là lần đầu tiên giết người, nhưng La Thụ Tiêu lại rất sợ hãi. Sáng hôm sau, hắn đến hiện trường để kiểm tra tình hình thì thấy có rất đông người dân và có cả công an. Vì thế hắn đã hoảng sợ và quay xe ngay. Trong vòng một năm không dám gây án nữa. Tuy nhiên trong một năm này, sự bất lực và vô dụng của cảnh sát đã khiến La Thụ Tiêu trở nên tự tin hơn và quyết định tiếp tục ra tay. Vì đã bị bắt nhiều lần nên La Thụ Tiêu phần nào đã biết được cách thức điều tra của cảnh sát.
    La Thụ Tiêu nghĩ rằng "Cảnh sát đa số hướng sự tập trung vào các mối quan hệ của nạn nhân. Nếu mình ra tay với những mục tiêu ngẫu nhiên. Nhất là những cô gái ít tiếp xúc với người khác gì họ sẽ điều tra thế nào?"
    Tâm lý biến thái là một dạng tâm lý rất khó để hình dung. Thông thường kẻ có tâm lý biến thái sẽ bị "nghiện" những việc mình đã làm. Càng làm, họ càng bị lậm sâu vào và càng ngày càng không thể dừng tay. La Thụ Tiêu cũng vậy. Lần đầu tiên gây án trót lọt đã ám ảnh gã, và thôi thúc gã đi đến lần gây án tiếp theo. Lần này, sau một thời gian dài phân tích, hắn đã quyết định tập trung vào những cô gái làng chơi.
    Từ năm 1989, La Thụ Tiêu bắt đầu thường xuyên đi chơi gái, mỗi tuần một lần. Do kinh tế không khá giả, hắn chỉ có thể tìm đến những cô gái đứng đường giá rẻ. Những cô gái này thường ở tỉnh khác đến, giấu nhẹm danh tính thật và có thể theo gã đến bất cứ đâu để hành sự. Do là gái mại dâm, họ thường không có tính cảnh giác đối với khách hàng của mình. Dù là bị đặt tay lên cổ, họ cũng tưởng đó là sở thích của khách và mặc cho họ muốn làm gì thì làm. Để rồi cho đến khi La Thụ Tiêu dùng sức, họ không còn khả năng để la và cũng sẽ mãi mãi không còn la được nữa...
    Vào tháng 2 năm 1991, sau khi mua dâm xong. La Thụ Tiêu tỏ thái độ không hài lòng, nói rằng cô gái không biết "rên". Cô gái đã chửi mắng khiến La Thụ Tiêu rất tức giận. Cô gái vừa quay lưng đi, hắn ta đã bóp cổ cô gái từ đằng sau cho đến chết và tiến hành cưỡng hiếp xác chết nhiều lần. Sau đó vứt xác ở một nơi hoang vu. Sau vụ gây án này, La Thụ Tiêu đột nhiên bị trầm cảm và dừng gây án trong gần nửa năm trời. Trong nửa năm này, do cảnh sát vẫn gặp nhiều bế tắc nên càng khiến cho La Thụ Tiêu tự tin hơn và quyết định tiếp tục phạm tội một cách liều lĩnh.
    Từ tháng 5 năm 1992, La Thụ Tiêu liên tục gây án. Trong lúc đi mua dâm, cô gái nào phàn nàn với hắn về những vấn đề như:

    • Không chịu đeo bao cao su.
    • Ra nhanh nên đòi thêm một lần nữa.
    • Xem biển số xe của hắn trước khi lên xe.

    Tất cả đều bị La Thụ Tiêu sát hại dã man. Sau khi giết những cô gái làng chơi này. La Thụ Tiêu chở xác họ về nhà rồi đưa lên gác xép. Tại đó, hắn hiếp xác họ nhiều lần và bắt đầu nhớ lại chi tiết của bộ phim "Bác sĩ cừu non". Hắn bắt đầu cắt ngực và âm hộ của nạn nhân rồi bỏ vào bình chứa. Phần còn lại thì bỏ vào thùng phuy rồi chở đến nơi hoang vắng để phi tang. Trong thời gian này, cảnh sát đã từng thực hiện nhiều cuộc điều tra quy mô lớn. Thậm chí đã từng điều tra La Thụ Tiêu. Tuy nhiên vì sau khi ra tù hắn đã có biểu hiện rất tốt. Cộng thêm bề ngoài nhút nhát nên đã khiến các điều tra viên xem thường và "lãnh đủ".
    La Thụ Tiêu vì thế mà ngày càng trở nên ngông cuồng. Hắn thậm chí còn nhét quần lót, vớ vào miệng và âm đạo nạn nhân. Cố tình để nguyên tinh dịch để xem cảnh sát có phát hiện ra không. Thế nhưng cảnh sát vẫn tỏ ra bất lực. Vì thế La Thụ Tiêu đã bắt đầu viết "nhật ký", mô tả chi tiết hành vi và cảm nghĩ của mình về việc giết người hiếp xác vào một cuốn sổ. Sau này điều tra viên đã chép lại để làm đề cương và tiêu hủy cuốn sổ đó.
    Nửa đêm ngày 25 tháng 5 năm 1992. La Thụ Tiêu bị công an bắt vì tội mua dâm. Lúc này là thời điểm cảnh sát toàn thành phố bắt đầu điều tra về những kẻ có hành vi biến thái giết người. La Thụ Tiêu nghĩ rằng "đời mình sắp tàn" vì sẽ bị cưỡng bức xét nghiệm DNA. Nhưng không! cảnh sát đã bỏ qua hắn chỉ vì nghĩ hắn quá nhút nhát, sẽ không làm ra được chuyện thương thiên hại lý gì đâu?!
    Tháng 9 năm 1994. La Thụ Tiêu lúc này tâm lý coi thường cảnh sát của hắn đã lên đến cực điểm. Hắn đã quá chán ngán những cô gái mại dâm. Vì đó là những con mồi quá dễ để ra tay. Thế là hắn bắt đầu nhắm luôn vào những cô gái bình thường.
    Vào 12h đêm ngày 18 tháng 9 năm 1994. La Thụ Tiêu đã nhắm trúng một cô gái tên Huỳnh Diễm Hồng đến từ Hồ Nam. Có ngoại hình hơi thấp bé. Điều mà La Thụ Tiêu không bao giờ ngờ tới đó chính là Huỳnh Diễm Hồng là "con nhà nòi" trong nghề diễn xiếc tạp kỹ. Vừa bước xuống xe lửa, Huỳnh Diễm Hồng đã gặp La Thụ Tiêu. Một người có tướng mạo hiền lành và trông khá "trung thực". Sau vài câu qua lại. Biết cô gái lần đầu đến đây, La Thụ Tiêu bèn ngỏ ý cho cô đi nhờ xe đến nơi mà chồng cô đang ở. Vì nhà của hắn cũng ở gần đấy. Cô gái thấy hắn có vẻ hiền lành nên đồng ý ngay. La Thụ Tiêu chạy xe đến những khu vực hoang vắng để tìm cơ hội ra tay. Nhưng cô gái họ Huỳnh cũng không phải dạng vừa khi liên tục la hét và nói lớn tiếng, buộc La Thụ Tiêu phải thay đổi chiến thuật. Hắn chở luôn Huỳnh Diễm Hồng về nhà và nói rằng cần phải "lấy một số dụng cụ". Huỳnh Diễm Hồng thấy gã cũng thuộc dạng "thỏ đế" nên không nghi ngờ gì mà bước luôn lên gác khi La Thụ Tiêu nhờ cô phụ hắn "bê đồ xuống". Khi Huỳnh Diễm Hồng vừa bước vào phòng, La Thụ Tiêu đã nhanh chóng siết cổ cô bằng một sợi dây khiến cô nhanh chóng ngất xỉu. La Thụ Tiêu nghĩ rằng cô đã chết bèn không nghĩ ngợi gì nhiều mà tiến hành hiếp xác. Sau khi thỏa mãn xong, La Thụ Tiêu bèn xuống dưới nhà lấy bao lớn và thùng để chuẩn bị phi tang xác chết.
    Lúc này Huỳnh Diễm Hồng mới dám mở mắt ra. Cô đã tỉnh dậy từ lúc bị La Thụ Tiêu cưỡng hiếp, nhưng đã cố gắng giả chết để qua mặt hắn. Huỳnh Diễm Hồng lúc này mới tìm cách trốn thoát. Căn gác cách mặt đất 5m(tỷ lệ của tàu), cửa sổ bằng kính đã bị khóa chặt. Bên ngoài còn có một bức tường cao gần 4m. Nếu là một cô gái bình thường, e rằng Huỳnh Diễm Hồng khó tránh khỏi kiếp nạn. Tuy nhiên, nhờ bản lĩnh và đã trải qua khổ luyện từ nhỏ. Huỳnh Diễm Hồng sau khi đập vỡ cửa kính đã từng chút từng chút leo xuống gác mái. Sau đó leo lên bức tường cao gần 4m và nhảy ra ngoài. Tay cô đã bị mảnh kính làm bị thương nên máu chảy đầm đìa. Tuy nhiên Huỳnh Diễm Hồng vẫn cứ chạy, cứ chạy. Sau đó nhìn thấy một căn nhà hoang và chui vào trong đó ẩn nấp cho đến sáng, trên người không một mảnh vải che thân.
    Sáng ra, Huỳnh Diễm Hồng mới từ từ ra ngoài và gặp một bà lão đang mua đồ ăn sáng. Thấy Huỳnh Diễm Hồng không một mảnh vải che thân, bà cảm thấy hết sức kỳ lạ. Nhưng do Huỳnh Diễm Hồng có bộ dạng quá đáng thương, bà đã đem cô về nhà và cho cô một chiếc áo thun và một cái quần lót để mặc tạm. Sau đó hướng dẫn cô đến đồn cảnh sát và trình báo toàn bộ sự việc.
    Và thế là, La Thụ Tiêu đã bị bắt!
    Do tính chất phạm tội cực kỳ hung ác và dã man. Chỉ 20 ngày sau ngày bị bắt. Tòa án nhân dân tỉnh Quảng Châu đã quyết định tuyên án tử hình đối với La Thụ Tiêu. Nhưng đáng buồn thay, 2/3 trong số những cô gái xấu số cho đến nay(thời điểm viết bài) vẫn chưa biết được danh tính. Ngay cả khi cảnh sát sau khi đã tìm ra đích xác nhân dạng và danh tính của một nạn nhân. Khi đến nhà để yêu cầu người thân nhận xác. Cha mẹ của cô gái đó thậm chí còn chối, nói rằng đó không phải là con của họ. Ở vùng quê bảo thủ, chuyện con gái làm gái điếm là một chuyện đáng xấu hổ, để người khác biết thì làm sao còn ngóc đầu lên được, ai mà chịu thừa nhận. Nghĩ tới thật đáng thương cho số phận của cô gái ấy...
    Vậy là câu chuyện về tên Sát thủ đêm mưa đầy tội ác tới đây là đã kết thúc.
    Cảm ơn các bạn đã chú ý theo dõi.

    Hongkong đã làm 1 bộ phim lấy cảm hứng từ vụ án này. Tên bộ phim đó là: Diary of a serial killer 1995

    [​IMG]
     
    kakalot66 thích bài này.
  3. Bruce Wayne;

    Bruce Wayne; Fire in the hole!

    Tham gia ngày:
    10/10/19
    Bài viết:
    2,879
    Sát thủ đêm mưa ở Hong Kong mà đâu phải Quảng Châu :bz
    https://baophapluat.vn/sat-thu-dem-mua-gay-an-tan-ac-rung-dong-post361526.html
     
  4. trumlinux

    trumlinux T.E.T.Я.I.S Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    11/12/05
    Bài viết:
    627
  5. namnh01283

    namnh01283 Samus Aran the Bounty Hunter ♞ Blade Knight ♞ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    17/11/08
    Bài viết:
    6,375
    Cái này cũng khó, TQ tỷ dân mà đi qua lại các tỉnh nhiều. Thời đó vẫn còn nghèo nữa nên khó cũng phải
    Cơ mà mà ms đọ p1 mình đã nghĩ chỉ có thể là gái ngành mới để cho nó quan hệ ko trống cự thôi =))
     
  6. HuyBerserker

    HuyBerserker Liệt Dương Tử Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    30/9/09
    Bài viết:
    8,635
    Nơi ở:
    10th Dimension
    Mình nghĩ đến 1 kịch bản phim đại khái dư lày:

    Một tên sát nhân hàng loạt tại nhật gây ra vô số vụ án bắt cóc rồi tra tấn nạn nhân đến chết. Chính quyền sở tại bất lực trong việc truy tìm hung thủ, con số nạn nhân đã lên đến hàng trăm người. Một cô gái việt nam đi xuất khẩu lao động không may bị tên sát nhân hàng loạt nhắm vào. Cô chỉ kịp nhắn qua Zalo cho gia đình ''bố ơi cứu con với''. Người cha đi làm đồng về mở điện thoại ra thấy tin nhắn của con gái bèn ngay lập tức gọi lại, điện thoại có người nhấc máy, nhưng không phải giọng con gái ông mà là một gã người nhật. Ông nói gằn từng chữ:
    - khoái lạc mày, tao không cần biết mày là ai nhưng tao sẽ tìm ra mày và bổ chết cả họ mày.

    Người cha vốn là một cựu công an xã, bằng quan hệ cũ của mình ông dễ dàng đi vào được sân bay nội bài và bám vào bánh xe một chiếc máy bay của vn airline tới nhật. Vật dụng ông mang theo chỉ có một cái cuốc ông hay dùng khi đi ra ruộng. Nửa ngày sau máy bay đám xuống sân bay Narita, người đàn ông dễ dang vượt qua hệ thống an ninh lỏng lẻo ở sân bay. Sau đó nhờ mạng lưới người viêt nhập cư tại đây đã lần ra tên sát nhân, điều mà cảnh sát nhật tốn hàng chục năm vẫn không xong. Ông đến nhà của tên sát nhân, tìm thấy con gái mình vẫn còn sống. Tên sát nhân xuất hiện, ông nhẹ nhàng bổ xuống đem đầu hắn chia làm 2 như quả dưa hấu. Những tưởng mọi việc xong xuôi tại đây, nào ngờ tên sát nhân lại là con trai của trùm yakuza. Camera trong nhà đã ghi lại cảnh người bố xuống tay. Tên Yakuza giận dữ huy động cả gia tộc để trả thù cho đứa con trai.

    Tiếp theo đó là trường đoạn hành động chém giết liên tục của một người đàn ông VN hơn 50 tuổi chỉ sử dụng một cái cuốc dắt theo đứa con gái chạy trốn sự truy sát của vài trăm tên yakuza. Đường phố náo loạn, người dân hoảng sợ, cảnh sát nhật tiếp tục được khắc hoạt theo hình tượng vô dụng như trong conan, để mặc bọn xã hội đen hoành hành. Đến cuối phim người cha dù bị thương nặng cũng cầm cuốc phang chết được tên trùm cuối rồi lết đến được cửa đại sứ quán vn. Hai cha con được an toàn, ông boos cũng giữ lời hứa bổ chết cả họ tên sát nhân
     
    haicau9000, T1nhLaG1 and living2nd like this.
  7. Bo-gia

    Bo-gia Xem hồ sơ, chơi trong mỡ xong vẫn không biết ⚔️ Dragon Knight ⚔️ CHAMPION Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    10/11/02
    Bài viết:
    7,923
    Nơi ở:
    Ha Noi, Vietnam,
    mình nhớ vụ này có anh zai nào kêu là bay sai nên cảnh cáo là đúng rồi hay cái mẹ mẹ gì đó thì phải =))
     
  8. living2nd

    living2nd ✣✣✣ Xiaolonista✣✣✣ CHAMPION ✡ Shine Wizard ✡ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    8/7/11
    Bài viết:
    14,762
    Nơi ở:
    Unknown
    tháng này tiền mạng k phí chút nào!
     
  9. Backball

    Backball Persian Prince Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    3/2/08
    Bài viết:
    3,959
    Phỏng theo truyện ngụ ngôn taken ah
     
  10. aramir

    aramir The Chosen Undead Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/7/05
    Bài viết:
    19,020
    Nơi ở:
    Hà Nội
    Nửa ngày sau, tại sân bay Narita, giới chức Tokyo thông báo tìm thấy một xác chết đông cứng. Qua điều tra, tạm thời kết luận nạn nhân có quốc tịch Việt Nam. Đại diện đại sứ quán Việt Nam tại Tokyo ra thông cáo sẽ hợp tác chặt chẽ với cảnh sát Tokyo để làm rõ vụ việc.
     
    LittleRabbit thích bài này.
  11. KeXaQue

    KeXaQue Chironia, Centaur Archer ♞ Blade Knight ♞ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    27/10/06
    Bài viết:
    8,263
    Nơi ở:
    SaiGon
  12. urusei

    urusei A.D.M.I.N Ẩn GameVN Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    14/12/04
    Bài viết:
    22,554
    Line này kẻ hơi lố.
     
  13. Shay Patrick Cormac

    Shay Patrick Cormac Sonic the Hedgehog

    Tham gia ngày:
    15/8/17
    Bài viết:
    4,700
    Chắc nhật nô nói thế rồi
     
  14. iceagle

    iceagle Mario & Luigi GameOver

    Tham gia ngày:
    5/11/20
    Bài viết:
    810
    Uả ông nói qua cái gì mà biết được @@. Dùng mấy ứng dụng mã hoá thì có bằng trời
     
  15. dUrExMaN

    dUrExMaN Mayor of SimCity Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    1/9/09
    Bài viết:
    4,350
    Nơi ở:
    nghiệp đoàn cao su
    Goi đt sim VN ,nó Về VN rồi, ở SG gọi cho tôi hẹn lịch xuống VT chơi, dạng nó thì về VN là bị theo dõi sát sao lắm
     
  16. iceagle

    iceagle Mario & Luigi GameOver

    Tham gia ngày:
    5/11/20
    Bài viết:
    810
    Ah điện thọi thì bị kiểm soát là đúng rồi, dùng app thì có mò bằng trời
    Taken ah, nghe cũng hấp dẫn đấy
     
  17. Brother_Crush

    Brother_Crush ✣✣✣ Xiaolonista✣✣✣ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    22/8/05
    Bài viết:
    6,814
    thay vì cây cuốc nên mang theo phóng lợn để tăng bá khí đông lào !bung2
     
  18. Mephistopheles

    Mephistopheles C O N T R A

    Tham gia ngày:
    8/5/19
    Bài viết:
    1,963
    Nơi ở:
    Hanoi
    Sao biết!? Khinh trình độ của an ninh vậy.
     
  19. T1nhLaG1

    T1nhLaG1 Star swallower GameOver ♞ Blade Knight ♞ Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    2/11/09
    Bài viết:
    13,292
    thấy còn mỗi tele là chưa bị nắm , còn zl fb thì thôi bỏ đi có xoá chú can cũng lôi ra đc
     
  20. warrio16

    warrio16 Mega Man GameOver Lão Làng GVN

    Tham gia ngày:
    4/3/12
    Bài viết:
    3,238
    mod quả phóng lợn vào đây là hợp !suong
     

Chia sẻ trang này