Dào ôi.Cứ lo xa mà làm gì.Yêu thì cứ yêu...chẳng qua chỉ cần thoải mái hơn 1 chút..đừng đặt nặng vấn đề xa xôi.Yêu được đến đâu thì yêu...đứt gánh giữa đường thì coi như là 1 bước mới cho đời nó già dặn hơn ... Giờ mà kêu chia tay thì cũng buồn thúi ruột..vớ vẩn đi học còn chả ra đâu vào đâu ý chứ.Sợ đau thì sớm muộn gì cũng đau...cứ tạm thời sướng đã tội phải lo lắng hả bồ
@Chủ thread: chẳng nói trước được gì đâu. 1 đi Úc, 1 đi Pháp thì cầm chắc 1 năm về VN nhiều nhất 1 đợt thôi Chuyện đã thật sự yêu nhau thì 5 năm, 10 năm cũng vẫn chờ? ::( Ồ, 1 tình yêu đẹp, đúng khuôn mẫu tiểu thuyết, trau chuốt kịch bản dựng thành phim chiếu vào giờ Vàng trên HTV là đẹp Có thể tớ hơi bi quan, kiểu người, kiểu tình yêu như thế cũng vẫn còn, nhưng cả đời này bạn còn gặp được bao nhiêu người như thế. Nếu bạn có lòng tin... "vì tình yêu", bạn sẽ đợi được, thì tốt thôi! Nghĩ được như vậy thì 2 bạn đã tự có quyết định cho riêng mình rồi, việc sau này cứ để thời gian giải quyết 2 bạn còn trẻ, nam 20, nữ 18, từ đây đến lúc kết hôn cả 2 chắc cũng còn trải qua dăm ba mối tình Cũng ko cần nghĩ ngợi nhiều quá, từ đây đến khi bé ấy tốt nghiệp cũng còn gần 1 năm mà, cứ thoải mái mà nuôi dưỡng tình yêu đi, đến thời điểm ấy suy xét lại cũng chưa muộn ^^ Còn việc ván đã đóng hòm thì... ko có ý kiến Đưa đẩy đẩy đưa, ai đưa thì đẩy, còn viện lý do làm liều thì tất cả chỉ là ngụy biện :'>
Dễ ợt,chỉ việc: 1/GF đi pháp lun với cậu 2/Cậu đi Úc với GF 3/tất cả ở lại Còn ko thì đg ai nấy đi,mốt voice chat WebCam Cho đỡ nhớ Còn ko đc nữa thì thôi thế là hết
Giải pháp 1,2,3 ở trên gần như... bất khả thi! Việc đi Úc hay Pháp phụ thuộc nhiều vào hoàn cảnh kinh tế, môi trường, ngôn ngữ, ngành học, sở thích.v.v, đâu thể nói đổi là đổi được +__+ Du học là vì bản thân, vì tương lai, nếu vì tình cảm mà hoãn/hủy lại việc học thì ko đáng tí nào... Dĩ nhiên sau khi đi, ngoài Voice chat, webcam, phone, sms, email.v.v., thứ gì nuôi dưỡng được tình yêu thì cứ nuôi đi, còn chuyện sau này thì... có trời mới biết ^^
Chả ra vẻ gì cả. Mình đá bóng dở ko có nghĩa là mình không đc phép chê cầu thủ trên Tivi đá tồi. Tớ củng ở trong tình cảnh đấy...đi xuất khẩu lao động sang Hàn Quốc 3 năm. Ng ấy nói rằng sẽ đợi...ừ tớ tin...nhưng nếu ng ấy thay lòng thì củng đành trách thời gian sao mà nó dài đằng đẳng hay biết đâu ko phải ng ấy mà là mình thay đổi. Ko chia tay sau khi cưới vì nó lằng nhằng thế ko lằng nhằng thì sẵn sàng chia tay cái rụp à ? Tớ kể cho chủ Topic nghe câu chuyện này...vì tớ đọc trong sách nên h ko bik kiếm nguồn ở đâu mà Paste cho lẹ nên đành kể "đại khái". 1 ng lính tình cờ trong 1 lần đi mượn sách ở thư viện đã "lấy nhầm" sách của 1 ng con gái. Sau khi "điều tra" anh chàng đã gửi trả lại sách cho ng con gái theo địa chỉ tìm đc. Ng con gái đó hẹn gặp anh với mong ước nói lời cảm ơn. Nhưng xem ra anh ta ko thể đi được vì anh đạ bị điều đi nơi khác........ Trong khoảng thời gian đó cho tới khi xuất ngũ anh ta chỉ liên lạc với ng đó qua thư từ...và họ hẹn sau khi xuất ngũ sẽ.....uh gọi là "làm quen". Sau khi xuất ngũ...họ hẹn gặp nhau ở nơi (X,Y) và dặn là nếu gặp ng con gái nào có hoa hồng đeo trước ngực thì đó là cô ấy. Khi tới nơi anh thấy 1 ng phụ nữ trung niên tướng tá mập mạp ( trong sách ghi là phúc hậu ) mang bông hoa hồng trên túi áo...đồng thời bên cạnh đó 1 ng con gái đẹp lộng lẫy lướt qua anh và bảo: "chàng thủy thủ đi với em chứ" ( nhớ đại khái là thế T_T ). Trong khoảnh khoắc đó anh ta phải đấu tranh với 2 suy nghĩ đối lập nhau...và cuối cùng anh chọn.... "Xin lỗi bà.....tôi là ABC....và bà đây là XYZ....Xin bà cho phép tôi đc mời bà..." - Giọng anh chàng có vẻ cay đắng. Lúc này bà ta mới giải thích là có 1 ng đưa bà bông hoa này và bảo nếu tới ai hỏi bà thì làm ơn đưa cho ng đó tớ giấy này....Tờ giấy có ghi địa chỉ của 1 nhà hàng sang trọng - nơi mà cô gái khi nãy bước vào :'> và....Bản chất của con tim sẽ được bộc lộ rõ khi phải đối diện với điều không mong muốn - thông điệp của câu chuyện.