Vậy thì set cho là mod cái ,lấy le với mấy em chơi --------------- Trở lại với vụ của cậu : Là tui thì tui sẽ chia tay .Vì cả 2 vẫn chưa làm gì tổn hại đến nhau như là QHTD nên chưa ràng buộc nhau nhiều .Cậu qua đó học xong ĐH rồi về chắc cũng 7 năm .Trong 7 năm bắt em ấy alone một mình ở lại đợi cậu ,cậu thì 7 năm nhịn đói nhịn khát trước các em Úc nóng bỏng Nếu như 1 người vẫn giữ đc mình ,còn người kia thì ko .Giả sử cậu thích 1 bé khác bên đó ,mà em kia vẫn đợi cậu .Thì cậu tính sao ? Thời gian nó phũ phàng lắm ------------ Ko thì chọn giải pháp :ăn chơi đú đởn bên đó thoải mái ,chờ xem động tĩnh ,nếu em kia mà cạn tình rồi thì bỏ luôn ,ko thì để đó ,mình về tính sau :-*
Nếu nói đến 2 chữ chia tay , thì tớ thật sự không thể nào nói ra :) Còn đú đởn thì có lẽ cũng không được , vì tớ qua bên đó để học hành và kiếm tiền cho cha mẹ rồi , ở lại lớp , cũng đã đến lúc phải xin lỗi cha mẹ = 1 cái gì đó . Với lại em ấy bảo tớ , sang bên đó , nếu học hành không ra gì hoặc không có công việc làm ổn định thì đừng về nước nữa , mà nếu có về nước thì cũng không nhìn , không gặp em ấy :(
Tâm sự ké vì cùng chủ đề: Tớ có một cô bạn thân..., rất thân! Hôm vừa rồi về quê làm CMND để thi ĐH, tớ cùng cô ấy(cũng là lần đầu tiên) đi chơi cùng nhau... Tớ chọc cô ấy con nít, cô ấy bảo -Ko dám nha! bé đủ tuổi lấy chồng rồi đó!(vì cô ấy đã qua tuổi 18, theo luật pháp VN thì đủ tuổi lấy chồng, còn tớ phải 20t mới đủ >,<) -Ai cho mà bà lấy? -Ba mẹ tui! -Nhưng... Tui ko cho!(lúc đó tớ chỉ đùa vui thôi...) -Ừm, vậy... sau này tui với ông cưới nhau nha? Tớ giật mình trước câu nói ấy, và suy nghĩ rất nhiều... Trước đây tớ yêu quý cô bạn này lắm... nhiều khi quý đến mức ngộ nhận là... "yêu" nữa cơ! Nhưng thời gian trôi qua và khoản cách giữa hai đứa càng xa(vì tớ rời quê đi học nơi khác mà) nên tớ đã dần quên "vị trí" của cô ấy trong lòng mình, chỉ xem như là một người bạn thôi. -Tui nói thiệt đó! Sau này, tui chỉ cưới ông mà thôi! -Thôi bà đừng có xạo nữa... -Thiệt mà! Cho nên, trước khi tui cưới ông, còn 8 năm nữa ông lo mà đi lăng nhăng đi, 8 năm sau có muốn cũng ko được đâu đó! Tớ hứa, tớ sẽ ko bao giờ cưới cô ấy... Vì từ khi trở về lại ĐN tớ đã suy nghĩ rất nhiều, phân tích rất nhiều và tớ biết khoảng cách giữa 2 đứa, nhưng sao cứ thấy bồn chồn ấy Tớ ko đi xa như chủ topic, nhưng câu chuyện của tớ dường như có phần nào giống "đoạn giữa" của chuyện đó? Liệu chủ topic có thể chờ được 8 năm như tớ? Và liệu trong 8 năm ấy bạn có dám chắc sẽ ko làm cho em đau khổ? Nếu bạn dám nghĩ, thì hãy dám làm, rồi một ngày nào đó nỗ nực bạn làm ra ko phải vô ích, bạn sẽ trở thành người hạnh phúc nhất thế gian... Và cô gái đó sẽ là người vợ tuyệt vời nhất, mình tin là vậy.
Ừ thì tớ khuyên câu như thế thôi ,còn tất nhiên vẫn tùy cậu :) Còn nếu cậu muốn nhận đc sự động viên thì tớ ủng hộ ,chúc cậu có một tình yêu đẹp :) Vậy thì phải cố học cho đỉnh ,kiếm đc việc ngon rồi rước em qua cho thỏa lòng nhé
Cám ơn Mask_&_Dark đã cho tớ 1 bài tâm sự rất ư là ... . Mình thích đoạn này : Và tự hỏi , trên thế gian , có mấy người được như thế chưa ? Mình thật sự rất muốn thử thách :) , mình yêu em ấy thật rồi ... slientkid : Thanks nhé BONUS : http://mp3.zing.vn/mp3/nghe-bai-hat/Loi-Hua-Duy-Khoa.IW6I8999.html
Em của cậu học lớp 8. Vị chi là cuộc đời của em ý, còn khá là nhiều bước nhảy nhỉ. Lên cấp 3, hết cấp 3, lên ĐH, hết ĐH, đi làm. Mà mỗi lần con gái gặp cái gì gọi là bước nhảy. Thì họ thường thay đổi suy nghĩ ghê lắm. Cậu có đảm bảo rằng em ý sẽ yêu cậu tới khi đó ko, và ngược lại ? Với 2 tháng quen nhau ? Không có cậu bên cạnh ? Có lẽ cậu tự tìm đc câu trả lời cho mình
Lớp 8 thì ko nên yêu là hơn. Chả có hy vọng gì đâu. Chỉ cần năm sau có anh nào đấy kèm cặp 1 năm, thi TN cấp 2 kết quả good 1 tí là bé đổ ngay. Mà cậu chủ topic lớp mấy nhỉ?
Sau này lớn lên còn nhiều thứ phải lo nghĩ lắm , khoảng cách xa như vậy cũng là 1 vấn đề , ko phải cứ gặp nhau trên mạng , voice , đt... v..v là đủ . Sẽ có 1 lúc nào đó tự hỏi rằng mình có nên buông tay hay ko để cho ng ta đc 1 ng ở gần hơn wan tâm , chăm sóc . Và cũng vì ở xa nên sẽ có những mâu thuẫn ko thể giải quyết đc nếu như ko đc gặp trực tiếp . Nói chung là cũng khó khăn lắm em àh . Mới yêu(thik) nhau đc 2 tháng nên chắc em còn đang trong time tin rằng sẽ vượt wa đc tất cả . Thôi , kết lại , cố lên nhé :P p/s : bài hát dễ thương :X
chuyện cổ tích bây giờ ko còn đánh vần đc như hồi xưa đâu, vì nó viết theo 9x xì tin rồi. Với lại thời gian từ đây đến "happy ever after" rất dài, lại xa nhau thì tình cảm con người sẽ nhạt dần, và nhất là khi xung quanh những cô gái đẹp luôn có những con sói già, ko có bác tiều phu bên cạnh thì làm sao mà chống đây hả bạn
- Tin chắc chủ topic sẽ là người có bạn gái trước tiên .......Sau đó lờ em kia và em kia biệt tích luôn từ đấy :hug: ....... - Cứ tin như thế thì mới tìm thấy được hạnh phúc đích thực .........
đừng có xin first blood của ẻm làm kỉ niệm hay "ghi dấu tình yêu" nhá . 1 là con gái đã mất mà ko có bf bên cạnh thì nhu cầu nó như con trai á. 2 là để cho con người ta đc hồn nhiên đi nhé ... hồi đó có 1 thằng đi nước ngoài định cư, hỏi nhỏ bạn mình cho nó fb làm kỉ niệm tình yêu tươi đẹp của 2 đứa ...
ko tin cho lắm về tình yêu tuổi học trò... đẹp thì cũng có thể,nhưng cũng gần như chẳng bao h đi đến đâu Chia tay,hoặc ở lại VN
-Hên xui, hứa hẹn sẽ cưới nhưng để cho 2 đứa thoải mái lông bông :) -Có thằng bạn, gf của nó đi US từ năm lớp 7. Tối thứ 7 hàng tuần, 12h đêm là con bé đó gọi đt về cho nó 2~3h liền, đến bây giờ vẫn gọi và hứa 1 năm nữa về vn cưới nó chuyện thật ko bịa. Thằng bạn ở vn cũng ko thèm kiếm gf, suốt ngày game mãi
Lớp 8 thì có lẽ là quá nhỏ để tính đến chuyện yêu đương về lâu về dài, mà bác lại đi nước ngoài ở nữa, xa mặt cách lòng mà. mình nghĩ khi bác đi rồi, em nó sẽ quên nhanh thôi, đang tuổi ăn tuổi lớn mà